Chương 57: Ngoại Truyện 1
__LePhong__
27/09/2016
Ngoại truyện 1: Chuyện trong qúa khứ? Người bí ẩn đã cứu sống nó..
Làn nước lạnh lẽo từ từ ôm lấy thân thể lạnh giá của nó rồi chìm sau xuống đáy sông...trong lúc ấy cả người nó bỗng cảm thấy có 1 lòng tay ôm lấy mình nhưng không biết người ấy là ai..
Rất nhanh nó đã được đưa lên bờ nước chảy ướt cả 1 vùng lớn..
-Ngốc..sao cô ngốc thế? Sao luôn khiến trái tim tôi đau thế hả??? Não phẳng đáng ghét.._Người ấy nướt mắt chảy dài trên khuôn mặt vòng tay ôm lấy thân thể nó vào lòng và ngươi ấy không ai khác chính là chàng trai bốc đồng,nóng nảy luôn cau có với nó luôn miệng gọi nó là não phẳng đáng ghét Cao Bảo Kiên
-Tôi xin lỗi..tôi xin lỗi..tôi đến trễ..._Kiên ôm nó trong lòng đau đớn cậu tự trách bản thân mình vì đến trễ..cậu nghe được câu chuyện giữa hắn và Sera nhưng cậu đến đã trễ bởi cậu nghĩ là người dưới nước kia sẽ là Nhi chứ không nghĩ người hắn cứu là Nhi cậu căn ghét hắn sao giữ nó bên mình mà lại không bảo vệ được nó nhưng còn cậu cậu chỉ là kẻ hèn không có dũng khí để bảo vệ nó...
Nhưng rồi khi cậu nhìn thấy hắn đến la hét đi tìm nó,lặn xuống mặt nước sâu tìm nó thì cậu lại lo sợ hèn nhát buông tay nó ra mà đi...chỉ có thể lẳng lặng nhìn nó từ sau khi bóng hắn khuất xa dần thì cậu mới bước ra khỏi màng đêm rồi từ từ mà đi trên bờ sông dài lạnh lẽo..
Làn nước lạnh lẽo từ từ ôm lấy thân thể lạnh giá của nó rồi chìm sau xuống đáy sông...trong lúc ấy cả người nó bỗng cảm thấy có 1 lòng tay ôm lấy mình nhưng không biết người ấy là ai..
Rất nhanh nó đã được đưa lên bờ nước chảy ướt cả 1 vùng lớn..
-Ngốc..sao cô ngốc thế? Sao luôn khiến trái tim tôi đau thế hả??? Não phẳng đáng ghét.._Người ấy nướt mắt chảy dài trên khuôn mặt vòng tay ôm lấy thân thể nó vào lòng và ngươi ấy không ai khác chính là chàng trai bốc đồng,nóng nảy luôn cau có với nó luôn miệng gọi nó là não phẳng đáng ghét Cao Bảo Kiên
-Tôi xin lỗi..tôi xin lỗi..tôi đến trễ..._Kiên ôm nó trong lòng đau đớn cậu tự trách bản thân mình vì đến trễ..cậu nghe được câu chuyện giữa hắn và Sera nhưng cậu đến đã trễ bởi cậu nghĩ là người dưới nước kia sẽ là Nhi chứ không nghĩ người hắn cứu là Nhi cậu căn ghét hắn sao giữ nó bên mình mà lại không bảo vệ được nó nhưng còn cậu cậu chỉ là kẻ hèn không có dũng khí để bảo vệ nó...
Nhưng rồi khi cậu nhìn thấy hắn đến la hét đi tìm nó,lặn xuống mặt nước sâu tìm nó thì cậu lại lo sợ hèn nhát buông tay nó ra mà đi...chỉ có thể lẳng lặng nhìn nó từ sau khi bóng hắn khuất xa dần thì cậu mới bước ra khỏi màng đêm rồi từ từ mà đi trên bờ sông dài lạnh lẽo..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.