Chương 12: Công cuộc giải cứu
Mục Nguyệt
06/10/2017
Tác giả: Mục Nguyệt
***
Bên ngoài lãnh địa Zombie là một vùng đất hoang vu ngập tràn cảm giác chết chóc. Đây đó khắp nơi là những bóng dáng vật vờ u uất của đám xác sống. Cơ thể chúng mặc dù có huyết tinh của Zombie thuần chủng nuôi dưỡng nhưng tốc độ phân hủy do sự ẩm ướt của thiên nhiên vẫn khiến cho gương mặt chúng tữa ra từng mảng. Bạch Ngưng cảm giác như dạ dày cuộn trào từng cơn, mùi hôi thối tanh tưởi bốc nên nồng nặc.
Để đảm bảo an toàn không đánh rắn động cỏ tới lũ Zombie thuần chủng sống sâu trong lãnh địa, cô và Markle buộc phải cải trang thành Zombie. Loại thuốc giúp hóa Zombie trong thời gian ngắn của Kris lại phát huy tính hữu dụng đúng trong tình cảnh éo le này. Qúa trình biến đổi vẫn đau đớn vật vã như lần trước nhưng có vẻ như sức chịu đựng của cơ thể Bạch Ngưng cũng đã nâng cao, ít nhất giờ đây trong lúc biến đổi cô vẫn phân biệt được mọi người chứ không đến mức suýt chút nữa mất khống chế mà giết Kris như lần trước.
Tuy nhiên rắc rối cũng từ đó mà phát sinh. Cái người luôn tự nhận mình là cao sang đài các như gã Markle lại tuyệt đối không chịu uống thuốc biến thân.
«Sao anh lại phải uống thứ rác rưởi này chứ, không uống!!!"
«Nghe lời đi Markle,anh cũng đâu còn sự lựa chọn nào khác đâu, nếu không uống Zombie sẽ phát hiện ra ngay anh là nhân loại, chúng sẽ xé xác hai chúng ta ra trước khi ta kịp cứu Kris và Asland ra khỏi đây. Anh có đủ sức mạnh để chống lại một đoàn quân hùng mạnh toàn những Zombie thuần chủng không?"
«Không thương lượng gì hết, tôi sẽ không bao giờ uống thứ thuốc mà nó có thể ảnh hưởng tới danh dự của mình»
Đức ngài Estienne cao quý từ khi bắt đầu có nhận thức luôn được người khác tôn sùng như một vĩ nhân, sao một Vampire cao quý như ngài lại chấp nhận hóa Zombie tầm thường chứ. Việc này nếu đồn ra ngoài sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng tới hình tượng cao quý lãnh diễm của ngài. Rồi đây lũ quý tộc của chủng tộc Vampire sẽ mượn cớ nhạo báng ngài. Vì tôn nghiêm, quý ngài nào đó kiên trinh giữ vững lập trường!
«vậy anh tự mình ở đây nghĩ cách bảo vệ cái tôn nghiêm rách nát ba xu của anh đi, tôi sẽ vào đó một mình»
«Không được!!! Em đi một mình nguy hiểm biết bao»
«Rốt cuộc anh muốn thế nào?"
«Cùng đi với nhau!"
«Anh sẽ bị chúng phát hiện»
«Uống...uống là được chứ gì!"
«Ngoan nào, ngay từ đầu đã như vậy không phải tốt hơn sao? Uống đi»
«hức..."
«Thái độ gì đó? Tôi cũng đâu có thị gian hay ức hiếp gì anh đâu?"
«Em không biết đâu, tôi thà bị em chà đạp trăm lần còn hơn phải uống thứ thuốc này!"
"..."
---
Suốt cả quãng đường vào căn cứ Zombie, nhờ công hiệu của loại thuốc mới MX0204 do Kris nghiên cứu mà lộ trình của Bạch Ngưng và Markle suôn sẻ hơn rất nhiều. Chẳng biết Markle lôi ở đâu ra hai tấm thẻ quét mã thân phận của Zombie mà tại các trạm gác được canh phòng cảnh mật nghiêm ngặt của Zombie bọn họ lại vượt qua rất dễ dàng. Tuy vậy vào thời điểm này Bạch Ngưng cũng lười phải suy nghĩ về vấn đề đó, cô đang vô cùng lo lắng cho đám người Kris. Càng tiếp cận gần căn cứ nỗi lo lắng càng gia tăng gấp bội. Bạch Ngưng đã nghe loáng thoáng lũ Zombie nói chuyện với nhau rằng Tổng chỉ huy tác chiến của chúng mới bắt được hai nhà khoa học trẻ quan trọng của loài người, bọn chúng sẽ đưa hai tên nhà khoa học này ra bán đấu giá cho những nhà quyền quý muốn mua nhà khoa học về nô dịch.
Gần đây nhân số loài người chỉ mất đi duy nhất một nhà khoa học trẻ và một tên người máy ngu ngốc mang chức phận quản gia. Vậy nên có nhắm mắt cũng biết hai 'nhà khoa học trẻ' đó là ai.
Ngồi trong căn phòng sang trọng tọa lạc ngay tại trung tâm của căn cứ Zombie, đầu của Bạch Ngưng đang xoay lòng vòng với mớ kế hoạch ứng cứu khẩn cấp. Cô cũng chẳng còn hứng thú đánh giá xem nơi này xa hoa tới mức níu lưỡi, nó khác hoàn toàn với vẻ hoang tàn tiêu điều nơi lũ xác sống ở.
Khắp tòa thành căn cứ này được bao bọc bởi sự xa hoa vàng son. Cấp bậc cao cấp gấp mấy lần Tổng bộ của loài người.
Thế mới nói, xem ra khi nhân loại thất thế chỉ trong vòng có hơn 20 năm chủng tộc Vampire đã tiến xa hơn loài người gấp trăm lần. Khi nhân loại vẫn đang bàng hoàng tột độ trước sự tấn công bất ngờ của Zombie thì chúng đã bắt tay vào phát triển kinh tế và tiềm lực quân sự. Giờ đây đội quân Zombie thuần chủng tinh nhuệ đã trở thành nỗi khiếp đảm trên chiến trường tanh máu.
«Bạch Ngưng, đang suy nghĩ gì vậy?"
«Tôi đang tính kế lẻn vào căn cứ Zombie để giải cứu Kris và Asland, nhưng không biết phải lẻn vào bằng hướng nào mới tốt»
«Suy nghĩ nào khiến em cho rằng lẻn vào căn cứ Zombie dễ dàng như vậy? Nơi đây không phải cung điện của vua Zombie nhưng mức độ cảnh mật cũng vô cùng nghiêm ngặt, đừng nói em đến ngay cả tôi muốn trà trộn vào đây cũng chẳng dám nắm chắc phần thắng. Tôi nghe lũ thương nhân Zombie nói rằng Vua của chúng đang ở trong căn cứ, do vậy vấn đề cảnh mật càng được đẩy lên cao. Xem ra thì việc chúng ta đến đây đã bị phát hiện ra và chúng đang ngồi rảnh tay đợi ta tự chui đầu vào rọ rồi."
«Vậy giờ ta phải làm gì? Ta không thể chờ tới khi bọn chúng bán đấu giá Kris cho lũ phú thương khốn kiếp được."
" Yên tâm đi, một khi cậu em trai đó của em còn giữ bí mật về MX0204 thì tới lúc đó cậu ta vẫn an toàn. Còn tên nhóc người máy e rằng lành ít dữ nhiều."
«Không được, tôi phải cứu bằng được Asland, nếu không có gã ngốc đó thì tôi biết lấy đâu ra cơm ăn đây?"
«Đó là mục đích em cứu cậu ta?"
«Đúng vậy!"
***
Bên ngoài lãnh địa Zombie là một vùng đất hoang vu ngập tràn cảm giác chết chóc. Đây đó khắp nơi là những bóng dáng vật vờ u uất của đám xác sống. Cơ thể chúng mặc dù có huyết tinh của Zombie thuần chủng nuôi dưỡng nhưng tốc độ phân hủy do sự ẩm ướt của thiên nhiên vẫn khiến cho gương mặt chúng tữa ra từng mảng. Bạch Ngưng cảm giác như dạ dày cuộn trào từng cơn, mùi hôi thối tanh tưởi bốc nên nồng nặc.
Để đảm bảo an toàn không đánh rắn động cỏ tới lũ Zombie thuần chủng sống sâu trong lãnh địa, cô và Markle buộc phải cải trang thành Zombie. Loại thuốc giúp hóa Zombie trong thời gian ngắn của Kris lại phát huy tính hữu dụng đúng trong tình cảnh éo le này. Qúa trình biến đổi vẫn đau đớn vật vã như lần trước nhưng có vẻ như sức chịu đựng của cơ thể Bạch Ngưng cũng đã nâng cao, ít nhất giờ đây trong lúc biến đổi cô vẫn phân biệt được mọi người chứ không đến mức suýt chút nữa mất khống chế mà giết Kris như lần trước.
Tuy nhiên rắc rối cũng từ đó mà phát sinh. Cái người luôn tự nhận mình là cao sang đài các như gã Markle lại tuyệt đối không chịu uống thuốc biến thân.
«Sao anh lại phải uống thứ rác rưởi này chứ, không uống!!!"
«Nghe lời đi Markle,anh cũng đâu còn sự lựa chọn nào khác đâu, nếu không uống Zombie sẽ phát hiện ra ngay anh là nhân loại, chúng sẽ xé xác hai chúng ta ra trước khi ta kịp cứu Kris và Asland ra khỏi đây. Anh có đủ sức mạnh để chống lại một đoàn quân hùng mạnh toàn những Zombie thuần chủng không?"
«Không thương lượng gì hết, tôi sẽ không bao giờ uống thứ thuốc mà nó có thể ảnh hưởng tới danh dự của mình»
Đức ngài Estienne cao quý từ khi bắt đầu có nhận thức luôn được người khác tôn sùng như một vĩ nhân, sao một Vampire cao quý như ngài lại chấp nhận hóa Zombie tầm thường chứ. Việc này nếu đồn ra ngoài sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng tới hình tượng cao quý lãnh diễm của ngài. Rồi đây lũ quý tộc của chủng tộc Vampire sẽ mượn cớ nhạo báng ngài. Vì tôn nghiêm, quý ngài nào đó kiên trinh giữ vững lập trường!
«vậy anh tự mình ở đây nghĩ cách bảo vệ cái tôn nghiêm rách nát ba xu của anh đi, tôi sẽ vào đó một mình»
«Không được!!! Em đi một mình nguy hiểm biết bao»
«Rốt cuộc anh muốn thế nào?"
«Cùng đi với nhau!"
«Anh sẽ bị chúng phát hiện»
«Uống...uống là được chứ gì!"
«Ngoan nào, ngay từ đầu đã như vậy không phải tốt hơn sao? Uống đi»
«hức..."
«Thái độ gì đó? Tôi cũng đâu có thị gian hay ức hiếp gì anh đâu?"
«Em không biết đâu, tôi thà bị em chà đạp trăm lần còn hơn phải uống thứ thuốc này!"
"..."
---
Suốt cả quãng đường vào căn cứ Zombie, nhờ công hiệu của loại thuốc mới MX0204 do Kris nghiên cứu mà lộ trình của Bạch Ngưng và Markle suôn sẻ hơn rất nhiều. Chẳng biết Markle lôi ở đâu ra hai tấm thẻ quét mã thân phận của Zombie mà tại các trạm gác được canh phòng cảnh mật nghiêm ngặt của Zombie bọn họ lại vượt qua rất dễ dàng. Tuy vậy vào thời điểm này Bạch Ngưng cũng lười phải suy nghĩ về vấn đề đó, cô đang vô cùng lo lắng cho đám người Kris. Càng tiếp cận gần căn cứ nỗi lo lắng càng gia tăng gấp bội. Bạch Ngưng đã nghe loáng thoáng lũ Zombie nói chuyện với nhau rằng Tổng chỉ huy tác chiến của chúng mới bắt được hai nhà khoa học trẻ quan trọng của loài người, bọn chúng sẽ đưa hai tên nhà khoa học này ra bán đấu giá cho những nhà quyền quý muốn mua nhà khoa học về nô dịch.
Gần đây nhân số loài người chỉ mất đi duy nhất một nhà khoa học trẻ và một tên người máy ngu ngốc mang chức phận quản gia. Vậy nên có nhắm mắt cũng biết hai 'nhà khoa học trẻ' đó là ai.
Ngồi trong căn phòng sang trọng tọa lạc ngay tại trung tâm của căn cứ Zombie, đầu của Bạch Ngưng đang xoay lòng vòng với mớ kế hoạch ứng cứu khẩn cấp. Cô cũng chẳng còn hứng thú đánh giá xem nơi này xa hoa tới mức níu lưỡi, nó khác hoàn toàn với vẻ hoang tàn tiêu điều nơi lũ xác sống ở.
Khắp tòa thành căn cứ này được bao bọc bởi sự xa hoa vàng son. Cấp bậc cao cấp gấp mấy lần Tổng bộ của loài người.
Thế mới nói, xem ra khi nhân loại thất thế chỉ trong vòng có hơn 20 năm chủng tộc Vampire đã tiến xa hơn loài người gấp trăm lần. Khi nhân loại vẫn đang bàng hoàng tột độ trước sự tấn công bất ngờ của Zombie thì chúng đã bắt tay vào phát triển kinh tế và tiềm lực quân sự. Giờ đây đội quân Zombie thuần chủng tinh nhuệ đã trở thành nỗi khiếp đảm trên chiến trường tanh máu.
«Bạch Ngưng, đang suy nghĩ gì vậy?"
«Tôi đang tính kế lẻn vào căn cứ Zombie để giải cứu Kris và Asland, nhưng không biết phải lẻn vào bằng hướng nào mới tốt»
«Suy nghĩ nào khiến em cho rằng lẻn vào căn cứ Zombie dễ dàng như vậy? Nơi đây không phải cung điện của vua Zombie nhưng mức độ cảnh mật cũng vô cùng nghiêm ngặt, đừng nói em đến ngay cả tôi muốn trà trộn vào đây cũng chẳng dám nắm chắc phần thắng. Tôi nghe lũ thương nhân Zombie nói rằng Vua của chúng đang ở trong căn cứ, do vậy vấn đề cảnh mật càng được đẩy lên cao. Xem ra thì việc chúng ta đến đây đã bị phát hiện ra và chúng đang ngồi rảnh tay đợi ta tự chui đầu vào rọ rồi."
«Vậy giờ ta phải làm gì? Ta không thể chờ tới khi bọn chúng bán đấu giá Kris cho lũ phú thương khốn kiếp được."
" Yên tâm đi, một khi cậu em trai đó của em còn giữ bí mật về MX0204 thì tới lúc đó cậu ta vẫn an toàn. Còn tên nhóc người máy e rằng lành ít dữ nhiều."
«Không được, tôi phải cứu bằng được Asland, nếu không có gã ngốc đó thì tôi biết lấy đâu ra cơm ăn đây?"
«Đó là mục đích em cứu cậu ta?"
«Đúng vậy!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.