Chương 21: Tiểu Fan hâm mộ của Ấn Hàn
Tuỳ Tâm Hài Tử
23/11/2022
" Nhược Duẫn, đi mau."
Nhược Duẫn chú ý tới bộ dạng hơi bất đắc dĩ đỡ trán, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện của Trương Tỷ, ngược lại sinh ra một chút tò mò, miễn cưỡng quay đầu lại đã thấy một cô gái hùng hổ xông tới đây.
"Chắc là người mới do chị quản lí đi."
Mặc dù Nhược Duẫn không thường xuyên coi tin tức giải trí, nhưng đối với chuyện người đại diện của mình quản lí cô nhóc người mới này lại biết loáng thoáng.
Cô nhóc luôn debut theo chủ nghĩa thần bí này năm nay hình như chỉ mới mười tám tuổi, xuất thân từ chương trình tìm kiếm tài năng trẻ, lại thêm sự nâng đỡ từ việc tuyên truyền của công ty, cô bé debut không lâu đã có một số lượng Fan ổn định, xu thế cũng mạnh lên, gần đây cũng là khách quen thường xuyên xuất hiện trên website của công ty.
Nghe đồn cô bé đối với bất cứ ai cũng lạnh lùng, nhưng giờ lại có vẻ rất hoạt bát, Nhược Duẫn hơi nghiêng đầu, nhìn cánh tay Trương Tỷ đang bị ôm đến sít sao.
"Thật xin lỗi, Nhược Duẫn tiền bối, mới nãy là em thật hỗn láo."
Mặc dù nhìn như cô nhóc này đang chân thành nói xin lỗi, nhưng trên khuôn mặt trang điểm mắt khói đó vẫn lộ ra chút địch ý loáng thoáng với Nhược Duẫn.
Tuy Nhược Duẫn không biết nàng ta lấy đâu ra ham muốn chiếm hữu Trương Tỷ, có điều dù sao cũng là một người có kinh nghiệm sáu năm trong ngành giải trí, trong lòng hơi phật ý cũng không tiện biểu hiện ra ngoài trước mặt người khác, chỉ là nhẹ gật đầu, không chần chừ thêm nữa mà mang theo Vương Tử xoay người rời đi.
Nhìn bộ dạng Nhược Duẫn hình như hơi mất hứng, đối với nghệ sĩ kiêm bạn thâm giao của mình, Trương Tỷ hiểu rất rõ Nhược Duẫn, hơi ảo não vuốt vuốt mũi, cố gắng giãy cánh tay đang bị kìm chặc ra, quay đầu lại quát lớn với cô bé trước mặt:
"Quý Nặc, hôm nay em thật quá phận, tôi đã bảo là lúc nào cũng phải giữ hình tượng của mình, sao mới một chốc đã quên rồi, Nhược Duẫn còn là Đại tiền bối của em đấy."
Tuy Quý Nặc luôn tùy hứng theo ý mình, nhưng lúc này thấy vẻ mặt Trương Tỷ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép* cũng ý thức được hành vi lúc nãy của mình không ổn, len lén le lưỡi, nhưng không có giải thích, chỉ là hai tay lại nắm lấy ống tay áo trái của Trương Tỷ, nhẹ nhàng đung đưa qua lại.
*í với việc yêu cầu nghiêm khắc đối với người khác, mong muốn họ được tốt hơn.
Có thể làm người đại diện cho nghệ sĩ nổi tiếng như Nhược Duẫn thì chắc chắn là có tài, mặc dù mỗi ngày đều trưng ra vẻ mặt công chính liêm minh, nhưng những thủ đoạn của Trương Tỷ người trong công ty đều ngầm hiểu.
Sau khi Quý Nặc kí hợp đồng với công ty nhờ sự nổi tiếng trong chương trình tìm kiếm tài năng trẻ, sắp xếp lịch trình cho nàng chủ yếu đều là Trương Tỷ phụ trách, trong quá trình luyện tập trước khi debut, Trương Tỷ cũng sẽ dành chút thời gian để trao đổi và hướng dẫn thêm cho nàng, Quý Nặc cũng thế, đừng nhìn cô nhóc tóc dài này luôn làm mặt lạnh, khi đối diện với Trương Tỷ lại bày ra bộ dáng dính người quả thật là khiến người ta kinh ngạc.
Lúc Trương Tỷ vẫn còn đi theo Nhược Duẫn, con nhóc này luôn gọi tới liên tục, bây giờ rốt cục cũng được thõa mãn tâm nguyện muốn Trương Tỷ làm người đại diện, tất nhiên là mỗi ngày đều dính cô ấy một bước không rời. (Chu choa, 2 người này có hint nha)
Rốt cuộc cũng chỉ là một cô bé mới mười tám tuổi, cùng Nhược Duẫn trải qua rất nhiều sóng gió trong ngành giải trí, tâm thái của Trương Tỷ so với lúc vừa mới chân ướt chân ráo bước vào làng giải trí đã thay đổi rất nhiều, đối với sự càn rỡ nho nhỏ của cô nghệ sĩ mới này vẫn là cười cho qua. Cũng bởi vì một chút sủng nịch của cô mà Quý Nặc càng biểu hiện ra ham muốn chiếm hữu của mình gấp bội, luôn làm Trương Tỷ có chút dở khóc dở cười.
Sau một ngày chỉnh sửa lại vài tấm hình, Ấn Hàn thừa dịp bây giờ trời vẫn còn sáng, mặc vào áo sơ mi trắng ưa thích và quần jean sáng màu lái xe đến Promise.
Mặc dù đã tận tâm tận ý theo lịch trình, làm tốt trách nhiệm của một Fan hâm mộ trung thành, nhưng đối với chuyện bỏ vốn đầu tư cho nhà hàng Promise này phần của Ấn Hàn cũng không ít so với những người khác, có thể trở thành một đầu bếp xuất sắc như bây giờ vẫn luôn là niềm tự hào nho nhỏ của Ấn Hàn.
Vừa mới bước vào cửa chính, Ấn Hàn đã chú ý tới một chiếc camera đang chụp lén mình, tuy cảm thấy hơi kỳ quặc nhưng vẫn không quá để ý, rửa tay thật sạch, đeo chiếc tạp dề chuyên dụng của mình vào rồi nhanh chóng xử lí các nguyên liệu nấu ăn.
"Này "
Trợ Nhất đội mũ đầu bếp không biết từ lúc nào đã lẻn đến bên cạnh Ấn Hàn, nhẹ nhàng huýt cùi chỏ chọc chọc cô.
"Có thấy cô em xinh đẹp đang đứng ở đằng kia không?"
Mặc dù hơi khó chịu vì sự quấy rầy của Trợ Nhất, nhưng tốt tính như Ấn Hàn vẫn là ngẩng đầu lên từ trong đống nguyên liệu nấu ăn, nhìn theo hướng Trợ Nhất đang chỉ, hả? Là cô nàng vừa nãy chụp hình mình, đuôi ngựa buộc cao được chải chuốt gọn gàng, khuôn mặt trái táo* trông rất hiền hòa, trong lòng Ấn Hàn lặng lẽ kết luận.
*:Khuôn mặt hơi tròn và nhỏ, thôi cứ tưởng tượng là mặt hình oval đi.
"Là phóng viên tới để phỏng vấn nhà hàng sao?"
Ấn Hàn lại cúi đầu xuống, tiếp tục xử lý nguyên liệu nấu ăn trên tay, hờ hững hỏi bạn tốt đang đứng bên cạnh, bởi vì lúc trước chương trình ẩm thực bỗng nhiên nổi tiếng, gần đây trong nhà hàng cũng thường xuyên có vài người tới phỏng vấn.
"Này này, người ta thế nhưng là đặc biệt tới quay cậu đó. "
Trợ Nhất ở trong lòng phỉ nhổ "Thật bất ngờ nha, thấy cậu ấy lúc nào cũng cầm khư khư cái camera mà bây giờ cũng có Fan hâm mộ tới quay cậu ấy, thật là vi diệu."
"Tới quay mình á?" Ấn Hàn hơi kinh ngạc.
"Lúc đầu mình cũng cho là cô ấy chỉ tới chụp phong cảnh, nhưng mấy ngày cậu không ở đây, cô em đáng yêu kia đều mỗi ngày cầm máy ảnh tới đây, hai ngày trước còn hỏi mình cậu đi đâu rồi, "
Trợ Nhất cười đùa làm tư thế chào cờ, "Báo cáo sếp, theo kết quả giám định, cô ấy chính là Fan cuồng của ngài."
Thật ra Ấn Hàn có Fan hâm mộ đã không phải chuyện gì mới mẻ, không hiểu sao từ sau khi bị chụp lên đầu cái danh hiệu "Mỹ nữ bếp trưởng", xác suất đi trên đường bị nhận ra lại tăng theo cấp số nhân, tuy Ấn Hàn rất ít trang điểm nhưng dù sao sự thật cũng là một đại mỹ nữ.
Em gái đáng yêu kia vẫn chụp hình mình liên tục, nhân viên trong nhà hàng phỏng chừng là đã sớm biết tính của cô gái này, cũng không tiến lên ngăn cản, chỉ là nín cười thưởng thức cảnh tượng có hơi buồn cười này.
Mấy năm nay, Ấn Hàn vẫn luôn cố gắng tránh né ống kính của người khác, mặc dù không muốn giội một xô nước lạnh lên "Fan hâm mộ" của mình, nhưng sau khi quá sức chịu đựng, cuối cùng Ấn Hàn khẽ thở dài, mở dây buộc tạp dề ra, rửa sạch hai tay của mình, vừa vung vẩy nước đọng trên tay vừa đi đến trước mặt cô gái.
"A, chị, chị khỏe chứ, em là Fan hâm mộ của chị, em tên tiểu Cửu."
Cô gái thấy Ấn Hàn hai ba bước đã đi tới trước mặt mình, hơi lơ mơ, cuối cùng vội vàng hấp tấp đứng dậy.
Ấn Hàn nhìn chằm chằm "Táo đỏ " trước mặt, trong lòng đột nhiên có chút cảm khái nho nhỏ, năm đó mình làm tiểu trong suốt* lần đầu tiên đi theo Nhược Duẫn, bộ dạng đó hẳn là cũng giống như cô bé vừa kích động vừa căng thẳng trước mặt này.
*: Mờ nhạt, không ai biết tới
"Ngồi đi." Ấn Hàn ra hiệu cho tiểu Cửu, thuận tay cầm lên cái camera đang để trên bàn, ngón tay cái nhẹ nhàng ấn nút, nhìn lướt qua ảnh chụp bên trong, mình vừa đến cửa, mình buộc tạp dề, mình chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn, cái cách chụp ảnh hoặc có thể nói là phong cách chụp ảnh này lại giống Ấn Hàn mấy phần, là bố cục hình ảnh cô thích nhất.
Tiểu Cửu bĩu môi, hơi hồi hộp nhìn thần tượng của mình. Sẽ không tức giận chứ, sẽ không xóa hình của mình đi, cô bé hơi bị khí thế của Ấn Hàn hù dọa, lúc này đang tưởng tượng ra các tình tiết bị ngược. (Bé này thích ngược à)
"Chụp khá đẹp đấy" Ấn Hàn khẽ mỉm cười, trả camera lại cho "Táo đỏ " trước mặt, "Nhưng mà ánh sáng nền hơi tối, nhìn tổng thể thì có vẻ hơi chìm."
Ít nhiều cũng có chút tâm đắc về mặt chụp ảnh, Ấn Hàn có phần nhịn không được mà đánh giá. Đơn giản hàn huyên vài câu với tiểu Cửu, Ấn Hàn đã biết, hóa ra tiểu Cửu cũng học nấu ăn như mình, lần trước xem chương trình nhìn thấy Ấn Hàn liền rất sùng bái, mộ danh mà đến nhà hàng mấy lần, sau đó thì hoàn toàn trở thành Fan hâm mộ của Ấn Hàn.
"Ấn Hàn tỷ, chị ở trên mạng siêu hot luôn nha."
Tiểu Cửu hơi kích động miêu tả, bởi vì hâm mộ Ấn Hàn, tiểu Cửu cũng học qua vài kĩ xảo nhiếp ảnh, quyết định nhanh chóng mở một cái Fanclub riêng cho Ấn Hàn, thỉnh thoảng post lên vài tấm cho có màu, ít nhiều cũng có chút nhân khí.
Cho dù đối với chuyện cô nàng này mở Fanclub và có người hưởng ứng cũng hơi kinh ngạc, nhưng thấy trong đôi mắt của tiểu Cửu tràn đầy sự kỳ vọng, Ấn Hàn vẫn không nỡ từ chối.
Ừm, thôi thì cứ để nàng chụp thoải mái đi, tổ chức Fanclub là chuyện rất mệt mỏi, điểm ấy Ấn Hàn rõ ràng hơn bất cứ ai khác, có lẽ qua một khoảng thời gian sẽ lắng xuống, Ấn Hàn cho là như vậy. Dù sao mở nhà hàng làm đầu bếp không thể lúc nào cũng canh chừng không cho người khác chụp ảnh.
Sau khi giải quyết xong chuyện ở nhà hàng, Ấn Hàn lên xe lái tới nơi khác.
Bởi vì Tiểu Ái bị thương trong lúc tham gia chương trình, xuất phát từ cảm giác áy náy, cũng có cân nhắc đến thân thể cô bé đi lại hơi bất tiện nên Ấn Hàn đã đáp ứng Tiểu Ái, cô sẽ giúp đỡ một số việc nếu như cần thiết. Chẳng là hôm qua Tiểu Ái đã gọi cho cô, hi vọng hôm nay Bunny có thể đặc biệt tham gia kỉ niệm sáu năm buổi họp mặt Fan hâm mộ, giúp nàng cùng tổ chức hoạt động lần này. Ấn Hàn cũng hơi do dự, nhưng cuối cùng vẫn chuẩn bị đầy đủ lái xe đến nơi đặt trước.
Lúc Ấn Hàn tới nơi thì vẫn còn sớm, nhưng đã có một vài người ở trong phòng. Những người tham gia buổi họp Fan lần này đều là Fan trung thành của Nhược Duẫn, đối với đại danh Bunny đương nhiên là nghe như sấm nổ bên tai, lúc này bỗng nhiên một bóng dáng quen thuộc màu đen đẩy cửa ra, trong lòng mọi người đều kinh ngạc là điều tất nhiên.
Mặc dù cùng nhau làm hậu thuẫn cho Nhược Duẫn đã sáu năm, cũng có gặp qua vài người trong Fanclub này, nhưng bởi vì Ấn Hàn luôn cố gắng lẩn tránh nên cho dù mọi người ở trên mạng đều quen thuộc nhưng gặp nhau ở ngoài đời như thế này, bầu không khí trong đó vẫn hơi lúng túng.
"A, chị đã tới rồi à ~ "
Tiểu Ái lê cái chân vẫn còn bó thạch cao, nhiệt tình nhào tới ôm lấy cánh tay của Ấn Hàn.
Mấy năm nay Tiểu Ái vẫn luôn muốn tìm cơ hội dụ dỗ Bunny Đại Thần, chỉ có điều khổ cái là không có cơ hội, lần trước thừa dịp quay chương trình khó khăn lắm mới giao lưu được một chút với Bunny, nhưng giờ đã mặt dày mời được Bunny tới tham gia buổi họp mặt lần này, còn phải giữ Đại Thần lại cho chắc, Tiểu Ái đương nhiên muốn nắm chặt cơ hội hiếm có này.
Fan hâm mộ yêu mến Nhược Duẫn đều là người hiền lành, có Tiểu Ái hoạt bát, bầu không khí dần dần trở nên không còn lúng túng nữa, thậm chí có thể nói là bắt đầu nóng lên. Bởi vì đều là người yêu mến Nhược Duẫn, cuộc trò chuyện với nhau cũng rất vui vẻ, Ấn Hàn mặc dù vẫn hơi mất tự nhiên, có điều lại bắt đầu hưởng thụ buổi họp Fan lần này.
Nhược Duẫn chú ý tới bộ dạng hơi bất đắc dĩ đỡ trán, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện của Trương Tỷ, ngược lại sinh ra một chút tò mò, miễn cưỡng quay đầu lại đã thấy một cô gái hùng hổ xông tới đây.
"Chắc là người mới do chị quản lí đi."
Mặc dù Nhược Duẫn không thường xuyên coi tin tức giải trí, nhưng đối với chuyện người đại diện của mình quản lí cô nhóc người mới này lại biết loáng thoáng.
Cô nhóc luôn debut theo chủ nghĩa thần bí này năm nay hình như chỉ mới mười tám tuổi, xuất thân từ chương trình tìm kiếm tài năng trẻ, lại thêm sự nâng đỡ từ việc tuyên truyền của công ty, cô bé debut không lâu đã có một số lượng Fan ổn định, xu thế cũng mạnh lên, gần đây cũng là khách quen thường xuyên xuất hiện trên website của công ty.
Nghe đồn cô bé đối với bất cứ ai cũng lạnh lùng, nhưng giờ lại có vẻ rất hoạt bát, Nhược Duẫn hơi nghiêng đầu, nhìn cánh tay Trương Tỷ đang bị ôm đến sít sao.
"Thật xin lỗi, Nhược Duẫn tiền bối, mới nãy là em thật hỗn láo."
Mặc dù nhìn như cô nhóc này đang chân thành nói xin lỗi, nhưng trên khuôn mặt trang điểm mắt khói đó vẫn lộ ra chút địch ý loáng thoáng với Nhược Duẫn.
Tuy Nhược Duẫn không biết nàng ta lấy đâu ra ham muốn chiếm hữu Trương Tỷ, có điều dù sao cũng là một người có kinh nghiệm sáu năm trong ngành giải trí, trong lòng hơi phật ý cũng không tiện biểu hiện ra ngoài trước mặt người khác, chỉ là nhẹ gật đầu, không chần chừ thêm nữa mà mang theo Vương Tử xoay người rời đi.
Nhìn bộ dạng Nhược Duẫn hình như hơi mất hứng, đối với nghệ sĩ kiêm bạn thâm giao của mình, Trương Tỷ hiểu rất rõ Nhược Duẫn, hơi ảo não vuốt vuốt mũi, cố gắng giãy cánh tay đang bị kìm chặc ra, quay đầu lại quát lớn với cô bé trước mặt:
"Quý Nặc, hôm nay em thật quá phận, tôi đã bảo là lúc nào cũng phải giữ hình tượng của mình, sao mới một chốc đã quên rồi, Nhược Duẫn còn là Đại tiền bối của em đấy."
Tuy Quý Nặc luôn tùy hứng theo ý mình, nhưng lúc này thấy vẻ mặt Trương Tỷ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép* cũng ý thức được hành vi lúc nãy của mình không ổn, len lén le lưỡi, nhưng không có giải thích, chỉ là hai tay lại nắm lấy ống tay áo trái của Trương Tỷ, nhẹ nhàng đung đưa qua lại.
*í với việc yêu cầu nghiêm khắc đối với người khác, mong muốn họ được tốt hơn.
Có thể làm người đại diện cho nghệ sĩ nổi tiếng như Nhược Duẫn thì chắc chắn là có tài, mặc dù mỗi ngày đều trưng ra vẻ mặt công chính liêm minh, nhưng những thủ đoạn của Trương Tỷ người trong công ty đều ngầm hiểu.
Sau khi Quý Nặc kí hợp đồng với công ty nhờ sự nổi tiếng trong chương trình tìm kiếm tài năng trẻ, sắp xếp lịch trình cho nàng chủ yếu đều là Trương Tỷ phụ trách, trong quá trình luyện tập trước khi debut, Trương Tỷ cũng sẽ dành chút thời gian để trao đổi và hướng dẫn thêm cho nàng, Quý Nặc cũng thế, đừng nhìn cô nhóc tóc dài này luôn làm mặt lạnh, khi đối diện với Trương Tỷ lại bày ra bộ dáng dính người quả thật là khiến người ta kinh ngạc.
Lúc Trương Tỷ vẫn còn đi theo Nhược Duẫn, con nhóc này luôn gọi tới liên tục, bây giờ rốt cục cũng được thõa mãn tâm nguyện muốn Trương Tỷ làm người đại diện, tất nhiên là mỗi ngày đều dính cô ấy một bước không rời. (Chu choa, 2 người này có hint nha)
Rốt cuộc cũng chỉ là một cô bé mới mười tám tuổi, cùng Nhược Duẫn trải qua rất nhiều sóng gió trong ngành giải trí, tâm thái của Trương Tỷ so với lúc vừa mới chân ướt chân ráo bước vào làng giải trí đã thay đổi rất nhiều, đối với sự càn rỡ nho nhỏ của cô nghệ sĩ mới này vẫn là cười cho qua. Cũng bởi vì một chút sủng nịch của cô mà Quý Nặc càng biểu hiện ra ham muốn chiếm hữu của mình gấp bội, luôn làm Trương Tỷ có chút dở khóc dở cười.
Sau một ngày chỉnh sửa lại vài tấm hình, Ấn Hàn thừa dịp bây giờ trời vẫn còn sáng, mặc vào áo sơ mi trắng ưa thích và quần jean sáng màu lái xe đến Promise.
Mặc dù đã tận tâm tận ý theo lịch trình, làm tốt trách nhiệm của một Fan hâm mộ trung thành, nhưng đối với chuyện bỏ vốn đầu tư cho nhà hàng Promise này phần của Ấn Hàn cũng không ít so với những người khác, có thể trở thành một đầu bếp xuất sắc như bây giờ vẫn luôn là niềm tự hào nho nhỏ của Ấn Hàn.
Vừa mới bước vào cửa chính, Ấn Hàn đã chú ý tới một chiếc camera đang chụp lén mình, tuy cảm thấy hơi kỳ quặc nhưng vẫn không quá để ý, rửa tay thật sạch, đeo chiếc tạp dề chuyên dụng của mình vào rồi nhanh chóng xử lí các nguyên liệu nấu ăn.
"Này "
Trợ Nhất đội mũ đầu bếp không biết từ lúc nào đã lẻn đến bên cạnh Ấn Hàn, nhẹ nhàng huýt cùi chỏ chọc chọc cô.
"Có thấy cô em xinh đẹp đang đứng ở đằng kia không?"
Mặc dù hơi khó chịu vì sự quấy rầy của Trợ Nhất, nhưng tốt tính như Ấn Hàn vẫn là ngẩng đầu lên từ trong đống nguyên liệu nấu ăn, nhìn theo hướng Trợ Nhất đang chỉ, hả? Là cô nàng vừa nãy chụp hình mình, đuôi ngựa buộc cao được chải chuốt gọn gàng, khuôn mặt trái táo* trông rất hiền hòa, trong lòng Ấn Hàn lặng lẽ kết luận.
*:Khuôn mặt hơi tròn và nhỏ, thôi cứ tưởng tượng là mặt hình oval đi.
"Là phóng viên tới để phỏng vấn nhà hàng sao?"
Ấn Hàn lại cúi đầu xuống, tiếp tục xử lý nguyên liệu nấu ăn trên tay, hờ hững hỏi bạn tốt đang đứng bên cạnh, bởi vì lúc trước chương trình ẩm thực bỗng nhiên nổi tiếng, gần đây trong nhà hàng cũng thường xuyên có vài người tới phỏng vấn.
"Này này, người ta thế nhưng là đặc biệt tới quay cậu đó. "
Trợ Nhất ở trong lòng phỉ nhổ "Thật bất ngờ nha, thấy cậu ấy lúc nào cũng cầm khư khư cái camera mà bây giờ cũng có Fan hâm mộ tới quay cậu ấy, thật là vi diệu."
"Tới quay mình á?" Ấn Hàn hơi kinh ngạc.
"Lúc đầu mình cũng cho là cô ấy chỉ tới chụp phong cảnh, nhưng mấy ngày cậu không ở đây, cô em đáng yêu kia đều mỗi ngày cầm máy ảnh tới đây, hai ngày trước còn hỏi mình cậu đi đâu rồi, "
Trợ Nhất cười đùa làm tư thế chào cờ, "Báo cáo sếp, theo kết quả giám định, cô ấy chính là Fan cuồng của ngài."
Thật ra Ấn Hàn có Fan hâm mộ đã không phải chuyện gì mới mẻ, không hiểu sao từ sau khi bị chụp lên đầu cái danh hiệu "Mỹ nữ bếp trưởng", xác suất đi trên đường bị nhận ra lại tăng theo cấp số nhân, tuy Ấn Hàn rất ít trang điểm nhưng dù sao sự thật cũng là một đại mỹ nữ.
Em gái đáng yêu kia vẫn chụp hình mình liên tục, nhân viên trong nhà hàng phỏng chừng là đã sớm biết tính của cô gái này, cũng không tiến lên ngăn cản, chỉ là nín cười thưởng thức cảnh tượng có hơi buồn cười này.
Mấy năm nay, Ấn Hàn vẫn luôn cố gắng tránh né ống kính của người khác, mặc dù không muốn giội một xô nước lạnh lên "Fan hâm mộ" của mình, nhưng sau khi quá sức chịu đựng, cuối cùng Ấn Hàn khẽ thở dài, mở dây buộc tạp dề ra, rửa sạch hai tay của mình, vừa vung vẩy nước đọng trên tay vừa đi đến trước mặt cô gái.
"A, chị, chị khỏe chứ, em là Fan hâm mộ của chị, em tên tiểu Cửu."
Cô gái thấy Ấn Hàn hai ba bước đã đi tới trước mặt mình, hơi lơ mơ, cuối cùng vội vàng hấp tấp đứng dậy.
Ấn Hàn nhìn chằm chằm "Táo đỏ " trước mặt, trong lòng đột nhiên có chút cảm khái nho nhỏ, năm đó mình làm tiểu trong suốt* lần đầu tiên đi theo Nhược Duẫn, bộ dạng đó hẳn là cũng giống như cô bé vừa kích động vừa căng thẳng trước mặt này.
*: Mờ nhạt, không ai biết tới
"Ngồi đi." Ấn Hàn ra hiệu cho tiểu Cửu, thuận tay cầm lên cái camera đang để trên bàn, ngón tay cái nhẹ nhàng ấn nút, nhìn lướt qua ảnh chụp bên trong, mình vừa đến cửa, mình buộc tạp dề, mình chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn, cái cách chụp ảnh hoặc có thể nói là phong cách chụp ảnh này lại giống Ấn Hàn mấy phần, là bố cục hình ảnh cô thích nhất.
Tiểu Cửu bĩu môi, hơi hồi hộp nhìn thần tượng của mình. Sẽ không tức giận chứ, sẽ không xóa hình của mình đi, cô bé hơi bị khí thế của Ấn Hàn hù dọa, lúc này đang tưởng tượng ra các tình tiết bị ngược. (Bé này thích ngược à)
"Chụp khá đẹp đấy" Ấn Hàn khẽ mỉm cười, trả camera lại cho "Táo đỏ " trước mặt, "Nhưng mà ánh sáng nền hơi tối, nhìn tổng thể thì có vẻ hơi chìm."
Ít nhiều cũng có chút tâm đắc về mặt chụp ảnh, Ấn Hàn có phần nhịn không được mà đánh giá. Đơn giản hàn huyên vài câu với tiểu Cửu, Ấn Hàn đã biết, hóa ra tiểu Cửu cũng học nấu ăn như mình, lần trước xem chương trình nhìn thấy Ấn Hàn liền rất sùng bái, mộ danh mà đến nhà hàng mấy lần, sau đó thì hoàn toàn trở thành Fan hâm mộ của Ấn Hàn.
"Ấn Hàn tỷ, chị ở trên mạng siêu hot luôn nha."
Tiểu Cửu hơi kích động miêu tả, bởi vì hâm mộ Ấn Hàn, tiểu Cửu cũng học qua vài kĩ xảo nhiếp ảnh, quyết định nhanh chóng mở một cái Fanclub riêng cho Ấn Hàn, thỉnh thoảng post lên vài tấm cho có màu, ít nhiều cũng có chút nhân khí.
Cho dù đối với chuyện cô nàng này mở Fanclub và có người hưởng ứng cũng hơi kinh ngạc, nhưng thấy trong đôi mắt của tiểu Cửu tràn đầy sự kỳ vọng, Ấn Hàn vẫn không nỡ từ chối.
Ừm, thôi thì cứ để nàng chụp thoải mái đi, tổ chức Fanclub là chuyện rất mệt mỏi, điểm ấy Ấn Hàn rõ ràng hơn bất cứ ai khác, có lẽ qua một khoảng thời gian sẽ lắng xuống, Ấn Hàn cho là như vậy. Dù sao mở nhà hàng làm đầu bếp không thể lúc nào cũng canh chừng không cho người khác chụp ảnh.
Sau khi giải quyết xong chuyện ở nhà hàng, Ấn Hàn lên xe lái tới nơi khác.
Bởi vì Tiểu Ái bị thương trong lúc tham gia chương trình, xuất phát từ cảm giác áy náy, cũng có cân nhắc đến thân thể cô bé đi lại hơi bất tiện nên Ấn Hàn đã đáp ứng Tiểu Ái, cô sẽ giúp đỡ một số việc nếu như cần thiết. Chẳng là hôm qua Tiểu Ái đã gọi cho cô, hi vọng hôm nay Bunny có thể đặc biệt tham gia kỉ niệm sáu năm buổi họp mặt Fan hâm mộ, giúp nàng cùng tổ chức hoạt động lần này. Ấn Hàn cũng hơi do dự, nhưng cuối cùng vẫn chuẩn bị đầy đủ lái xe đến nơi đặt trước.
Lúc Ấn Hàn tới nơi thì vẫn còn sớm, nhưng đã có một vài người ở trong phòng. Những người tham gia buổi họp Fan lần này đều là Fan trung thành của Nhược Duẫn, đối với đại danh Bunny đương nhiên là nghe như sấm nổ bên tai, lúc này bỗng nhiên một bóng dáng quen thuộc màu đen đẩy cửa ra, trong lòng mọi người đều kinh ngạc là điều tất nhiên.
Mặc dù cùng nhau làm hậu thuẫn cho Nhược Duẫn đã sáu năm, cũng có gặp qua vài người trong Fanclub này, nhưng bởi vì Ấn Hàn luôn cố gắng lẩn tránh nên cho dù mọi người ở trên mạng đều quen thuộc nhưng gặp nhau ở ngoài đời như thế này, bầu không khí trong đó vẫn hơi lúng túng.
"A, chị đã tới rồi à ~ "
Tiểu Ái lê cái chân vẫn còn bó thạch cao, nhiệt tình nhào tới ôm lấy cánh tay của Ấn Hàn.
Mấy năm nay Tiểu Ái vẫn luôn muốn tìm cơ hội dụ dỗ Bunny Đại Thần, chỉ có điều khổ cái là không có cơ hội, lần trước thừa dịp quay chương trình khó khăn lắm mới giao lưu được một chút với Bunny, nhưng giờ đã mặt dày mời được Bunny tới tham gia buổi họp mặt lần này, còn phải giữ Đại Thần lại cho chắc, Tiểu Ái đương nhiên muốn nắm chặt cơ hội hiếm có này.
Fan hâm mộ yêu mến Nhược Duẫn đều là người hiền lành, có Tiểu Ái hoạt bát, bầu không khí dần dần trở nên không còn lúng túng nữa, thậm chí có thể nói là bắt đầu nóng lên. Bởi vì đều là người yêu mến Nhược Duẫn, cuộc trò chuyện với nhau cũng rất vui vẻ, Ấn Hàn mặc dù vẫn hơi mất tự nhiên, có điều lại bắt đầu hưởng thụ buổi họp Fan lần này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.