Nữ Phụ Xoay Người Tiến Công Chiếm Đóng
Chương 13: Chương 11.2
Ái Phát Ngốc Đích Tiểu Lung Bao
21/03/2016
"Cậu nói đi. Hai người kia tới cùng là ai?" Ôn Hân Nghiên ôm cánh tay nhìn Hàn Mai Mai.
Hàn Mai Mai đối với người bằng hữu này rất thích, mà cô cũng biết chuyện này sớm muộn gì mọi người cũng biết, cho nên cũng đơn giản nói một chút với Ôn Hân Nghiên.
"Cái gì! Cô ta là con gái riêng của ba cậu! Vậy mà vừa rồi cậu còn bình tĩnh như vậy." Ôn Hân Nghiên chấn kinh nhìn cô.
Hàn Mai Mai hiện tại cực kỳ không cho là đúng, "Chẳng thế thì phải làm sao? Đi lên cho cô ta hai bạt tai sao?"
Ôn Hân Nghiên cư nhiên lại vẫn phụ họa nói, "Đúng đó!"
Hàn Mai Mai không nói gì.
"Cậu nhìn tớ làm gì vậy? Sao cậu nhìn tớ như thể nhìn tinh tinh trong vườn bách thú vậy hả?" Hàn Mai Mai bị Ôn Hân Nghiên nhìn chăm chú.
"Tớ phát hiện ra một chuyện." Ôn Hân Nghiên đột nhiên nghiêm túc nói.
"Chuyện gì? Có phải tớ ngày càng xinh đẹp hay không?" Hàn Mai Mai cợt nhả nói, kỳ thật trong lòng hồi hộp một phen, Ôn Hân Nghiên không phải phát hiện cô có chỗ nào không thích hợp chứ?
"Tớ thấy cậu không kích động như trước kia, so với trước bình tĩnh hơn. Nhưng như vậy rất tốt."
Hàn Mai Mai nghe xong thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Hàn Mai Mai và Ôn Hân Nghiên uống xong trà chiều, cô liền về nhà cũ xem ông nội sao rồi.
Ông nội thấy cháu gái chủ động đến thăm, kỳ thật cực kỳ vui vẻ, tuy nhiên vẫn miễn cưỡng không có biểu hiện ra ngoài, nhưng Tiểu Lưu nói với Hàn Mai Mai, ăn cơm cùng cô, lão gia đều ăn nhiều hơn một chén.
Hàn Mai Mai cũng rất thích Hàn gia gia, đây là nơi duy nhất ở thế giới này mà cô cảm thấy có tình thân ấm áp.
Thời điểm Hàn Mai Mai trở về , Hàn gia gia bảo cô xin nghỉ ở Ngụy thị.
Hàn Mai Mai đối với chuyện này không có gì dị nghị, ngày hôm sau liền làm theo.
Thời điểm Ngụy Nhất Minh cầm thư từ chức của Hàn Mai Mai cực kỳ ngoài ý muốn. Miệng hắn giật giật muốn nói gì đó, nhưng sau cùng chỉ nói một câu, "Tôi biết rồi."
Hàn Mai Mai đương nhiên sẽ không cho là Ngụy Nhất Minh sẽ không nỡ để cô rời đi, đại khái là trước bị nguyên chủ cuốn lấy thật chặt, một bộ không phải anh ta thì không lấy chồng, hiện tại thay đổi bất thường thì có chút phản ứng không kịp đi.
"Tôi nghe nói cô gửi thư từ chức rồi!"
Giữa trưa Hàn Mai Mai ở căn tin ăn cơm, không nghĩ tới Hứa Tu Kiệt cũng tới căn tin, nói xong liền ngồi ở đối diện cô.
"Tôi chẳng lẽ không có thể từ chức sao? Lại nói chuyện trong nhà tôi cũng rất nhiều, tôi phải đi về thay ông nội quản lý công ty."
"Cái gì! Tôi không có nghe lầm chứ, Hàn Mai Mai cô muốn quản lý công ty. Đây là truyện cười hay nhất trong năm nay đó." Hứa Tu Kiệt ôm bụng cười nói.
Hàn Mai Mai bất mãn nói, "Anh đây là ý tứ gì! Anh khinh thường tôi sao?"
Hứa Tu Kiệt thấy Hàn Mai Mai thật sự tức giận, vội vàng nghiêm mặt nói, "Không, Hàn đại tiểu thư cô ai dám xem thường. Cô quản lý công ty, nhất định là không phản đối." Nói càng về sau Hứa Tu Kiệt càng không nhịn được cười.
Hàn Mai Mai mặt càng thêm đen, đứng lên thu dọn, chuẩn bị rời đi.
"Ai, tôi thật sự không cười nữa. Tôi là muốn hỏi cô một chuyện." Hứa Tu Kiệt vội vàng kéo cô lại.
"Có chuyện gì mau nói." Hàn Mai Mai không kiên nhẫn nói.
Thấy mình giống như bị người ta ghét bỏ, Mứa Tu Kiệt sờ sờ cái mũi.
"Anh không nói tôi đi đây." Hàn Mai Mai lờ anh ta đi.
"Được rồi, tôi là hỏi cô, cô thật sự buông tha anh họ tôi, cô không thích anh ta rồi hay sao?" Hứa Tu Kiệt hỏi thật.
Hàn Mai Mai đứng lại sau đó quay đầu, "Anh bảo anh họ anh yên tâm đi. Về sau tôi sẽ không bám lấy anh ta nữa."
Hôm nay là ngày kỉ niệm thành lập công ty, Hàn Mai Mai mặc váy dài hôm trước và Lục Giai Duệ cùng nhau xuất hiện.
Lục Giai Duệ đương nhiên là do Hàn gia gia bắt buộc, Hàn Mai Mai phản kháng không có hiệu quả.
Người trong công ty cũng không có mấy người đã gặp qua Hàn Mai Mai trong truyền thuyết này, nghe nói không dễ chọc.
Nhưng hôm nay mọi người nhìn thấy cô, bản nhân cô nhìn qua thật sự cực kỳ xinh đẹp, nhưng cũng không có điêu ngoa như trong truyền thuyết, nhìn qua rất thân thiện, đối với mọi người đều là khuôn mặt tươi cười đón chào.
Ông nội Hàn Mai Mai dẫn cô đi, giới thiệu cô với một đám người. Không tồi, Hàn Mai Mai có một tài lẻ là, gặp qua một lần đều có thể nhớ rõ tên. Đây xem như là tài năng đi.
Một ít viên chức nhỏ, thấy đường đường là đại tiểu thư mà lại nhớ tên họ, tất cả đều cực kỳ hưng phấn.
"Hôm nay cô rất được."
Hàn Mai Mai ngẩng đầu vừa thấy là hoa hoa công tử Hứa Tu Kiệt, bên cạnh anh ta không phải cô gái con lai lần trước, mà là một người mẫu xinh đẹp
Hàn Mai Mi nhớ rõ hôm nay là ngày Hứa Tu Kiệt gặp nữ chủ, liền giật nảy mình.
"Bạn gái anh cũng rất được." Bạn gái Hứa Tu Kiệt nghe thấy Hàn đại tiểu thư khen ngợi cô ta như vậy, cũng cực kỳ vui vẻ.
"Cô buông tha anh họ tôi, hiện tại dời mục tiêu đến Lục nhị thiếu hả?" Hứa Tu Kiệt liếc Lục Giai Duệ bên cạnh, sau đó nhẹ giọng nói.
Hàn Mai Mai cười một cái không nói gì, cô phát hiện cô có giải thích, anh ta cũng sẽ không tin, cũng chẳng muốn lãng phí thời gian.
Hàn Mai Mai chú ý tới Từ Mỹ Phụng quả nhiên mang theo con gái tham dự lễ kỉ niệm ngày thành lập công ty, nhưng hôm nay trái lại không lộn xộn, ngồi ngốc trong góc.
Trình Khả Hinh cũng không mua chiếc váy Hàn Mai Mai mặc trên người, mà là một chiếc váy ren màu hồng.
Rất nhanh, Hàn gia gia lên đài nói chuyện, "Hôm nay là ngày đặc biệt. Cực kỳ cảm tạ mọi người đã đến đây. Tập đoàn Hàn thị chúng tôi có thể đi cho tới ngày hôm nay cũng ít nhiều được mọi người giúp đỡ. Hôm nay tôi muốn tuyên bố một chuyện..."
Mọi người cũng không biết Hàn gia gia muốn nói gì, đều yên lặng nghe.
Nhất là ba Hàn, ông ta trực giác chuyện này đối với ông ta có ảnh hưởng rất lớn.
"Cháu gái của tôi Hàn Mai Mai sắp tới sẽ chính thức tiếp quản xí nghiệp Hàn thị."
Một câu này nói xong, mọi người nghe thấy đều ngoài ý muốn. Nhưng rất nhanh liền nhao nhao hướng Hàn Mai Mai chúc mừng.
Không ai thấy sắc mặt ba Hàn trở nên rất khó coi, ông ta hoàn toàn không biết chuyện này, cũng không có chuẩn bị tâm lý, chuyện này khiến ông ta trở tay không kịp.
Mà Từ Mỹ Phụng và Trình Khả Hinh ở bên kia cùng với biểu tình của ba Hàn không khác gì.
"Phía dưới xin cho cháu gái của tôi đi lên nói hai câu." Hàn gia gia nói xong câu đó, liền nhìn về phía Hàn Mai Mai bên kia.
Mọi ánh mắt đi theo cũng đều đặt trên người Hàn Mai Mai, Hàn Mai Mai hít vào một hơi, mặt mỉm cười đi lên trên đài, sau đó cầm lấy micro, chậm rãi nói, "Tất cả mọi người đều biết. Tôi đối với việc quản lý công ty này hoàn toàn không có kinh nghiệm."
Mọi người nghe thấy Hàn Mai Mai nói trắng ra như vậy, phía dưới một mảnh rộ lên.
"Nhưng tôi sẽ từ từ bắt đầu học tập. Hi vọng sẽ không khiến mọi người chê cười, nếu tôi có chỗ nào không tốt, đồng thời hi vọng mọi người có thể đúng lúc chỉ ra chỗ sai. Tôi biết đang ngồi có rất nhiều vị đã theo tập đoàn Hàn thị nhiều năm, tôi biết tôi kinh nghiệm còn thấp, các vị cũng không nên che đậy không dậy tôi đó nha...." .
Mọi người thấy Hàn Mai Mai bình dị gần gũi như vậy, cảm tình đối với cô tăng gấp bội.
Hàn gia gia thấy biểu hiện Hàn Mai Mai bình tĩnh tự nhiên, cũng rất hài lòng.
Nhưng mọi người vui sướng đều không có chú ý đến Trình Khả Hinh, biểu tình của cô ta bắt đầu từ từ vặn vẹo rồi...
Hàn Mai Mai đối với người bằng hữu này rất thích, mà cô cũng biết chuyện này sớm muộn gì mọi người cũng biết, cho nên cũng đơn giản nói một chút với Ôn Hân Nghiên.
"Cái gì! Cô ta là con gái riêng của ba cậu! Vậy mà vừa rồi cậu còn bình tĩnh như vậy." Ôn Hân Nghiên chấn kinh nhìn cô.
Hàn Mai Mai hiện tại cực kỳ không cho là đúng, "Chẳng thế thì phải làm sao? Đi lên cho cô ta hai bạt tai sao?"
Ôn Hân Nghiên cư nhiên lại vẫn phụ họa nói, "Đúng đó!"
Hàn Mai Mai không nói gì.
"Cậu nhìn tớ làm gì vậy? Sao cậu nhìn tớ như thể nhìn tinh tinh trong vườn bách thú vậy hả?" Hàn Mai Mai bị Ôn Hân Nghiên nhìn chăm chú.
"Tớ phát hiện ra một chuyện." Ôn Hân Nghiên đột nhiên nghiêm túc nói.
"Chuyện gì? Có phải tớ ngày càng xinh đẹp hay không?" Hàn Mai Mai cợt nhả nói, kỳ thật trong lòng hồi hộp một phen, Ôn Hân Nghiên không phải phát hiện cô có chỗ nào không thích hợp chứ?
"Tớ thấy cậu không kích động như trước kia, so với trước bình tĩnh hơn. Nhưng như vậy rất tốt."
Hàn Mai Mai nghe xong thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Hàn Mai Mai và Ôn Hân Nghiên uống xong trà chiều, cô liền về nhà cũ xem ông nội sao rồi.
Ông nội thấy cháu gái chủ động đến thăm, kỳ thật cực kỳ vui vẻ, tuy nhiên vẫn miễn cưỡng không có biểu hiện ra ngoài, nhưng Tiểu Lưu nói với Hàn Mai Mai, ăn cơm cùng cô, lão gia đều ăn nhiều hơn một chén.
Hàn Mai Mai cũng rất thích Hàn gia gia, đây là nơi duy nhất ở thế giới này mà cô cảm thấy có tình thân ấm áp.
Thời điểm Hàn Mai Mai trở về , Hàn gia gia bảo cô xin nghỉ ở Ngụy thị.
Hàn Mai Mai đối với chuyện này không có gì dị nghị, ngày hôm sau liền làm theo.
Thời điểm Ngụy Nhất Minh cầm thư từ chức của Hàn Mai Mai cực kỳ ngoài ý muốn. Miệng hắn giật giật muốn nói gì đó, nhưng sau cùng chỉ nói một câu, "Tôi biết rồi."
Hàn Mai Mai đương nhiên sẽ không cho là Ngụy Nhất Minh sẽ không nỡ để cô rời đi, đại khái là trước bị nguyên chủ cuốn lấy thật chặt, một bộ không phải anh ta thì không lấy chồng, hiện tại thay đổi bất thường thì có chút phản ứng không kịp đi.
"Tôi nghe nói cô gửi thư từ chức rồi!"
Giữa trưa Hàn Mai Mai ở căn tin ăn cơm, không nghĩ tới Hứa Tu Kiệt cũng tới căn tin, nói xong liền ngồi ở đối diện cô.
"Tôi chẳng lẽ không có thể từ chức sao? Lại nói chuyện trong nhà tôi cũng rất nhiều, tôi phải đi về thay ông nội quản lý công ty."
"Cái gì! Tôi không có nghe lầm chứ, Hàn Mai Mai cô muốn quản lý công ty. Đây là truyện cười hay nhất trong năm nay đó." Hứa Tu Kiệt ôm bụng cười nói.
Hàn Mai Mai bất mãn nói, "Anh đây là ý tứ gì! Anh khinh thường tôi sao?"
Hứa Tu Kiệt thấy Hàn Mai Mai thật sự tức giận, vội vàng nghiêm mặt nói, "Không, Hàn đại tiểu thư cô ai dám xem thường. Cô quản lý công ty, nhất định là không phản đối." Nói càng về sau Hứa Tu Kiệt càng không nhịn được cười.
Hàn Mai Mai mặt càng thêm đen, đứng lên thu dọn, chuẩn bị rời đi.
"Ai, tôi thật sự không cười nữa. Tôi là muốn hỏi cô một chuyện." Hứa Tu Kiệt vội vàng kéo cô lại.
"Có chuyện gì mau nói." Hàn Mai Mai không kiên nhẫn nói.
Thấy mình giống như bị người ta ghét bỏ, Mứa Tu Kiệt sờ sờ cái mũi.
"Anh không nói tôi đi đây." Hàn Mai Mai lờ anh ta đi.
"Được rồi, tôi là hỏi cô, cô thật sự buông tha anh họ tôi, cô không thích anh ta rồi hay sao?" Hứa Tu Kiệt hỏi thật.
Hàn Mai Mai đứng lại sau đó quay đầu, "Anh bảo anh họ anh yên tâm đi. Về sau tôi sẽ không bám lấy anh ta nữa."
Hôm nay là ngày kỉ niệm thành lập công ty, Hàn Mai Mai mặc váy dài hôm trước và Lục Giai Duệ cùng nhau xuất hiện.
Lục Giai Duệ đương nhiên là do Hàn gia gia bắt buộc, Hàn Mai Mai phản kháng không có hiệu quả.
Người trong công ty cũng không có mấy người đã gặp qua Hàn Mai Mai trong truyền thuyết này, nghe nói không dễ chọc.
Nhưng hôm nay mọi người nhìn thấy cô, bản nhân cô nhìn qua thật sự cực kỳ xinh đẹp, nhưng cũng không có điêu ngoa như trong truyền thuyết, nhìn qua rất thân thiện, đối với mọi người đều là khuôn mặt tươi cười đón chào.
Ông nội Hàn Mai Mai dẫn cô đi, giới thiệu cô với một đám người. Không tồi, Hàn Mai Mai có một tài lẻ là, gặp qua một lần đều có thể nhớ rõ tên. Đây xem như là tài năng đi.
Một ít viên chức nhỏ, thấy đường đường là đại tiểu thư mà lại nhớ tên họ, tất cả đều cực kỳ hưng phấn.
"Hôm nay cô rất được."
Hàn Mai Mai ngẩng đầu vừa thấy là hoa hoa công tử Hứa Tu Kiệt, bên cạnh anh ta không phải cô gái con lai lần trước, mà là một người mẫu xinh đẹp
Hàn Mai Mi nhớ rõ hôm nay là ngày Hứa Tu Kiệt gặp nữ chủ, liền giật nảy mình.
"Bạn gái anh cũng rất được." Bạn gái Hứa Tu Kiệt nghe thấy Hàn đại tiểu thư khen ngợi cô ta như vậy, cũng cực kỳ vui vẻ.
"Cô buông tha anh họ tôi, hiện tại dời mục tiêu đến Lục nhị thiếu hả?" Hứa Tu Kiệt liếc Lục Giai Duệ bên cạnh, sau đó nhẹ giọng nói.
Hàn Mai Mai cười một cái không nói gì, cô phát hiện cô có giải thích, anh ta cũng sẽ không tin, cũng chẳng muốn lãng phí thời gian.
Hàn Mai Mai chú ý tới Từ Mỹ Phụng quả nhiên mang theo con gái tham dự lễ kỉ niệm ngày thành lập công ty, nhưng hôm nay trái lại không lộn xộn, ngồi ngốc trong góc.
Trình Khả Hinh cũng không mua chiếc váy Hàn Mai Mai mặc trên người, mà là một chiếc váy ren màu hồng.
Rất nhanh, Hàn gia gia lên đài nói chuyện, "Hôm nay là ngày đặc biệt. Cực kỳ cảm tạ mọi người đã đến đây. Tập đoàn Hàn thị chúng tôi có thể đi cho tới ngày hôm nay cũng ít nhiều được mọi người giúp đỡ. Hôm nay tôi muốn tuyên bố một chuyện..."
Mọi người cũng không biết Hàn gia gia muốn nói gì, đều yên lặng nghe.
Nhất là ba Hàn, ông ta trực giác chuyện này đối với ông ta có ảnh hưởng rất lớn.
"Cháu gái của tôi Hàn Mai Mai sắp tới sẽ chính thức tiếp quản xí nghiệp Hàn thị."
Một câu này nói xong, mọi người nghe thấy đều ngoài ý muốn. Nhưng rất nhanh liền nhao nhao hướng Hàn Mai Mai chúc mừng.
Không ai thấy sắc mặt ba Hàn trở nên rất khó coi, ông ta hoàn toàn không biết chuyện này, cũng không có chuẩn bị tâm lý, chuyện này khiến ông ta trở tay không kịp.
Mà Từ Mỹ Phụng và Trình Khả Hinh ở bên kia cùng với biểu tình của ba Hàn không khác gì.
"Phía dưới xin cho cháu gái của tôi đi lên nói hai câu." Hàn gia gia nói xong câu đó, liền nhìn về phía Hàn Mai Mai bên kia.
Mọi ánh mắt đi theo cũng đều đặt trên người Hàn Mai Mai, Hàn Mai Mai hít vào một hơi, mặt mỉm cười đi lên trên đài, sau đó cầm lấy micro, chậm rãi nói, "Tất cả mọi người đều biết. Tôi đối với việc quản lý công ty này hoàn toàn không có kinh nghiệm."
Mọi người nghe thấy Hàn Mai Mai nói trắng ra như vậy, phía dưới một mảnh rộ lên.
"Nhưng tôi sẽ từ từ bắt đầu học tập. Hi vọng sẽ không khiến mọi người chê cười, nếu tôi có chỗ nào không tốt, đồng thời hi vọng mọi người có thể đúng lúc chỉ ra chỗ sai. Tôi biết đang ngồi có rất nhiều vị đã theo tập đoàn Hàn thị nhiều năm, tôi biết tôi kinh nghiệm còn thấp, các vị cũng không nên che đậy không dậy tôi đó nha...." .
Mọi người thấy Hàn Mai Mai bình dị gần gũi như vậy, cảm tình đối với cô tăng gấp bội.
Hàn gia gia thấy biểu hiện Hàn Mai Mai bình tĩnh tự nhiên, cũng rất hài lòng.
Nhưng mọi người vui sướng đều không có chú ý đến Trình Khả Hinh, biểu tình của cô ta bắt đầu từ từ vặn vẹo rồi...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.