Phải Lấy Người Như Anh
Đánh giá: 5.4/10 từ 32 lượt
Bạn đang đọc truyện Phải Lấy Người Như
Anh của tác giả Trần Thu trang, truyện thuộc thể loại ngôn tình sủng, mang
nhiều tình khúc ấm áp, nhẹ nhàng.
"Trái tim em chỉ có ước mơ.
Em vẫn nghĩ rằng lấy chồng phải lấy người như anh
Đêm đêm ngước nhìn trăng, mơ có anh bên cạnh
Hoa trên mặt đất nở vì ai, uyên ương dưới nước thành đôi vì ai.
Thả chiếc khăn tay theo gió bay đến bên anh."
“Đêm qua, sau khi được nàng dẫn dắt vào những phút giây đắm say ngọt ngào, lau khô những giọt nước mắt của nàng bằng môi mình và nghe chính mình gọi tên nàng tha thiết, chàng đã ngay lập tức nhớ ra rằng nàng không phải dành cho mình. Chàng thấy hoang mang, hoàn cảnh của nàng quá phức tạp đối với một người mới bước vào đời như chàng.
Thanh không thể giải thích nổi những cảm nhận đã có với nàng là xuất phát từ tình cảm hay chỉ vì ảnh hưởng của những kinh nghiệm dày dạn mà một người đàn bà như nàng có thừa. Băn khoăn về tình cảm hộ tâm của chính mình, chàng để ý nghĩ cảu mình hiện lên trong mắt và Vân đã đọc thấy nó.
Mở nắp ống kính lắp vào chiếc Canon giống y hệt của Vân, chàng hướng về ngôi nhà nằm lưng chừng trên sườn đồi phía xa. Ngôi nhà nhỏ lợp mái gỗ đơn sơ nép vào một cây tùng tán xanh ngắt toả rộng. Truyện trên nền trời xanh và dưới những tia nắng trong vắt của buổi sớm, khung cảnh đó có vẻ ấm áp lạ kỳ. Chàng bấm máy ngay lập tức rồi ngẫm nghĩ đặt một cái tên cho bức ảnh vừa chụp. Phân vân giữa các ý tưởng, che chở hay Nương tựa hay cả hai, mãi mà chàng vẫn chưa quyết được tên ưng ý. Chụp thêm vài kiểu trời mây đồi núi nữa, chàng quay lại và thấy nhói tim…” .
"Trái tim em chỉ có ước mơ.
Em vẫn nghĩ rằng lấy chồng phải lấy người như anh
Đêm đêm ngước nhìn trăng, mơ có anh bên cạnh
Hoa trên mặt đất nở vì ai, uyên ương dưới nước thành đôi vì ai.
Thả chiếc khăn tay theo gió bay đến bên anh."
“Đêm qua, sau khi được nàng dẫn dắt vào những phút giây đắm say ngọt ngào, lau khô những giọt nước mắt của nàng bằng môi mình và nghe chính mình gọi tên nàng tha thiết, chàng đã ngay lập tức nhớ ra rằng nàng không phải dành cho mình. Chàng thấy hoang mang, hoàn cảnh của nàng quá phức tạp đối với một người mới bước vào đời như chàng.
Thanh không thể giải thích nổi những cảm nhận đã có với nàng là xuất phát từ tình cảm hay chỉ vì ảnh hưởng của những kinh nghiệm dày dạn mà một người đàn bà như nàng có thừa. Băn khoăn về tình cảm hộ tâm của chính mình, chàng để ý nghĩ cảu mình hiện lên trong mắt và Vân đã đọc thấy nó.
Mở nắp ống kính lắp vào chiếc Canon giống y hệt của Vân, chàng hướng về ngôi nhà nằm lưng chừng trên sườn đồi phía xa. Ngôi nhà nhỏ lợp mái gỗ đơn sơ nép vào một cây tùng tán xanh ngắt toả rộng. Truyện trên nền trời xanh và dưới những tia nắng trong vắt của buổi sớm, khung cảnh đó có vẻ ấm áp lạ kỳ. Chàng bấm máy ngay lập tức rồi ngẫm nghĩ đặt một cái tên cho bức ảnh vừa chụp. Phân vân giữa các ý tưởng, che chở hay Nương tựa hay cả hai, mãi mà chàng vẫn chưa quyết được tên ưng ý. Chụp thêm vài kiểu trời mây đồi núi nữa, chàng quay lại và thấy nhói tim…” .