Ông Xã Đại Nhân Lại Muốn Em Rồi
Chương 71: Hiểu ra.
Mộng Huyền
16/10/2024
"Cô ấy có ở nhà không chị?"
Gia Huy lo lắng đi vào đảo mắt xung quanh tìm bóng dáng quen thuộc, thấy người phụ nữ trung liên ngồi ở phòng khách đọc báo liền hỏi nhưng không được đáp trả.
"Chị Ninh Kỳ, mọi chuyện không như Khiết Tâm nghĩ đâu, em chỉ đến đấy nói rõ mọi chuyện."
"Người cần giải thích không phải là chị, con bé nó đang đau khổ ở trên kia kìa."
Mới sáng ra đã không để ai ngủ, làm ầm đến độ nghĩ lại Thẩm Ninh Kỳ còn như thấy mình của ngày xưa lúc không muốn lấy Hứa Cung Cẩn rồi bị ép buộc.
Đứng trước cửa phòng, Gia Huy gõ liên tục một lúc lâu nhưng không có người đáp lại.
"Khiết Tâm em ngủ chưa?"
Bên trong Khiết Tâm ôm gối ngồi trên giường gục mặt ngồi khóc thút thít nhau đứa trẻ. Trái tim cô bị trêu đùa đến mức sắp không thể vượt qua được.
"Khiết Tâm nghe anh nói không, mọi chuyện không như em nghĩ đâu, anh chỉ muốn.."
"Không nghe, anh đi tìm chị ấy đi, đằng nào hai người cũng từng yêu."
Lại còn đi ăn tiếng ở nhà hàng kín đáo như thế, Khiết Tâm nhớ lúc mời Gia Huy ăn cơm anh đều từ chối. Luôn tỏ thái độ vô cùng lạnh nhạt trước những lần cô chủ động mời anh đi ăn hay đi đâu đó. Nhưng lần này cô không biết Gia Huy hay Á Lệ là người mời, cho dù là ai thì vẫn là có gì đó với nhau mới đi ăn riêng.
"Mở cửa đi, chúng ta nói chuyện rõ ràng được không?"
Lần đầu tiên Gia Huy mới biết cảm giác đi dỗ dành một người mệt đến như vậy, anh không biết cô có ổn không. Nghĩ đến việc làm cô bị đau lòng, anh không kiềm lòng được gõ cửa mạnh hơn.
"Mở cửa, nếu không mở anh phá cửa vào đấy"
Dưới lời đe dọa bên trong vẫn im lặng như tờ, khoảng vài phút sau Gia Huy chuẩn bị tư thế xông vào thì cánh cửa hé mở. Chớp thời cơ Gia Huy đẩy cửa lách vào rồi đóng sầm lại, ôm lấy Khiết Tâm anh nói:
"Anh chỉ đi hẹn gặp lần cuối thôi, không phải để quay lại."
"Tại sao hai người đi ăn riêng làm gì, cô ta còn xếp khăn vào cổ anh nữa. Em không tin hai người đến đó chỉ để làm rõ mọi chuyện."
Gia Huy quay người để cô đối diện với mình, ánh mắt chứa muộn sầu, tay vuốt mái tóc đen óng của Khiết Tâm.
"Anh không nghĩ ở đó có phóng viên, nếu vậy anh không để cô ta làm như thế."
Trước lời kia Khiết Tâm không vui đẩy anh ra, hiện lên trong đầu vô vàn suy nghĩ, cô đem nó nói ra.
"Nếu không có phóng viên thì hai người có phải.. ưm..
Môi cô bị chặn, buộc đón nụ hôn cuồng nhiệt của Gia Huy, anh điên cuồng mút mát như muốn đem cả sức lực của cô hút hết ra ngoài. Quá bất ngờ
không phản kháng kịp, Khiết Tâm đập vào vai Gia Huy để anh buông cô nhưng Gia Huy giữ rất chặt.
"Ưm.. buôn..g.. ra."
Mãi lâu sau cả người cô mềm nhũn tựa vào người Gia Huy mới có thể đứng vững anh mới buông.
"Khiết Tâm anh yêu em nhiều lắm" những lời Khiết Tâm muốn được nghe nhất trong suốt những năm tháng qua. Gia Huy rất ít khi thể hiện tình cảm vì anh coi đó là điều không cần thiết, vì nói yêu rồi cũng rời đi không bằng cách này thì bằng cách khác.
Vì lời kia làm cho dịu xuống, Gia Huy ngồi xuống giường đặt cô lên đùi, ôm chặt eo cô, mệt mỏi dựa đầu lên vai Khiết Tâm nhắm nghiền đôi mắt.
"Anh xin lỗi, anh yêu em lắm."
Khiết Tâm không phải người không nói lý lẽ, cô yêu ghét rất rõ ràng, một khi đã ghét thì rất khó lấy lại được sự yêu mến của cô. Hiện tại cô không ghét anh, nhưng cô vẫn cảm thấy mình có gì đó không thích Á Lệ nữa. Lúc xem được tin này những hình ảnh và đĩa phim Khiết Tâm mua đều bị cô quăng vào sọt rác hết. Khi nhìn đến cô không chỉ ghen tị mà còn thấy chán ghét.
"Nhưng hai người."
"Cô ấy muốn theo đuổi sự nghiệp riêng nên đã rời đi không nói câu nào."
Biết được điều Khiết Tâm muốn hỏi Gia Huy đã lên tiếng trước, đem mọi chuyện kể cho Khiết Tâm nghe. Những lời anh kể từ tận đáy lòng, Khiết Tâm lại thấy thương anh, cô ôm chầm lấy vai anh.
"Em không biết những việc này, nhưng tại sao tình yêu của hai người lớn như vậy chị ấy lại chọn theo đuổi sự nghiệp"
Nếu Khiết Tâm có một tình yêu đẹp và chứa tất thảy sự chân thành thì cô sẽ không chọn sự nghiệp. Vậy mà Á Lệ có thể nhẫn tâm để lại người thương không lời tạm biệt, nó cũng như lời cắt đứt đau đớn nhất.
"Cô ấy ước muốn những điều lớn lao, chỉ dậm chân tại một chỗ không thể giúp cô ấy có giá trị hơn. Vì không thể ở lại nên chọn cách an toàn nhất rời đi mà không nói lời nào."
Sự đau đớn trong tình yêu là lời từ biệt không nói, người ở lại không biết vì sao lại như thế. Người đi lại đau đáu chờ ngày trở lại bên nhau, nó như một vòng xoáy vô hình khiến người khác đau cô.
"Anh Gia Huy, em hiểu mọi chuyện rồi, chị ấy là người không cần tình yêu của anh trước, bây giờ tình yêu của anh chỉ mãi thuộc về một mình em."
"Được, anh yêu em"
Gia Huy lo lắng đi vào đảo mắt xung quanh tìm bóng dáng quen thuộc, thấy người phụ nữ trung liên ngồi ở phòng khách đọc báo liền hỏi nhưng không được đáp trả.
"Chị Ninh Kỳ, mọi chuyện không như Khiết Tâm nghĩ đâu, em chỉ đến đấy nói rõ mọi chuyện."
"Người cần giải thích không phải là chị, con bé nó đang đau khổ ở trên kia kìa."
Mới sáng ra đã không để ai ngủ, làm ầm đến độ nghĩ lại Thẩm Ninh Kỳ còn như thấy mình của ngày xưa lúc không muốn lấy Hứa Cung Cẩn rồi bị ép buộc.
Đứng trước cửa phòng, Gia Huy gõ liên tục một lúc lâu nhưng không có người đáp lại.
"Khiết Tâm em ngủ chưa?"
Bên trong Khiết Tâm ôm gối ngồi trên giường gục mặt ngồi khóc thút thít nhau đứa trẻ. Trái tim cô bị trêu đùa đến mức sắp không thể vượt qua được.
"Khiết Tâm nghe anh nói không, mọi chuyện không như em nghĩ đâu, anh chỉ muốn.."
"Không nghe, anh đi tìm chị ấy đi, đằng nào hai người cũng từng yêu."
Lại còn đi ăn tiếng ở nhà hàng kín đáo như thế, Khiết Tâm nhớ lúc mời Gia Huy ăn cơm anh đều từ chối. Luôn tỏ thái độ vô cùng lạnh nhạt trước những lần cô chủ động mời anh đi ăn hay đi đâu đó. Nhưng lần này cô không biết Gia Huy hay Á Lệ là người mời, cho dù là ai thì vẫn là có gì đó với nhau mới đi ăn riêng.
"Mở cửa đi, chúng ta nói chuyện rõ ràng được không?"
Lần đầu tiên Gia Huy mới biết cảm giác đi dỗ dành một người mệt đến như vậy, anh không biết cô có ổn không. Nghĩ đến việc làm cô bị đau lòng, anh không kiềm lòng được gõ cửa mạnh hơn.
"Mở cửa, nếu không mở anh phá cửa vào đấy"
Dưới lời đe dọa bên trong vẫn im lặng như tờ, khoảng vài phút sau Gia Huy chuẩn bị tư thế xông vào thì cánh cửa hé mở. Chớp thời cơ Gia Huy đẩy cửa lách vào rồi đóng sầm lại, ôm lấy Khiết Tâm anh nói:
"Anh chỉ đi hẹn gặp lần cuối thôi, không phải để quay lại."
"Tại sao hai người đi ăn riêng làm gì, cô ta còn xếp khăn vào cổ anh nữa. Em không tin hai người đến đó chỉ để làm rõ mọi chuyện."
Gia Huy quay người để cô đối diện với mình, ánh mắt chứa muộn sầu, tay vuốt mái tóc đen óng của Khiết Tâm.
"Anh không nghĩ ở đó có phóng viên, nếu vậy anh không để cô ta làm như thế."
Trước lời kia Khiết Tâm không vui đẩy anh ra, hiện lên trong đầu vô vàn suy nghĩ, cô đem nó nói ra.
"Nếu không có phóng viên thì hai người có phải.. ưm..
Môi cô bị chặn, buộc đón nụ hôn cuồng nhiệt của Gia Huy, anh điên cuồng mút mát như muốn đem cả sức lực của cô hút hết ra ngoài. Quá bất ngờ
không phản kháng kịp, Khiết Tâm đập vào vai Gia Huy để anh buông cô nhưng Gia Huy giữ rất chặt.
"Ưm.. buôn..g.. ra."
Mãi lâu sau cả người cô mềm nhũn tựa vào người Gia Huy mới có thể đứng vững anh mới buông.
"Khiết Tâm anh yêu em nhiều lắm" những lời Khiết Tâm muốn được nghe nhất trong suốt những năm tháng qua. Gia Huy rất ít khi thể hiện tình cảm vì anh coi đó là điều không cần thiết, vì nói yêu rồi cũng rời đi không bằng cách này thì bằng cách khác.
Vì lời kia làm cho dịu xuống, Gia Huy ngồi xuống giường đặt cô lên đùi, ôm chặt eo cô, mệt mỏi dựa đầu lên vai Khiết Tâm nhắm nghiền đôi mắt.
"Anh xin lỗi, anh yêu em lắm."
Khiết Tâm không phải người không nói lý lẽ, cô yêu ghét rất rõ ràng, một khi đã ghét thì rất khó lấy lại được sự yêu mến của cô. Hiện tại cô không ghét anh, nhưng cô vẫn cảm thấy mình có gì đó không thích Á Lệ nữa. Lúc xem được tin này những hình ảnh và đĩa phim Khiết Tâm mua đều bị cô quăng vào sọt rác hết. Khi nhìn đến cô không chỉ ghen tị mà còn thấy chán ghét.
"Nhưng hai người."
"Cô ấy muốn theo đuổi sự nghiệp riêng nên đã rời đi không nói câu nào."
Biết được điều Khiết Tâm muốn hỏi Gia Huy đã lên tiếng trước, đem mọi chuyện kể cho Khiết Tâm nghe. Những lời anh kể từ tận đáy lòng, Khiết Tâm lại thấy thương anh, cô ôm chầm lấy vai anh.
"Em không biết những việc này, nhưng tại sao tình yêu của hai người lớn như vậy chị ấy lại chọn theo đuổi sự nghiệp"
Nếu Khiết Tâm có một tình yêu đẹp và chứa tất thảy sự chân thành thì cô sẽ không chọn sự nghiệp. Vậy mà Á Lệ có thể nhẫn tâm để lại người thương không lời tạm biệt, nó cũng như lời cắt đứt đau đớn nhất.
"Cô ấy ước muốn những điều lớn lao, chỉ dậm chân tại một chỗ không thể giúp cô ấy có giá trị hơn. Vì không thể ở lại nên chọn cách an toàn nhất rời đi mà không nói lời nào."
Sự đau đớn trong tình yêu là lời từ biệt không nói, người ở lại không biết vì sao lại như thế. Người đi lại đau đáu chờ ngày trở lại bên nhau, nó như một vòng xoáy vô hình khiến người khác đau cô.
"Anh Gia Huy, em hiểu mọi chuyện rồi, chị ấy là người không cần tình yêu của anh trước, bây giờ tình yêu của anh chỉ mãi thuộc về một mình em."
"Được, anh yêu em"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.