Chương 702
Nhĩ Phong Trùng
10/02/2022
Nhưng cuối cùng bị sự lạnh lùng của Giản Dật Hành cấp lui.
Giản Dật Hành là bị Giản Dật Thần yêu cầu tới đón Giản Nhất Lăng.
Giản Dật Thần lý do cũng thực đầy đủ, ăn đồ ăn do chính tay em gái làm, tổng cũng phải vì em gái làm chút gì đi.
Giản Dật Hành tuy rằng chán ghét cùng nữ nhân câu thông, nhưng mà càng thêm không thích thua thiệt người khác.
Cho nên anh quyết đoán mà tới.
Nhìn thấy Giản Nhất Lăng trong nháy mắt, Giản Dật Hành nheo lại đôi mắt.
Nhạy bén thấy rõ làm anh cảm thấy được cái gì.
Giản Nhất Lăng không nghĩ tới Giản Dật Hành sẽ đến đón mình.
Giản Dật Hành nghĩ ở chỗ này không thể động thủ đối với những người đó.
Giản Nhất Lăng nhưng thật ra không quá lo lắng, nguy hiểm này đó chỉ số chỉ có 2, sớm muộn gì cũng đều sẽ bị xử lý rớt.
"Đi phụ cận một chút đi." Giản Dật Hành nói với Giản Nhất Lăng.
Giản Nhất Lăng ngửa đầu, có chút nghi hoặc mà nhìn Giản Dật Hành.
Anh ấy không phải tới đón cô sao? Đi phụ cận một chút làm gì?
Giản Dật Hành không giống như là cái loại người sẽ mang em gái đi dạo.
Trên thực tế hành động tới đón cô này cũng đã không phù hợp với nhân thiết của anh.
Không đợi Giản Nhất Lăng gật đầu hay là lắc đầu, Giản Dật Hành liền trước một bước đi rồi.
Người chân dài đi được mau, Giản Nhất Lăng chỉ có thể ở phía sau chạy chậm đuổi kịp.
Loại chuyện này ở trên người Giản Vũ Tiệp bọn họ là tuyệt đối sẽ không phát sinh.
Nhưng mà Giản Dật Hành lại cứ chính là cái người sẽ không chiếu cố nữ sinh, tùy ý Giản Nhất Lăng ở sau lưng anh chạy hồng hộc, cũng không có thả chậm bước chân.
Giản Dật Hành vẫn luôn hướng ngõ nhỏ tiểu khu phụ cận trường học đi đến, càng đi càng sâu.
Sau khi quẹo vào bên trong ngõ nhỏ, Giản Dật Hành dừng bước chân.
Giản Nhất Lăng ở phía sau "hồng hộc" mà thở phì phò.
Giản Dật Hành quay đầu lại, nhìn thấy Giản Nhất Lăng cái miệng nhỏ khẽ nhếch, miệng thở khí hồng hộc.
Khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, trắng mang theo hồng, hồng mang theo trắng.
Không biết vì cái gì, còn rất đáng yêu.
Giản Nhất Lăng thở hổn hển một lát xong, thuận khí hô hấp của chính mình.
Đang muốn mở miệng hỏi Giản Dật Hành, lại thấy Giản Dật Hành đột nhiên hướng tới cô mà chạy mà đến.
Nhoáng lên liền băng qua người Giản Nhất Lăng.
Giản Nhất Lăng quay đầu, liền thấy Giản Dật Hành từ chỗ ngoặt xách ra tới một người đàn ông.
Giản Dật Hành nhìn đối phương, ánh mắt lạnh thấu xương, "Theo dõi?"
Đối phương hiển nhiên không nghĩ tới Giản Dật Hành sẽ đột nhiên xông tới, càng thêm không nghĩ tới chính mình theo dõi sẽ nhanh như vậy bị phát hiện.
"Boss, bại lộ." Người đàn ông vội vàng đối với microphone trên cổ áo mình nói.
"Vậy hành động đi."
Nếu bại lộ, liền dứt khoát hành động.
Dù sao cái địa phương này vừa vặn cũng đủ ẩn nấp, thích hợp bọn họ hành động.
Trong khoảnh khắc, vài tên đàn ông thành niên từ ngõ nhỏ bên trong đi ra.
Hùng hổ vây quanh Giản Dật Hành.
Người đàn ông này nói với Giản Dật Hành, "Đây chính là ngươi tự tìm. Vốn dĩ ngươi cũng không cần trộn lẫn tiến vào."
"Nói như vậy, các ngươi mục tiêu là cô ấy."
Giản Dật Hành biểu tình bình tĩnh như thường.
Giật giật cổ, khớp xương "Ca ca" rung động.
Sau đó Giản Dật Hành ra tay.
Một người một mình đấu bảy người cùng anh không sai biệt lắm dáng người.
Giản Dật Hành thân hình nhanh nhẹn, né tránh nhanh chóng.
Đồng thời chính mình ra tay lại thập phần dứt khoát, một quyền một chân thập phần hữu lực.
Thời điểm một chân đá vào ngực một người đàn ông trong đó, người đàn ông kia ngã ở trên mặt đất liền không thể bò dậy.
Giản Nhất Lăng ở phía sau nhìn, cô giúp không được gì, cho nên có thể làm chính là đừng thêm phiền.
Tránh xa một chút, có thể rất xa liền rất xa, không tới gần không trộn lẫn vào.
Một người, hai người, ba người.
Giản Nhất Lăng nhìn mấy người theo dõi này đó từng người tiếp từng người ngã xuống mặt đất.
Đau đến kêu ngao ngao, không đứng dậy nổi thân mình.
Giản Dật Hành là bị Giản Dật Thần yêu cầu tới đón Giản Nhất Lăng.
Giản Dật Thần lý do cũng thực đầy đủ, ăn đồ ăn do chính tay em gái làm, tổng cũng phải vì em gái làm chút gì đi.
Giản Dật Hành tuy rằng chán ghét cùng nữ nhân câu thông, nhưng mà càng thêm không thích thua thiệt người khác.
Cho nên anh quyết đoán mà tới.
Nhìn thấy Giản Nhất Lăng trong nháy mắt, Giản Dật Hành nheo lại đôi mắt.
Nhạy bén thấy rõ làm anh cảm thấy được cái gì.
Giản Nhất Lăng không nghĩ tới Giản Dật Hành sẽ đến đón mình.
Giản Dật Hành nghĩ ở chỗ này không thể động thủ đối với những người đó.
Giản Nhất Lăng nhưng thật ra không quá lo lắng, nguy hiểm này đó chỉ số chỉ có 2, sớm muộn gì cũng đều sẽ bị xử lý rớt.
"Đi phụ cận một chút đi." Giản Dật Hành nói với Giản Nhất Lăng.
Giản Nhất Lăng ngửa đầu, có chút nghi hoặc mà nhìn Giản Dật Hành.
Anh ấy không phải tới đón cô sao? Đi phụ cận một chút làm gì?
Giản Dật Hành không giống như là cái loại người sẽ mang em gái đi dạo.
Trên thực tế hành động tới đón cô này cũng đã không phù hợp với nhân thiết của anh.
Không đợi Giản Nhất Lăng gật đầu hay là lắc đầu, Giản Dật Hành liền trước một bước đi rồi.
Người chân dài đi được mau, Giản Nhất Lăng chỉ có thể ở phía sau chạy chậm đuổi kịp.
Loại chuyện này ở trên người Giản Vũ Tiệp bọn họ là tuyệt đối sẽ không phát sinh.
Nhưng mà Giản Dật Hành lại cứ chính là cái người sẽ không chiếu cố nữ sinh, tùy ý Giản Nhất Lăng ở sau lưng anh chạy hồng hộc, cũng không có thả chậm bước chân.
Giản Dật Hành vẫn luôn hướng ngõ nhỏ tiểu khu phụ cận trường học đi đến, càng đi càng sâu.
Sau khi quẹo vào bên trong ngõ nhỏ, Giản Dật Hành dừng bước chân.
Giản Nhất Lăng ở phía sau "hồng hộc" mà thở phì phò.
Giản Dật Hành quay đầu lại, nhìn thấy Giản Nhất Lăng cái miệng nhỏ khẽ nhếch, miệng thở khí hồng hộc.
Khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, trắng mang theo hồng, hồng mang theo trắng.
Không biết vì cái gì, còn rất đáng yêu.
Giản Nhất Lăng thở hổn hển một lát xong, thuận khí hô hấp của chính mình.
Đang muốn mở miệng hỏi Giản Dật Hành, lại thấy Giản Dật Hành đột nhiên hướng tới cô mà chạy mà đến.
Nhoáng lên liền băng qua người Giản Nhất Lăng.
Giản Nhất Lăng quay đầu, liền thấy Giản Dật Hành từ chỗ ngoặt xách ra tới một người đàn ông.
Giản Dật Hành nhìn đối phương, ánh mắt lạnh thấu xương, "Theo dõi?"
Đối phương hiển nhiên không nghĩ tới Giản Dật Hành sẽ đột nhiên xông tới, càng thêm không nghĩ tới chính mình theo dõi sẽ nhanh như vậy bị phát hiện.
"Boss, bại lộ." Người đàn ông vội vàng đối với microphone trên cổ áo mình nói.
"Vậy hành động đi."
Nếu bại lộ, liền dứt khoát hành động.
Dù sao cái địa phương này vừa vặn cũng đủ ẩn nấp, thích hợp bọn họ hành động.
Trong khoảnh khắc, vài tên đàn ông thành niên từ ngõ nhỏ bên trong đi ra.
Hùng hổ vây quanh Giản Dật Hành.
Người đàn ông này nói với Giản Dật Hành, "Đây chính là ngươi tự tìm. Vốn dĩ ngươi cũng không cần trộn lẫn tiến vào."
"Nói như vậy, các ngươi mục tiêu là cô ấy."
Giản Dật Hành biểu tình bình tĩnh như thường.
Giật giật cổ, khớp xương "Ca ca" rung động.
Sau đó Giản Dật Hành ra tay.
Một người một mình đấu bảy người cùng anh không sai biệt lắm dáng người.
Giản Dật Hành thân hình nhanh nhẹn, né tránh nhanh chóng.
Đồng thời chính mình ra tay lại thập phần dứt khoát, một quyền một chân thập phần hữu lực.
Thời điểm một chân đá vào ngực một người đàn ông trong đó, người đàn ông kia ngã ở trên mặt đất liền không thể bò dậy.
Giản Nhất Lăng ở phía sau nhìn, cô giúp không được gì, cho nên có thể làm chính là đừng thêm phiền.
Tránh xa một chút, có thể rất xa liền rất xa, không tới gần không trộn lẫn vào.
Một người, hai người, ba người.
Giản Nhất Lăng nhìn mấy người theo dõi này đó từng người tiếp từng người ngã xuống mặt đất.
Đau đến kêu ngao ngao, không đứng dậy nổi thân mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.