Ôm Con Bỏ Trốn

Chương 2: Phá cho anh ngủ không ngon

Trầm Lạc Mộng

02/12/2016

Mười ngày.... Mười ngày... Tổng cộng mười ngày kể từ khi cái đêm định mệnh ấy xảy đến, hắn đã thành công đem tôi từ thơm ngon béo bổ thành khô quắt khô queo .

Suốt mười đêm, lịch sinh học của tôi bị phá vỡ, tôi thức khuya hơn chó, dậy sớm hơn gà, vất vả hơn chả Chư Bát Giới làm việc lấy lòng nhà vợ, đau khổ như bộ hành khát nước, héo hắt như hoa sắp tàn...

Đêm nào tôi cũng phải hầu hạ dạ vâng hắn, tỷ như nửa đêm đang ngủ bị dựng dậy đi mấy cơm cho ai đó đói, đi rót nước,.... Thậm chí đi bật đèn nhà vệ sinh.

Sếp tổng lại trực tiếp biến thành ủy mị mỏng manh cái gì cũng sợ cái gì cũng phiền phức tôi.... Huhuhu mẹ ơi tôi muốn thoát khỏi cái địa ngục trần thế kia biết mấy nhưng ai đời lại ngu ngốc mà ký vào cái tờ giấy cái gì mà bán thân nhất bút một ăn năm mà hắn nói... Trong đó ghi nếu tôi mà tự nhiên rời khỏi thì sẽ bị tịch biên tài sản, đầu đường xó chợ....

Trong lòng tôi bi phẫn, nhớ đến tin đồn mấy hôm nay các thím trong công ty thi nhau truyền miệng. Tóm tắt lời nói dông dài lại thì chính là nói tôi quan hệ mập mờ với Dịch Chân, hai người đêm đêm hành hạ nhau khiến cho cả ngày lúc nào cũng bơ phờ. Thậm chí ngay cả em Lâm người luôn sùng bái tôi cĩng hỏi

"Tỷ tỷ, rốt cục tỷ với sếp tổng đã làm ra loại chuyện gì mà muội thấy tỷ dạo này ngày càng khô héo, có phải là do... Ai~cái kia của sếp tổng tinh lực không thuần lúc khiến tỷ héo rũ không? "

Nghe xong tôi đập bàn gào lớn

"Cái gì mà không thuần túy? "

Thấy tôi phản ứng dữ dội em Lâm lại ngu ngu ngơ ngơ gật đầu lẩm bẩm

"Thì ra quá thuần túy sẽ thành như vậy"

Bây giờ thì tôi cũng nghĩ ra thêm một cái dị bản nữa rồi. Dịch Chân đi chơi gái bị đánh ghen vứt trước cửa nhà tôi nên quay về đòi mạng tôi đây

"Trường Quân, pha trà.... "

Giọng âm hồn lại truyền tới khiến da dầu tôi tê dần.... Trà.... Trà??? Đã hơn mười hai giờ rồi, tôi vừa đi giật nước cho hắn bây giờ lại bắt tôi pha trà ư?

Tôi giận sôi người, trực tiếp cầm ấm trà xông vào phòng vệ sinh, múc đầy một miệng ấm rồi đem vào lò vi sóng quay nóng đổ lá trà vào.... Hahah nhìn lá trà rơi xuống trong lòng tôi như nở hoa, đây chính là nước cống, ngàn vạn bẩn thỉu đều quy tụ tại đây .

"Sếp, trà đã xong"

Lát sau tôi quay vào phòng ngủ của hắn, cười e thẹn sau đó bắt đầu rót trà đưa tới sát miệng hắn tỏ ý mời mọc. Thấy người kia nhìn ly trà với vẻ khinh bỉ, tôi hơi chột dạ nhưng vẫn vững lòng cầm chén nói

"Tâm ý này xin hiến dâng cho con người cao cả, con nguo.... "

"Tâm ý của cô làm bằng nước xả nhà vệ sinh sao? "

Ầm.... Ầm.... Cái gì gọi là sét đánh ngang tai hôm nay đã tỏ.

"Tôi lắp camera trong nhà vệ sinh" Dịch Chân không nhanh không chậm bổ sung

Câu này làm trấn động 18 đời nhà tôi....

Trên đời không thiếu chuyện li kì được chấp nhận tỷ như, voi và sư tử hoan ái đẻ ra một bầy khủng long hay người mất đầu rồi vẫn có thể đi lại được nhưng chỉ chuyện này là không thể... Có cho mấy vạn năm tiến hoá nữa cũng không ai chấp thuận....

"Sếp nói gì cơ? "

"Tôi nói, tôi lâp camera trong nhà vệ sinh ban đầu vốn là để theo dõi thói quen sinh hoạt về đêm của chuột muốn diệt cỏ tận gốc giống loài này nhưng sau khi cô chuyển đến quên tháo ra. "

Tôi run rẩy.

Lại run rẩy.

Tiếp tục run rẩy.

Mẹ ơi bắt chuột sao??? Bắt cả mười mấy đời nhà anh ý.

Đêm nào tôi cũng đi vệ sinh ở đấy.

Chiều nào tôi cũng tắm rửa.



Ngày nào tôi cũng ôm hai bên ngực nhìn vào gương mà cưng nựng nói

"Em bé của chị mau lớn, làm vốn cho chị đi câu rể vàng. "

Bỗng nhiên tôi cảm thấy tất cả thể diện mặt mũi của tôi đều biến mất.

Dịch Chân nở nụ cười mờ ám, đuôi mắt khẽ cong cong, cái miệng nhướn lên khiêu khích

"Trường Quân.... Ngoan trả lời tôi mấy câu tôi sẽ tha cho"

Ngoan...?? Tha cho?

Tôi vốn đã bị đả kích nặng nề, nghe mấy lời này đầu óc như mụ đi gật gật đầu vô thức. Vẫn còn đang gật đã thấy một bàn tay vùa to vừa ấm áp đặt lên đầu tôi vuốt xuôi theo mái tóc dài.

Tôi trực tiếp bị hành động này đánh cho thành heo đờ đẫn hỏi

"Dịch Chân ca~ anh muốn hỏi gì"

Ba chữ Dịch Chân ca uốn éo đủ mọi thanh âm phát ra từ miệng tôi khiến đầu lưỡi của kẻ đang nằm trên giường suýt bị cắn đứt, Dịch Chân trợn mắt nhe nanh nhìn tôi như quái vật khiến tôi thầm tâm niệm.

Thì ra... Thì ra hắn là thích cái loại tình hứng này, nữ nhân yếu đuối hờn dỗi và ác ma tổng giám đốc thú tính.

Sau mấy ngày bị áp bức, gan tôi từ bé tí đã bị uất hận thổi phồng cho bành trướng, nghĩ thế nào lại to gan nắm lấy tay hắn vẫn đang trên đầu tôi kéo xuống ôm vào lòng nũng nịu

"Đáng ghét, người ta chỉ đùa thôi không cần quá căng thẳng"

Vừa nói vừa dùng tay đánh yêu vào ngực hắn một cái bốp.

Chính tôi cũng bị cảnh buồn nôn này dọa cho hóa điên, cũng may mà tôi xinh đẹp hahaha... Cái lốt da này lâu nay vẫn lãng phí để không bây giờ cũng có lúc dùng đến còn dọa cho hắn tim đâp chân run nữa chứ.

"Trường Quân, cô hôm nay....sao vậy?"Giọng hắn hơi miễn cưỡng, thanh âm yếu đuối nhu nhược khiến trong lòng tôi không khỏi cười lớn. Thấy không? Tôi cuối cùng cũng có ngày vùng lên, ba năm trâu chó cuối cùng cũng thành bá chủ.

"Không có gì! "

Nói xong liền thừa cơ chuồn về phòng mình khóa trái cửa bỏ lại một mảnh tâm hồn ngơ ngác đáng thương của Dịch Chân.

Về đến phòng mình, tôi điên cuồng phát tác cơn giận, tôi ném gối, lật ga giường, ngắt hoa bẻ cành cào cấu gấu bông, cho đến khi tất cả cảnh vật tơi tả mới dừng lại lủi thủi đi dọn dẹp sắp xếp.

Tên khốn nạn, tên đồi trụy, tên biến thái, bà đây nhịn lâu lắm rồi, hôm nay tính sổ với nhà ngươi, cứ chờ xem, nhất định đây sẽ là một trận mưa máu gió tanh ngươi cả đời không quên được.

Tính toán giờ giấc cẩn thận, tôi đặt chuông đồng hồ 3h20' sáng rồi đi ngủ. Kế hoạch trả thù tính sổ của tôi đại khái là nửa đêm canh ba lẻn vào phòng hắn việc thứ nhất là xóa hết bộ nhớ camera, chuyện thứ hai là chụp dùm hắn một sấp ảnh khỏa thân, thứ ba là đem đũng quần của hắn cắt sạch, thứ tư là dứt khoát xăm mày xăm môi cho hắn. Ai.... Thật cảm ơn công nghệ mỹ phẩm đã sáng chế ra son xăm và bút xăm mày thần thánh.... Xin cảm ơn ba mẹ đã sinh ra con với bộ não thiên tài đầy những ý tưởng.... Xin cảm ơn khán giả... Ai xin cảm ơn.... Não bộ ngừng hoạt động ing~

Đúng 3h20' sáng, chuông báo thức vừa kêu hồi chuông đầu tiên tôi đã vội bật dậy với tinh thần tràn trề mê say hiếm có.

Bước một chuẩn bị dụng cụ đã sẵn sàng.

Bước hai lẻn vào phòng đã xong.

Tôi nhìn quanh phòng tìm kiếm máy tính mà hắn hay làm việc hòng đột nhập sau đó xóa dữ liệu camera đi nhưng loại máy tính của siêu cấp đại boss này mật khẩu tôi không biết cũng không dám động bừa nên đành thực hiện bước thứ tư....

Tưởng tượng xem, đàn ông uốn éo mặt thư sinh chụp ảnh nude sẽ kinh hồn hơn hay lông mày nối liền môi tều kinh hoàng hơn. Tất nhiên tôi cảm thấy vế sau kinh hoàng hơn rồi.

Lắc lắc cái bút trong tay, tôi bắt đầu nối hai đầu lông này lại, khi làm loại chuyện này lại không kìm được mà than thở. Lông mày hắn rất đẹp, sắc nét rõ ràng lại hơi dài dài tạo cảm giác rất yêu nghiệt, mắt phượng nhắm lại, đường mắt dài phủ rợp một hàng mi cong quá thái, mũi cao thẳng lúc nào cũng cao ngạo, môi mỏng hơi nhướng làm tôi nhớ đến lúc hắn cười - nụ cười ngàn năm có một mà cũng ngàn năm một lần vào ba năm trước lúc hắn đã ngấm hơi men

"Này em, đầu quân cho tôi đi"

Nghĩ đến đấy tim không chịu nổi áp lực mà đập mạnh mấy cái, tay vốn vẽ đường thẳng cũng quẹo xuống nối một đường tới sống mũi.

Mẹ nó làm bậy thì được nhưng nhất nhất không được nghĩ bậy mà.



Đọc khẩu quyết xong tôi thành thành thực thực hoàn thành nốt sứ mệnh của mình.

Son vừa rời khỏi môi hắn, tôi mạnh tay đem chăn kéo xuống, hạ thủ đến chiếc áo phông hắn đang mặc.

Kéo lên một phân.... Vẫn chưa có gì đặc sắc

Thêm ba phân nữa cơ bụng bắt đầu hé lộ.

Kéo đến ngực sáu múi rõ rành hiện ra, trên tay tôi còn mơ hồ cảm nhận được độ săn chắc tuyệt diệu của chúng.

Tôi nuốt nước bọt mấy cái, lén lút quan sát sắc mặt hắn thấy vẫn bình thản liền mạnh tay léo lên....

Cha mẹ ơi.... Hhuhu, con gái ddược chứng kiến cái sự đẹp này đúng là không phí công sống.

Trên cơ bụng rắn chắc ấy, khuôn ngực vừa chắc vừa vững chãi hiện ra thôi thúc tôi sờ loạn chúng, cắn lên hai viên đậu màu hồng kia...

"Tỏng... Tỏng"

Máu mũi cư nhiên nhỏ xuống.

Tôi than khổ rồi đưa tay ra sau túi móc điện thoại ra định chụp lại. Mắt đang mải căn chỉnh khung hình bỗng nhiên một lực đạo kéo mạnh người tôi xuống, lộn một vòng đem tôi đè xuống, lưng áp vào mặt giường vẫn còn vương hơi ấm. Trước mắt là cơ thể lộ ra ngoài áo đang bị vén lên, tay tôi sau xô đẩn cũng vừa vặn đặt một bên ngực hắn, nhịp tim trầm trầm đập truyền rõ rệt sang tay tôi khiến tim đập liên hồi.

"Sờ sướng chưa? "

Hắn mở miệng hỏi, với phong thái ngày nào chắc chắn khiến tôi nghẹn ứ không nói lên lời nhưng bây giờ căn bản bị hóa trang cho thê thảm, khí thế bị dẹp sạch chỉ còn trơ lại sự tức cười hài hước.

"Chưa đủ.... Còn bên dưới chưa cởi"

Tôi hùng hồn đáp lại.

Nửa giây trôi qua , một giây, hai giây, ba giây im lặng cuối cùng tôi cũng nhận ra sự bất thường liền sửa lại.

"A... Thật ra đủ rồi đủ rồi. "

Nói xong, hai tay rụt lại, cúi người định chui qua khe hở mà tẩu thoát, ai ngờ thân thủ không nhanh nhẹn bị người ta tóm lấy ném lên trên giường lần thứ hai, lần này hai tay triệt để bị khống chế đưa lên trên đầu. Sao tôi bỗng dưng thấy giống bộ JAV mà tuần trước xem quá vậy!

"Em trèo lên giường tôi làm loạn rồi còn muốn đi?"Hắn nhướn mày hỏi. Hai đường lông mày đinh liền tạo thành một độ cong vặn vẹo của dấu ngã làm tôi suýt nữa thì lăn ra cười.

"Ai trèo lên... Buông ra"

"Không phải trèo? " Hắn hơi nheo mắt.

"Được vậy sửa thành thèm khát hiến thân đi"

Không hiểu sao lúc này binh pháp tôn tử của tôi lại thêm được một kế. Muốn đấu với kẻ to gan phải to gan hơn, đấu với dâm tặc phải dâm tặc hơn thì mới tất thắng. Nghĩ là làm tôi cũng nheo mắt lại, nở nụ cười ám muội, co chân nhè nhẹ chà sát mé đùi trong của hắn giọng khơi gợi nói

"Thế thì đến đi anh yêu"

Thôi được rồi, tôi thừa nhận, bản thân bị lây nhiễm nặng nề văn hóa đồi trụy nhật bản. Tình tiết vừa rồi là tôi mô phỏng theo bộ phim mua với giá X tại chợ đêm.

Người hắn cứng lại trước câu nói và hành động của tôi, việc này càng tiếp thêm cho tôi sức mạnh, bàn chân rê đến sát đệ đệ hắn sau đó.... Sau đó.... Vốn không có sau đó bởi tôi co chân đạp một cái đệ đệ hắn đang hơi có dấu hiệu ngóc đầu liền bị đạp cho bằng phẳng, người kia đau thương quá độ mà ngất đi.

Nhìn hắn đang nằm im ở dưới đất, mắt nhắn nghiền thanh thản, tôi liền ý thức được hành động vừa làm hoảng sợ gọi tên, lay người hắn nhưng lay thế nào cũng không chịu tỉnh.

Hỏng rồi không phải bị thọt lên cổ họng rồi chứ?

15 phút sau xe cứu thương đưa tôi và nạn nhân đến bệnh biện gần nhất.

Haizz... Đêm nay đúng là chọc cho nhau mất ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ma
Linh Vũ Thiên Hạ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Ôm Con Bỏ Trốn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook