Ông Xã Đại Nhân Lại Muốn Em Rồi
Chương 41: Nắm đấm.
Mộng Huyền
14/10/2024
Đổng Trác quay người đi, còn luyến tiếc mùi hương cô gái xinh đẹp kia. Hắn không ngờ cô ta lại quyến rũ như vậy, ba vòng chuẩn không cần chỉnh. Eo thon, mông căng, ngực chẳng cần nói cũng biết rất đẹp..
Ông Hứa thấy sắc mặt Khiết Tâm có phần hơi tái, đi nhanh đến xem xét.
"Con có sao không? Trông mặt mày tái quá."
Khiết Tâm lắc đầu, đôi lông mi mỏng manh như cánh bướm rung nhẹ. Cảm thấy tư thế của mình và Giang Quân có hơi mập mờ, cô bèn tránh khỏi anh.
"Em không sao, em muốn về phòng nghỉ ngơi, mọi người cứ tự nhiên nhé."
Hứa Cung Cẩn không phản đối, ba không ngăn cản, cô bước nhanh về phòng. Khiết Tâm không hay đằng sau, cách cô năm bước chân là bóng dáng cao lớn của một người đàn ông.
Đáy mắt Gia Huy xẹt qua thứ gì đó không rõ, bàn tay bất giác siết chặt. Trong lòng có thứ gì đó kỳ lạ, tầm mắt vần dõi theo bóng lưng của cô đến khi khuất dạng.
Gia Huy quay người trở lại vị trí cũ, cầm chai rượu rót nốt một ly đầy. Khóe môi nhếch lên nở một nụ cười, vắt áo khoác lên vai lảo đảo rời đi.
Khuôn mặt của anh, tất cả đều rơi vào tầm mắt của Khiết Tâm. Cô quay người đi vào trong, tay ôm mặt bật khóc nức nở. Chưa bao giờ cô cảm thấy muốn khóc như lúc này, thì ra nãy giờ anh vẫn luôn đứng đó. Từ chỗ anh đứng nhìn thấy cô rất rõ, tại sao không đến giúp cô lại đứng một bên như vậy.
Chiếc gối trên giường bị cô ném ngổn ngang dưới đất, nằm úp mặt lau hết lớp trang điểm xuống giường. Sau đó
Khiết Tâm cầm điện thoại kéo số điện thoại Gia Huy vào danh sách chặn, thẳng tay không thèm nhìn đến một cái.
***
Trên đường lớn, Gia Huy chạy xe với vận tốc kinh người. Vô số ánh mắt hướng lên chiếc xe Royce màu đen mang biển số xxx.
Đêm tối như mực, ánh đèn ô tô căn bản chỉ chiếu rõ sự vật trước mắt. Chạy thêm mười lăm phút nữa, Gia Huy có mặt trước cổng quán bar.
Mang men say trong người, Gia Huy đã uống không ít rượu, nhớ không lầm đó là chai rượu thứ hai. Giờ rượu ngấm vào cơ thể nên rất khó chịu..
"Em gái, hôm nay bổn thiếu gia thực sự rất bực mình. Không ngờ cũng có ngày anh bị một tiểu mỹ nhân từ chối, nhưng phải công nhận một điều rằng.. Dáng người cô ấy rất đẹp, nhìn thôi đã khiến người khác có ham muốn rồi."
Một tên thanh niên cao ráo, đứng cùng ba cô gái ăn mặc hở hang rất chi nổi bật. Mặt mũi tên đó một bên hơi sưng, nhưng không ảnh hưởng nhiều đến nhan sắc trời phú đó.
Bụp..
Đổng Trác bất ngờ bị thêm một nắm đấm vào mặt bên kia làm hắn ngã sóng soài xuống đất. Lần này hắn điên tiếc mở lớn mắt nhìn tên không biết điều nào dám đánh hắn.
Vừa nãy ở bữa tiệc Hứa gia ăn một năm đấm, đã cố nhịn cho qua chuyện. Giờ là ai hắn cũng phải đánh cho hả giận, Đổng Trác gầm rú.
"Mẹ kiếp, thằng điên nào dám động tay động chân với bổn thiếu gia." Hắn ôm mặt rên khẽ, trước bao nhiêu người vẫn cố gắng thể hiện một nắm đấm này không hề hấn gì.
Gia Huy dáng người thẳng tắp cúi đầu, môi nhếch khẽ lên nở một nụ cười lạnh. Bộ dáng này của anh ai không chính mắt nhìn thấy anh ra tay, còn tưởng người đánh không phải anh mà là một người khác.
"Bỏ ngay cái suy nghĩ xấu xa với cô ấy đi, lần sau gặp tôi không chỉ đấm mà còn đánh cho mặt cậu thành đầu heo."
Người lạ mặt kia đi rồi, Đổng Trác dưới đất nghệt mặt ra vốn không hiểu lý do mình bị đánh. Lại nghe đến cô gái tên này nói càng không biết là ai. Mới đầu khí thế Đổng Trác tràn trề, vừa thấy khí lạnh cả người kia tỏa ra liền run sợ. Hắn cảm thấy mình sắp bị điên rồi, một ngày ăn hai phát đấm còn không đánh trả được thực sự rất ngứa tay.
Ba cô gái đứng kia tròn mắt nhìn bóng lưng người đàn ông khí thế ngút ngàn. Bóng người đàn ông khuất sau cánh cửa, ba cô gái mới ngồi xuống hỏi han Đống Trác.
"Anh có sao không, tự nhiên người khác lại đánh anh thế này."
Cô gái lo lắng chạm vào chỗ đau của Đổng Trác xem có sao không, hắn ta rên lên đẩy mạnh cô ta ra.
"Cô có biết đau không, cút ra."
Đổng Trác đứng dậy, thấy ánh mắt của mọi người nhìn mình chán ghét quát: "Nhìn cái gì mà nhìn, thiếu gia tôi không muốn gây chuyện thị phi mới không đánh trả. Nếu lần sau gặp lại, tôi chắc chắn sẽ đánh cho anh ta thành
dau heo."
Ai trong đây chẳng biết tên thiếu gia họ Đổng này ăn chơi, suốt ngày chỉ biết đến gái. Chắc chắn đã động chạm gì đến cô gái nào của người đàn ông ban nãy nên mới thảm như vậy. Nhìn thôi cũng biết quả đấm ban nãy sức không hề nhẹ, mới đó mà mắt Đống Trác sưng một mảng to.
Vệ sĩ hoàn thành xong công việc dược giao phó quay trở về, lại thấy cậu chủ mặt mày sưng húp lo lắng hỏi:
"Mặt cậu bị sao vậy, tôi nhớ cậu bị đấm bên trái giờ bị sưng thêm bên.."
Chưa dứt câu, tên vị sĩ ăn ngay cú đá của Đổng Trác. Cơn giận dữ ban nãy đều phát tiết lên người gã thành niên trước mắt.
"Đồ ngu, nhìn không biết tao bị thằng khác đấm à. Mà chúng mày vừa đi đâu, nuôi tốn cơm gạo, cút hết luôn đi.
Ông Hứa thấy sắc mặt Khiết Tâm có phần hơi tái, đi nhanh đến xem xét.
"Con có sao không? Trông mặt mày tái quá."
Khiết Tâm lắc đầu, đôi lông mi mỏng manh như cánh bướm rung nhẹ. Cảm thấy tư thế của mình và Giang Quân có hơi mập mờ, cô bèn tránh khỏi anh.
"Em không sao, em muốn về phòng nghỉ ngơi, mọi người cứ tự nhiên nhé."
Hứa Cung Cẩn không phản đối, ba không ngăn cản, cô bước nhanh về phòng. Khiết Tâm không hay đằng sau, cách cô năm bước chân là bóng dáng cao lớn của một người đàn ông.
Đáy mắt Gia Huy xẹt qua thứ gì đó không rõ, bàn tay bất giác siết chặt. Trong lòng có thứ gì đó kỳ lạ, tầm mắt vần dõi theo bóng lưng của cô đến khi khuất dạng.
Gia Huy quay người trở lại vị trí cũ, cầm chai rượu rót nốt một ly đầy. Khóe môi nhếch lên nở một nụ cười, vắt áo khoác lên vai lảo đảo rời đi.
Khuôn mặt của anh, tất cả đều rơi vào tầm mắt của Khiết Tâm. Cô quay người đi vào trong, tay ôm mặt bật khóc nức nở. Chưa bao giờ cô cảm thấy muốn khóc như lúc này, thì ra nãy giờ anh vẫn luôn đứng đó. Từ chỗ anh đứng nhìn thấy cô rất rõ, tại sao không đến giúp cô lại đứng một bên như vậy.
Chiếc gối trên giường bị cô ném ngổn ngang dưới đất, nằm úp mặt lau hết lớp trang điểm xuống giường. Sau đó
Khiết Tâm cầm điện thoại kéo số điện thoại Gia Huy vào danh sách chặn, thẳng tay không thèm nhìn đến một cái.
***
Trên đường lớn, Gia Huy chạy xe với vận tốc kinh người. Vô số ánh mắt hướng lên chiếc xe Royce màu đen mang biển số xxx.
Đêm tối như mực, ánh đèn ô tô căn bản chỉ chiếu rõ sự vật trước mắt. Chạy thêm mười lăm phút nữa, Gia Huy có mặt trước cổng quán bar.
Mang men say trong người, Gia Huy đã uống không ít rượu, nhớ không lầm đó là chai rượu thứ hai. Giờ rượu ngấm vào cơ thể nên rất khó chịu..
"Em gái, hôm nay bổn thiếu gia thực sự rất bực mình. Không ngờ cũng có ngày anh bị một tiểu mỹ nhân từ chối, nhưng phải công nhận một điều rằng.. Dáng người cô ấy rất đẹp, nhìn thôi đã khiến người khác có ham muốn rồi."
Một tên thanh niên cao ráo, đứng cùng ba cô gái ăn mặc hở hang rất chi nổi bật. Mặt mũi tên đó một bên hơi sưng, nhưng không ảnh hưởng nhiều đến nhan sắc trời phú đó.
Bụp..
Đổng Trác bất ngờ bị thêm một nắm đấm vào mặt bên kia làm hắn ngã sóng soài xuống đất. Lần này hắn điên tiếc mở lớn mắt nhìn tên không biết điều nào dám đánh hắn.
Vừa nãy ở bữa tiệc Hứa gia ăn một năm đấm, đã cố nhịn cho qua chuyện. Giờ là ai hắn cũng phải đánh cho hả giận, Đổng Trác gầm rú.
"Mẹ kiếp, thằng điên nào dám động tay động chân với bổn thiếu gia." Hắn ôm mặt rên khẽ, trước bao nhiêu người vẫn cố gắng thể hiện một nắm đấm này không hề hấn gì.
Gia Huy dáng người thẳng tắp cúi đầu, môi nhếch khẽ lên nở một nụ cười lạnh. Bộ dáng này của anh ai không chính mắt nhìn thấy anh ra tay, còn tưởng người đánh không phải anh mà là một người khác.
"Bỏ ngay cái suy nghĩ xấu xa với cô ấy đi, lần sau gặp tôi không chỉ đấm mà còn đánh cho mặt cậu thành đầu heo."
Người lạ mặt kia đi rồi, Đổng Trác dưới đất nghệt mặt ra vốn không hiểu lý do mình bị đánh. Lại nghe đến cô gái tên này nói càng không biết là ai. Mới đầu khí thế Đổng Trác tràn trề, vừa thấy khí lạnh cả người kia tỏa ra liền run sợ. Hắn cảm thấy mình sắp bị điên rồi, một ngày ăn hai phát đấm còn không đánh trả được thực sự rất ngứa tay.
Ba cô gái đứng kia tròn mắt nhìn bóng lưng người đàn ông khí thế ngút ngàn. Bóng người đàn ông khuất sau cánh cửa, ba cô gái mới ngồi xuống hỏi han Đống Trác.
"Anh có sao không, tự nhiên người khác lại đánh anh thế này."
Cô gái lo lắng chạm vào chỗ đau của Đổng Trác xem có sao không, hắn ta rên lên đẩy mạnh cô ta ra.
"Cô có biết đau không, cút ra."
Đổng Trác đứng dậy, thấy ánh mắt của mọi người nhìn mình chán ghét quát: "Nhìn cái gì mà nhìn, thiếu gia tôi không muốn gây chuyện thị phi mới không đánh trả. Nếu lần sau gặp lại, tôi chắc chắn sẽ đánh cho anh ta thành
dau heo."
Ai trong đây chẳng biết tên thiếu gia họ Đổng này ăn chơi, suốt ngày chỉ biết đến gái. Chắc chắn đã động chạm gì đến cô gái nào của người đàn ông ban nãy nên mới thảm như vậy. Nhìn thôi cũng biết quả đấm ban nãy sức không hề nhẹ, mới đó mà mắt Đống Trác sưng một mảng to.
Vệ sĩ hoàn thành xong công việc dược giao phó quay trở về, lại thấy cậu chủ mặt mày sưng húp lo lắng hỏi:
"Mặt cậu bị sao vậy, tôi nhớ cậu bị đấm bên trái giờ bị sưng thêm bên.."
Chưa dứt câu, tên vị sĩ ăn ngay cú đá của Đổng Trác. Cơn giận dữ ban nãy đều phát tiết lên người gã thành niên trước mắt.
"Đồ ngu, nhìn không biết tao bị thằng khác đấm à. Mà chúng mày vừa đi đâu, nuôi tốn cơm gạo, cút hết luôn đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.