Chương 241: Gặp nhau (1)
Bích Ngọc Tiêu
09/01/2019
Cô lập tức nhặt lên, vẻ mặt kinh hoảng quét về phía giữa sân!
Lãnh Tư Thành sẽ đến? Lãnh Tư Thành cũng tới? Có lẽ, anh liền ở nơi này, ở dưới sân khấu?
Nhưng hiện tại ánh đèn trong hội trường lờ mờ, ngoại trừ trên sân khấu có ánh sáng mạnh, tất cả mọi nơi đều một mảnh tối đen. Đừng nói Lãnh Tư Thành, đến bóng người đều không thấy rõ!
Tuy rằng Cố Thanh Thanh nghĩ tới, về sau ở trường hợp công việc, lại gặp phải Lãnh Tư Thành, cô tuyệt đối không trốn. Nhưng mà, bất thình lình đụng tới nhà họ Từ, nhà họ Nhiếp, Từ Tử Câm, Nhiếp Chi Ninh. Không phải Từ Tử Bội chưa tới sao, có lẽ, sẽ cùng Lãnh Tư Thành tay nắm tay cùng nhau tiến vào?
Tưởng tượng đến hình ảnh này, cô vẫn là muốn mềm chân chạy trốn!
Hai người đứng ở cửa hông, liền ở ngay lúc này, ngoài cửa lớn truyền đến một tiếng cười kiêu ngạo!
“Bữa tiệc lớn như vậy, mở màn cũng không mời tôi tới, sợ là không tốt lắm đâu?”
Theo tiếng cười này mà đến, là âm thanh cửa lớn sảnh tiệc bị lập tức đẩy ra!
Bởi vì động tĩnh này, sảnh tiệc vốn tối đen cũng lập tức ánh đèn mở rộng ra! Ở giữa sảnh tiệc, Lãnh Tư Thành mặc tây trang Armani màu xám đậm chọn lựa kỹ càng, áo khoác màu đen, cà vạt màu nâu đỏ, ngực kẹp cái kẹp ngực kim cương tinh xảo lóng lánh. Kiểu tóc soái khí không kềm chế được, phối với lông mày hơi nhướng của anh, gợi khóe môi lên, giơ cằm lên, quả thực là ánh sáng bắn ra bốn phía!
Phía sau anh, trợ lý Trình đi theo cùng một nhân vật kiểu vệ sĩ khác, trong tay nâng một cái hộp gấm, vừa nhìn chính là tới tặng lễ. Chỉ là, dưới sao quanh trăng sáng như vậy, hai giày da bóng lưỡng dưới chân Lãnh Tư Thành, thong dong dẫm thảm đỏ, đi từng bước một đến trước sân khấu. Mấy người đứng ở trên sân khấu, rõ ràng đứng cao hơn anh, nhưng mà, lúc này nhìn xuống từ trên cao, lại như là Lãnh Tư Thành!
Khách khứa tham gia dưới sân khấu, đại đa số là bạn bè thân thích cùng nhân viên công ty quan trọng của nhà họ Từ và nhà họ Nhiếp, Lãnh Tư Thành tới chơi, làm trước mắt người sáng ngời!
Chờ đi đến dưới sân khấu, Lãnh Tư Thành hơi hơi hất cằm lên, tròng mắt màu hổ phách chậm rãi đảo qua, lướt qua Từ Bá Tiên Từ Trọng Tục cùng vợ của bọn họ, lại lướt qua cha mẹ nhà họ Nhiếp, nhìn nhìn Từ Tử Câm, cuối cùng, dừng ở trên mặt hơi hơi kinh ngạc của Nhiếp Chi Ninh -- đặc biệt, là nhìn ở trên đôi tay giao nắm của anh ta và Từ Tử Câm, tươi cười trên mặt càng lúc càng lớn.
“Bác Từ bác Lam, chú Từ dì Lý, chí Nhiếp dì Trương, chào mọi người.” Lãnh Tư Thành nói chuyện tuy rằng lễ phép, nhưng trên biểu tình lại không có bao nhiêu vẻ tôn kính, sau đó giọng nói vừa chuyển, lại nhìn về phía Từ Tử Câm và Nhiếp Chi Ninh, gợi lên một chút tươi cười, “…… Còn có Tử Câm, Chi Ninh, đã lâu không gặp.”
Lãnh Tư Thành sẽ đến? Lãnh Tư Thành cũng tới? Có lẽ, anh liền ở nơi này, ở dưới sân khấu?
Nhưng hiện tại ánh đèn trong hội trường lờ mờ, ngoại trừ trên sân khấu có ánh sáng mạnh, tất cả mọi nơi đều một mảnh tối đen. Đừng nói Lãnh Tư Thành, đến bóng người đều không thấy rõ!
Tuy rằng Cố Thanh Thanh nghĩ tới, về sau ở trường hợp công việc, lại gặp phải Lãnh Tư Thành, cô tuyệt đối không trốn. Nhưng mà, bất thình lình đụng tới nhà họ Từ, nhà họ Nhiếp, Từ Tử Câm, Nhiếp Chi Ninh. Không phải Từ Tử Bội chưa tới sao, có lẽ, sẽ cùng Lãnh Tư Thành tay nắm tay cùng nhau tiến vào?
Tưởng tượng đến hình ảnh này, cô vẫn là muốn mềm chân chạy trốn!
Hai người đứng ở cửa hông, liền ở ngay lúc này, ngoài cửa lớn truyền đến một tiếng cười kiêu ngạo!
“Bữa tiệc lớn như vậy, mở màn cũng không mời tôi tới, sợ là không tốt lắm đâu?”
Theo tiếng cười này mà đến, là âm thanh cửa lớn sảnh tiệc bị lập tức đẩy ra!
Bởi vì động tĩnh này, sảnh tiệc vốn tối đen cũng lập tức ánh đèn mở rộng ra! Ở giữa sảnh tiệc, Lãnh Tư Thành mặc tây trang Armani màu xám đậm chọn lựa kỹ càng, áo khoác màu đen, cà vạt màu nâu đỏ, ngực kẹp cái kẹp ngực kim cương tinh xảo lóng lánh. Kiểu tóc soái khí không kềm chế được, phối với lông mày hơi nhướng của anh, gợi khóe môi lên, giơ cằm lên, quả thực là ánh sáng bắn ra bốn phía!
Phía sau anh, trợ lý Trình đi theo cùng một nhân vật kiểu vệ sĩ khác, trong tay nâng một cái hộp gấm, vừa nhìn chính là tới tặng lễ. Chỉ là, dưới sao quanh trăng sáng như vậy, hai giày da bóng lưỡng dưới chân Lãnh Tư Thành, thong dong dẫm thảm đỏ, đi từng bước một đến trước sân khấu. Mấy người đứng ở trên sân khấu, rõ ràng đứng cao hơn anh, nhưng mà, lúc này nhìn xuống từ trên cao, lại như là Lãnh Tư Thành!
Khách khứa tham gia dưới sân khấu, đại đa số là bạn bè thân thích cùng nhân viên công ty quan trọng của nhà họ Từ và nhà họ Nhiếp, Lãnh Tư Thành tới chơi, làm trước mắt người sáng ngời!
Chờ đi đến dưới sân khấu, Lãnh Tư Thành hơi hơi hất cằm lên, tròng mắt màu hổ phách chậm rãi đảo qua, lướt qua Từ Bá Tiên Từ Trọng Tục cùng vợ của bọn họ, lại lướt qua cha mẹ nhà họ Nhiếp, nhìn nhìn Từ Tử Câm, cuối cùng, dừng ở trên mặt hơi hơi kinh ngạc của Nhiếp Chi Ninh -- đặc biệt, là nhìn ở trên đôi tay giao nắm của anh ta và Từ Tử Câm, tươi cười trên mặt càng lúc càng lớn.
“Bác Từ bác Lam, chú Từ dì Lý, chí Nhiếp dì Trương, chào mọi người.” Lãnh Tư Thành nói chuyện tuy rằng lễ phép, nhưng trên biểu tình lại không có bao nhiêu vẻ tôn kính, sau đó giọng nói vừa chuyển, lại nhìn về phía Từ Tử Câm và Nhiếp Chi Ninh, gợi lên một chút tươi cười, “…… Còn có Tử Câm, Chi Ninh, đã lâu không gặp.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.