Chương 62: Phí qua đêm (2)
Bích Ngọc Tiêu
30/06/2018
Editor: May
“Như thế nào, không trả tiền? Được rồi, vậy tôi liền báo cảnh sát!” Người nhà kia cũng không cam lòng yếu thế. Lúc trước đập cửa hàng, còn có thể dựa vào tiền tới giải quyết, nhưng hiện tại em trai anh ta xảy ra nguy hiểm, chỉ cần báo cảnh sát, ít nhất cũng là “tội sơ ý đả thương người”, là có thể ngồi tù!
Mắt thấy lại muốn phát triển thành một sự kiện bạo lực, Cố Thanh Thanh nổi giận:"Anh, anh bớt tranh cãi cho em!”
Quay đầu, cô lại nhìn về phía gia đình người bị hại, thái độ thành khẩn: “Anh yên tâm, bên phía chúng tôi sẽ tích cực phối hợp.”
Nói “Phối hợp” đơn giản, nhưng “Phối hợp” như thế nào, còn không phải đòi tiền?
Hôn nhân của cô và Lãnh Tư Thành một lời khó nói hết, sau khi kết hôn, cô vẫn luôn đang đi học, Lãnh Tư Thành cũng không cho cô đi làm. Tất cả “Thu vào”, chỉ có mỗi tháng lúc Lãnh Tư Thành lại đây “Lâm hạnh” cô, cho cô một vạn phí sinh hoạt.
Có một nửa trong đó, đưa cho mẹ làm phí phụng dưỡng.
Hiện tại bảo cô bồi thường tiền, cô đâu có tiền?
Ba năm tính lên, ngoại trừ học phí và phí sinh hoạt -- chống đỡ chết cũng chỉ 18 vạn tiền gửi ngân hàng.
Hơn nữa, cô cũng luôn không thể vẫn luôn đều giúp đỡ anh trai trả tiền đi?
Lại nói, hiện tại quan hệ của cô và Lãnh Tư Thành, còn nháo đến cứng đờ như vậy……
Cô ở bên này rối rắm, mà Cố Thanh Sơn còn chẳng hề để ý nói, “20 vạn lại không nhiều lắm, em gái, em gọi một cuộc điện thoại với em rể liền giải quyết xong.”
“Bảo em bỏ tiền, có thể.” Cố Thanh Thanh vừa dứt lời, biểu tình Cố Thanh Sơn buông lỏng, nhưng mà giây tiếp theo, anh ta liền lửa giận đào ngược, “Nhưng là, anh phải bảo đảm, đây là một lần cuối cùng, nếu sau này anh lại gây loạn nữa, anh sống hay chết, đều không có quan hệ với em!”
“Mày nói gì đó?” Cố Thanh Sơn lập tức nổi giận, Ngô Ái Mai hiển nhiên cũng không hài lòng: “Thanh Sơn là anh trai duy nhất con, con không giúp nó thì giúp ai?”
Cố Thanh Thanh quay đầu lại liếc nhìn anh trai một cái, nảy sinh ác độc nói: “Mẹ, lần này không thể tính như vậy nữa. Liền không nói ba năm gặp phải phiền phức này, lần trước là đánh bạc lần này là đánh nhau, còn đánh vỡ lá lách người ta nằm viện, tiếp theo có phải muốn giết người phóng hỏa hay không? Anh trai đã sắp 30 tuổi, chính anh ta không thể kiếm tiền cũng liền thôi, còn mỗi ngày đi ra ngoài chọc phiền toái! Lần này 20 vạn, con trả! Lại có lần sau, anh ta lại phát sinh chuyện gì, con đều sẽ không quản nó, mẹ cũng đừng gọi điện thoại cho con! Càng đừng tìm Lãnh Tư Thành!”
Cố Thanh Sơn vẫn luôn được sủng ái, đâu có thể chịu chỉ vào mũi mắng như vậy: “Mày không trả tiền, tao liền tìm em rể! Nếu không phải nhờ chúng tao, mày cho rằng màu có thể gả vào nhà họ Lãnh?”
“Như thế nào, không trả tiền? Được rồi, vậy tôi liền báo cảnh sát!” Người nhà kia cũng không cam lòng yếu thế. Lúc trước đập cửa hàng, còn có thể dựa vào tiền tới giải quyết, nhưng hiện tại em trai anh ta xảy ra nguy hiểm, chỉ cần báo cảnh sát, ít nhất cũng là “tội sơ ý đả thương người”, là có thể ngồi tù!
Mắt thấy lại muốn phát triển thành một sự kiện bạo lực, Cố Thanh Thanh nổi giận:"Anh, anh bớt tranh cãi cho em!”
Quay đầu, cô lại nhìn về phía gia đình người bị hại, thái độ thành khẩn: “Anh yên tâm, bên phía chúng tôi sẽ tích cực phối hợp.”
Nói “Phối hợp” đơn giản, nhưng “Phối hợp” như thế nào, còn không phải đòi tiền?
Hôn nhân của cô và Lãnh Tư Thành một lời khó nói hết, sau khi kết hôn, cô vẫn luôn đang đi học, Lãnh Tư Thành cũng không cho cô đi làm. Tất cả “Thu vào”, chỉ có mỗi tháng lúc Lãnh Tư Thành lại đây “Lâm hạnh” cô, cho cô một vạn phí sinh hoạt.
Có một nửa trong đó, đưa cho mẹ làm phí phụng dưỡng.
Hiện tại bảo cô bồi thường tiền, cô đâu có tiền?
Ba năm tính lên, ngoại trừ học phí và phí sinh hoạt -- chống đỡ chết cũng chỉ 18 vạn tiền gửi ngân hàng.
Hơn nữa, cô cũng luôn không thể vẫn luôn đều giúp đỡ anh trai trả tiền đi?
Lại nói, hiện tại quan hệ của cô và Lãnh Tư Thành, còn nháo đến cứng đờ như vậy……
Cô ở bên này rối rắm, mà Cố Thanh Sơn còn chẳng hề để ý nói, “20 vạn lại không nhiều lắm, em gái, em gọi một cuộc điện thoại với em rể liền giải quyết xong.”
“Bảo em bỏ tiền, có thể.” Cố Thanh Thanh vừa dứt lời, biểu tình Cố Thanh Sơn buông lỏng, nhưng mà giây tiếp theo, anh ta liền lửa giận đào ngược, “Nhưng là, anh phải bảo đảm, đây là một lần cuối cùng, nếu sau này anh lại gây loạn nữa, anh sống hay chết, đều không có quan hệ với em!”
“Mày nói gì đó?” Cố Thanh Sơn lập tức nổi giận, Ngô Ái Mai hiển nhiên cũng không hài lòng: “Thanh Sơn là anh trai duy nhất con, con không giúp nó thì giúp ai?”
Cố Thanh Thanh quay đầu lại liếc nhìn anh trai một cái, nảy sinh ác độc nói: “Mẹ, lần này không thể tính như vậy nữa. Liền không nói ba năm gặp phải phiền phức này, lần trước là đánh bạc lần này là đánh nhau, còn đánh vỡ lá lách người ta nằm viện, tiếp theo có phải muốn giết người phóng hỏa hay không? Anh trai đã sắp 30 tuổi, chính anh ta không thể kiếm tiền cũng liền thôi, còn mỗi ngày đi ra ngoài chọc phiền toái! Lần này 20 vạn, con trả! Lại có lần sau, anh ta lại phát sinh chuyện gì, con đều sẽ không quản nó, mẹ cũng đừng gọi điện thoại cho con! Càng đừng tìm Lãnh Tư Thành!”
Cố Thanh Sơn vẫn luôn được sủng ái, đâu có thể chịu chỉ vào mũi mắng như vậy: “Mày không trả tiền, tao liền tìm em rể! Nếu không phải nhờ chúng tao, mày cho rằng màu có thể gả vào nhà họ Lãnh?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.