Ông Xã Cực Sủng: Cục Cưng Mau Tới Đây
Chương 88: Trào Lưu Phương Đông Chân Chính
Bách Hương Mật
07/06/2021
Chuyên viên trang điểm và các nhân viên công tác khác đều không ngừng khen Mặc Vũ Nhu xinh đẹp, bởi vì tính cách của cô ta khá phóng khoáng, gợi cảm và có sức sống, còn Đường Ninh thì ngược lại, khi không làm việc lại rất yên tĩnh, cũng không thích nói chuyện, loại tính cách không tranh không giành này cùng với Mặc Vũ Nhu ở phía đối lập càng dễ dàng khiến cho người khác ít để mắt đến linh khí và vẻ đẹp của bản thân cô.
“Nếu cô Mặc đã trang điểm xong thì xin mời vào studip chụp ảnh đơn trước
Bởi vì bên trong tạp chí còn có phần ảnh đơn cho nên Mặc Vũ Nhu đi vào studio trước Đường Ninh, tuy nhiên từ khi trang điểm xong cho đến lúc đứng dậy, trong mắt cô ta chỉ có toàn là khiêu khích, cả người rất tự tin, điều này không nhìn thấy ở Đường Ninh, vì vậy, nhân viên công tác càng cảm thấy tin tưởng vào Mặc Vũ Nhu hơn.
Bên trong studio đã dựng cảnh xong, dưới cửa sổ phục cổ là một chiếc bàn cũ, trên bàn đặt một chiếc bình sứ Thanh Hoa cao quý, trong bình cắm một cành hoa tường vi màu hồng đang nở rộ, bên cạnh bàn là một cái ghế bành, mà nhiệm của Mặc Vũ Nhu là muốn quay chụp trên ghế.
Nhiếp ảnh gia vừa nhìn thấy Mặc Vũ Nhu đi vào thật sự bị thu hút bởi cách trang điểm của cô ta, một người phụ nữ phương Đông đẹp ngời ngời, chỉ cần ngồi trên ghế là giống như một bức tranh, nếu cô ta thể hiện được thái độ chuyên nghiệp của mình nữa thì trào lưu phương Đông kỳ này chắc chắn sẽ gây tiếng vang lớn ở khu vực Âu Mĩ.
“Nghe nói người mẫu này còn giỏi hơn cả Hoắc Tinh Tinh nữa đấy.” Trợ lý đứng bên cạnh nhiếp ảnh gia không thể không khen một câu, “Năng lực chuyên nghiệp chắc chắn rất mạnh.”
“Tôi cũng cảm thấy rất có hy vọng.” Vị nhiếp ảnh gia cao lớn đẹp trai thầm nói, rồi nhắc mọi người vào chỗ, thậm chí còn nói chuyện với Mặc Vũ Nhu rất dịu dàng báo chuẩn bị quay chụp.
Mặc Vũ Nhu vô cùng hiếu thắng cho nên cô ta hiểu bản thân mình không những phải bỏ ra sức lực dồn ép Đường Ninh khi chụp chung mà cả ảnh đơn cũng không được lơ là.
“Chúng ta chụp loạt ảnh nghiêng mặt đã.” Nhiếp ảnh gia nhắc nhở Mặc Vũ Nhu, mà Mặc Vũ Nhu nhờ có phiên dịch cũng hiểu được yêu cầu của nhiếp ảnh gia cho nên nghiêng người ngay lập tức, đồng thời tay phải đỡ ghế và tựa vào ghế, tay trái đặt trên phần thân váy thanh lịch, chỉ để lộ ra phần má trái xinh đẹp nhưng có thêm nụ cười gợi cảm.
Nhiếp ảnh gia nhíu mày, anh ta muốn thấy người đẹp phương Đông chứ không phải người phụ nữ lưu lạc chốn phong trần phương Đông ……
Nhiếp ảnh gia chụp lại hình ảnh này, anh ta nghĩ chắc là người mẫu còn chưa đi vào trạng thái, để giúp tăng thêm hiệu quả thể hiện người phụ nữu phương Đông giỏi giang xinh đẹp, anh ta còn đưa ra một cuộn tơ hồng, lần này Mặc Vũ Nhu ngồi thẳng người thì đúng, góc độ cũng đúng nhưng mà…cô ta lại cúi đầu….nhiếp ảnh gia chỉ có thể nhìn thấy cái trán rộng của cô ta mà thôi.
Nhiếp ảnh gia lại chụp thêm mấy tấm, sắc mặt thật sự không tốt, sao có thể chuyên nghiệp hơn người mẫu Hoắc Tinh Tinh đượcc chứ?
Quan trọng là cả quá trình quay chụp, mặc dù tính cách của Mặc Vũ Nhu thật sự rất phóng khoáng nhưng chỉ có duy nhất một kiểu cười, chỉ có duy nhất một biểu cảm ……
Nhiếp ảnh gia không nói gì cả, hoàn thành công việc giống như rô bốt, mà sau khi Mặc Vũ Nhu chụp ảnh xong còn rất tự tinh đến trước mặt hỏi nhiếp ảnh gia xem mình chụp thế nào nữa chứ.
Nhiếp ảnh gia không nói chuyện, mà trợ lý đứng bên người anh ta vội vàng giơ ngón tay cái lên trước mặt Mặc Vũ Nhu: “Tốt lắm……”
Mặc Vũ Nhu cười thích chí, phần trang điểm tinh xảo bởi vì không biết tự hieur lấy bản thân mà có vẻ rất đáng ghét.
“Nếu cô Mặc đã trang điểm xong thì xin mời vào studip chụp ảnh đơn trước
Bởi vì bên trong tạp chí còn có phần ảnh đơn cho nên Mặc Vũ Nhu đi vào studio trước Đường Ninh, tuy nhiên từ khi trang điểm xong cho đến lúc đứng dậy, trong mắt cô ta chỉ có toàn là khiêu khích, cả người rất tự tin, điều này không nhìn thấy ở Đường Ninh, vì vậy, nhân viên công tác càng cảm thấy tin tưởng vào Mặc Vũ Nhu hơn.
Bên trong studio đã dựng cảnh xong, dưới cửa sổ phục cổ là một chiếc bàn cũ, trên bàn đặt một chiếc bình sứ Thanh Hoa cao quý, trong bình cắm một cành hoa tường vi màu hồng đang nở rộ, bên cạnh bàn là một cái ghế bành, mà nhiệm của Mặc Vũ Nhu là muốn quay chụp trên ghế.
Nhiếp ảnh gia vừa nhìn thấy Mặc Vũ Nhu đi vào thật sự bị thu hút bởi cách trang điểm của cô ta, một người phụ nữ phương Đông đẹp ngời ngời, chỉ cần ngồi trên ghế là giống như một bức tranh, nếu cô ta thể hiện được thái độ chuyên nghiệp của mình nữa thì trào lưu phương Đông kỳ này chắc chắn sẽ gây tiếng vang lớn ở khu vực Âu Mĩ.
“Nghe nói người mẫu này còn giỏi hơn cả Hoắc Tinh Tinh nữa đấy.” Trợ lý đứng bên cạnh nhiếp ảnh gia không thể không khen một câu, “Năng lực chuyên nghiệp chắc chắn rất mạnh.”
“Tôi cũng cảm thấy rất có hy vọng.” Vị nhiếp ảnh gia cao lớn đẹp trai thầm nói, rồi nhắc mọi người vào chỗ, thậm chí còn nói chuyện với Mặc Vũ Nhu rất dịu dàng báo chuẩn bị quay chụp.
Mặc Vũ Nhu vô cùng hiếu thắng cho nên cô ta hiểu bản thân mình không những phải bỏ ra sức lực dồn ép Đường Ninh khi chụp chung mà cả ảnh đơn cũng không được lơ là.
“Chúng ta chụp loạt ảnh nghiêng mặt đã.” Nhiếp ảnh gia nhắc nhở Mặc Vũ Nhu, mà Mặc Vũ Nhu nhờ có phiên dịch cũng hiểu được yêu cầu của nhiếp ảnh gia cho nên nghiêng người ngay lập tức, đồng thời tay phải đỡ ghế và tựa vào ghế, tay trái đặt trên phần thân váy thanh lịch, chỉ để lộ ra phần má trái xinh đẹp nhưng có thêm nụ cười gợi cảm.
Nhiếp ảnh gia nhíu mày, anh ta muốn thấy người đẹp phương Đông chứ không phải người phụ nữ lưu lạc chốn phong trần phương Đông ……
Nhiếp ảnh gia chụp lại hình ảnh này, anh ta nghĩ chắc là người mẫu còn chưa đi vào trạng thái, để giúp tăng thêm hiệu quả thể hiện người phụ nữu phương Đông giỏi giang xinh đẹp, anh ta còn đưa ra một cuộn tơ hồng, lần này Mặc Vũ Nhu ngồi thẳng người thì đúng, góc độ cũng đúng nhưng mà…cô ta lại cúi đầu….nhiếp ảnh gia chỉ có thể nhìn thấy cái trán rộng của cô ta mà thôi.
Nhiếp ảnh gia lại chụp thêm mấy tấm, sắc mặt thật sự không tốt, sao có thể chuyên nghiệp hơn người mẫu Hoắc Tinh Tinh đượcc chứ?
Quan trọng là cả quá trình quay chụp, mặc dù tính cách của Mặc Vũ Nhu thật sự rất phóng khoáng nhưng chỉ có duy nhất một kiểu cười, chỉ có duy nhất một biểu cảm ……
Nhiếp ảnh gia không nói gì cả, hoàn thành công việc giống như rô bốt, mà sau khi Mặc Vũ Nhu chụp ảnh xong còn rất tự tinh đến trước mặt hỏi nhiếp ảnh gia xem mình chụp thế nào nữa chứ.
Nhiếp ảnh gia không nói chuyện, mà trợ lý đứng bên người anh ta vội vàng giơ ngón tay cái lên trước mặt Mặc Vũ Nhu: “Tốt lắm……”
Mặc Vũ Nhu cười thích chí, phần trang điểm tinh xảo bởi vì không biết tự hieur lấy bản thân mà có vẻ rất đáng ghét.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.