Chương 894: Người một nhà ấm áp (2)
Nhĩ Phong Trùng
27/09/2022
Giản lão phu nhân nhìn về phía Giản lão gia tử hừ một tiếng, tiếp tục hỏi Giản Duẫn Mạch, "Con hôm nay trở về bé ngoan có biết không?"
"Con bé gần đây tương đối bận rộn, con không có báo cho con bé trước."
Giản Duẫn Mạch biết Giản Nhất Lăng gần đây đang bận rộn với bệnh án của Tần Hoành Chí, còn rất phiền toái.
Phỏng chừng lại muốn thức đêm.
"Bận rộn thì con càng phải tìm con bé, để con bé thả lỏng nhiều một chút biết không? Cả ngày buồn, đều mau thành hũ nút, ôi bé ngoan đáng thương của ta!"
Nói xong Giản lão phu nhân liền đem Giản Duẫn Mạch bán, trực tiếp gọi điện thoại đem Giản Nhất Lăng kêu tới.
Giản Nhất Lăng thực mau chóng tới nơi, Địch Quân Thịnh cũng đi cùng cô.
Đây là sau khi cùng Giản Nhất Lăng đính hôn, lần đầu tiên anh chạm mặt Giản Duẫn Mạch.
Mới vừa gặp mặt, sắc mặt Giản Duẫn Mạch liền trầm xuống.
Bất quá trước mặt Giản gia nhị lão cùng Giản Nhất Lăng, Giản Duẫn Mạch không nói cái gì.
Liền tính trong lòng muốn bóp chết tên sói chết tiệt này, cũng không thể ở trước mặt ông bà nội cùng em gái hành động.
Phải nhịn.
Giản Dật Hành cùng Giản Dật Thần ở nhà đối diện cũng đi theo tới, tới gặp người anh em họ bọn họ đã lâu không gặp.
"Anh hai." Giản Nhất Lăng cầm một cái túi giấy, đưa cho Giản Duẫn Mạch.
"Găng tay sao?" Giản Duẫn Mạch đoán.
"Ân."
Giản Duẫn Mạch từ trong túi giấy lấy ra một đôi găng tay màu cà ri.
Vừa vặn lại cùng chiếc áo khoác hôm nay Giản Duẫn Mạch mặc có màu sắc giống nhau.
"Hai đứa đã nói trước sao?" Giản lão phu nhân hỏi.
"Không có a, em gái không có nói trước với con chuyện này." Giản Duẫn Mạch cười nói, "Đây là con cùng em gái ăn ý, đúng hay không a?"
"Đúng vậy." Giản Nhất Lăng trả lời.
Giản Duẫn Mạch đem găng tay mang lên tay, lớn nhỏ vừa vặn tốt.
Giản Dật Thần nhìn rất là ghen ghét, "Tiểu Lăng, như thế nào anh Duẫn Mạch có găng tay, chúng ta không có a?"
Giản Duẫn Mạch cười nói, "Áo len anh mặc trên người cũng là do Tiểu Lăng đan, tay Tiểu Lăng thật khéo léo."
Chuyện này làm cho Giản Dật Thần càng thêm ghen tị, "Anh cái gì cũng đều không có, anh đã thành chanh tinh."
Giản Nhất Lăng nghĩ nghĩ, "Lần sau đan cho anh."
Giản Dật Thần vội nói, "Vậy một lời đã định nha! Chờ em có thời gian rảnh phải nhớ đan cho anh! Nhất định phải nhớ rõ nha! Đương nhiên chờ em có thời gian rảnh lại đan, thời điểm bận rộn liền không cần đan, quá vất vả."
Tuy rằng ghen tị, cũng muốn có được áo len găng tay do em gái tự đan, nhưng mà vẫn là không thể làm em gái quá vất vả.
Xong rồi Giản Dật Thần lại nói, "Anh trai anh liền không cần, anh ấy khổ người lớn, tốn nhiều nguyên liệu."
Giản Dật Hành, "Da em lại ngứa phải không?"
Giản Dật Thần lập tức trốn đến phía sau lưng Giản Nhất Lăng, "Em gái cứu anh."
Giản Duẫn Mạch cười, "Như thế nào nhiều năm như vậy, em vẫn không sửa được cái tật xấu này, xem ra mấy năm nay vẫn không ít lần bị đánh như cũ a."
Giản Dật Thần yếu ớt mà phản bác, "Anh đáng thương nhất, cho nên em gái à em phải yêu thương anh nhiều một chút."
Giản lão phu nhân bị Giản Dật Thần làm cho tức cười, "Con nha, liền chỉ có chút tiền đồ như vậy, có bản lĩnh cùng anh của con đánh một trận, tránh ở sau lưng bé ngoan còn tính là nam tử hán đại trượng phu sao?"
"Con không làm nam tử hán đại trượng phu, con là Dật Thần tỷ tỷ của Tiểu Lăng, đúng hay không a Tiểu Lăng?"
"Ân." Giản Nhất Lăng lại quay đầu lại nói với Giản Duẫn Mạch, "Làm đồ ăn ngon cho anh, anh muốn ăn cái gì?"
Giản Duẫn Mạch nghĩ nghĩ sau đó nói, "Ăn BBQ đi, đã lâu không cùng nhau ăn BBQ."
Giản Nhất Lăng, "Ân."
Giản lão phu nhân vội nói, "Lão thái bà ta cũng đã lâu không có ăn BBQ, không biết hôm nay ta có phần hay không đây."
Bên kia Giản lão gia tử cũng nghe tới, "Ai, lão nhân ta đã lâu không được ăn bắp nướng a."
"Con bé gần đây tương đối bận rộn, con không có báo cho con bé trước."
Giản Duẫn Mạch biết Giản Nhất Lăng gần đây đang bận rộn với bệnh án của Tần Hoành Chí, còn rất phiền toái.
Phỏng chừng lại muốn thức đêm.
"Bận rộn thì con càng phải tìm con bé, để con bé thả lỏng nhiều một chút biết không? Cả ngày buồn, đều mau thành hũ nút, ôi bé ngoan đáng thương của ta!"
Nói xong Giản lão phu nhân liền đem Giản Duẫn Mạch bán, trực tiếp gọi điện thoại đem Giản Nhất Lăng kêu tới.
Giản Nhất Lăng thực mau chóng tới nơi, Địch Quân Thịnh cũng đi cùng cô.
Đây là sau khi cùng Giản Nhất Lăng đính hôn, lần đầu tiên anh chạm mặt Giản Duẫn Mạch.
Mới vừa gặp mặt, sắc mặt Giản Duẫn Mạch liền trầm xuống.
Bất quá trước mặt Giản gia nhị lão cùng Giản Nhất Lăng, Giản Duẫn Mạch không nói cái gì.
Liền tính trong lòng muốn bóp chết tên sói chết tiệt này, cũng không thể ở trước mặt ông bà nội cùng em gái hành động.
Phải nhịn.
Giản Dật Hành cùng Giản Dật Thần ở nhà đối diện cũng đi theo tới, tới gặp người anh em họ bọn họ đã lâu không gặp.
"Anh hai." Giản Nhất Lăng cầm một cái túi giấy, đưa cho Giản Duẫn Mạch.
"Găng tay sao?" Giản Duẫn Mạch đoán.
"Ân."
Giản Duẫn Mạch từ trong túi giấy lấy ra một đôi găng tay màu cà ri.
Vừa vặn lại cùng chiếc áo khoác hôm nay Giản Duẫn Mạch mặc có màu sắc giống nhau.
"Hai đứa đã nói trước sao?" Giản lão phu nhân hỏi.
"Không có a, em gái không có nói trước với con chuyện này." Giản Duẫn Mạch cười nói, "Đây là con cùng em gái ăn ý, đúng hay không a?"
"Đúng vậy." Giản Nhất Lăng trả lời.
Giản Duẫn Mạch đem găng tay mang lên tay, lớn nhỏ vừa vặn tốt.
Giản Dật Thần nhìn rất là ghen ghét, "Tiểu Lăng, như thế nào anh Duẫn Mạch có găng tay, chúng ta không có a?"
Giản Duẫn Mạch cười nói, "Áo len anh mặc trên người cũng là do Tiểu Lăng đan, tay Tiểu Lăng thật khéo léo."
Chuyện này làm cho Giản Dật Thần càng thêm ghen tị, "Anh cái gì cũng đều không có, anh đã thành chanh tinh."
Giản Nhất Lăng nghĩ nghĩ, "Lần sau đan cho anh."
Giản Dật Thần vội nói, "Vậy một lời đã định nha! Chờ em có thời gian rảnh phải nhớ đan cho anh! Nhất định phải nhớ rõ nha! Đương nhiên chờ em có thời gian rảnh lại đan, thời điểm bận rộn liền không cần đan, quá vất vả."
Tuy rằng ghen tị, cũng muốn có được áo len găng tay do em gái tự đan, nhưng mà vẫn là không thể làm em gái quá vất vả.
Xong rồi Giản Dật Thần lại nói, "Anh trai anh liền không cần, anh ấy khổ người lớn, tốn nhiều nguyên liệu."
Giản Dật Hành, "Da em lại ngứa phải không?"
Giản Dật Thần lập tức trốn đến phía sau lưng Giản Nhất Lăng, "Em gái cứu anh."
Giản Duẫn Mạch cười, "Như thế nào nhiều năm như vậy, em vẫn không sửa được cái tật xấu này, xem ra mấy năm nay vẫn không ít lần bị đánh như cũ a."
Giản Dật Thần yếu ớt mà phản bác, "Anh đáng thương nhất, cho nên em gái à em phải yêu thương anh nhiều một chút."
Giản lão phu nhân bị Giản Dật Thần làm cho tức cười, "Con nha, liền chỉ có chút tiền đồ như vậy, có bản lĩnh cùng anh của con đánh một trận, tránh ở sau lưng bé ngoan còn tính là nam tử hán đại trượng phu sao?"
"Con không làm nam tử hán đại trượng phu, con là Dật Thần tỷ tỷ của Tiểu Lăng, đúng hay không a Tiểu Lăng?"
"Ân." Giản Nhất Lăng lại quay đầu lại nói với Giản Duẫn Mạch, "Làm đồ ăn ngon cho anh, anh muốn ăn cái gì?"
Giản Duẫn Mạch nghĩ nghĩ sau đó nói, "Ăn BBQ đi, đã lâu không cùng nhau ăn BBQ."
Giản Nhất Lăng, "Ân."
Giản lão phu nhân vội nói, "Lão thái bà ta cũng đã lâu không có ăn BBQ, không biết hôm nay ta có phần hay không đây."
Bên kia Giản lão gia tử cũng nghe tới, "Ai, lão nhân ta đã lâu không được ăn bắp nướng a."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.