Chương 89: Tôi sợ nhiễm bệnh (7)
Bích Ngọc Tiêu
14/07/2018
Chẳng lẽ -- lần này cô xinh đẹp hơn Trần Văn Tiệp, quần áo khéo léo hơn
cô ta, liền có thể đạt được tự tin gì đó? Là có thể, có thêm một phần
chú ý ở trong mắt của anh?
Rõ ràng sẽ không, cần gì phải chờ mong?
Rửa mặt, cô mới vừa đi ra toilet, liền phát hiện Lâm Chu Dật chờ ở bên ngoài.
Cố Thanh Thanh hoảng sợ: “Lâm tổng……”
Lâm Chu Dật tươi cười ôn hòa: “Nghe người ta nói cô ‘ lâm trận bỏ chạy ’, chạy tới toilet, vậy thì rất không tốt. Tuy rằng quảng cáo lần này xem như tôi ‘ thử nước’ với cô một lần, cũng không cần phải áp lực lớn đến hiện tại còn chưa xuất hiện chứ?”
Anh tươi cười ôn hòa trêu ghẹo một tiếng, ngược lại làm khí buồn bực trên người Cố Thanh Thanh ít đi không ít. Cô cười gật gật đầu: “Lâm tổng quên khi đó tôi là làm sao ngăn cản Trần Văn Tiệp ư. Chỉ cần ngài không sợ tôi đắc tội vị minh tinh mới nổi này là được……”
Đang nói, nơi thang máy truyền đến tiếng bước chân, Trần Văn Tiệp đã thật sự tới.
Sắc mặt Cố Thanh Thanh vừa thu lại, quay đầu nhìn về phía cô ta, có chút ngoài ý muốn phát hiện, Trần Văn Tiệp, tựa hồ tiều tụy không ít.
Trần Văn Tiệp vẫn là mang theo kính mát thật lớn, nhìn thấy Cố Thanh Thanh và Lâm Chu Dật cũng không chào hỏi. Nhưng sắc mặt cô ta tựa hồ không được tốt, không có chói lọi xinh đẹp khi nhìn thấy cô ta lần trước.
Không chỉ là Trần Văn Tiệp không có quá ngạo khí, đến trợ lý, người đại diện của cô, cũng hạ xuống theo không ít. Tuy rằng nỗ lực bày ra ra một bộ dáng cao “ngôi sao triển vọng”, nhưng trên mặt buồn bã ỉu xìu, làm sao cũng không che dấu được.
Đây là chuyện gì xảy ra?
Liên tưởng đến bộ dáng lãnh đạm ngày hôm qua Lãnh Tư Thành gọi điện thoại nói đến Trần Văn Tiệp trước khi đi kia, còn có buổi tối hôm trước lúc anh đi STAR thản nhiên kêu bạn gái -- chẳng lẽ, Trần Văn Tiệp “Thất sủng”?
Dưới cơn sửng sốt, Trần Văn Tiệp và trợ lý, người đại diện của cô ta đều vào phòng họp. Trần Văn Tiệp cũng không có loại bá đạo cùng ngạo khí không ai bì nổi trước kia, tiến vào phòng họp an vị ở trên sô pha một bên, không rên một tiếng. Nếu không phải nhìn ngoài cửa sổ xuất thần, chính là vẫn luôn cúi đầu thỉnh thoảng xem di động -- bộ dáng kia, giống như là một cô gái nhỏ chờ đợi bạn trai đáp lại.
Công việc quảng cáo khác, cô ta tựa hồ không quan tâm chút nào, cũng không để bụng, giao toàn quyền cho người đại diện tới xử lý.
Tuy rằng người đại diện bị Lãnh Tư Thành giáo huấn một trận, nhưng lúc này cũng cố nâng lên tinh thần. Lần này bọn họ tới thương lượng, chủ yếu là muốn rút ngắn thời gian quay quảng cáo, giảm bớt khó khăn quay chụp, thù lao đóng phim không đổi. Húc Dật bên này không có ý kiến gì, ý kiến khách hàng cũng không lớn -- vốn cho rằng tùy tiện tìm một người mẫu nhỏ tuyến 18 tới chụp quảng cáo, ai biết lập tức nổi danh, tự nhiên thực cao hứng.
Rõ ràng sẽ không, cần gì phải chờ mong?
Rửa mặt, cô mới vừa đi ra toilet, liền phát hiện Lâm Chu Dật chờ ở bên ngoài.
Cố Thanh Thanh hoảng sợ: “Lâm tổng……”
Lâm Chu Dật tươi cười ôn hòa: “Nghe người ta nói cô ‘ lâm trận bỏ chạy ’, chạy tới toilet, vậy thì rất không tốt. Tuy rằng quảng cáo lần này xem như tôi ‘ thử nước’ với cô một lần, cũng không cần phải áp lực lớn đến hiện tại còn chưa xuất hiện chứ?”
Anh tươi cười ôn hòa trêu ghẹo một tiếng, ngược lại làm khí buồn bực trên người Cố Thanh Thanh ít đi không ít. Cô cười gật gật đầu: “Lâm tổng quên khi đó tôi là làm sao ngăn cản Trần Văn Tiệp ư. Chỉ cần ngài không sợ tôi đắc tội vị minh tinh mới nổi này là được……”
Đang nói, nơi thang máy truyền đến tiếng bước chân, Trần Văn Tiệp đã thật sự tới.
Sắc mặt Cố Thanh Thanh vừa thu lại, quay đầu nhìn về phía cô ta, có chút ngoài ý muốn phát hiện, Trần Văn Tiệp, tựa hồ tiều tụy không ít.
Trần Văn Tiệp vẫn là mang theo kính mát thật lớn, nhìn thấy Cố Thanh Thanh và Lâm Chu Dật cũng không chào hỏi. Nhưng sắc mặt cô ta tựa hồ không được tốt, không có chói lọi xinh đẹp khi nhìn thấy cô ta lần trước.
Không chỉ là Trần Văn Tiệp không có quá ngạo khí, đến trợ lý, người đại diện của cô, cũng hạ xuống theo không ít. Tuy rằng nỗ lực bày ra ra một bộ dáng cao “ngôi sao triển vọng”, nhưng trên mặt buồn bã ỉu xìu, làm sao cũng không che dấu được.
Đây là chuyện gì xảy ra?
Liên tưởng đến bộ dáng lãnh đạm ngày hôm qua Lãnh Tư Thành gọi điện thoại nói đến Trần Văn Tiệp trước khi đi kia, còn có buổi tối hôm trước lúc anh đi STAR thản nhiên kêu bạn gái -- chẳng lẽ, Trần Văn Tiệp “Thất sủng”?
Dưới cơn sửng sốt, Trần Văn Tiệp và trợ lý, người đại diện của cô ta đều vào phòng họp. Trần Văn Tiệp cũng không có loại bá đạo cùng ngạo khí không ai bì nổi trước kia, tiến vào phòng họp an vị ở trên sô pha một bên, không rên một tiếng. Nếu không phải nhìn ngoài cửa sổ xuất thần, chính là vẫn luôn cúi đầu thỉnh thoảng xem di động -- bộ dáng kia, giống như là một cô gái nhỏ chờ đợi bạn trai đáp lại.
Công việc quảng cáo khác, cô ta tựa hồ không quan tâm chút nào, cũng không để bụng, giao toàn quyền cho người đại diện tới xử lý.
Tuy rằng người đại diện bị Lãnh Tư Thành giáo huấn một trận, nhưng lúc này cũng cố nâng lên tinh thần. Lần này bọn họ tới thương lượng, chủ yếu là muốn rút ngắn thời gian quay quảng cáo, giảm bớt khó khăn quay chụp, thù lao đóng phim không đổi. Húc Dật bên này không có ý kiến gì, ý kiến khách hàng cũng không lớn -- vốn cho rằng tùy tiện tìm một người mẫu nhỏ tuyến 18 tới chụp quảng cáo, ai biết lập tức nổi danh, tự nhiên thực cao hứng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.