Nữ Vương Của Tam Đại Thiếu Gia
Chương 34
Pisces
15/04/2016
“Tiểu thư, cô muốn đi đâu ?”
“Về nhà!” Cô vội đến mức không còn giữ được bình tĩnh, gấp gáp hối thúc bác lái xe chạy nhanh thật nhanh.
Nhưng đến tận năm phút trôi qua mà bác Lâm lái xe vẫn không cho xe di chuyển.
“Tôi đang rất vội, mau cho xe chạy đi!” Cô như muốn quát lên, cơ hồ muốn giành lấy vô lăng của bác Lâm.
“Xe hình như đã bị trục trặc rồi.” Bác Lâm cố gắng mãi mà không được, cuối cùng phát hiện xe đã bị thủng lốp.
“Cái gì ?” CMN! Là đang muốn đùa cô sao ?
Cô tức giận rời khỏi xe, không còn cách nào khác ngoài việc đi tìm taxi.
"Muốn đi sao, như thế nào lại dễ như thế!" Đột nhiên từ đâu lại xuất hiện hai người mặt áo đen bặm trợn chặn trước mặt cô.
Vừa nhìn liền biết đây chắc chắn là do hai mẹ con Hàn Tinh kia sắp xếp cho cô, tốt lắm, cô xin nhận phần quà đặc biệt này, cũng cực kì cảm kích, cô nhất định hậu tạ cho họ!
Cô cười khẩy một tiếng, không chần chừ thoắt một cái liền xuất hiện trước mặt chúng, mỉm cười đầy quỷ dị khiến chúng thoáng cứng đờ ra.
Thời gian không cho phép cô lãng phí nữa, cho nên cô cần xử lí nhanh chóng hai vật cản biết di động này càng nhanh càng tốt. Tức thì tay chân cô động, không báo trước rơi xuống từng điểm chí mạng của bọn chúng trước khi chúng hoàng hồn lại.
Cô phủi tay cười lạnh nhìn bọn chúng nằm trên đường không chút động đậy, cẩn thận nhìn sẽ phát hiện hai vết cắt vô cùng nhỏ bé trên cổ chúng.
----ta là dãy phân cách nhỏ bé----
"Đúng, em là Tử Du, Triệt, xin anh hãy yêu am . . . " Hàn Tinh rên rỉ thấp giọng nỉ non, tay vòng qua cổ Âu Dương Triệt, thân thể nóng bỏng rướn lên áp sát thân thể như thiêu đốt hắn.
Cảm nhận thân thể ngày càng nóng của Âu Dương Triệt, Hàn Tinh cười đắc ý trong lòng, từng chút vuốt ve gương mặt xinh đẹp hơn cả nữ nhân của hắn.
"Tử Du . . . " Âu Dương Triệt hoàn toàn rơi vào lửa dục, mặc nó điều khiển, hiện tại bản thân chỉ hành động theo bản năng vốn có của đàn ông, bàn tay trắng nõn bắt đầu rục rịch muốn chu du trên thân thể Hàn Tinh.
"Nhị tiểu thư." Quản gia Trương ở bên ngoài sốt ruột nói vọng vào, cố gắng để cho giọng nói bình tĩnh nhất có thể.
Tất cả đều là do ông quá bất cẩn, rõ ràng đã nhận lời đại tiểu thư, nếu như có bất kì việc gì bất thường trong nhà liền lập tức gọi cho cô, nhưng ông lại bị nhị tiểu thư đột nhiên giao phó dọn dẹp phòng của ông chủ, cho nên . . .
Đã đến lúc này lại bị Trương quản gia phá rối làm cho Hàn Tinh nhất thời tức giận không thôi.
"Có chuyện gì ? Không thấy tôi đang bận sao ?" Hàn Tinh quát lớn.
Bị tiếng quát của Hàn Tinh làm cho giật mình, Âu Dương Triệt thoáng tỉnh táo lại, mày kiếm chau lại một chỗ, cô chưa bao giờ cáu gắt như thế, hơn nữa vì sao cái người bên ngoài kia lại gọi cô là "nhị tiểu thư" ?
"Cô không phải Tử Du!" Đột nhiên Âu Dương Triệt thốt lên, dứt khoát rời khỏi người Hàn Tinh, chệch choạng ngã ra nền nhà.
"Khốn kiếp! Trương quản gia, mau biến đi, nếu không đừng trách tôi!" Nhìn thấy thái độ kì lạ của Âu Dương Triệt, Hàn Tinh hốt hoảng, lại càng thêm tức giận với Trương quản gia, cơ hồ muốn phun lửa, tức khắc văng tục hâm dọa.
Trương quản gia bên ngoài hoảng sợ run lên, nhất thời không biết mình nên làm gì, chỉ còn cách đứng bên ngoài chờ đại tiểu thư trở về.
"Triệt, em chính là Tử Du." Hàn Tinh vội vàng chạy đến đỡ lấy Âu Dương Triệt, thấp giọng nói bên tai hắn, bàn tay càng nhanh chóng thực hiện mưu đồ gợi dục, không ngừng tới lui trước ngực trắng nõn bóng loáng của hắn.
"Không, cô không phải, tránh xa tôi ra." Âu Dương Triệt thở hổn hển nói, cố gắng lắc đầu thức tỉnh bản thân, càng cố gắng tránh khỏi móng vuốt của Hàn Tinh.
Hàn Tinh đâu đơn giản buông tha hắn như thế, hắn càng lết thân tránh cô ta càng lấn tới áp hắn vào góc tường. Môi nhỏ nhếch lên nụ cười xấu xa, Hàn Tinh cúi người xuống ngậm lấy một bên ngực của hắn khẽ cắn.
Âu Dương Triệt giống như đã đến giới hạn chịu đựng cuối cùng của bản thân, vùng dậy đẩy mạnh Hàn Tinh khiến cô ta bất ngờ văng ra xa, sau đó cố gắng tìm một vật nhọn đâm thật mạnh vào đùi mình, máu đỏ từ từ phun ra.
Cơn đau thành công khiến hắn tỉnh táo trở lại, cũng hoàn toàn nhận thức người kia chính xác là Hàn Tinh, không phải cô!
Chỉ còn một chút nữa là hắn đã phản bội cô, thực không biết lúc đó hắn sẽ đối mặt với cô như thế nào. Hiện tại đã biết rõ người kia là Hàn Tinh, hắn tuyệt đối không được gục xuống, khuất phục lửa dục trong lòng, hắn dù có chết cũng không phản bội cô!
"Hà cớ gì thầy phải làm như vậy, thầy sẽ không chịu đựng được lâu đâu! Em có gì không tốt chứ, xinh đẹp hoàn mỹ mà tất cả bọn đàn ông đều thèm khát." Hàn Tinh cười dâm đãng, từng bước tiến lại gần phía Âu Dương Triệt.
"Cô dám tiến thêm bước nữa tôi liền chặt đứt chân của cô!" Đột nhiên "đùng" một tiếng cánh cửa mở toang, và người tiến vào không ai khác chính là cô!
“Về nhà!” Cô vội đến mức không còn giữ được bình tĩnh, gấp gáp hối thúc bác lái xe chạy nhanh thật nhanh.
Nhưng đến tận năm phút trôi qua mà bác Lâm lái xe vẫn không cho xe di chuyển.
“Tôi đang rất vội, mau cho xe chạy đi!” Cô như muốn quát lên, cơ hồ muốn giành lấy vô lăng của bác Lâm.
“Xe hình như đã bị trục trặc rồi.” Bác Lâm cố gắng mãi mà không được, cuối cùng phát hiện xe đã bị thủng lốp.
“Cái gì ?” CMN! Là đang muốn đùa cô sao ?
Cô tức giận rời khỏi xe, không còn cách nào khác ngoài việc đi tìm taxi.
"Muốn đi sao, như thế nào lại dễ như thế!" Đột nhiên từ đâu lại xuất hiện hai người mặt áo đen bặm trợn chặn trước mặt cô.
Vừa nhìn liền biết đây chắc chắn là do hai mẹ con Hàn Tinh kia sắp xếp cho cô, tốt lắm, cô xin nhận phần quà đặc biệt này, cũng cực kì cảm kích, cô nhất định hậu tạ cho họ!
Cô cười khẩy một tiếng, không chần chừ thoắt một cái liền xuất hiện trước mặt chúng, mỉm cười đầy quỷ dị khiến chúng thoáng cứng đờ ra.
Thời gian không cho phép cô lãng phí nữa, cho nên cô cần xử lí nhanh chóng hai vật cản biết di động này càng nhanh càng tốt. Tức thì tay chân cô động, không báo trước rơi xuống từng điểm chí mạng của bọn chúng trước khi chúng hoàng hồn lại.
Cô phủi tay cười lạnh nhìn bọn chúng nằm trên đường không chút động đậy, cẩn thận nhìn sẽ phát hiện hai vết cắt vô cùng nhỏ bé trên cổ chúng.
----ta là dãy phân cách nhỏ bé----
"Đúng, em là Tử Du, Triệt, xin anh hãy yêu am . . . " Hàn Tinh rên rỉ thấp giọng nỉ non, tay vòng qua cổ Âu Dương Triệt, thân thể nóng bỏng rướn lên áp sát thân thể như thiêu đốt hắn.
Cảm nhận thân thể ngày càng nóng của Âu Dương Triệt, Hàn Tinh cười đắc ý trong lòng, từng chút vuốt ve gương mặt xinh đẹp hơn cả nữ nhân của hắn.
"Tử Du . . . " Âu Dương Triệt hoàn toàn rơi vào lửa dục, mặc nó điều khiển, hiện tại bản thân chỉ hành động theo bản năng vốn có của đàn ông, bàn tay trắng nõn bắt đầu rục rịch muốn chu du trên thân thể Hàn Tinh.
"Nhị tiểu thư." Quản gia Trương ở bên ngoài sốt ruột nói vọng vào, cố gắng để cho giọng nói bình tĩnh nhất có thể.
Tất cả đều là do ông quá bất cẩn, rõ ràng đã nhận lời đại tiểu thư, nếu như có bất kì việc gì bất thường trong nhà liền lập tức gọi cho cô, nhưng ông lại bị nhị tiểu thư đột nhiên giao phó dọn dẹp phòng của ông chủ, cho nên . . .
Đã đến lúc này lại bị Trương quản gia phá rối làm cho Hàn Tinh nhất thời tức giận không thôi.
"Có chuyện gì ? Không thấy tôi đang bận sao ?" Hàn Tinh quát lớn.
Bị tiếng quát của Hàn Tinh làm cho giật mình, Âu Dương Triệt thoáng tỉnh táo lại, mày kiếm chau lại một chỗ, cô chưa bao giờ cáu gắt như thế, hơn nữa vì sao cái người bên ngoài kia lại gọi cô là "nhị tiểu thư" ?
"Cô không phải Tử Du!" Đột nhiên Âu Dương Triệt thốt lên, dứt khoát rời khỏi người Hàn Tinh, chệch choạng ngã ra nền nhà.
"Khốn kiếp! Trương quản gia, mau biến đi, nếu không đừng trách tôi!" Nhìn thấy thái độ kì lạ của Âu Dương Triệt, Hàn Tinh hốt hoảng, lại càng thêm tức giận với Trương quản gia, cơ hồ muốn phun lửa, tức khắc văng tục hâm dọa.
Trương quản gia bên ngoài hoảng sợ run lên, nhất thời không biết mình nên làm gì, chỉ còn cách đứng bên ngoài chờ đại tiểu thư trở về.
"Triệt, em chính là Tử Du." Hàn Tinh vội vàng chạy đến đỡ lấy Âu Dương Triệt, thấp giọng nói bên tai hắn, bàn tay càng nhanh chóng thực hiện mưu đồ gợi dục, không ngừng tới lui trước ngực trắng nõn bóng loáng của hắn.
"Không, cô không phải, tránh xa tôi ra." Âu Dương Triệt thở hổn hển nói, cố gắng lắc đầu thức tỉnh bản thân, càng cố gắng tránh khỏi móng vuốt của Hàn Tinh.
Hàn Tinh đâu đơn giản buông tha hắn như thế, hắn càng lết thân tránh cô ta càng lấn tới áp hắn vào góc tường. Môi nhỏ nhếch lên nụ cười xấu xa, Hàn Tinh cúi người xuống ngậm lấy một bên ngực của hắn khẽ cắn.
Âu Dương Triệt giống như đã đến giới hạn chịu đựng cuối cùng của bản thân, vùng dậy đẩy mạnh Hàn Tinh khiến cô ta bất ngờ văng ra xa, sau đó cố gắng tìm một vật nhọn đâm thật mạnh vào đùi mình, máu đỏ từ từ phun ra.
Cơn đau thành công khiến hắn tỉnh táo trở lại, cũng hoàn toàn nhận thức người kia chính xác là Hàn Tinh, không phải cô!
Chỉ còn một chút nữa là hắn đã phản bội cô, thực không biết lúc đó hắn sẽ đối mặt với cô như thế nào. Hiện tại đã biết rõ người kia là Hàn Tinh, hắn tuyệt đối không được gục xuống, khuất phục lửa dục trong lòng, hắn dù có chết cũng không phản bội cô!
"Hà cớ gì thầy phải làm như vậy, thầy sẽ không chịu đựng được lâu đâu! Em có gì không tốt chứ, xinh đẹp hoàn mỹ mà tất cả bọn đàn ông đều thèm khát." Hàn Tinh cười dâm đãng, từng bước tiến lại gần phía Âu Dương Triệt.
"Cô dám tiến thêm bước nữa tôi liền chặt đứt chân của cô!" Đột nhiên "đùng" một tiếng cánh cửa mở toang, và người tiến vào không ai khác chính là cô!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.