Oan Oan Tương Báo Người Trả Vẫn Là Em
"Dượng, dượng làm gì vậy? Tại sao lại vào đây? Có ai không, ai ở ngoài đó không? Gì ơi! Gì cứu con, gì ơi."
Cô sợ hãi lùi lại phía sau hét lớn cô nhìn ông ta rồi nhìn cánh cửa phòng đã bị đóng lại, lo lắng đến mặt trắng bệch, đã trong hoàn cảnh này cô lại còn bị vấp vào giá treo quần áo cô bất giác lùi về phía sau đầu cô trống rỗng không biết làm thế nào chỉ biết hét lớn mà ném đồ đạc lại bên phía người đàn ông kia, nhưng đáp lại tiếng hét của cô chỉ là tiếng cười ngạo nghễ của gã, hắn ta nhếc môi.
"Hét đi hét nữa đi có hét đến rát cổ thì cũng chẳng ai cứu mày đâu, cứ ngoan ngoãn chiều dượng đi chắc chắn dượng sẽ không bạc đãi con, ngoan nào."
Ông ta vừa tránh đống đồ vừa tiến đến chỗ cô, xoa xoa bàn tay tỏ ý rất trêu ghẹo, đôi mắt ông ta hiện lên tia dâm tà gân bên trong mắt đã nổi đỏ lên chằng chịt, không thể cưỡng lại vẻ đẹp của cô nữa ông ta liền dật phăng áo của mình ném sang bên cạnh.
Truyện có h và ngược nếu không thể đọc thì mọi người lướt qua mình sẽ tóm tắt ở tập sau