Ông Xã Đại Nhân Lại Muốn Em Rồi
Chương 68: Những bức ảnh.
Mộng Huyền
14/10/2024
Từng dòng bình luận của nhiều fan hâm mộ lẫn cả những người bình thường hóng chuyện liên tục nhảy trên màn hình máy tính. Đập vào mắt Khiết Tâm là bức ảnh một chàng thanh niên trẻ đứng dưới tán cây phía xa. Thoáng nhìn bóng lưng cô chợt cảm thấy nó rất quen.
Một vài bình luận khác xuất hiện, toàn là lời kêu gào:
"Trời bóng lưng chàng trai kia vạm vỡ quá."
"Anh ta cao thật đấy, chỉ nhìn bóng lưng kia thôi tôi đã mê rồi. Tiếc cho hai anh chị quá, bây giờ chị ấy trở về rồi mong hai người họ về bên nhau."
"Chắc chắn anh kai rất đẹp trai, tôi sắp ngột thở vì bóng lưng vững trãi kia rồi."
Điện thoại rung lên một hồi tin nhắn, Khiết Tâm vừa cầm lên chưa kịp đọc, điện thoại bỗng đổ một hồi chuông dài.
"Khiết Tâm thấy gì chưa, mình thấy bóng lưng kia quen lắm, không nhớ nổi đã từng nhìn thấy ở đâu rồi."
Khiết Tâm trầm lặng trong giây lát, cố nhớ xem bản thân gặp ở đâu. Hoàn toàn không thể nghĩ ra nổi là người nào, thả người xuống giường thở dài.
"Không nhớ nối."
"Aaaa, lại thêm một bức ảnh được lộ ra này, trời ơi cậu biết là ai không."
Nhã Liên vừa thốt lên, định bụng cap màn hình gửi cho Khiết Tâm. Chỉ sau hai giây bức ảnh lập tức biến mất, bức ảnh bóng lưng kia cũng không còn.
"Trời đất ơi, ai xóa nó đi rồi."
Ban nãy Nhã Liên nhìn khuôn mặt kia có chút quen, nghĩ ngợi một lúc thì mặt chợt biến sắc, không thốt được thêm lời nào khác.
Chờ mãi đầu dây bên kia không lên tiếng, Khiết Tâm mấy nay đều rất mệt đã ngủ thiếp lúc nào không hay. Đến khi tỉnh lại đã đến chiều, những tin tức về người yêu cũ của Á Lệ hoàn toàn biến mất không một dấu vết.
Những tài khoản đăng thông tin này lên mạng, cùng nhau thảo luận cũng lập tức bị xóa hoặc là đánh sấp. Họ tự biết một lực lượng phải lớn mạnh đến đâu mới có thể đè được chuyện này xuống, vì vốn dĩ Á Lệ là người nổi tiếng.
Dù không thể đăng lên nhưng bên ngoài vẫn có những lời bàn tán.
Ở một bên khác, tầng cao nhất của tòa nhà, Khúc Mặc ngồi trên ghế ung dung rung đùi vừa chiêm ngưỡng sắc mặt không vui vẻ của Gia Huy. Từ lúc quen biết đến giờ, đây là khoảnh khắc khiến anh đau đầu nhất.
Nhìn tấm ảnh trên màn hình, nỗi đau khơi gợi tận đáy lòng, một cảm giác đau nhói lan tỏa trong tim. Khúc Mặc không thể chịu đựng được sự im ắng quá lâu, lời không thông qua não.
"Có ngồi cũng không giải quyết được gì, trực tiếp đến chỗ cô ta nói thẳng đi.
Những bức ảnh đó, Khúc Mặc đã cho người liên tục ém xuống, bài cứ đăng là bị đánh sập. Dù không nói rõ người đăng là ai nhưng Gia Huy căn bản biết rõ những bức ảnh này chỉ có duy nhất một người có
Mân mê chiếc máy ảnh trong tay, Á Lệ nhìn từng tấm ảnh hiện lên trên. Cô ta muốn đăng tất thảy những tấm ảnh hai người cùng chụp chung hạnh phúc đến thế nào. Nhưng đáng tiếc là ảnh không thể đăng được nữa, vì tất cả những nick phụ đăng lên đều bị khóa.
"Em là người đăng ảnh đúng không?"
Trợ lý theo bên cạnh Á Lệ từ lúc cô mới bước chân vào nơi này. Nên cô biết rõ tính cách của Á Lệ thế nào, một người vừa hiền lành, thân thiện luôn kính nghiệp. Vị trí ngày hôm nay đạt được Á Lệ đã phải trải qua biết bao sóng gió mới có thể ngồi vững.
Trợ lí không muốn vì chuyện quá khứ, khiến Á Lệ kéo bản thân xuống. Định nói thêm vài lời lập tức bị Á Lệ cắt ngang, cô đứng dậy cất máy ảnh vào túi.
"Em tự biết chừng mực." Trước khi ra khỏi cửa, Á Lệ lại nói tiếp:
"Hôm nay em ăn bên ngoài, chị không cần đợi cơm em."
Trợ lí ngồi đó thở dài, tính cách cứng rắn như thế một khi đã quyết thì chắc chắn không dễ bị lung lay. Á Lệ dù là một đứa trẻ ngoan, biết cầu tiến nhưng hiện tại bị quá khứ che mắt.
Sự nỗ lực của Á Lệ phần lớn là do muốn chính bản thân mình môn đăng hộ đối với người yêu cũ. Chính vì thế chỉ mới có vỏn vẹn vài năm đã đạt ngưỡng cửa diễn viên được yêu thích nhất năm. Lần này trở về vừa lúc nhận danh hiệu nữ diền viên trẻ triển vọng.
Một vài bình luận khác xuất hiện, toàn là lời kêu gào:
"Trời bóng lưng chàng trai kia vạm vỡ quá."
"Anh ta cao thật đấy, chỉ nhìn bóng lưng kia thôi tôi đã mê rồi. Tiếc cho hai anh chị quá, bây giờ chị ấy trở về rồi mong hai người họ về bên nhau."
"Chắc chắn anh kai rất đẹp trai, tôi sắp ngột thở vì bóng lưng vững trãi kia rồi."
Điện thoại rung lên một hồi tin nhắn, Khiết Tâm vừa cầm lên chưa kịp đọc, điện thoại bỗng đổ một hồi chuông dài.
"Khiết Tâm thấy gì chưa, mình thấy bóng lưng kia quen lắm, không nhớ nổi đã từng nhìn thấy ở đâu rồi."
Khiết Tâm trầm lặng trong giây lát, cố nhớ xem bản thân gặp ở đâu. Hoàn toàn không thể nghĩ ra nổi là người nào, thả người xuống giường thở dài.
"Không nhớ nối."
"Aaaa, lại thêm một bức ảnh được lộ ra này, trời ơi cậu biết là ai không."
Nhã Liên vừa thốt lên, định bụng cap màn hình gửi cho Khiết Tâm. Chỉ sau hai giây bức ảnh lập tức biến mất, bức ảnh bóng lưng kia cũng không còn.
"Trời đất ơi, ai xóa nó đi rồi."
Ban nãy Nhã Liên nhìn khuôn mặt kia có chút quen, nghĩ ngợi một lúc thì mặt chợt biến sắc, không thốt được thêm lời nào khác.
Chờ mãi đầu dây bên kia không lên tiếng, Khiết Tâm mấy nay đều rất mệt đã ngủ thiếp lúc nào không hay. Đến khi tỉnh lại đã đến chiều, những tin tức về người yêu cũ của Á Lệ hoàn toàn biến mất không một dấu vết.
Những tài khoản đăng thông tin này lên mạng, cùng nhau thảo luận cũng lập tức bị xóa hoặc là đánh sấp. Họ tự biết một lực lượng phải lớn mạnh đến đâu mới có thể đè được chuyện này xuống, vì vốn dĩ Á Lệ là người nổi tiếng.
Dù không thể đăng lên nhưng bên ngoài vẫn có những lời bàn tán.
Ở một bên khác, tầng cao nhất của tòa nhà, Khúc Mặc ngồi trên ghế ung dung rung đùi vừa chiêm ngưỡng sắc mặt không vui vẻ của Gia Huy. Từ lúc quen biết đến giờ, đây là khoảnh khắc khiến anh đau đầu nhất.
Nhìn tấm ảnh trên màn hình, nỗi đau khơi gợi tận đáy lòng, một cảm giác đau nhói lan tỏa trong tim. Khúc Mặc không thể chịu đựng được sự im ắng quá lâu, lời không thông qua não.
"Có ngồi cũng không giải quyết được gì, trực tiếp đến chỗ cô ta nói thẳng đi.
Những bức ảnh đó, Khúc Mặc đã cho người liên tục ém xuống, bài cứ đăng là bị đánh sập. Dù không nói rõ người đăng là ai nhưng Gia Huy căn bản biết rõ những bức ảnh này chỉ có duy nhất một người có
Mân mê chiếc máy ảnh trong tay, Á Lệ nhìn từng tấm ảnh hiện lên trên. Cô ta muốn đăng tất thảy những tấm ảnh hai người cùng chụp chung hạnh phúc đến thế nào. Nhưng đáng tiếc là ảnh không thể đăng được nữa, vì tất cả những nick phụ đăng lên đều bị khóa.
"Em là người đăng ảnh đúng không?"
Trợ lý theo bên cạnh Á Lệ từ lúc cô mới bước chân vào nơi này. Nên cô biết rõ tính cách của Á Lệ thế nào, một người vừa hiền lành, thân thiện luôn kính nghiệp. Vị trí ngày hôm nay đạt được Á Lệ đã phải trải qua biết bao sóng gió mới có thể ngồi vững.
Trợ lí không muốn vì chuyện quá khứ, khiến Á Lệ kéo bản thân xuống. Định nói thêm vài lời lập tức bị Á Lệ cắt ngang, cô đứng dậy cất máy ảnh vào túi.
"Em tự biết chừng mực." Trước khi ra khỏi cửa, Á Lệ lại nói tiếp:
"Hôm nay em ăn bên ngoài, chị không cần đợi cơm em."
Trợ lí ngồi đó thở dài, tính cách cứng rắn như thế một khi đã quyết thì chắc chắn không dễ bị lung lay. Á Lệ dù là một đứa trẻ ngoan, biết cầu tiến nhưng hiện tại bị quá khứ che mắt.
Sự nỗ lực của Á Lệ phần lớn là do muốn chính bản thân mình môn đăng hộ đối với người yêu cũ. Chính vì thế chỉ mới có vỏn vẹn vài năm đã đạt ngưỡng cửa diễn viên được yêu thích nhất năm. Lần này trở về vừa lúc nhận danh hiệu nữ diền viên trẻ triển vọng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.