Chương 65
Tg Nhị
08/03/2022
Thành phố cảng Nanohana…
Hiện tại, nơi đây là một đống đổ nát, trên đất còn lưu lại rất nhiều máu tươi, cứ như ở đây vừa trải qua một cuộc chiến khốc liệt. Lúc này, một người đàn ông mặc đồ vest, nhưng không che đi được hết vết thương lớn nhỏ trên người, người này đặc biệt có một bộ tóc xoắn như một vị thẩm phán.
-Cuộc nổi loạn cuối cùng đã bắt đầu rồi. Ta đã nhìn thấy thuyền của mũ rơm. Hình như họ đã đến nơi an toàn.
-Phải nhanh chân lên, nếu kịp thì quá tốt rồi!!!
Nếu nhóm Luffy ở đây, chắc chắn nhận ra người đàn ông này. Người này chính là cận vệ của công chúa Vivi, đã từng liều mình hy sinh ở Whiskey đảo. Nhưng có vẻ lão không chết, mà tìm được đường về đến Alabasta.
…
Thời gian bắt đầu đếm ngược…
Chỉ còn khoảng 5 tiếng đồng hồ nữa là cuộc xung đột giữa quân nổi loạn và quân triều đình sẽ bắt đầu…
…
Cửa đông kinh đô Alubarna…
Một vị lão nhân mặt mày hiền từ bị đóng đinh vào trong vách tường của cung điện.
-Vivi...
Người này chính là quốc vương của Alabasta, cũng là cha của Vivi, chỉ là là lúc này, lão đã mất hết phong thái của một đế vương, hai mắt vô thần, toàn thân bao phủ bởi các vết hường lớn nhỏ, máu tươi vẫn còn nhỏ giọt. Có điều, dù là ở tình cảnh tàn tạ như thế, vị quốc vương này vẫn liên tục lẩm nhẩm gọi tên Vivi…
…
Cửa nam, ở bên ngoài thủ đô, ở giữa sa mạc nóng rực, một thân ảnh lẻ loi đang đứng đó, nhìn từ sau lưng, bóng dáng người này có chút cô độc. Người này chính là Vivi, bên cạnh là con vịt của nàng, cả hai dương mắt nhìn về phía bụi mù từ phương xa đang kéo đến.
Bụi mù kia chính là do quân nổi loạn đang điên cuồng lao nhanh, chuẩn bị tấn công thủ đô gây ra.
Mục đích của ViVi lần này chính là dừng cuộc chiến này. Nàng hy vọng người bạn củ của minh sẽ nghe mình nói và dừng cuộc chiến này lại. Trong lòng nàng, cuộc chiến này rất vô nghĩa, tất cả đều bị một tên Thất Vũ Hải lừa gạt, việc này thật khó mà chấp nhận được.
Phía sau lưng Vivi chính là quân phòng thủ của thủ đô, đạn pháo đã lên sẵn, chuẩn bị săn đón quân phản loạn.
Quân phản loạn sắp đến gần nàng, Vivi dang rộng hai tay, hét lớn.
-Hãy Dừng Lại!! Quân nổi Loạn!!! Cuộc chiến này….
-Ầm
Vivi chưa nói hết câu, người của quân phản loạn vừa thấy được một thân ảnh không rõ ràng trên sa mạc, chưa nghe được nàng nói rõ điều gì thì một quả đạn pháo bắn từ sau lưng nhắm vào vị trí của Vivi, áp đi tiếng hét của cô ấy. Thân ảnh của ViVi cũng bị khói bụi của vụ nổ bao phủ.
-Ê!! Vừa rồi có bóng người phải không?
Đầu lĩnh quân phản loạn quay sang hỏi người bên cạnh.
-Người??? Bây giờ không phải đùa đâu. Đối phương đã bắt đầu bắn pháo rồi kìa..
Quân phản loạn lao qua đám khói bụi của quả đạn pháo vừa rồi. Chỉ là bọn họ không biết, bên trong khói bụi kia có một cô gái đang điên cuồng hét lớn chỉ là tiếng hét của nàng đều bị tiếng vó ngựa áp đi.
Trong khói bụi, Vivi điên cuồng hét lớn trong sự tuyệt vọng, nước mắt của nàng đã chảy dài trên má…Nàng bị vó ngựa đẩy ngã trên đất…
…
Cuộc chiến của quân phản loạn và quân triều đình cuối cùng cũng xảy ra…Vivi cũng không thể dùng sức một mình ngăn lại cuộc chiến này.
-Karoo… tại sao ngươi lại bảo vệ ta.
Sau khi khói bụi bị gió cuốn bay, thân ảnh của Vivi và con vịt của nàng xuất hiện. Lúc này, dưới vó ngựa, con vịt đã cố gắng bảo vệ Vivi nên chịu thương tổn rất nặng, thân thể như sắp bị giẫm nát.
-Xin Lỗi nhé..Tuy người làm thế...nhưng quân nổi loạn đã bắt đầu tấn công. Ta phải ngăn bọn họ, dù phải dùng cái mạng này đánh đổi…
-Vivi.. Bên này...Nhanh lên đây..
Usopp đang cưỡi trên một con ngựa lớn lao nhanh về phía Vivi.
-Anh Usopp… Anh còn bị thương sao còn đến đây…
Vivi thấy Usopp thì có chút kinh ngạc nhưng vui mừng là nhiều hơn.
-Đừng lo việc đó... Nhanh lên đây đi… Chúng ta phải ngăn quân nổi loạn, nếu không tình hình sẽ càng thêm nghiêm trọng… Haizz.. Yaki lúc trước nói đúng, với vài người như chúng ta, đừng mơ mà ngăn lại được cuộc nổi loạn này.
Vivi đầu tiên còn có chút nghi ngờ người mới đến, trong quân địch có một kẻ chuyên giả dạng mọi người, giống đến mức khó có thể tin nổi. Lần trước, các nàng đã bị lừa một lần rồi. Nhưng ngay lúc nghe Usopp nhắc đến Yaki thì nàng thở dài nhẹ nhõm. Nàng còn nhớ Yaki đã từng nói như vậy, bảo bọn họ khi đến Alabaska, cố làm hết sức là được, chờ bọn hắn đến, không nên ngu xuẩn liều mạng…
-Haizz… Nếu có Yaki, Nami và Luffy ở đây thì tốt biết bao. Yaki và Nami rất thông minh, họ sẽ biết chúng ta cần phải làm gì để ngăn cuộc chiến vô nghĩa này.
Vivi ôm lấy Karoo (con vịt), leo lên ngựa, nàng cười khổ nói..
-Gia… Đừng lo, nhóm Luffy đã đến Alabasta, họ đang trên đường đi đến thủ đô. Chúng ta sẽ nhanh chóng gặp lại họ thôi.
Usopp thúc ngựa chạy nhanh, quay đầu cười nói với Vivi.
-Thật sao?
Vivi nghe thế thì vui mừng, bỗng nhiên trong lòng nàng xuất hiện một tia hy vọng, bây giờ tất cả hy vọng của nàng đều đặt lên thân hai người Luffy và Yaki.
-Uh, tin tức đáng tin cậy từ Hải Quân… Là Tashigi nói.
-Ồ, là cô gái hải quân mà Zoro cứu được lần trước.
-Ừ...Chúng ta nhanh chóng đến cửa đông thôi, mọi người đang chờ ở đó..
Hiện tại, nơi đây là một đống đổ nát, trên đất còn lưu lại rất nhiều máu tươi, cứ như ở đây vừa trải qua một cuộc chiến khốc liệt. Lúc này, một người đàn ông mặc đồ vest, nhưng không che đi được hết vết thương lớn nhỏ trên người, người này đặc biệt có một bộ tóc xoắn như một vị thẩm phán.
-Cuộc nổi loạn cuối cùng đã bắt đầu rồi. Ta đã nhìn thấy thuyền của mũ rơm. Hình như họ đã đến nơi an toàn.
-Phải nhanh chân lên, nếu kịp thì quá tốt rồi!!!
Nếu nhóm Luffy ở đây, chắc chắn nhận ra người đàn ông này. Người này chính là cận vệ của công chúa Vivi, đã từng liều mình hy sinh ở Whiskey đảo. Nhưng có vẻ lão không chết, mà tìm được đường về đến Alabasta.
…
Thời gian bắt đầu đếm ngược…
Chỉ còn khoảng 5 tiếng đồng hồ nữa là cuộc xung đột giữa quân nổi loạn và quân triều đình sẽ bắt đầu…
…
Cửa đông kinh đô Alubarna…
Một vị lão nhân mặt mày hiền từ bị đóng đinh vào trong vách tường của cung điện.
-Vivi...
Người này chính là quốc vương của Alabasta, cũng là cha của Vivi, chỉ là là lúc này, lão đã mất hết phong thái của một đế vương, hai mắt vô thần, toàn thân bao phủ bởi các vết hường lớn nhỏ, máu tươi vẫn còn nhỏ giọt. Có điều, dù là ở tình cảnh tàn tạ như thế, vị quốc vương này vẫn liên tục lẩm nhẩm gọi tên Vivi…
…
Cửa nam, ở bên ngoài thủ đô, ở giữa sa mạc nóng rực, một thân ảnh lẻ loi đang đứng đó, nhìn từ sau lưng, bóng dáng người này có chút cô độc. Người này chính là Vivi, bên cạnh là con vịt của nàng, cả hai dương mắt nhìn về phía bụi mù từ phương xa đang kéo đến.
Bụi mù kia chính là do quân nổi loạn đang điên cuồng lao nhanh, chuẩn bị tấn công thủ đô gây ra.
Mục đích của ViVi lần này chính là dừng cuộc chiến này. Nàng hy vọng người bạn củ của minh sẽ nghe mình nói và dừng cuộc chiến này lại. Trong lòng nàng, cuộc chiến này rất vô nghĩa, tất cả đều bị một tên Thất Vũ Hải lừa gạt, việc này thật khó mà chấp nhận được.
Phía sau lưng Vivi chính là quân phòng thủ của thủ đô, đạn pháo đã lên sẵn, chuẩn bị săn đón quân phản loạn.
Quân phản loạn sắp đến gần nàng, Vivi dang rộng hai tay, hét lớn.
-Hãy Dừng Lại!! Quân nổi Loạn!!! Cuộc chiến này….
-Ầm
Vivi chưa nói hết câu, người của quân phản loạn vừa thấy được một thân ảnh không rõ ràng trên sa mạc, chưa nghe được nàng nói rõ điều gì thì một quả đạn pháo bắn từ sau lưng nhắm vào vị trí của Vivi, áp đi tiếng hét của cô ấy. Thân ảnh của ViVi cũng bị khói bụi của vụ nổ bao phủ.
-Ê!! Vừa rồi có bóng người phải không?
Đầu lĩnh quân phản loạn quay sang hỏi người bên cạnh.
-Người??? Bây giờ không phải đùa đâu. Đối phương đã bắt đầu bắn pháo rồi kìa..
Quân phản loạn lao qua đám khói bụi của quả đạn pháo vừa rồi. Chỉ là bọn họ không biết, bên trong khói bụi kia có một cô gái đang điên cuồng hét lớn chỉ là tiếng hét của nàng đều bị tiếng vó ngựa áp đi.
Trong khói bụi, Vivi điên cuồng hét lớn trong sự tuyệt vọng, nước mắt của nàng đã chảy dài trên má…Nàng bị vó ngựa đẩy ngã trên đất…
…
Cuộc chiến của quân phản loạn và quân triều đình cuối cùng cũng xảy ra…Vivi cũng không thể dùng sức một mình ngăn lại cuộc chiến này.
-Karoo… tại sao ngươi lại bảo vệ ta.
Sau khi khói bụi bị gió cuốn bay, thân ảnh của Vivi và con vịt của nàng xuất hiện. Lúc này, dưới vó ngựa, con vịt đã cố gắng bảo vệ Vivi nên chịu thương tổn rất nặng, thân thể như sắp bị giẫm nát.
-Xin Lỗi nhé..Tuy người làm thế...nhưng quân nổi loạn đã bắt đầu tấn công. Ta phải ngăn bọn họ, dù phải dùng cái mạng này đánh đổi…
-Vivi.. Bên này...Nhanh lên đây..
Usopp đang cưỡi trên một con ngựa lớn lao nhanh về phía Vivi.
-Anh Usopp… Anh còn bị thương sao còn đến đây…
Vivi thấy Usopp thì có chút kinh ngạc nhưng vui mừng là nhiều hơn.
-Đừng lo việc đó... Nhanh lên đây đi… Chúng ta phải ngăn quân nổi loạn, nếu không tình hình sẽ càng thêm nghiêm trọng… Haizz.. Yaki lúc trước nói đúng, với vài người như chúng ta, đừng mơ mà ngăn lại được cuộc nổi loạn này.
Vivi đầu tiên còn có chút nghi ngờ người mới đến, trong quân địch có một kẻ chuyên giả dạng mọi người, giống đến mức khó có thể tin nổi. Lần trước, các nàng đã bị lừa một lần rồi. Nhưng ngay lúc nghe Usopp nhắc đến Yaki thì nàng thở dài nhẹ nhõm. Nàng còn nhớ Yaki đã từng nói như vậy, bảo bọn họ khi đến Alabaska, cố làm hết sức là được, chờ bọn hắn đến, không nên ngu xuẩn liều mạng…
-Haizz… Nếu có Yaki, Nami và Luffy ở đây thì tốt biết bao. Yaki và Nami rất thông minh, họ sẽ biết chúng ta cần phải làm gì để ngăn cuộc chiến vô nghĩa này.
Vivi ôm lấy Karoo (con vịt), leo lên ngựa, nàng cười khổ nói..
-Gia… Đừng lo, nhóm Luffy đã đến Alabasta, họ đang trên đường đi đến thủ đô. Chúng ta sẽ nhanh chóng gặp lại họ thôi.
Usopp thúc ngựa chạy nhanh, quay đầu cười nói với Vivi.
-Thật sao?
Vivi nghe thế thì vui mừng, bỗng nhiên trong lòng nàng xuất hiện một tia hy vọng, bây giờ tất cả hy vọng của nàng đều đặt lên thân hai người Luffy và Yaki.
-Uh, tin tức đáng tin cậy từ Hải Quân… Là Tashigi nói.
-Ồ, là cô gái hải quân mà Zoro cứu được lần trước.
-Ừ...Chúng ta nhanh chóng đến cửa đông thôi, mọi người đang chờ ở đó..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.