Chương 40: .1: Đôn Hoàng Thực Nghiệp Ngu Đình Huyên (1)
Niêm Hoa
13/07/2021
Ngu đình Huyên cười đầy quyến rũ: “Được, vậy thì bàn chuyện công là được!”
Nói xông câu đó, ánh mắt của Ngu Đình Huyên vô ý đảo qua người Tô Ảnh, sau đó thoáng một cáu, lập tức quay đầu bình tĩnh nhìn Tô Ảnh vài lần, sau lưng Tô Ảnh lập tức cảm thấy sợ hãi.
Ánh mắt của người phụ nữ này, thật là đầy đủ đáng sợ!
Cô ta chính là muốn ăn tươi nuốt sống mình!
“Vị này chính là…” Ngu Đình Huyên hỏi trực tiếp: “Sao từ trước đến giờ đều chưa thấy qua?”
Tô Ảnh lập tức đứng thẳng người, nghe thấy Phó Thịnh giới thiệu nói: “Tô Ảnh, trợ lý đời sống của tôi. Vị này chính là tổng giám đốc của Đôn Hoàng thực nghiệp, cô cả của nhà họ Ngu, Ngu Đình Huyên!”
Tô Ảnh nhanh chóng nói: “Chào Ngu tổng!”
Ngu Đình Huyên khinh thường nhìn Tô Ảnh một cái, thản nhiên nói: “nếu chỉ là trợ lý đời sống, vậy thì nên làm tốt chức trách của mình, không nên xem không nên nghe không nền làm, những cái gì không thể nhìn thì cũng không thể nghe không thể làm, hiểu chưa?”
Nghe Ngu Đình Huyên kiêu ngạo nói, Tô Ảnh vẫn cung kính trả lời như cũ: “Ngu tổng dạy dỗ rất đúng, Tô Ảnh nhất định sẽ làm tròn chức trách của bản thân.”
Phó Thịnh cười như không cười liếc mắt nhìn Tô Ảnh một cái, Cát Tuấn đứng một bên, cũng không nhịn được liếc mắt nhìn Tô Ảnh một cái.
Nghe được câu trả lời của Tô Ảnh, Ngu Đình Huyên lại không nhịn được mà liếc cô một cái, hừ một tiếng, lúc này mới cười nói với Phó Thịnh: “Phó tổng, đang chờ anh rồi, chúng ta họp đi!”
Phó Thịnh gật đầu, nói với Tô Ảnh và Cát Tuấn: “Hai người nghỉ ngơi ở trong này một lát, không cần đi qua cùng tôi!”
“Vâng, tổng giám đốc.” Tô Ảnh và Cát Tuấn cùng nói.
Phó Thịnh rất nhanh liền đi cùng những người khác đến chỗ sofa, có người đưa trà bánh lên liền lui xuống.
Cát Tuấn và Tô Ảnh liền chờ ở bên ngoài đầy quy củ.
Cát Tuấn thường thường lại nhìn Tô Ảnh, nhìn đến mức cô thấy có chút không được tự nhiên, không nhịn được mà hỏi anh: “Trợ lý Cát Tuấn, anh có chuyện muốn nói với tôi à?”
Cát Tuấn nháy mắt mấy cái, không hé răng.
Ngay lúc cô cho rằng Cát Tuấn sẽ không trả lời câu hỏi của mình, bỗng nhiên anh mở miệng nói: “Nhà họ Phó có ý để cho tổng giám đốc kết hôn với Ngu Đình Huyên, nhà họ Ngu nắm trong tay độc quyền hạng nhất, độc quyền này ở trên thế giới chính là độc nhất, nhà họ Ngu đã đồng ý chỉ cần Ngu Đình Huyên gả đến nhà họ Phó, độc quyến này sẽ được trao cùng.”
Bỗng nhiên Tô Ảnh ngẩng đầu nhìn Cát Tuấn, không rõ ý tứ những lời mà anh ta nói.
Cát Tuấn tiếp tục nói: “Nhà họ Phó cần những kỹ thuật độc quyền này.”
Còn lại mà nói, Cát Tuấn sống chết cũng không chịu nhiều lời thêm một chữ rồi.
Tô Ảnh vẫn rất mờ mịt, không hiểu ý của anh.
Nếuo ô nmay là trợ lý Mộc Minh thì tốt hơn nhiều, trợ lý Mộc Minh có thể nói rõ ràng, Cát Tuấn này… nhiều thêm một câu sẽ chết!
Cát Tuấn quay đầu không nhìn Tô Ảnh nữa, từ đầu đã không tính toán sẽ phản ứng với cô rồi.
ở bên kia, Phó Thịnh và những người đó nói chuyện thật lâu, sơ bộ định ra ý đồ hợp tác trong tương lai.
Những người khác nhìn ánh mắt của Ngu Đình Huyên, đều vô cùng thức thời xin phép rời đi trước.
Phó Thịnh đứng dậy cũng phải rời đi, Ngu Đình Huyên lập tức kéo cánh tay của anh lại, thật sự nhìn anh nói: “Phó tổng, nếu nhà họ Phó cần kỹ thuật độc quyền này của chúng ta như thế, vì sao anh không đáp ứng với người trong nhà, kết hôn với tôi? Là tôi không đủ đẹp sao? Hay là lo rằng kỹ thuật độc quyền của chúng tôi không đủ dùng? Tôi là con gái duy nhất của nhà tôi, trong tương lai toàn bộ mọi thứ của nhà họ Ngu đều là của tôi! Chỉ cần chúng ta kết hôn…”
Phó Thịnh lập tức giơ tay hất tay của Ngu Đình Huyên ra, mặ mày không cảm xúc, hiện lên một chút trêu tức: “Ngu tổng cảm thấy Phó Thịnh tôi đã lưu lạc đến nông nỗi phải bán sắc để đổi lấy lợi ích của gia tộc sao?”
Nói xông câu đó, ánh mắt của Ngu Đình Huyên vô ý đảo qua người Tô Ảnh, sau đó thoáng một cáu, lập tức quay đầu bình tĩnh nhìn Tô Ảnh vài lần, sau lưng Tô Ảnh lập tức cảm thấy sợ hãi.
Ánh mắt của người phụ nữ này, thật là đầy đủ đáng sợ!
Cô ta chính là muốn ăn tươi nuốt sống mình!
“Vị này chính là…” Ngu Đình Huyên hỏi trực tiếp: “Sao từ trước đến giờ đều chưa thấy qua?”
Tô Ảnh lập tức đứng thẳng người, nghe thấy Phó Thịnh giới thiệu nói: “Tô Ảnh, trợ lý đời sống của tôi. Vị này chính là tổng giám đốc của Đôn Hoàng thực nghiệp, cô cả của nhà họ Ngu, Ngu Đình Huyên!”
Tô Ảnh nhanh chóng nói: “Chào Ngu tổng!”
Ngu Đình Huyên khinh thường nhìn Tô Ảnh một cái, thản nhiên nói: “nếu chỉ là trợ lý đời sống, vậy thì nên làm tốt chức trách của mình, không nên xem không nên nghe không nền làm, những cái gì không thể nhìn thì cũng không thể nghe không thể làm, hiểu chưa?”
Nghe Ngu Đình Huyên kiêu ngạo nói, Tô Ảnh vẫn cung kính trả lời như cũ: “Ngu tổng dạy dỗ rất đúng, Tô Ảnh nhất định sẽ làm tròn chức trách của bản thân.”
Phó Thịnh cười như không cười liếc mắt nhìn Tô Ảnh một cái, Cát Tuấn đứng một bên, cũng không nhịn được liếc mắt nhìn Tô Ảnh một cái.
Nghe được câu trả lời của Tô Ảnh, Ngu Đình Huyên lại không nhịn được mà liếc cô một cái, hừ một tiếng, lúc này mới cười nói với Phó Thịnh: “Phó tổng, đang chờ anh rồi, chúng ta họp đi!”
Phó Thịnh gật đầu, nói với Tô Ảnh và Cát Tuấn: “Hai người nghỉ ngơi ở trong này một lát, không cần đi qua cùng tôi!”
“Vâng, tổng giám đốc.” Tô Ảnh và Cát Tuấn cùng nói.
Phó Thịnh rất nhanh liền đi cùng những người khác đến chỗ sofa, có người đưa trà bánh lên liền lui xuống.
Cát Tuấn và Tô Ảnh liền chờ ở bên ngoài đầy quy củ.
Cát Tuấn thường thường lại nhìn Tô Ảnh, nhìn đến mức cô thấy có chút không được tự nhiên, không nhịn được mà hỏi anh: “Trợ lý Cát Tuấn, anh có chuyện muốn nói với tôi à?”
Cát Tuấn nháy mắt mấy cái, không hé răng.
Ngay lúc cô cho rằng Cát Tuấn sẽ không trả lời câu hỏi của mình, bỗng nhiên anh mở miệng nói: “Nhà họ Phó có ý để cho tổng giám đốc kết hôn với Ngu Đình Huyên, nhà họ Ngu nắm trong tay độc quyền hạng nhất, độc quyền này ở trên thế giới chính là độc nhất, nhà họ Ngu đã đồng ý chỉ cần Ngu Đình Huyên gả đến nhà họ Phó, độc quyến này sẽ được trao cùng.”
Bỗng nhiên Tô Ảnh ngẩng đầu nhìn Cát Tuấn, không rõ ý tứ những lời mà anh ta nói.
Cát Tuấn tiếp tục nói: “Nhà họ Phó cần những kỹ thuật độc quyền này.”
Còn lại mà nói, Cát Tuấn sống chết cũng không chịu nhiều lời thêm một chữ rồi.
Tô Ảnh vẫn rất mờ mịt, không hiểu ý của anh.
Nếuo ô nmay là trợ lý Mộc Minh thì tốt hơn nhiều, trợ lý Mộc Minh có thể nói rõ ràng, Cát Tuấn này… nhiều thêm một câu sẽ chết!
Cát Tuấn quay đầu không nhìn Tô Ảnh nữa, từ đầu đã không tính toán sẽ phản ứng với cô rồi.
ở bên kia, Phó Thịnh và những người đó nói chuyện thật lâu, sơ bộ định ra ý đồ hợp tác trong tương lai.
Những người khác nhìn ánh mắt của Ngu Đình Huyên, đều vô cùng thức thời xin phép rời đi trước.
Phó Thịnh đứng dậy cũng phải rời đi, Ngu Đình Huyên lập tức kéo cánh tay của anh lại, thật sự nhìn anh nói: “Phó tổng, nếu nhà họ Phó cần kỹ thuật độc quyền này của chúng ta như thế, vì sao anh không đáp ứng với người trong nhà, kết hôn với tôi? Là tôi không đủ đẹp sao? Hay là lo rằng kỹ thuật độc quyền của chúng tôi không đủ dùng? Tôi là con gái duy nhất của nhà tôi, trong tương lai toàn bộ mọi thứ của nhà họ Ngu đều là của tôi! Chỉ cần chúng ta kết hôn…”
Phó Thịnh lập tức giơ tay hất tay của Ngu Đình Huyên ra, mặ mày không cảm xúc, hiện lên một chút trêu tức: “Ngu tổng cảm thấy Phó Thịnh tôi đã lưu lạc đến nông nỗi phải bán sắc để đổi lấy lợi ích của gia tộc sao?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.