Chương 4: Đức vua Estienne de Blois
Mục Nguyệt
19/07/2017
Bạch Ngưng không nhớ rốt cuộc sau đó đã xảy ra chuyện gì, cô chỉ biết
khi tỉnh lại cô đang nằm trên một chiếc giường trắng toát, bên cạnh là
vô số dụng cụ thí nghiệm và giải phẫu.
“Chào mừng đến với thế giới zombie, Bạch Ngưng!”
Tiếng nói như ma quỷ vang lên khiến đầu óc của Bạch Ngưng tỉnh táo hẳn. Cô đánh mắt quan sát toàn bộ khung cảnh nơi này, chắc hẳn đây là một phòng thí nghiệm, xung quanh trắng xóa không có một tia tạp chất, mùi thuốc khử mùi gay nồng bao trùm cả không gian rộng lớn.
“Nào! Bạch Ngưng, hãy nói cho tôi biết rốt cục cô làm sao có thể thoát khỏi đội quân zombie thuần chủng hùng mạnh đó mà sống cho tới tận bây giờ. Dù sao tôi và cô cũng được xem như bạn hữu mà phải không?”
“À! Còn nữa, chiếc quan tài ngọc đâu? Cả cây “huyết chùy” cắm lên tim của cái xác trong quan tài đó cô đã mang tới nơi nào rồi. Nói thật đi nhé! Tôi hoàn toàn không thích sự dối trá đâu. Nếu để tôi phát hiện ra cô cố tình dấu diếm điều gì thì cô sẽ chết một cách rất đau đớn đấy! Mau nói đi”
“Tôi...tôi không biết. Khi tôi tỉnh lại đã phát hiện ra mình ở thế giới này rồi. Không hề có chiếc quan tài nào cả, cây “huyết chùy” đó tôi quả thực đã thấy trong ngôi mộ cổ nhưng khi tôi giao chiến với lũ xác sống có lẽ Miêu Miêu đã cầm nó đi rồi. Có một nhà khoa học trẻ loài người đã nhặt được tôi từ bãi rác quân sự. Tất cả những gì tôi biết chỉ có thế!”
“Vậy sao? Bạch Ngưng, xem ra không chịu chút đau đớn sẽ không moi được một chút thông tin nào từ cô đâu! Cô biết rõ bản thân mình chưa đánh thức được năng lực của một Huyết săn, vậy cô lấy đâu ra năng lực để sống sót dưới tay của hơn chục zombie thuần chủng chứ? Trừ phi... cô đã nằm trong chiếc quan tài ngọc đó”.
“Tôi không nói dối, tôi thực sự không biết gì về chiếc quan tài cả! Nếu biết tại sao tôi lại không nói cho anh chứ!”
“Nào, cô gái ngoan cường! Đến đây thử sản phẩm do chúng tôi mới nghiên cứu đi. Nó sẽ làm cho cô vạn phần thống khổ đấy. Nếu không muốn phải chịu đựng thì mau nói ra tung tích chiếc quan tài và cây “Huyết chùy” đi!”
Vừa dứt lời Bạch Ngưng cảm nhận rõ một cỗ đau đớn trên cổ. Dòng chất lỏng màu xanh nhạt ấy đang đi vào trong cơ thể cô qua mũi kim sắc nhọn.
“Bạch Ngưng! Hãy cố chịu đựng đi!”
“A... đau quá”. Cái cảm giác đau đớn như xé tim gan lan tới đại não. Bạch Ngưng cảm thấy như có ai đó bóp nghẹt trái tim cô không cho nó được phép đập vậy, khí trong phổi dần bị rút sạch không còn một chút nào, não bộ như có ngàn vạn con ngựa đang giày xéo. Bàn tay cô co quắp, móng tay vươn dài ra màu đen sì, từng đường gân trên mu bàn tay hằn lên xanh ngắt đang dần lan rồng lên trên mặt.
Cô cố gắng áp chế không cho tác dụng của thuốc phát tác nhưng hoàn toàn vô dụng, cơ thể nhận rõ sự biến hóa. Đây là những dấu hiệu khi bị nhiễm bệnh độc zombie.
“Kris, loại virut này của cậu khá lắm, thậm chí nó còn hạ gục được một huyết săn của gia tộc Bạch Huyết nữa. Lần này cậu lập công lớn rồi!”
“Kris...vì sao...lại là cậu?”
“Hắn đã đầu quân cho zombie! Bạch Ngưng, có cảm thấy đau đớn không khi người mà mình không màng sống chết để cứu ra lại vì lợi ích của bản thân mà bán đứng cô? Cậu ta đang biến cô thành một zombie giống chúng tôi. Sau này tôi cũng muốn cô mang chính loại độc MX0204 này tới đầu độc đám Huyết săn cùng thị tộc với cô.”
Bạch Ngưng dùng chút thần trí còn lại nhìn cậu thanh niên trước mắt mình. Vẫn là vẻ thanh tao trong trẻo ấy, không hề có dấu hiệu bị khống chế, vậy thì vì sao cậu ấy lại có thể lừa dối cô tới như vậy? Vì sao chỉ vì bản thân mà đẩy cô tới chỗ chết.
“A...không!”.
Tiếng thét của cô gái cất lên đầy đau đớn, máy đo mức độ năng lực bên cạnh hiện lên mức cao nhất đã đánh dấu sự thức tỉnh của dòng năng lực Huyết săn trong người Bạch Ngưng đồng thời dòng năng lực ấy cũng hòa cùng với khả năng của một zombie thuần huyết.
Hạo Trạch lùi ra xa để quan sát tình hình. Hắn luôn không dừng lại ở ham muốn với mấy vùng đất bé nhỏ, hắn tha thiết với khao khát làm bá chủ của cả địa cầu, giết chết hết nhân loại, thủ tiêu toàn bộ lũ Vampire để xưng bá. Muốn làm được việc này hắn cần một kẻ phụ trợ đắc lực, một kẻ có năng lực chiến đấu cường thế có thể khắc phục mọi yếu điểm của zombie và vampire. Mà cô gái trước mặt là một sự lựa chọn không tồi! Chỉ cần hắn tiếp tục cải tạo và không ngừng nâng cao năng lực chiến đấu cho cô ta, hắn sẽ có được một trợ thủ hoàn mĩ không ai sánh bằng. Cô ta sẽ là cỗ máy nghiền thịt siêu việt trên tiền tuyến.
“Bạc Ngưng!...”
Hắn cất tiếng gọi trong niềm sung sướng cực hạn và chờ câu trả lời.
“Vâng, thưa chủ nhân!”
Cô gái vừa chịu đau đớn dường như đã không còn mà thay vào đó là một người khác với đôi mắt trắng dã không một tròng đen đầy vô cảm và lãnh huyết. Làn da trắng nõn nhấp nhô những mạch máu xanh lè đáng sợ. Cô đã thực sự biến thành một zombie thuần chủng mặc cho Hạo Trạch sai bảo.
“Tốt lắm! Từ nay ta sẽ là chủ nhân trực tiếp của ngươi!”
“Vâng!”
“Bạch Ngưng! Nào, giờ thì hãy chứng minh sự trung thành tuyệt đối của ngươi với ta bằng cách giết chết người đã bán đứng ngươi đi! Hắn ta đã phụ tấm lòng của ngươi!”
“Vâng!”
Di chuyển đến bên Kris với tốc độ chớp nhoáng tới mức cả hai người trong căn phòng đều không nhìn ra bóng hình của cô gái. Nắm chặt cần cổ của cậu thanh niên trẻ và nhấc bổng lên cao. Đôi mắt vô hồn của cô gái vằn lên tia chết chóc băng lãnh, lực tay càng lúc càng mạnh như muốn rút sạch không khí trong phổi của Kris. Cậu ta lắp bắp hét lên từng tiếng tuyệt vọng về phía của Hạo Trạch
“Hạo Trạch, ngươi là đồ khốn, ngươi nói sẽ tha cho ta nếu ta nghiên cứu thành công chủng virut mới thay thế cho TX1201 của ngươi, nhưng giờ ngươi lại muốn qua cầu rút ván mà giết ta”.
“Kris... cậu quá ngây thơ rồi! Khi đồng ý việc này cậu nên biết rằng zombie chúng tôi sẽ không bao giờ giữ lại một mầm tai họa. Hôm nay cậu ham sống sợ chết mà bán đứng loài người thì ngày mai cậu hoàn toàn có thể đầu quân cho vampire để bảo toàn tính mạng! Tại sao tôi phải giữ một quả bom nổ chậm như vậy chứ! Mặt khác tài năng của cậu...vốn không nên tồn tại nữa. Cậu biết không,diệt cỏ phải diệt tận...gốc”
“Rắc...rắc”.
Âm thanh vỡ nát vang lên kết thúc sinh mạng của một nhà khoa học trẻ. Ánh mắt cậu ta vẫn mở lớn như không tin được cái chết lại đến với bản thân nhanh như vậy!
Từ ngày giết chết Kris, Hạo Trạch còn dùng rất nhiều biện pháp để thử lòng trung thành của Bạch Ngưng. Hắn ta đã yêu cầu cô phải giết chết 2 Huyết săn trước mặt gã. Bạch Ngưng không hề suy nghĩ mà ra tay kết liễu họ nhanh như chớp mà không mảy may có lấy một chút cảm xúc. Thứ duy nhất mà Hạo Trạch có thể thấy chỉ là máu tanh, vô tình, phục tùng tuyệt đối và tia khát máu tiềm phát.
Hắn ngày càng tin tưởng Bạch Ngưng, thậm chí hắn đã bắt đầu cho cô tham gia nhiều cuộc họp giữa hắn và tiền tuyến thông qua màn hình điện quang. Đôi khi hắn sẽ yêu cầu cô vạch rõ đối sách cho kế hoạch chinh phục địa cầu, quét sạch loài người và vampire của hắn. Cô rất trung thành hiến kế giúp binh đoàn xác sống do hắn chỉ huy thắng nhiều trận lớn, tiêu diệt lượng lớn vampire và khiến loài người buộc phải tạm chiến để bảo toàn lực lượng.
“Bạch Ngưng! Kế hoạch công phá lần này cô hãy tham gia chỉ huy. Ta sẽ giao cho cô binh lực và quyền chỉ huy tối cao. Hãy giết sạch đám vampire đó đi!”. Hạo Trạch nói bằng giọng đầy cuồng vọng, hắn ta tin rằng kế hoạch chinh phục địa cầu của hắn chỉ còn là nay mai.
“Vâng, chủ nhân! Tôi sẽ không để người phải thất vọng!”
“Tốt lắm!”
“Thống lĩnh, cô ta vẫn chưa có kinh nghiệm thực chiến chỉ e sẽ không đủ sức lãnh đạo cả một đại đội lớn như vậy”. Alen ra sức ngăn cản, hắn cho rằng hành động công phá biên giới của Hạo Trạch lần này để cho Bạch Ngưng chỉ huy là hết sức phiêu lưu. Hắn lo sợ lũ vampire sẽ phản công! Người thống lĩnh tối cao của vampire là đức vua Estienne là một tên lão luyện trong việc dùng binh, lại là người cực kì thông minh,hắn ta sẽ không dễ dàng cho qua mọi thứ như vậy.
“Alen cậu nên biết thân phận của mình, cậu chỉ là phụ tá của tôi! đừng ra lệnh cho tôi!”
Những lời khuyên của Alen vô tác dụng với kẻ đang thèm khát quyền lực đến điên cuồng như Hạo Trạch. Hắn vẫn giữ vững quyết định này và ở xa quan sát trận chiến thông qua màn hình điện quang.
Hai ngày đầu trong trận chiến với vampire, đại đoàn do Bạch Ngưng chỉ huy liên tiếp thắng hai trận lớn, tiêu diệt được tương đối quân địch. Việc này khiến Hạo Trạch rất hưng phấn, hắn điều thêm 3000 tên zombie thuần chủng có năng lực chiến đấu mạnh mẽ đến hỗ trợ cho cuộc chinh phạt biên giới của vampire.
Ngày dẫn binh công phá căn cứ chỉ huy của vampire tại thành cổ Hambus là một ngày mưa lớn. Điều kiện thời tiết này rất thuận lợi cho vampire. Họ là quỷ hấp huyết nên luôn yêu thích những cơn mưa và sự ẩm ướt, tuy vậy không có nghĩa là họ sẽ trở nên vô dụng trước ánh mặt trời. Họ vẫn có thể tham chiến dưới ánh nắng chói chang nhưng năng lực chiến đấu cũng giảm sút rõ rệt. Có lẽ sống quen với điều kiện địa cầu nên chủng tộc này càng lúc càng giống loài người.
“Bạch Ngưng! Hãy cho ngừng ngay lại trận chiến. Thời tiết như vậy rất bất lợi cho binh đoàn xác sống, họ sẽ bị cản trở tầm nhìn bởi nước mưa!”
“Alen, nếu không tham chiến bây giờ thì lũ vampire sẽ xin viện binh đến lúc đó chúng ta sẽ không bao giờ địch lại chúng. Ở đây bây giờ tôi là chỉ huy, anh phải nghe lời tôi. Chấp hành mệnh lệnh đi.”
Xác sống không giống zombie thuần chủng có khả năng chịu đựng cao và năng lực chiến đấu mạnh mẽ. Họ rất khó chết hoàn toàn nhưng năng lực chiến đấu kém, không hề có tri thức nên sẽ không biết trốn chạy khi gặp nguy nan. Chính vì vậy ngay khi phát minh là độc zombie TX1201 vua Zombie đã lập tức yêu cầu Hạo Trạch phát triển loại chíp điều khiển cảm biến, mệnh lệnh của người chỉ huy sẽ được trực tiếp truyền qua chíp tới binh đoàn xác sống.
Trong trận chiến này, người nắm quyền điều hành đám xác sống đó là Bạch Ngưng!
Đại đoàn tiến gần về phía khu căn cứ thành cổ Hambus. Một nhóm robot tác chiến xông tới bảo vệ thành đã bị lũ xác sống tiêu diệt gọn.
“Giết chết chúng đi!”. Tiếng nói máy móc của Bạch Ngưng vang lên làm lũ xác sống lao vào cuộc chiến đầy hăng máu.
Nếu như zombie tự hào với binh đoàn xác sống đông đúc và trung thành thì vampire hoàn toàn có thể tự hào với thế hệ robot thông minh có khả năng chiến đấu cao và năng lực di chuyển đáng kinh ngạc. Mặc dù là trí tuệ nhân tạo nhưng họ được lập trình bài bản giống hệt như con người, thậm trí trí tuệ còn vượt xa nhân loại bình thường chứ không đơn thuần chỉ là cỗ máy! Mà người sáng tạo ra họ không ai khác chính là đức vua đáng kính của chủng tộc Vampire: “đức ngài Estienne de Blois”
Nhưng khi đại đoàn zombie đang vô cùng hưng phấn thì từ phía nam đoàn quân do trung tướng Matt Pamon chỉ huy tiến tới với số lượng vô cùng lớn, phía bắc đoàn quân khác do thủ lĩnh Ninh Kha –một viên tướng loài người dày dạn kinh nghiêm chỉ huy cùng lao tới cuộc chiến. Hai cánh quân tạo thành gọng kím siết chặt không cho đám zombie và xác sống có cơ hội chạy thoát.
“Bạch Ngưng! Mau cho quân ta rút thôi, chúng ta trúng kế rồi. Mẹ kiếp lão già Matt, tôi biết lão ta không cho qua đơn giản vậy mà!”
Nhưng dường như không nghe theo lệnh của chỉ huy, đám xác sống lao vào liều mạng với đội quân của trung tướng Matt và thống lĩnh Ninh Kha.
“Bạch Ngưng mau cho chúng ngừng lại!”
“Tôi không khống chế được chúng, Alen!”
Bạch Ngưng cất giọng và tiến tới gần Alen, rút cây dao điện sắc bén, cô đâm mạnh vào gã zombie đang hoảng hốt lo cho đồng bọn.
“Phập...”
“Bạch Ngưng! Cô! cô không bị độc zombie khống chế!”
“Biết rồi sao? Alen! Tạm biệt, anh đã giết quá nhiều nhân loại rồi! Đây là cái giá mà anh phải trả!”
Trong lúc cuộc chiến đang hỗn loạn không ai biết rằng một cô gái nhỏ nhắn với mái tóc đen huyền bí đang vui vẻ rút lui, mà cô gái đó chỉ vài phút trước thôi còn đang nắm cương vị chỉ huy tối cao của một đại đoàn.
***
Khu căn cứ tối cao của tổng bộ Vampire
Màn hình ba chiều đang mô tả toàn cảnh của cuộc chiến tại thành cổ Hambus. Một người đàn ông với mái tóc màu bạch kim rủ xuống bên tai đang nhàn nhã đánh giá cuộc chiến.
“Đức vua! Chúng ta đã tiêu diệt toàn bộ binh đoàn xác sống gồm 3 vạn tên và gần 3000 zombie thuần chủng!”
“Vậy sao?”. Tiếng nói biếng nhác vang lên trong căn phòng ấm áp khiến ai cũng phải say lòng.
Ngồi trên ghế bành hoa lệ trải thảm cao quý lúc này là một người đàn ông trẻ tuổi có gương mặt nhân loại tuyệt đẹp. Làn da trắng nõn, đôi môi màu máu đầy quyến rũ ma mị khiến bất cứ ai cũng không thể không chú ý. Cặp mắt màu xanh đen đầy huyền bí luôn buông những ra cái nhìn đầy biếng nhác khiến ai nhìn cũng phải lo lắng không đoán trước được tâm trạng của người này đang ra sao. Khuôn mặt này giống như được tạo hóa cố tình gọt dũa tới mức hoàn mĩ nhất, xa hoa nhất rồi mới đem sự sống thổi hồn vào đó vậy.
Đây chính là huyền thoại được người dân ba chủng tộc ca ngợi hết lời, Vampire King’s: Estienne de Blois
Thượng tướng Wiliam Rujus – người được giao trọng trách đảm bảo an ninh cho toàn bộ tòa thành nơi đức vua Estienne đang ở cảm thấy toát mồ hôi lạnh. Anh ta không hề biết vì sao tin thắng trận khiến người đàn ông tuyệt mĩ trước mặt không mấy vui vẻ. Đôi thủy mâu thủy chung không có tia cười kia khiến anh ta bối rối không thôi!
“Cô gái đó!”
Bàn tay trắng nõn của người đàn ông chỉ về phía màn hình trong phòng.
“A! Ý người là chỉ huy của đại đoàn zombie lần này? Đó là Bạch Ngưng, một trong những huyết săn duy nhất còn sót lại của gia tộc Bạch Huyết. Cô ta có công lớn trong chiến dịch lần này khi đám mạo muội trà trộn vào đám zombie để tiến hành kế hoạch. Cô ta chính là người đề nghị hợp tác với chúng ta ”
“Máu của cô ta chắc ngon lắm!”. Như để bổ sung cho lời nói có tính sát thương cao của mình, quý ngài nào đó còn thè lưỡi liếm nhẹ đôi môi quyến rũ.
“Dạ? Đức vua! Máu của cô gái đó chúng ta không thể uống!”
“Ồ! Ta đã uống rồi!”
“Sao?”
“Ta muốn ngủ, lui đi!”
“Vâng!”
“Chào mừng đến với thế giới zombie, Bạch Ngưng!”
Tiếng nói như ma quỷ vang lên khiến đầu óc của Bạch Ngưng tỉnh táo hẳn. Cô đánh mắt quan sát toàn bộ khung cảnh nơi này, chắc hẳn đây là một phòng thí nghiệm, xung quanh trắng xóa không có một tia tạp chất, mùi thuốc khử mùi gay nồng bao trùm cả không gian rộng lớn.
“Nào! Bạch Ngưng, hãy nói cho tôi biết rốt cục cô làm sao có thể thoát khỏi đội quân zombie thuần chủng hùng mạnh đó mà sống cho tới tận bây giờ. Dù sao tôi và cô cũng được xem như bạn hữu mà phải không?”
“À! Còn nữa, chiếc quan tài ngọc đâu? Cả cây “huyết chùy” cắm lên tim của cái xác trong quan tài đó cô đã mang tới nơi nào rồi. Nói thật đi nhé! Tôi hoàn toàn không thích sự dối trá đâu. Nếu để tôi phát hiện ra cô cố tình dấu diếm điều gì thì cô sẽ chết một cách rất đau đớn đấy! Mau nói đi”
“Tôi...tôi không biết. Khi tôi tỉnh lại đã phát hiện ra mình ở thế giới này rồi. Không hề có chiếc quan tài nào cả, cây “huyết chùy” đó tôi quả thực đã thấy trong ngôi mộ cổ nhưng khi tôi giao chiến với lũ xác sống có lẽ Miêu Miêu đã cầm nó đi rồi. Có một nhà khoa học trẻ loài người đã nhặt được tôi từ bãi rác quân sự. Tất cả những gì tôi biết chỉ có thế!”
“Vậy sao? Bạch Ngưng, xem ra không chịu chút đau đớn sẽ không moi được một chút thông tin nào từ cô đâu! Cô biết rõ bản thân mình chưa đánh thức được năng lực của một Huyết săn, vậy cô lấy đâu ra năng lực để sống sót dưới tay của hơn chục zombie thuần chủng chứ? Trừ phi... cô đã nằm trong chiếc quan tài ngọc đó”.
“Tôi không nói dối, tôi thực sự không biết gì về chiếc quan tài cả! Nếu biết tại sao tôi lại không nói cho anh chứ!”
“Nào, cô gái ngoan cường! Đến đây thử sản phẩm do chúng tôi mới nghiên cứu đi. Nó sẽ làm cho cô vạn phần thống khổ đấy. Nếu không muốn phải chịu đựng thì mau nói ra tung tích chiếc quan tài và cây “Huyết chùy” đi!”
Vừa dứt lời Bạch Ngưng cảm nhận rõ một cỗ đau đớn trên cổ. Dòng chất lỏng màu xanh nhạt ấy đang đi vào trong cơ thể cô qua mũi kim sắc nhọn.
“Bạch Ngưng! Hãy cố chịu đựng đi!”
“A... đau quá”. Cái cảm giác đau đớn như xé tim gan lan tới đại não. Bạch Ngưng cảm thấy như có ai đó bóp nghẹt trái tim cô không cho nó được phép đập vậy, khí trong phổi dần bị rút sạch không còn một chút nào, não bộ như có ngàn vạn con ngựa đang giày xéo. Bàn tay cô co quắp, móng tay vươn dài ra màu đen sì, từng đường gân trên mu bàn tay hằn lên xanh ngắt đang dần lan rồng lên trên mặt.
Cô cố gắng áp chế không cho tác dụng của thuốc phát tác nhưng hoàn toàn vô dụng, cơ thể nhận rõ sự biến hóa. Đây là những dấu hiệu khi bị nhiễm bệnh độc zombie.
“Kris, loại virut này của cậu khá lắm, thậm chí nó còn hạ gục được một huyết săn của gia tộc Bạch Huyết nữa. Lần này cậu lập công lớn rồi!”
“Kris...vì sao...lại là cậu?”
“Hắn đã đầu quân cho zombie! Bạch Ngưng, có cảm thấy đau đớn không khi người mà mình không màng sống chết để cứu ra lại vì lợi ích của bản thân mà bán đứng cô? Cậu ta đang biến cô thành một zombie giống chúng tôi. Sau này tôi cũng muốn cô mang chính loại độc MX0204 này tới đầu độc đám Huyết săn cùng thị tộc với cô.”
Bạch Ngưng dùng chút thần trí còn lại nhìn cậu thanh niên trước mắt mình. Vẫn là vẻ thanh tao trong trẻo ấy, không hề có dấu hiệu bị khống chế, vậy thì vì sao cậu ấy lại có thể lừa dối cô tới như vậy? Vì sao chỉ vì bản thân mà đẩy cô tới chỗ chết.
“A...không!”.
Tiếng thét của cô gái cất lên đầy đau đớn, máy đo mức độ năng lực bên cạnh hiện lên mức cao nhất đã đánh dấu sự thức tỉnh của dòng năng lực Huyết săn trong người Bạch Ngưng đồng thời dòng năng lực ấy cũng hòa cùng với khả năng của một zombie thuần huyết.
Hạo Trạch lùi ra xa để quan sát tình hình. Hắn luôn không dừng lại ở ham muốn với mấy vùng đất bé nhỏ, hắn tha thiết với khao khát làm bá chủ của cả địa cầu, giết chết hết nhân loại, thủ tiêu toàn bộ lũ Vampire để xưng bá. Muốn làm được việc này hắn cần một kẻ phụ trợ đắc lực, một kẻ có năng lực chiến đấu cường thế có thể khắc phục mọi yếu điểm của zombie và vampire. Mà cô gái trước mặt là một sự lựa chọn không tồi! Chỉ cần hắn tiếp tục cải tạo và không ngừng nâng cao năng lực chiến đấu cho cô ta, hắn sẽ có được một trợ thủ hoàn mĩ không ai sánh bằng. Cô ta sẽ là cỗ máy nghiền thịt siêu việt trên tiền tuyến.
“Bạc Ngưng!...”
Hắn cất tiếng gọi trong niềm sung sướng cực hạn và chờ câu trả lời.
“Vâng, thưa chủ nhân!”
Cô gái vừa chịu đau đớn dường như đã không còn mà thay vào đó là một người khác với đôi mắt trắng dã không một tròng đen đầy vô cảm và lãnh huyết. Làn da trắng nõn nhấp nhô những mạch máu xanh lè đáng sợ. Cô đã thực sự biến thành một zombie thuần chủng mặc cho Hạo Trạch sai bảo.
“Tốt lắm! Từ nay ta sẽ là chủ nhân trực tiếp của ngươi!”
“Vâng!”
“Bạch Ngưng! Nào, giờ thì hãy chứng minh sự trung thành tuyệt đối của ngươi với ta bằng cách giết chết người đã bán đứng ngươi đi! Hắn ta đã phụ tấm lòng của ngươi!”
“Vâng!”
Di chuyển đến bên Kris với tốc độ chớp nhoáng tới mức cả hai người trong căn phòng đều không nhìn ra bóng hình của cô gái. Nắm chặt cần cổ của cậu thanh niên trẻ và nhấc bổng lên cao. Đôi mắt vô hồn của cô gái vằn lên tia chết chóc băng lãnh, lực tay càng lúc càng mạnh như muốn rút sạch không khí trong phổi của Kris. Cậu ta lắp bắp hét lên từng tiếng tuyệt vọng về phía của Hạo Trạch
“Hạo Trạch, ngươi là đồ khốn, ngươi nói sẽ tha cho ta nếu ta nghiên cứu thành công chủng virut mới thay thế cho TX1201 của ngươi, nhưng giờ ngươi lại muốn qua cầu rút ván mà giết ta”.
“Kris... cậu quá ngây thơ rồi! Khi đồng ý việc này cậu nên biết rằng zombie chúng tôi sẽ không bao giờ giữ lại một mầm tai họa. Hôm nay cậu ham sống sợ chết mà bán đứng loài người thì ngày mai cậu hoàn toàn có thể đầu quân cho vampire để bảo toàn tính mạng! Tại sao tôi phải giữ một quả bom nổ chậm như vậy chứ! Mặt khác tài năng của cậu...vốn không nên tồn tại nữa. Cậu biết không,diệt cỏ phải diệt tận...gốc”
“Rắc...rắc”.
Âm thanh vỡ nát vang lên kết thúc sinh mạng của một nhà khoa học trẻ. Ánh mắt cậu ta vẫn mở lớn như không tin được cái chết lại đến với bản thân nhanh như vậy!
Từ ngày giết chết Kris, Hạo Trạch còn dùng rất nhiều biện pháp để thử lòng trung thành của Bạch Ngưng. Hắn ta đã yêu cầu cô phải giết chết 2 Huyết săn trước mặt gã. Bạch Ngưng không hề suy nghĩ mà ra tay kết liễu họ nhanh như chớp mà không mảy may có lấy một chút cảm xúc. Thứ duy nhất mà Hạo Trạch có thể thấy chỉ là máu tanh, vô tình, phục tùng tuyệt đối và tia khát máu tiềm phát.
Hắn ngày càng tin tưởng Bạch Ngưng, thậm chí hắn đã bắt đầu cho cô tham gia nhiều cuộc họp giữa hắn và tiền tuyến thông qua màn hình điện quang. Đôi khi hắn sẽ yêu cầu cô vạch rõ đối sách cho kế hoạch chinh phục địa cầu, quét sạch loài người và vampire của hắn. Cô rất trung thành hiến kế giúp binh đoàn xác sống do hắn chỉ huy thắng nhiều trận lớn, tiêu diệt lượng lớn vampire và khiến loài người buộc phải tạm chiến để bảo toàn lực lượng.
“Bạch Ngưng! Kế hoạch công phá lần này cô hãy tham gia chỉ huy. Ta sẽ giao cho cô binh lực và quyền chỉ huy tối cao. Hãy giết sạch đám vampire đó đi!”. Hạo Trạch nói bằng giọng đầy cuồng vọng, hắn ta tin rằng kế hoạch chinh phục địa cầu của hắn chỉ còn là nay mai.
“Vâng, chủ nhân! Tôi sẽ không để người phải thất vọng!”
“Tốt lắm!”
“Thống lĩnh, cô ta vẫn chưa có kinh nghiệm thực chiến chỉ e sẽ không đủ sức lãnh đạo cả một đại đội lớn như vậy”. Alen ra sức ngăn cản, hắn cho rằng hành động công phá biên giới của Hạo Trạch lần này để cho Bạch Ngưng chỉ huy là hết sức phiêu lưu. Hắn lo sợ lũ vampire sẽ phản công! Người thống lĩnh tối cao của vampire là đức vua Estienne là một tên lão luyện trong việc dùng binh, lại là người cực kì thông minh,hắn ta sẽ không dễ dàng cho qua mọi thứ như vậy.
“Alen cậu nên biết thân phận của mình, cậu chỉ là phụ tá của tôi! đừng ra lệnh cho tôi!”
Những lời khuyên của Alen vô tác dụng với kẻ đang thèm khát quyền lực đến điên cuồng như Hạo Trạch. Hắn vẫn giữ vững quyết định này và ở xa quan sát trận chiến thông qua màn hình điện quang.
Hai ngày đầu trong trận chiến với vampire, đại đoàn do Bạch Ngưng chỉ huy liên tiếp thắng hai trận lớn, tiêu diệt được tương đối quân địch. Việc này khiến Hạo Trạch rất hưng phấn, hắn điều thêm 3000 tên zombie thuần chủng có năng lực chiến đấu mạnh mẽ đến hỗ trợ cho cuộc chinh phạt biên giới của vampire.
Ngày dẫn binh công phá căn cứ chỉ huy của vampire tại thành cổ Hambus là một ngày mưa lớn. Điều kiện thời tiết này rất thuận lợi cho vampire. Họ là quỷ hấp huyết nên luôn yêu thích những cơn mưa và sự ẩm ướt, tuy vậy không có nghĩa là họ sẽ trở nên vô dụng trước ánh mặt trời. Họ vẫn có thể tham chiến dưới ánh nắng chói chang nhưng năng lực chiến đấu cũng giảm sút rõ rệt. Có lẽ sống quen với điều kiện địa cầu nên chủng tộc này càng lúc càng giống loài người.
“Bạch Ngưng! Hãy cho ngừng ngay lại trận chiến. Thời tiết như vậy rất bất lợi cho binh đoàn xác sống, họ sẽ bị cản trở tầm nhìn bởi nước mưa!”
“Alen, nếu không tham chiến bây giờ thì lũ vampire sẽ xin viện binh đến lúc đó chúng ta sẽ không bao giờ địch lại chúng. Ở đây bây giờ tôi là chỉ huy, anh phải nghe lời tôi. Chấp hành mệnh lệnh đi.”
Xác sống không giống zombie thuần chủng có khả năng chịu đựng cao và năng lực chiến đấu mạnh mẽ. Họ rất khó chết hoàn toàn nhưng năng lực chiến đấu kém, không hề có tri thức nên sẽ không biết trốn chạy khi gặp nguy nan. Chính vì vậy ngay khi phát minh là độc zombie TX1201 vua Zombie đã lập tức yêu cầu Hạo Trạch phát triển loại chíp điều khiển cảm biến, mệnh lệnh của người chỉ huy sẽ được trực tiếp truyền qua chíp tới binh đoàn xác sống.
Trong trận chiến này, người nắm quyền điều hành đám xác sống đó là Bạch Ngưng!
Đại đoàn tiến gần về phía khu căn cứ thành cổ Hambus. Một nhóm robot tác chiến xông tới bảo vệ thành đã bị lũ xác sống tiêu diệt gọn.
“Giết chết chúng đi!”. Tiếng nói máy móc của Bạch Ngưng vang lên làm lũ xác sống lao vào cuộc chiến đầy hăng máu.
Nếu như zombie tự hào với binh đoàn xác sống đông đúc và trung thành thì vampire hoàn toàn có thể tự hào với thế hệ robot thông minh có khả năng chiến đấu cao và năng lực di chuyển đáng kinh ngạc. Mặc dù là trí tuệ nhân tạo nhưng họ được lập trình bài bản giống hệt như con người, thậm trí trí tuệ còn vượt xa nhân loại bình thường chứ không đơn thuần chỉ là cỗ máy! Mà người sáng tạo ra họ không ai khác chính là đức vua đáng kính của chủng tộc Vampire: “đức ngài Estienne de Blois”
Nhưng khi đại đoàn zombie đang vô cùng hưng phấn thì từ phía nam đoàn quân do trung tướng Matt Pamon chỉ huy tiến tới với số lượng vô cùng lớn, phía bắc đoàn quân khác do thủ lĩnh Ninh Kha –một viên tướng loài người dày dạn kinh nghiêm chỉ huy cùng lao tới cuộc chiến. Hai cánh quân tạo thành gọng kím siết chặt không cho đám zombie và xác sống có cơ hội chạy thoát.
“Bạch Ngưng! Mau cho quân ta rút thôi, chúng ta trúng kế rồi. Mẹ kiếp lão già Matt, tôi biết lão ta không cho qua đơn giản vậy mà!”
Nhưng dường như không nghe theo lệnh của chỉ huy, đám xác sống lao vào liều mạng với đội quân của trung tướng Matt và thống lĩnh Ninh Kha.
“Bạch Ngưng mau cho chúng ngừng lại!”
“Tôi không khống chế được chúng, Alen!”
Bạch Ngưng cất giọng và tiến tới gần Alen, rút cây dao điện sắc bén, cô đâm mạnh vào gã zombie đang hoảng hốt lo cho đồng bọn.
“Phập...”
“Bạch Ngưng! Cô! cô không bị độc zombie khống chế!”
“Biết rồi sao? Alen! Tạm biệt, anh đã giết quá nhiều nhân loại rồi! Đây là cái giá mà anh phải trả!”
Trong lúc cuộc chiến đang hỗn loạn không ai biết rằng một cô gái nhỏ nhắn với mái tóc đen huyền bí đang vui vẻ rút lui, mà cô gái đó chỉ vài phút trước thôi còn đang nắm cương vị chỉ huy tối cao của một đại đoàn.
***
Khu căn cứ tối cao của tổng bộ Vampire
Màn hình ba chiều đang mô tả toàn cảnh của cuộc chiến tại thành cổ Hambus. Một người đàn ông với mái tóc màu bạch kim rủ xuống bên tai đang nhàn nhã đánh giá cuộc chiến.
“Đức vua! Chúng ta đã tiêu diệt toàn bộ binh đoàn xác sống gồm 3 vạn tên và gần 3000 zombie thuần chủng!”
“Vậy sao?”. Tiếng nói biếng nhác vang lên trong căn phòng ấm áp khiến ai cũng phải say lòng.
Ngồi trên ghế bành hoa lệ trải thảm cao quý lúc này là một người đàn ông trẻ tuổi có gương mặt nhân loại tuyệt đẹp. Làn da trắng nõn, đôi môi màu máu đầy quyến rũ ma mị khiến bất cứ ai cũng không thể không chú ý. Cặp mắt màu xanh đen đầy huyền bí luôn buông những ra cái nhìn đầy biếng nhác khiến ai nhìn cũng phải lo lắng không đoán trước được tâm trạng của người này đang ra sao. Khuôn mặt này giống như được tạo hóa cố tình gọt dũa tới mức hoàn mĩ nhất, xa hoa nhất rồi mới đem sự sống thổi hồn vào đó vậy.
Đây chính là huyền thoại được người dân ba chủng tộc ca ngợi hết lời, Vampire King’s: Estienne de Blois
Thượng tướng Wiliam Rujus – người được giao trọng trách đảm bảo an ninh cho toàn bộ tòa thành nơi đức vua Estienne đang ở cảm thấy toát mồ hôi lạnh. Anh ta không hề biết vì sao tin thắng trận khiến người đàn ông tuyệt mĩ trước mặt không mấy vui vẻ. Đôi thủy mâu thủy chung không có tia cười kia khiến anh ta bối rối không thôi!
“Cô gái đó!”
Bàn tay trắng nõn của người đàn ông chỉ về phía màn hình trong phòng.
“A! Ý người là chỉ huy của đại đoàn zombie lần này? Đó là Bạch Ngưng, một trong những huyết săn duy nhất còn sót lại của gia tộc Bạch Huyết. Cô ta có công lớn trong chiến dịch lần này khi đám mạo muội trà trộn vào đám zombie để tiến hành kế hoạch. Cô ta chính là người đề nghị hợp tác với chúng ta ”
“Máu của cô ta chắc ngon lắm!”. Như để bổ sung cho lời nói có tính sát thương cao của mình, quý ngài nào đó còn thè lưỡi liếm nhẹ đôi môi quyến rũ.
“Dạ? Đức vua! Máu của cô gái đó chúng ta không thể uống!”
“Ồ! Ta đã uống rồi!”
“Sao?”
“Ta muốn ngủ, lui đi!”
“Vâng!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.