Chương 108
Phong Vũ
10/07/2021
Nghe thấy tiếng động ở phòng cách vách, ba người ngồi trong phòng có các biểu cảm khác nhau.
"Ai! Sương nhi cũng thật là, dù muội đã lâu không gặp tiểu gia hỏa nên dục cầu bất mãn nhưng cũng không cần kịch liệt như vậy! Muội như vậy, tỷ làm sao còn tâm trí tranh đoạt tiểu gia hỏa với người khác?" Hàn Như Băng nghĩ vậy nhưng mặt vẫn tươi cười, nụ cười không những không giảm mà còn có xu hướng tươi hơn.
Khác với gương mặt tươi cười xán lạn của Hàn Như Băng, sắc mặt của hai người ngồi đối diện lại không được đẹp. Nam Cung Vân Hạm nghe thấy tiếng phòng cách vách ngày càng lớn, còn kiều mị, mày nhăn lại, trong lòng tức giận nghĩ: "Được lắm Mạnh Hiểu Dư, còn không phải ân ái thôi sao! Cần gì phải kêu lớn tiếng, mất hồn như vậy? Ngày thường ở cạnh ta sao không thấy ngươi kêu lớn đi! Chẳng lẽ kỹ thuật của ta quá kém? Hay do tối qua ta chưa làm ngươi no?" Càng nghĩ mày Nam Cung Vân Hạm càng nhăn. Nàng rõ ràng rất ghen tị hơn nữa còn là hũ dấm to, mùi chua bay xa mấy dặm vẫn còn ngửi thấy.
Hàn Như Băng tươi cười rạng rỡ, Nam Cung Vân Hạm thì nhíu mày còn Linh Ngọc Nhi thì cúi đầu, bẹp miệng, tay nắm chặt vạt áo: "Tức phụ thật là, sao có thể ban ngày ban mặt làm chuyện này? Còn kêu mê người như vậy, chẳng lẽ ngươi không biết người ta dục cầu bất mãn thật lâu sao? Ngươi còn câu dẫn người ta, cố tình hiện tại người ta không thể tìm ngươi." Nghĩ rồi Linh Ngọc Nhi chẹp miệng, trong mắt mông lung, nếu dáng vẻ lúc này của nàng bị Mạnh Hiểu Dư thấy, khẳng định hô to "manh quá" nhưng hiện tại nàng và Như Sương tỷ tỷ đang bận yêu thương nhau! Cho nên biểu cảm ủy khuất này của nàng cũng sẽ không ai đồng tình, hai người kia không dẫm chân nàng đã là tận tình tận nghĩa lắm rồi, dù sao các nàng vẫn làm tình địch của nhau!
Thật ra Linh Ngọc Nhi ủy khuất cũng rất bình thường, dù sao so sánh với hai người này thì nàng không có ưu thế gì nổi trội. Không nói đến những chuyện khác, chỉ nói đến chuyện tình cảm. Khi nàng thật vất vả khiến Mạnh Hiểu Dư tiếp nhận tình cảm của mình thì Nam Cung Vân Hạm không biết đã lăn giường với Mạnh Hiểu Dư bao nhiêu lần, mà hai tỷ muội Hàn Như Băng còn bắt lấy tâm Mạnh Hiểu Dư sớm hơn cả Nam Cung Vân Hạm. Tuy rằng tình cảm không thể lấy số lần lăn giường để đo xem là thích ai hơn nhưng giữa người yêu với nhau thì đây là cách biểu đạt tình cảm dễ nhất! Cũng là hoạt động gia tăng độ thân mật nhất giữa hai người. Nhưng mà Linh Ngọc Nhi ngoại trừ lúc Nam Cung Vân Hạm không có mặt, lừa Mạnh Hiểu Dư lăn giường thì những lúc khác chưa từng ở riêng với Mạnh Hiểu Dư để bồi dưỡng tình cảm. Nàng rất khó tìm được cơ hội ở riêng với Mạnh Hiểu Dư bởi vì nữ nhất đáng ghét Nam Cung Vân Hạm này luôn quấy rầy kế hoạch của nàng.
Tuy có người nói, yêu một người không nhất định phải luôn ở bên cạnh người đó, chỉ cần nhìn họ hạnh phúc là được. Nhưng Linh Ngọc Nhi cảm thấy người nói những lời này quá giả dối, nếu không thì chính là họ không yêu người kia nên mới có thể nói chỉ cần ngươi hạnh phúc, ta có thể buông tay để ngươi rời đi, để người khác mang đến thứ hạnh phúc mà ta không thể cho ngươi.
Linh Ngọc Nhi không làm được chuyện buông tay chúc ngươi hạnh phúc trong vòng tay người khác nên nàng mới không từ bỏ, hay rời khỏi. Mà lựa chọn ăn vạ bên cạnh Mạnh Hiểu Dư, dù bên cạnh Mạnh Hiểu Dư không chỉ có nàng, nhưng vì yêu Mạnh Hiểu Dư, nàng không thể buông bỏ Mạnh Hiểu Dư được mà nàng cũng không thể đoạt được Mạnh Hiểu Dư từ tay người khác vì làm vậy sẽ tổn thương Mạnh hiểu Dư cũng sẽ tổn thương những người yêu Mạnh Hiểu Dư tuy nàng cũng không để tâm việc tình địch của nàng có thương tâm hay không nhưng nàng sợ Mạnh Hiểu Dư thương tâm!
Do đó, Linh Ngọc Nhi lựa chọn sống hòa bình cùng tình địch, không tổn thương tình địch nhưng khi cần đoạt Mạnh Hiểu Dư thì nàng sẽ không thủ hạ lưu tình, tuy rằng sẽ không động thủ tổn thương Nam Cung Vân Hạm nhưng vẫn sẽ không thiếu những trò đùa nhỏ. Mà Nam Cung Vân Hạm cũng sẽ trộm hạ dược Linh Ngọc Nhi, không làm nàng ngủ nhiều thì cũng sẽ đi vệ sinh, nếu không phải vài ngày không muốn ăn thì sẽ là ăn vào là nôn, còn có bên ngoài nhìn Linh Ngọc Nhi khỏe mạnh nhưng Nam Cung Vân Hạm đã thầm hạ dược để nàng luôn hắt hơi không để nàng yên ổn ngày nào.
Mà khi Nam Cung Vân Hạm hạ dược Linh Ngọc Nhi, Linh Ngọc Nhi rảnh rỗi cũng sẽ hãm hại nàng, ỷ vào sức khỏe không ổn mà ăn vạ Mạnh Hiểu Dư, để nàng chăm sóc mình. Đến khi Nam Cung Vân Hạm ngừng hạ dược mới thôi. Khi đó các nàng mới xem như "chung sống hòa bình" nhưng thỉnh thoảng các nàng vẫn tranh giành tình cảm, ngôn từ khiêu khích nhau, vì dẫu sao các nàng vẫn là tình địch! Muốn sống hòa bình thật sự không thể nào. Dù là thế, ba người các nàng sống chung vẫn rất vui vẻ, nhưng giờ thì tốt rồi, hai người yêu Mạnh Hiểu Dư sớm nhất đến tìm, vốn là cuộc chiến tranh đoạt tức phụ của nàng và Nam Cung Vân Hạm, hiện tại có thêm hai người khác tham gia, hơn nữa nàng còn không thể nói gì. Ai! Ai bảo Linh Ngọc Nhi nàng là người ăn vạ Mạnh Hiểu Dư cuối cùng! Nghĩ thôi Linh Ngọc Nhi đã cảm thấy rất buồn, nàng vốn định sau khi bắt cóc Mạnh Hiểu Dư sẽ đi tiêu dao khắp nơi lại không ngờ bị lão gia hỏa Triệu Thiên Du làm trọng thương, dẫn đến gặp được Nam Cung Vân Hạm rồi mọi chuyện lại thành như vậy.
Hơn một canh giờ sau, tiếng rên cách vách mới dừng lại, trả lại vẻ yên lặng ban đầu. Hàn Như Băng ho khan vài tiếng, nói với hai người: "Nhị vị thật sự không chịu buông tay tiểu gia hỏa sao?" Lúc trước các nàng đã nói được một lúc nhưng giữa chừng vì động tĩnh của Hàn Như Sương và Mạnh Hiểu Dư mà không thể không dừng lại, hiện tại bên kia đã yên lặng, các nàng cũng nên trở lại vấn đề còn dang dở.
"Ai! Sương nhi cũng thật là, dù muội đã lâu không gặp tiểu gia hỏa nên dục cầu bất mãn nhưng cũng không cần kịch liệt như vậy! Muội như vậy, tỷ làm sao còn tâm trí tranh đoạt tiểu gia hỏa với người khác?" Hàn Như Băng nghĩ vậy nhưng mặt vẫn tươi cười, nụ cười không những không giảm mà còn có xu hướng tươi hơn.
Khác với gương mặt tươi cười xán lạn của Hàn Như Băng, sắc mặt của hai người ngồi đối diện lại không được đẹp. Nam Cung Vân Hạm nghe thấy tiếng phòng cách vách ngày càng lớn, còn kiều mị, mày nhăn lại, trong lòng tức giận nghĩ: "Được lắm Mạnh Hiểu Dư, còn không phải ân ái thôi sao! Cần gì phải kêu lớn tiếng, mất hồn như vậy? Ngày thường ở cạnh ta sao không thấy ngươi kêu lớn đi! Chẳng lẽ kỹ thuật của ta quá kém? Hay do tối qua ta chưa làm ngươi no?" Càng nghĩ mày Nam Cung Vân Hạm càng nhăn. Nàng rõ ràng rất ghen tị hơn nữa còn là hũ dấm to, mùi chua bay xa mấy dặm vẫn còn ngửi thấy.
Hàn Như Băng tươi cười rạng rỡ, Nam Cung Vân Hạm thì nhíu mày còn Linh Ngọc Nhi thì cúi đầu, bẹp miệng, tay nắm chặt vạt áo: "Tức phụ thật là, sao có thể ban ngày ban mặt làm chuyện này? Còn kêu mê người như vậy, chẳng lẽ ngươi không biết người ta dục cầu bất mãn thật lâu sao? Ngươi còn câu dẫn người ta, cố tình hiện tại người ta không thể tìm ngươi." Nghĩ rồi Linh Ngọc Nhi chẹp miệng, trong mắt mông lung, nếu dáng vẻ lúc này của nàng bị Mạnh Hiểu Dư thấy, khẳng định hô to "manh quá" nhưng hiện tại nàng và Như Sương tỷ tỷ đang bận yêu thương nhau! Cho nên biểu cảm ủy khuất này của nàng cũng sẽ không ai đồng tình, hai người kia không dẫm chân nàng đã là tận tình tận nghĩa lắm rồi, dù sao các nàng vẫn làm tình địch của nhau!
Thật ra Linh Ngọc Nhi ủy khuất cũng rất bình thường, dù sao so sánh với hai người này thì nàng không có ưu thế gì nổi trội. Không nói đến những chuyện khác, chỉ nói đến chuyện tình cảm. Khi nàng thật vất vả khiến Mạnh Hiểu Dư tiếp nhận tình cảm của mình thì Nam Cung Vân Hạm không biết đã lăn giường với Mạnh Hiểu Dư bao nhiêu lần, mà hai tỷ muội Hàn Như Băng còn bắt lấy tâm Mạnh Hiểu Dư sớm hơn cả Nam Cung Vân Hạm. Tuy rằng tình cảm không thể lấy số lần lăn giường để đo xem là thích ai hơn nhưng giữa người yêu với nhau thì đây là cách biểu đạt tình cảm dễ nhất! Cũng là hoạt động gia tăng độ thân mật nhất giữa hai người. Nhưng mà Linh Ngọc Nhi ngoại trừ lúc Nam Cung Vân Hạm không có mặt, lừa Mạnh Hiểu Dư lăn giường thì những lúc khác chưa từng ở riêng với Mạnh Hiểu Dư để bồi dưỡng tình cảm. Nàng rất khó tìm được cơ hội ở riêng với Mạnh Hiểu Dư bởi vì nữ nhất đáng ghét Nam Cung Vân Hạm này luôn quấy rầy kế hoạch của nàng.
Tuy có người nói, yêu một người không nhất định phải luôn ở bên cạnh người đó, chỉ cần nhìn họ hạnh phúc là được. Nhưng Linh Ngọc Nhi cảm thấy người nói những lời này quá giả dối, nếu không thì chính là họ không yêu người kia nên mới có thể nói chỉ cần ngươi hạnh phúc, ta có thể buông tay để ngươi rời đi, để người khác mang đến thứ hạnh phúc mà ta không thể cho ngươi.
Linh Ngọc Nhi không làm được chuyện buông tay chúc ngươi hạnh phúc trong vòng tay người khác nên nàng mới không từ bỏ, hay rời khỏi. Mà lựa chọn ăn vạ bên cạnh Mạnh Hiểu Dư, dù bên cạnh Mạnh Hiểu Dư không chỉ có nàng, nhưng vì yêu Mạnh Hiểu Dư, nàng không thể buông bỏ Mạnh Hiểu Dư được mà nàng cũng không thể đoạt được Mạnh Hiểu Dư từ tay người khác vì làm vậy sẽ tổn thương Mạnh hiểu Dư cũng sẽ tổn thương những người yêu Mạnh Hiểu Dư tuy nàng cũng không để tâm việc tình địch của nàng có thương tâm hay không nhưng nàng sợ Mạnh Hiểu Dư thương tâm!
Do đó, Linh Ngọc Nhi lựa chọn sống hòa bình cùng tình địch, không tổn thương tình địch nhưng khi cần đoạt Mạnh Hiểu Dư thì nàng sẽ không thủ hạ lưu tình, tuy rằng sẽ không động thủ tổn thương Nam Cung Vân Hạm nhưng vẫn sẽ không thiếu những trò đùa nhỏ. Mà Nam Cung Vân Hạm cũng sẽ trộm hạ dược Linh Ngọc Nhi, không làm nàng ngủ nhiều thì cũng sẽ đi vệ sinh, nếu không phải vài ngày không muốn ăn thì sẽ là ăn vào là nôn, còn có bên ngoài nhìn Linh Ngọc Nhi khỏe mạnh nhưng Nam Cung Vân Hạm đã thầm hạ dược để nàng luôn hắt hơi không để nàng yên ổn ngày nào.
Mà khi Nam Cung Vân Hạm hạ dược Linh Ngọc Nhi, Linh Ngọc Nhi rảnh rỗi cũng sẽ hãm hại nàng, ỷ vào sức khỏe không ổn mà ăn vạ Mạnh Hiểu Dư, để nàng chăm sóc mình. Đến khi Nam Cung Vân Hạm ngừng hạ dược mới thôi. Khi đó các nàng mới xem như "chung sống hòa bình" nhưng thỉnh thoảng các nàng vẫn tranh giành tình cảm, ngôn từ khiêu khích nhau, vì dẫu sao các nàng vẫn là tình địch! Muốn sống hòa bình thật sự không thể nào. Dù là thế, ba người các nàng sống chung vẫn rất vui vẻ, nhưng giờ thì tốt rồi, hai người yêu Mạnh Hiểu Dư sớm nhất đến tìm, vốn là cuộc chiến tranh đoạt tức phụ của nàng và Nam Cung Vân Hạm, hiện tại có thêm hai người khác tham gia, hơn nữa nàng còn không thể nói gì. Ai! Ai bảo Linh Ngọc Nhi nàng là người ăn vạ Mạnh Hiểu Dư cuối cùng! Nghĩ thôi Linh Ngọc Nhi đã cảm thấy rất buồn, nàng vốn định sau khi bắt cóc Mạnh Hiểu Dư sẽ đi tiêu dao khắp nơi lại không ngờ bị lão gia hỏa Triệu Thiên Du làm trọng thương, dẫn đến gặp được Nam Cung Vân Hạm rồi mọi chuyện lại thành như vậy.
Hơn một canh giờ sau, tiếng rên cách vách mới dừng lại, trả lại vẻ yên lặng ban đầu. Hàn Như Băng ho khan vài tiếng, nói với hai người: "Nhị vị thật sự không chịu buông tay tiểu gia hỏa sao?" Lúc trước các nàng đã nói được một lúc nhưng giữa chừng vì động tĩnh của Hàn Như Sương và Mạnh Hiểu Dư mà không thể không dừng lại, hiện tại bên kia đã yên lặng, các nàng cũng nên trở lại vấn đề còn dang dở.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.