Chương 11: Chương 6.2
Huyễn Liên Thất Thất
20/02/2016
Mấy ngày nay, Công Ngọc Hàn Tuyết tận tâm tận lực làm nha hoàn phục vụ cho
Mặc Cốc Mộc Huyền bắt đầu từ mỗi buổi sáng sớm, ngay từ đầu trừ bỏ ấm
giường, nàng cái gì đều làm, giặt quần áo, nấu cơm.
Về sau, nàng chỉ cần nấu cơm cho hắn, những công việc khác nang không cần làm, lúc bình thường cũng thật rảnh rỗi.
Công Ngọc Hàn Tuyết ngồi ở trên bàn, nhặt rau củ mà có chút không yên lòng, nàng không thích ăn cà rốt, nhưng Mặc Cốc Mộc Huyền mỗi lần đều chọn đồ ăn có cà rốt.
Nhìn Công Ngọc Hàn Tuyết đem rất nhiều đồ ăn lấy ra, Mặc Cốc Mộc Huyền nhíu mày lại, nhẹ nhàng nói với Công Ngọc Hàn Tuyết “Đừng kén ăn” nói xong, liền gắp môt ít rau dưa vào bát cơm của Công Ngọc Hàn Tuyết.
Công Ngọc Hàn Tuyết bĩu môi, thực bất đắc dĩ, hắn vẫn là như thế này, đến nàng ăn cái gì cũng đều quản, mà nàng cũng không thể phản kháng.
“Ngươi không vui ?” Mặc Cốc Mộc Huyền nhìn Công Ngọc Tuyết trầm mặc, lên tiếng dò hỏi, trước kia trong mỗi bữa ăn nàng đều nói nhiều, hôm nay sao lại im lặng như vậy, thấy nàng không vui, tâm hắn cũng cảm thấy rầu rĩ theo.
“Đúng vậy không vui, Mộc Huyền ta muốn ăn thịt” mắt Công ngọc Hàn Tuyết sáng quắc nhìn về phía Mặc Cốc Mộc Huyền, giọng nói lạnh lùng. Ở chung hơn nửa tháng, nàng coi như thăm dò được tính tình của hắn, kỳ thật hắn đối với nàng tốt lắm, nhưng mà chỉ không cho nàng gặp mấy người Lang Nhị, cho nên đôi khi nàng cũng cố tình gây sức ép với hắn, mà hắn lại cực kỳ nhường nhịn nàng, phần lớn thời gian im lặng không nói, cũng sẽ không nổi giận với nàng, xem như là đối với nàng không tồi.
Nàng cũng không phải không ăn thịt không chịu được, nàng cũng chỉ còn biết dùng phương thức này để bức bách hắn, mà mục đích của nàng khi làm việc này chỉ vì muốn có thể được gặp mấy người Lang Nhị.
Mặc Cốc Mộc Huyền buông chiếc đũa xuống, hơi hơi thở dài trong lòng, thời điểm mỗi lúc nàng gọi hắn như vậy, ngay cả khi biết nàng có việc nhờ hắn, nhưng hắn lại thích nàng gọi hắn thân mật như vậy.
Mặc Cốc Mộc Huyền dùng tay lau gạt cơm dính ở khóe miệng của Công Ngọc Hàn Tuyết, bất đắc dĩ nói “Tuyết Dao, ngươi ăn nhiều thịt không tốt cho sức khỏe” thân thể của nàng mặc dù hắn đã dùng loại thuốc tốt nhất để chữa khỏi, nhưng vết thương vừa mới khỏi chỉ nên ăn một chút đồ ăn nhẹ, không nên ăn những thứ có nhiều dầu mỡ, mà nàng vừa mới ăn ngày hôm qua, hôm nay lại lại muốn ăn.
Lại nói lúc ấy lúc khi Công Ngọc Hàn Tuyết nói ra tên mình, là dùng tên ở hiện đại, nàng không biết thân phận của khối thân thể này, cho nên không thể mạo hiểm…. vẫn là dùng tên Tuyết Dao đi.
“Mặc Cốc Mộc Huyền, ngươi nếu không cho ta ăn thịt cũng được, ngươi hãy để ta gặp thủ hạ của ta” Công Ngọc Hàn Tuyết căm tức nhìn Mặc Cốc Mộc Huyền, trong lòng nàng thực lo lắng, nàng khi tức giận sẽ gọi cả họ và tên của hắn, không xác định được tình trạng của các nàng, nàng sẽ bất an.
Mặc Cốc Mộc Huyền có chút bất đắc dĩ, vỗ trán thở dài, nhíu mày nói “Tuyết Dao, ngươi nếu không tự làm hại sức khỏe của bản thân, ta sẽ cho ngươi thấy các nàng” các nàng bị các cơ quan trong trận pháp gây thương tích rất nghiêm trọng, nếu không phải đây là Quỷ cốc, đến đại la thần tiên cũng không cứu được các nàng. Hắn không cho Tuyết Dao gặp bốn người kia cũng là sợ nàng lo lắng, hắn có thể nhìn ra bốn người kia đối với nàng rất quan trọng, cho nên hắn mới dùng các loại thuốc tốt nhất của Quỷ cốc để cứu bốn người kia.
Công Ngọc Hàn Tuyết vừa nghe lời này của hắn, trong lòng liền thả lỏng, nàng biết nam tử này là người nhất ngôn cửu đỉnh, lời của hắn nói ra nhất định sẽ thực hiện. Trong lòng sau khi suy nghĩ cẩn thận, Công Ngọc Hàn Tuyết lập tức đứng dậy đi đến bên cạnh Mặc Cốc Mộc Huyền, cầm lấy tay hắn vui vẻ nói: “Ngươi nói thật chứ ?”. Nàng muốn xác định lại lầm nữa, bởi vì mỗi khi nghĩ đến hành động không chút do dự che chở trước người nàng của các nàng, trong lòng nàng luôn rất cảm động, nghĩ muốn đối xử với các nàng thật tốt, vì các nàng không ngại ở trước mặt Mặc Cốc Mộc Huyền làm một nữ tử mềm mại.
Nàng vừa tới thế giới này, các nàng là người đầu tiên làm bạn bên nàng, cho nên lúc này người nàng tín nhiệm nhất là Bát lang thần, nhưng không biết mấy người Lang Nhất các nàng sao rồi.
Về sau, nàng chỉ cần nấu cơm cho hắn, những công việc khác nang không cần làm, lúc bình thường cũng thật rảnh rỗi.
Công Ngọc Hàn Tuyết ngồi ở trên bàn, nhặt rau củ mà có chút không yên lòng, nàng không thích ăn cà rốt, nhưng Mặc Cốc Mộc Huyền mỗi lần đều chọn đồ ăn có cà rốt.
Nhìn Công Ngọc Hàn Tuyết đem rất nhiều đồ ăn lấy ra, Mặc Cốc Mộc Huyền nhíu mày lại, nhẹ nhàng nói với Công Ngọc Hàn Tuyết “Đừng kén ăn” nói xong, liền gắp môt ít rau dưa vào bát cơm của Công Ngọc Hàn Tuyết.
Công Ngọc Hàn Tuyết bĩu môi, thực bất đắc dĩ, hắn vẫn là như thế này, đến nàng ăn cái gì cũng đều quản, mà nàng cũng không thể phản kháng.
“Ngươi không vui ?” Mặc Cốc Mộc Huyền nhìn Công Ngọc Tuyết trầm mặc, lên tiếng dò hỏi, trước kia trong mỗi bữa ăn nàng đều nói nhiều, hôm nay sao lại im lặng như vậy, thấy nàng không vui, tâm hắn cũng cảm thấy rầu rĩ theo.
“Đúng vậy không vui, Mộc Huyền ta muốn ăn thịt” mắt Công ngọc Hàn Tuyết sáng quắc nhìn về phía Mặc Cốc Mộc Huyền, giọng nói lạnh lùng. Ở chung hơn nửa tháng, nàng coi như thăm dò được tính tình của hắn, kỳ thật hắn đối với nàng tốt lắm, nhưng mà chỉ không cho nàng gặp mấy người Lang Nhị, cho nên đôi khi nàng cũng cố tình gây sức ép với hắn, mà hắn lại cực kỳ nhường nhịn nàng, phần lớn thời gian im lặng không nói, cũng sẽ không nổi giận với nàng, xem như là đối với nàng không tồi.
Nàng cũng không phải không ăn thịt không chịu được, nàng cũng chỉ còn biết dùng phương thức này để bức bách hắn, mà mục đích của nàng khi làm việc này chỉ vì muốn có thể được gặp mấy người Lang Nhị.
Mặc Cốc Mộc Huyền buông chiếc đũa xuống, hơi hơi thở dài trong lòng, thời điểm mỗi lúc nàng gọi hắn như vậy, ngay cả khi biết nàng có việc nhờ hắn, nhưng hắn lại thích nàng gọi hắn thân mật như vậy.
Mặc Cốc Mộc Huyền dùng tay lau gạt cơm dính ở khóe miệng của Công Ngọc Hàn Tuyết, bất đắc dĩ nói “Tuyết Dao, ngươi ăn nhiều thịt không tốt cho sức khỏe” thân thể của nàng mặc dù hắn đã dùng loại thuốc tốt nhất để chữa khỏi, nhưng vết thương vừa mới khỏi chỉ nên ăn một chút đồ ăn nhẹ, không nên ăn những thứ có nhiều dầu mỡ, mà nàng vừa mới ăn ngày hôm qua, hôm nay lại lại muốn ăn.
Lại nói lúc ấy lúc khi Công Ngọc Hàn Tuyết nói ra tên mình, là dùng tên ở hiện đại, nàng không biết thân phận của khối thân thể này, cho nên không thể mạo hiểm…. vẫn là dùng tên Tuyết Dao đi.
“Mặc Cốc Mộc Huyền, ngươi nếu không cho ta ăn thịt cũng được, ngươi hãy để ta gặp thủ hạ của ta” Công Ngọc Hàn Tuyết căm tức nhìn Mặc Cốc Mộc Huyền, trong lòng nàng thực lo lắng, nàng khi tức giận sẽ gọi cả họ và tên của hắn, không xác định được tình trạng của các nàng, nàng sẽ bất an.
Mặc Cốc Mộc Huyền có chút bất đắc dĩ, vỗ trán thở dài, nhíu mày nói “Tuyết Dao, ngươi nếu không tự làm hại sức khỏe của bản thân, ta sẽ cho ngươi thấy các nàng” các nàng bị các cơ quan trong trận pháp gây thương tích rất nghiêm trọng, nếu không phải đây là Quỷ cốc, đến đại la thần tiên cũng không cứu được các nàng. Hắn không cho Tuyết Dao gặp bốn người kia cũng là sợ nàng lo lắng, hắn có thể nhìn ra bốn người kia đối với nàng rất quan trọng, cho nên hắn mới dùng các loại thuốc tốt nhất của Quỷ cốc để cứu bốn người kia.
Công Ngọc Hàn Tuyết vừa nghe lời này của hắn, trong lòng liền thả lỏng, nàng biết nam tử này là người nhất ngôn cửu đỉnh, lời của hắn nói ra nhất định sẽ thực hiện. Trong lòng sau khi suy nghĩ cẩn thận, Công Ngọc Hàn Tuyết lập tức đứng dậy đi đến bên cạnh Mặc Cốc Mộc Huyền, cầm lấy tay hắn vui vẻ nói: “Ngươi nói thật chứ ?”. Nàng muốn xác định lại lầm nữa, bởi vì mỗi khi nghĩ đến hành động không chút do dự che chở trước người nàng của các nàng, trong lòng nàng luôn rất cảm động, nghĩ muốn đối xử với các nàng thật tốt, vì các nàng không ngại ở trước mặt Mặc Cốc Mộc Huyền làm một nữ tử mềm mại.
Nàng vừa tới thế giới này, các nàng là người đầu tiên làm bạn bên nàng, cho nên lúc này người nàng tín nhiệm nhất là Bát lang thần, nhưng không biết mấy người Lang Nhất các nàng sao rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.