Chương 525
Nhĩ Phong Trùng
06/07/2021
Vừa thấy ông đến, mọi người lập tức im tiếng.
Lý Trác Gia dò hỏi nhân viên công tác đã xảy ra chuyện gì.
Nhân viên công tác đem chuyện vừa rồi thuật lại một lần.
Nghe xong nhân viên công tác nói xong, Lý Trác Gia nhìn phía Giản Nhất Lăng bên kia.
"Lý tiên sinh, người này ở hiện trường công tác tuyển dụng của bệnh viện Lạc Hải Sâm ăn cắp thẻ VIP của bệnh viện Lạc Hải Sâm, thật sự cả gan làm loạn."
"Dám mạo phạm bệnh viện Lạc Hải Sâm như vậy, thật sự đáng giận."
Có một số người thể hiện cách nhìn của mình.
Nhưng có nhiều người lựa chọn trầm mặc, an tĩnh xem biến, không phát biểu ý kiến của chính mình.
Chỉ có Tần Xuyên vẫn là kiên định cái nhìn của chính mình, bảo vệ Giản Nhất Lăng, "Tôi cảm thấy cô ấy sẽ không trộm đồ vật, nơi này nhất định là có cái gì hiểu lầm."
Làm đương sự Giản Nhất Lăng giờ phút này vẫn chưa mở miệng vì chính mình biện giải.
Người khác nói cái gì đều không quan trọng, quan trọng là bệnh viện Lạc Hải Sâm muốn xử lý chuyện này như thế nào.
Còn có người bị hại là Mạc Thi Vận tính toán làm như thế nào.
Mọi người đợi hồi lâu, Lý Trác Gia rốt cuộc mở miệng.
"Cô ấy sẽ không trộm tấm thẻ này."
Nhưng là một đáp án mà đại bộ phận người ở đây đều không có nghĩ đến.
Mạc Thi Vận ngẩng đầu, ánh mắt kinh ngạc, không dám tin tưởng mà nhìn về phía Lý Trác Gia.
Bất quá thực mau, cô liền thu hồi lại ánh mắt của mình, hơi rũ đầu, không có phát biểu ý kiến của mình.
Người đứng xem hỏi Lý Trác Gia.
"Vì cái gì? Lý tiên sinh vì sao chắc chắn tấm thẻ này không phải là cô ấy trộm?"
"Đúng vậy, Lý tiên sinh vừa rồi chúng tôi đều thấy được, tấm thẻ VIP bị mất chính là từ trong túi xách của cô ấy lục soát ra tới."
Có người không rõ.
"Bởi vì cô ấy hoàn toàn không cần phải trộm tấm thẻ VIP này." Lý Trác Gia giải thích, "Cô ấy là bằng hữu của bệnh viện chúng ta, cô ấy muốn bao nhiêu tấm thẻ, trực tiếp lấy là được, hoàn toàn không cần trộm. Điểm này nhóm nhân viên công tác sáng sớm liền biết, cho nên bọn họ ngay từ đầu không có kiểm tra túi xách của cô ấy."
Còn có một chuyện như vậy sao?
Nữ hài này cư nhiên là bằng hữu bệnh viện Lạc Hải Sâm?
Vậy bản nhân cô ấy chính là một tấm thẻ VIP có thể di động a!
Vậy còn cần trộm tấm thẻ VIP này làm gì?
Nói như vậy, đây thật sự là một chuyện hiểu lầm sao?
Không đúng a, vậy tấm thẻ kia như thế nào lại chạy vào trong túi xách của cô ấy?
Tầm mắt mọi người rơi xuống trên người Mạc Thi Vận.
Ngay cả Tần Xuyên cũng đang nhìn Mạc Thi Vận.
Tần Xuyên thừa nhận hôm nay cùng Mạc Thi Vận nói chuyện thật sự rất hợp ý, nhưng anh cùng Mạc Thi Vận quan hệ cũng không có thể tín nhiệm lẫn nhau quá lớn, điểm này cùng Giản Nhất Lăng bản chất là khác nhau.
Trong lòng bàn tay Mạc Thi Vận tất cả đều là mồ hôi.
Vài giây sau, cô ấy chậm rãi ngẩng đầu lên, "Tôi cũng muốn biết đã xảy ra chuyện gì, tôi cũng muốn biết rõ ràng, tôi cũng hy vọng đây chỉ là chuyện hiểu lầm, tôi cũng không muốn nghĩ xấu cho ai."
Mạc Thi Vận nói nghe rất có đạo lý.
Lý Trác Gia ngẩng đầu nhìn xung quanh, theo dõi vị trí ở cửa, vị trí bọn họ đang đứng là góc chết của camera.
Thực hiển nhiên người động thủ đã quan sát qua điểm này.
Không có chứng cứ, liền không có biện pháp xác định rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Những người khác cũng đi theo Lý Trác Gia tầm mắt nhìn qua.
Xem ông đang nhìn camera theo dõi, suy đoán ông có thể là muốn xem camera theo dõi để điều tra rõ chân tướng.
Nhưng vấn đề là, thấy thế nào, trước sau hai cái camera theo dõi đều chiếu không tới khu vực hiện tại bọn họ đang đứng.
Công ty sẽ gắn camera ở nơi tương đối quan trọng, nhưng sẽ không mỗi góc đều gắn, có một số nơi không quá quan trọng, không có camera cũng thực bình thường.
Bằng không một công ty lớn như vậy, cùng một lúc không thể xem hết các màn hình camera theo dõi.
Lý Trác Gia dò hỏi nhân viên công tác đã xảy ra chuyện gì.
Nhân viên công tác đem chuyện vừa rồi thuật lại một lần.
Nghe xong nhân viên công tác nói xong, Lý Trác Gia nhìn phía Giản Nhất Lăng bên kia.
"Lý tiên sinh, người này ở hiện trường công tác tuyển dụng của bệnh viện Lạc Hải Sâm ăn cắp thẻ VIP của bệnh viện Lạc Hải Sâm, thật sự cả gan làm loạn."
"Dám mạo phạm bệnh viện Lạc Hải Sâm như vậy, thật sự đáng giận."
Có một số người thể hiện cách nhìn của mình.
Nhưng có nhiều người lựa chọn trầm mặc, an tĩnh xem biến, không phát biểu ý kiến của chính mình.
Chỉ có Tần Xuyên vẫn là kiên định cái nhìn của chính mình, bảo vệ Giản Nhất Lăng, "Tôi cảm thấy cô ấy sẽ không trộm đồ vật, nơi này nhất định là có cái gì hiểu lầm."
Làm đương sự Giản Nhất Lăng giờ phút này vẫn chưa mở miệng vì chính mình biện giải.
Người khác nói cái gì đều không quan trọng, quan trọng là bệnh viện Lạc Hải Sâm muốn xử lý chuyện này như thế nào.
Còn có người bị hại là Mạc Thi Vận tính toán làm như thế nào.
Mọi người đợi hồi lâu, Lý Trác Gia rốt cuộc mở miệng.
"Cô ấy sẽ không trộm tấm thẻ này."
Nhưng là một đáp án mà đại bộ phận người ở đây đều không có nghĩ đến.
Mạc Thi Vận ngẩng đầu, ánh mắt kinh ngạc, không dám tin tưởng mà nhìn về phía Lý Trác Gia.
Bất quá thực mau, cô liền thu hồi lại ánh mắt của mình, hơi rũ đầu, không có phát biểu ý kiến của mình.
Người đứng xem hỏi Lý Trác Gia.
"Vì cái gì? Lý tiên sinh vì sao chắc chắn tấm thẻ này không phải là cô ấy trộm?"
"Đúng vậy, Lý tiên sinh vừa rồi chúng tôi đều thấy được, tấm thẻ VIP bị mất chính là từ trong túi xách của cô ấy lục soát ra tới."
Có người không rõ.
"Bởi vì cô ấy hoàn toàn không cần phải trộm tấm thẻ VIP này." Lý Trác Gia giải thích, "Cô ấy là bằng hữu của bệnh viện chúng ta, cô ấy muốn bao nhiêu tấm thẻ, trực tiếp lấy là được, hoàn toàn không cần trộm. Điểm này nhóm nhân viên công tác sáng sớm liền biết, cho nên bọn họ ngay từ đầu không có kiểm tra túi xách của cô ấy."
Còn có một chuyện như vậy sao?
Nữ hài này cư nhiên là bằng hữu bệnh viện Lạc Hải Sâm?
Vậy bản nhân cô ấy chính là một tấm thẻ VIP có thể di động a!
Vậy còn cần trộm tấm thẻ VIP này làm gì?
Nói như vậy, đây thật sự là một chuyện hiểu lầm sao?
Không đúng a, vậy tấm thẻ kia như thế nào lại chạy vào trong túi xách của cô ấy?
Tầm mắt mọi người rơi xuống trên người Mạc Thi Vận.
Ngay cả Tần Xuyên cũng đang nhìn Mạc Thi Vận.
Tần Xuyên thừa nhận hôm nay cùng Mạc Thi Vận nói chuyện thật sự rất hợp ý, nhưng anh cùng Mạc Thi Vận quan hệ cũng không có thể tín nhiệm lẫn nhau quá lớn, điểm này cùng Giản Nhất Lăng bản chất là khác nhau.
Trong lòng bàn tay Mạc Thi Vận tất cả đều là mồ hôi.
Vài giây sau, cô ấy chậm rãi ngẩng đầu lên, "Tôi cũng muốn biết đã xảy ra chuyện gì, tôi cũng muốn biết rõ ràng, tôi cũng hy vọng đây chỉ là chuyện hiểu lầm, tôi cũng không muốn nghĩ xấu cho ai."
Mạc Thi Vận nói nghe rất có đạo lý.
Lý Trác Gia ngẩng đầu nhìn xung quanh, theo dõi vị trí ở cửa, vị trí bọn họ đang đứng là góc chết của camera.
Thực hiển nhiên người động thủ đã quan sát qua điểm này.
Không có chứng cứ, liền không có biện pháp xác định rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Những người khác cũng đi theo Lý Trác Gia tầm mắt nhìn qua.
Xem ông đang nhìn camera theo dõi, suy đoán ông có thể là muốn xem camera theo dõi để điều tra rõ chân tướng.
Nhưng vấn đề là, thấy thế nào, trước sau hai cái camera theo dõi đều chiếu không tới khu vực hiện tại bọn họ đang đứng.
Công ty sẽ gắn camera ở nơi tương đối quan trọng, nhưng sẽ không mỗi góc đều gắn, có một số nơi không quá quan trọng, không có camera cũng thực bình thường.
Bằng không một công ty lớn như vậy, cùng một lúc không thể xem hết các màn hình camera theo dõi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.