Chương 607
Nhĩ Phong Trùng
10/02/2022
Sau khi trở về, Thái Thấm Nguyệt hỏi lại Ôn Noãn.
Ôn Noãn chỉ có thể khó xử mà lắc lắc đầu, "Em cũng phân biệt không ra, nhưng trực giác của em nói cho em biết cái quạt xếp này khả năng có vấn đề."
"Trực giác?" Thái Thấm Nguyệt không có cách nào tiếp thu cái lý do này của Ôn Noãn.
Thái Thấm Nguyệt nói, "Nhược Nhược, con bé học thư pháp cùng hội họa nhiều năm như vậy, gặp qua vô số danh gia tác phẩm, cái quạt xếp này con bé cảm thấy không có vấn đề, tôi tin tưởng con bé."
Thái Thấm Nguyệt sau đó hỏi Ôn Trình, "Ông thấy thế nào."
Ôn Trình lắc lắc đầu, "Tôi cũng cảm thấy thật sự không có vấn đề, nhưng mà A Noãn trước giờ trực giác luôn luôn thực chuẩn.."
Lời này Thái Thấm Nguyệt nhưng không thích nghe, "Chẳng lẽ ông không tin chuyên nghiệp tu dưỡng của Nhược Nhược?"
Ôn Trình quay đầu nhìn thoáng qua con gái, nhìn thấy trong ánh mắt con gái sự bi thương cùng mong đợi, ông liền không dám nói thêm nữa.
Ông thật sự không đành lòng làm tổn thương tổn lòng tự trọng của con gái ở phương diện này.
Đồng thời cũng xác thật ông thấy được cái quạt xếp này làm giả chỗ nào.
"Vậy được rồi, bà thử ra giá một chút, giá cả thích hợp chúng ta liền mua trở về." Ôn Trình thỏa hiệp.
Thái Thấm Nguyệt tâm tình rất tốt.
Chờ thời điểm bắt đầu ra giá, Thái Thấm Nguyệt liên tiếp giơ thẻ bài.
Trong lòng bà cho giá khoảng là 300 vạn, nhưng mà giá cả thực mau vượt qua giá cả mong muốn của bà.
Vốn dĩ lúc này bà hẳn là thu tay lại, nhưng mà nhìn thấy Ôn Noãn cùng Giản Nhất Lăng bên cạnh, bà không biết vì sao chính là muốn đem cái quạt xếp này mua về.
Nghĩ đến Ôn gia bọn họ cũng không phải hoa không dậy nổi số tiền này, vì thế trong lòng không có lo lắng, tiếp tục cùng người khác ra giá.
Vì thế bà cùng người khác đấu đến 500 vạn.
Cuối cùng với 500 vạn đem quạt xếp này đấu giá tới tay.
Đồ vật đưa lại đây.
Sau khi bắt được, Thái Thấm Nguyệt đặt trong tay đưa qua đưa lại mà xem.
Càng xem càng vừa lòng, càng xem càng vui mừng.
"Nhược Nhược con xem cái quạt xếp này, ngày sau 800 vạn hẳn là có thể bán ra ngoài." Thái Thấm Nguyệt đem quạt xếp đưa cho con gái, để con gái bà xem kỹ hơn.
Nếu đây là chính phẩm, 800 vạn kia xác thật có thể làm được.
Chỉ sợ đây không phải chính phẩm.
Lúc này người ở ghế lô cách vách lại đây tìm Ôn Trình, đây là bạn làm ăn của Ôn Trình.
Vừa rồi Ôn Trình từng vài lần đi xuống xem đồ vật, cho nên người ở ghế lô cách vách biết người ngồi ở đây là Ôn Trình.
Ông ấy tới nói cho Ôn Trình biết ông đã nhìn lầm, cái quạt xếp này là đồ giả, ông ấy biết cách làm ra cái quạt giả này, còn biết cả người làm ra cái quạt giả này.
Bởi vì là bạn bè, cho nên ông ấy một mình lại đây cùng Ôn Trình nói một tiếng.
Đương nhiên ông ấy không thể trước khi bán đấu giá kết thúc cùng Ôn Trình nói, đây là quy tắc ở nơi này, ông ấy không thể làm hỏng quy tắc.
Bạn của Ôn Trình một lời nói xong làm cho sắc mặt Thái Thấm Nguyệt nháy mắt từ hồng chuyển sang trắng.
Trắng không chỉ là mặt của Thái Thấm Nguyệt, còn có mặt của Ôn Nhược với lời thề son sắt mà nhận định quạt xếp là trân phẩm.
Trong tay vốn dĩ là cái quạt xếp yêu thích không buông nháy mắt biến thành củ khoai lang nóng phỏng tay.
Lúc này nhân viên công tác Thái Ngưng Hiên lại đây, mời Ôn Trình trả tiền.
500 vạn.
Mua một cái quạt xếp giả.
Số tiền này, Thái Thấm Nguyệt không muốn mất.
Đặc biệt tiêu số tiền này đi ra ngoài chính là đối với bà cùng con gái bà là sự châm chọc lớn nhất.
"Các người nơi này như thế nào có thể như vậy? Biết rõ là đồ giả còn lấy ra bán, này không phải lừa gạt người mua sao?"
Thái Thấm Nguyệt đang nổi nóng, lời nói ra có chút không có suy nghĩ.
Rõ ràng Ôn Trình đã nói trước với bà, đấu giá đồ vật ở nơi này phần lớn giống như là đánh bạc.
"Vị phu nhân này hiện tại là không nghĩ muốn trả tiền sao?"
"Các người không nên bán loại đồ giả này."
Lời này của Thái Thấm Nguyệt khiến Ôn Trình sợ hãi, "Đừng nói bậy!"
Có thể mất 500 vạn, nhưng không thể đắc tội Thái Ngưng Hiên, lúc đó sẽ có phiền toái lớn.
Ôn Noãn chỉ có thể khó xử mà lắc lắc đầu, "Em cũng phân biệt không ra, nhưng trực giác của em nói cho em biết cái quạt xếp này khả năng có vấn đề."
"Trực giác?" Thái Thấm Nguyệt không có cách nào tiếp thu cái lý do này của Ôn Noãn.
Thái Thấm Nguyệt nói, "Nhược Nhược, con bé học thư pháp cùng hội họa nhiều năm như vậy, gặp qua vô số danh gia tác phẩm, cái quạt xếp này con bé cảm thấy không có vấn đề, tôi tin tưởng con bé."
Thái Thấm Nguyệt sau đó hỏi Ôn Trình, "Ông thấy thế nào."
Ôn Trình lắc lắc đầu, "Tôi cũng cảm thấy thật sự không có vấn đề, nhưng mà A Noãn trước giờ trực giác luôn luôn thực chuẩn.."
Lời này Thái Thấm Nguyệt nhưng không thích nghe, "Chẳng lẽ ông không tin chuyên nghiệp tu dưỡng của Nhược Nhược?"
Ôn Trình quay đầu nhìn thoáng qua con gái, nhìn thấy trong ánh mắt con gái sự bi thương cùng mong đợi, ông liền không dám nói thêm nữa.
Ông thật sự không đành lòng làm tổn thương tổn lòng tự trọng của con gái ở phương diện này.
Đồng thời cũng xác thật ông thấy được cái quạt xếp này làm giả chỗ nào.
"Vậy được rồi, bà thử ra giá một chút, giá cả thích hợp chúng ta liền mua trở về." Ôn Trình thỏa hiệp.
Thái Thấm Nguyệt tâm tình rất tốt.
Chờ thời điểm bắt đầu ra giá, Thái Thấm Nguyệt liên tiếp giơ thẻ bài.
Trong lòng bà cho giá khoảng là 300 vạn, nhưng mà giá cả thực mau vượt qua giá cả mong muốn của bà.
Vốn dĩ lúc này bà hẳn là thu tay lại, nhưng mà nhìn thấy Ôn Noãn cùng Giản Nhất Lăng bên cạnh, bà không biết vì sao chính là muốn đem cái quạt xếp này mua về.
Nghĩ đến Ôn gia bọn họ cũng không phải hoa không dậy nổi số tiền này, vì thế trong lòng không có lo lắng, tiếp tục cùng người khác ra giá.
Vì thế bà cùng người khác đấu đến 500 vạn.
Cuối cùng với 500 vạn đem quạt xếp này đấu giá tới tay.
Đồ vật đưa lại đây.
Sau khi bắt được, Thái Thấm Nguyệt đặt trong tay đưa qua đưa lại mà xem.
Càng xem càng vừa lòng, càng xem càng vui mừng.
"Nhược Nhược con xem cái quạt xếp này, ngày sau 800 vạn hẳn là có thể bán ra ngoài." Thái Thấm Nguyệt đem quạt xếp đưa cho con gái, để con gái bà xem kỹ hơn.
Nếu đây là chính phẩm, 800 vạn kia xác thật có thể làm được.
Chỉ sợ đây không phải chính phẩm.
Lúc này người ở ghế lô cách vách lại đây tìm Ôn Trình, đây là bạn làm ăn của Ôn Trình.
Vừa rồi Ôn Trình từng vài lần đi xuống xem đồ vật, cho nên người ở ghế lô cách vách biết người ngồi ở đây là Ôn Trình.
Ông ấy tới nói cho Ôn Trình biết ông đã nhìn lầm, cái quạt xếp này là đồ giả, ông ấy biết cách làm ra cái quạt giả này, còn biết cả người làm ra cái quạt giả này.
Bởi vì là bạn bè, cho nên ông ấy một mình lại đây cùng Ôn Trình nói một tiếng.
Đương nhiên ông ấy không thể trước khi bán đấu giá kết thúc cùng Ôn Trình nói, đây là quy tắc ở nơi này, ông ấy không thể làm hỏng quy tắc.
Bạn của Ôn Trình một lời nói xong làm cho sắc mặt Thái Thấm Nguyệt nháy mắt từ hồng chuyển sang trắng.
Trắng không chỉ là mặt của Thái Thấm Nguyệt, còn có mặt của Ôn Nhược với lời thề son sắt mà nhận định quạt xếp là trân phẩm.
Trong tay vốn dĩ là cái quạt xếp yêu thích không buông nháy mắt biến thành củ khoai lang nóng phỏng tay.
Lúc này nhân viên công tác Thái Ngưng Hiên lại đây, mời Ôn Trình trả tiền.
500 vạn.
Mua một cái quạt xếp giả.
Số tiền này, Thái Thấm Nguyệt không muốn mất.
Đặc biệt tiêu số tiền này đi ra ngoài chính là đối với bà cùng con gái bà là sự châm chọc lớn nhất.
"Các người nơi này như thế nào có thể như vậy? Biết rõ là đồ giả còn lấy ra bán, này không phải lừa gạt người mua sao?"
Thái Thấm Nguyệt đang nổi nóng, lời nói ra có chút không có suy nghĩ.
Rõ ràng Ôn Trình đã nói trước với bà, đấu giá đồ vật ở nơi này phần lớn giống như là đánh bạc.
"Vị phu nhân này hiện tại là không nghĩ muốn trả tiền sao?"
"Các người không nên bán loại đồ giả này."
Lời này của Thái Thấm Nguyệt khiến Ôn Trình sợ hãi, "Đừng nói bậy!"
Có thể mất 500 vạn, nhưng không thể đắc tội Thái Ngưng Hiên, lúc đó sẽ có phiền toái lớn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.