Chương 6:
Đồng Hoa
05/08/2021
Apple và April kẻ xướng người họa đoán xem Heidsieck 1907 đã có bạn gái hay chưa. Apple nói: “Anh ấy đã đến đây hai lần, nếu có bạn gái nhất định sẽ đi cùng, tất nhiên là không có!” April phản bác: ”Anh ta tâm tính trầm ổn, chắc khoảng 30 tuổi, chững chạc điển trai, lại có tiền, không thể không có bạn gái!”
Yoyo thuộc týp người mau mắn, kiếm cớ bổ sung thêm đá, cô đi ra chỗ Heidsieck một vòng, nói với anh ta vài câu, sau đó trở về mỉm cười thông báo kết quả: ”Không có bạn gái nhé!”
Lời nói của Yoyo như lửa đạn phát ra, làm cho tâm hồn các cô gái trẻ cháy lên hừng hực, trên bảng xếp hạng của các cô thì tất cả đàn ông đều là “cây đã có chủ”, có cây không chỉ có một chủ. Ý của Yoyo có nghĩa là, đàn ông tốt mà còn tồn tại, thì phụ nữ sẽ cam tâm tình nguyện mà nhào vô.
Đã vậy, William còn châm thêm dầu vô lửa: “Khó khăn lắm mới gặp một kẻ tài mạo song toàn như thế, phải nhanh chân lên thôi! Không có được tiền cũng phải có được người!”
April hỏi: “Anh ta là thẳng sao?”
William nói: “Nếu là cong, anh đã sớm hành động rồi, còn đi khuyên các em hay sao? “
Mọi người đều cười ồ lên. Có lần, April thích một kẻ bị Gay, William nhiều lần ngăn cản mà cô sống chết không tin. Khi biết được sự thật cô đã đau lòng một trận. Từ đó về sau, hễ thích ai, April đều nhờ William kiểm tra qua một lần.
Chị Mary là lớn nhất ở đây, 30 tuổi, đã qua cái thời thanh niên hừng hực khí thế, chị chỉ quan tâm đến những vấn đề nghiêm túc, chậm rãi nói: “ Đừng phí thời gian nữa, của quý như vậy nếu chưa có bạn gái, thì không biết bao giờ mới đến lượt chúng ta, xem như vật trưng bày trong tủ kính đi! Tốt nhất thì lâu lâu nhìn một cái, chứ đừng có nghiện!”. “Chị ơi, nhìn qua một lần làm sao hết nghiện được đây? Không có khả năng mua nhưng vẫn có quyền được dùng thử mà!” Yoyo nhìn lướt qua có nhiều điểm giống với Giả Tịnh Văn (diễn viên nữ Trung Quốc), dáng vẻ xinh đẹp, tính cách lại thẳng thắn, cho nên đi đến đâu cũng được mọi người yêu mến. Cô rút tờ 100 đồng ra, vỗ bộp lên bàn: “Cá cược đi! Đêm nay ai hẹn hò được với anh ta sẽ là người thắng! Tôi cá mình thắng! Có ai muốn theo không?”
William là nhân viên pha rượu lâu năm nên anh kiếm được khá nhiều tiền. Không chút do dự thả 100 đồng lên bàn, anh cười híp mắt nói: “Anh đặt April thắng.” April trước kia là vũ công chuyên nhảy nhạc dân tộc, sau khi tốt nghiệp không kiếm được việc làm, cô chạy đến quán Bar này ca hát. April có dáng người mảnh khảnh, làn da trắng nõn, tóc dài mượt mà đến eo, cô mặc quần áo theo phong cách nhân vật Mai Siêu Phong của Dương Lệ Bình (Anh Hùng Xạ Điêu 2003), nhưng thần thái trắng trong thanh khiết, tính cách lại khá hoạt bát. Cô là mẫu nữ nghệ sĩ chuẩn mực, được đàn ông trong giới trí thức vô cùng yêu thích.
April cũng cười híp mắt, rút 100 đồng từ trong ví ra, nhẹ nhàng đặt lên bàn, rồi chỉ chỉ chính mình, ý là cược cô thắng.
Yoyo thuộc týp người mau mắn, kiếm cớ bổ sung thêm đá, cô đi ra chỗ Heidsieck một vòng, nói với anh ta vài câu, sau đó trở về mỉm cười thông báo kết quả: ”Không có bạn gái nhé!”
Lời nói của Yoyo như lửa đạn phát ra, làm cho tâm hồn các cô gái trẻ cháy lên hừng hực, trên bảng xếp hạng của các cô thì tất cả đàn ông đều là “cây đã có chủ”, có cây không chỉ có một chủ. Ý của Yoyo có nghĩa là, đàn ông tốt mà còn tồn tại, thì phụ nữ sẽ cam tâm tình nguyện mà nhào vô.
Đã vậy, William còn châm thêm dầu vô lửa: “Khó khăn lắm mới gặp một kẻ tài mạo song toàn như thế, phải nhanh chân lên thôi! Không có được tiền cũng phải có được người!”
April hỏi: “Anh ta là thẳng sao?”
William nói: “Nếu là cong, anh đã sớm hành động rồi, còn đi khuyên các em hay sao? “
Mọi người đều cười ồ lên. Có lần, April thích một kẻ bị Gay, William nhiều lần ngăn cản mà cô sống chết không tin. Khi biết được sự thật cô đã đau lòng một trận. Từ đó về sau, hễ thích ai, April đều nhờ William kiểm tra qua một lần.
Chị Mary là lớn nhất ở đây, 30 tuổi, đã qua cái thời thanh niên hừng hực khí thế, chị chỉ quan tâm đến những vấn đề nghiêm túc, chậm rãi nói: “ Đừng phí thời gian nữa, của quý như vậy nếu chưa có bạn gái, thì không biết bao giờ mới đến lượt chúng ta, xem như vật trưng bày trong tủ kính đi! Tốt nhất thì lâu lâu nhìn một cái, chứ đừng có nghiện!”. “Chị ơi, nhìn qua một lần làm sao hết nghiện được đây? Không có khả năng mua nhưng vẫn có quyền được dùng thử mà!” Yoyo nhìn lướt qua có nhiều điểm giống với Giả Tịnh Văn (diễn viên nữ Trung Quốc), dáng vẻ xinh đẹp, tính cách lại thẳng thắn, cho nên đi đến đâu cũng được mọi người yêu mến. Cô rút tờ 100 đồng ra, vỗ bộp lên bàn: “Cá cược đi! Đêm nay ai hẹn hò được với anh ta sẽ là người thắng! Tôi cá mình thắng! Có ai muốn theo không?”
William là nhân viên pha rượu lâu năm nên anh kiếm được khá nhiều tiền. Không chút do dự thả 100 đồng lên bàn, anh cười híp mắt nói: “Anh đặt April thắng.” April trước kia là vũ công chuyên nhảy nhạc dân tộc, sau khi tốt nghiệp không kiếm được việc làm, cô chạy đến quán Bar này ca hát. April có dáng người mảnh khảnh, làn da trắng nõn, tóc dài mượt mà đến eo, cô mặc quần áo theo phong cách nhân vật Mai Siêu Phong của Dương Lệ Bình (Anh Hùng Xạ Điêu 2003), nhưng thần thái trắng trong thanh khiết, tính cách lại khá hoạt bát. Cô là mẫu nữ nghệ sĩ chuẩn mực, được đàn ông trong giới trí thức vô cùng yêu thích.
April cũng cười híp mắt, rút 100 đồng từ trong ví ra, nhẹ nhàng đặt lên bàn, rồi chỉ chỉ chính mình, ý là cược cô thắng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.