Phàm Thiếu Anh Thật Là Hư

Chương 6

thuytinh103

07/11/2018

_Phàm chủ tịch...có thể nào cho tôi vay tiền...

Tịch Hạ Di gặng hỏi lần nữa, cô hụt hẫng lo sợ đêm dài lắm mộng, nơi lồng ngực bị bàn tay ma quỷ nào đó dày vò cảm thấy rất đau còn ẩn đỏ

_Tôi muốn hôn sau đó mới đồng ý

Cô nghe đến hai chữ đồng ý của hắn thì mừng đến phát khóc, mặt kệ là hắn muốn hôn chỗ nào chỉ cần hắn đồng ý xem như cô đã có chắc trong tay sống tiền lớn, tuyến lệ của cô cũng bắt đầu hoạt động, khi mà cô nghĩ hành động bỉ ổi của hắn chỉ dừng lại ở việc sờ soạn thôi, không ngờ hắn còn muốn hôn, cô càng không ngờ gương mặt đẹp hút hồn đó lại ẩn chứa tâm hồn lạnh lẽo

_Còn suy nghĩ à? Cô nên nhớ cô không phải người duy nhất khiến tâm trạng tôi tốt hơn...

Phàm Khiết Thần trầm tư nhíu mày kiếm, ánh mắt cương nghị liếc nhìn, thấy cô suy nghĩ lâu quá liền nổi giận mất hứng nói cho cô biết nếu hắn đổi ý thì mọi chuyện sẽ như thế nào, cô cũng nên biết mức độ nguy hiểm khi đối mặt với hắn, đùa với lửa có ngày bỏng tay, với hắn việc tìm phụ nữ không khó

_Được...Tôi đồng ý...

Tịch Hạ Di như hồn đã lìa khỏi xác, cô mang tâm trạng gượng ép để hắn thoả ý, cô gái ngây thơ nghĩ rằng nếu chỉ hôn sờ soạn mà có tiền vậy cô sẽ cố gắng, cô nghĩ vẫn còn may mắn khi mình chưa phải bán thân, mà nghĩ lại hắn làm gì cần loại cỏ dại như cô làm ấm giường. Cô đưa tay cởi từng cúc áo trên người trong khó nhọc, tủi nhục nhẫn nhịn tâm can chết lặng vứt cái áo ngực xuống sàn, để lộ hai quả anh đào căng mọng trắng ngần, việc để cho một người đàng ông lạ nhìn vào ngực trần thật khiến cô chỉ muốn chết, quá hổ thẹn

Phàm Khiết Thần hài lòng ôm eo cô kéo về phía mình, hắn cúi người hôn lên vai cô, hắn mơn trớn dời lưỡi xuống ngực cô cắn một cái, cô tủi thân chỉ biết cúi đầu, hai tay bám chặt vào thành giường chịu đựng cái hôn ác liệt của hắn, hắn không những chỉ hôn mà còn mút lấy phần tròn trĩnh, gặm luôn viên ngọc nhỏ làm chúng dao động trong thẹn thùng, Hạ Di cắn răng rùng mình nhìn cái lưỡi dài quét trên ngực mình

_Vì tiền...phải cố lên, chỉ một cái hôn thôi mà...huhu...

Cô khóc thầm nghĩ đến số tiền lớn để trấn an bản thân, đang chìm trong suy nghĩ miên mang thì cô bất ngờ bị hắn đè xuống giường, hắn còn mạnh tay xé rách váy của cô, hắn thô bạo giật luôn cả quần lót của cô xuống đất...

_Phàm chủ tịch...ngài không giữ lời hứa?

Tịch Hạ Di thét lớn trong kinh hãi, cô dùng hai tay che ngực, từng mảng da thịt trắng ngần hiện ra trước mắt hắn, hắn nói chỉ sờ và hôn, bây giờ lại cuồng bạo đè cô xuống giường, con người không biết giữ lời hứa, nham hiểm, tàn khốc.



_Tôi đã đồng ý nhưng chưa bao giờ nói rõ số tiền là bao nhiêu...

Phàm Khiết Thần kéo hai tay cô ra xa, hắn thoả mãn nhìn cơ thể non nớt của cô, có bao giờ Phàm Khiết Thần bỏ qua cho một thân mình loã thể trước mắt, cô quá ngây thơ rồi, hắn nhìn thấy cô không mảnh vải che thân đã không kìm chế được muốn chiếm hữu cô thật lâu

_Sao? Lựa chọn đi, cái gì cũng phải theo quy trình...

Hắn nói đến thế cô đã hiểu ý của hắn, ban đầu hắn cho cô lựa chon, một cái sờ là một giá, một cái hôn lại có giá khác...và nếu cô muốn lấy trọn số tiền lớn thì phải đánh đổi bản thân vì Phàm Khiết Thần chưa bao giờ cho không ai cái gì, đáng nhẽ mọi chuyện đã xong xuôi từ sớm nếu như cô không khán cự, xưa nay chưa có phụ nữa nào đến tận giường hắn mà từ chối như cô

Tịch Hạ Di biết mình đã bị hắn lừa, cô làm sao có thể lựa chọn được nữa, nên chỉ biết gật đầu, cổ họng đã đóng băng vì nghẹn nên không nói được gì

_Vì cô khán cự nên chỉ còn 7 phần 10, có chịu vay không?

Hắn xảo huyệt đàng ép cô, cô vì do dự mà mất đi 3 phần trong số tiền, nếu còn chần chừ thì số tiền sẽ không còn lại bao nhiêu cô cay đắng nhìn con người vô tình lạnh lùng này

_Cái gì tôi cũng đồng ý...

Sau lời nói đó cô sẽ phải hối hận muôn đời nhưng cô không còn cách nào tốt hơn cả, ngoài hắn ra cô không biết phải đi đâu kiếm ra số tiền lớn trong một ngày

Tịch Hạ Di gạt nước mắt, uất ức trả lời tên ác quỷ như hắn, cô không hiểu nổi một con người với thân hình chuẩn sáu múi, gương mặt đẹp như thiên thần lại mang tâm địa xấu xa như thế

_Từ ngày đó chưa bị ai đâm à?

Hắn trong đầu xấu xa phát ngôn lúc nào cũng mang tính chất xuyên thấu nội tâm người khác, cô đau khổ muốn chết còn hắn hả hê chậm rãi trêu đùa



Hắn hôn cũng đã hôn, sờ cũng đã sờ soạn, cô bây giờ mềm nhũn như vũng nước nằm trên giường không chút khán cự, cô chỉ biết chờ đợi những thứ không mấy tốt đẹp bằng cách cầu nguyện trấn an bản thân rồi mọi chuyện sẽ trôi qua

_Muốn tôi sũng sao? Đừng mơ, đồ bẩn qua một đêm thì cút khóc lóc cái gì?

Phàm Khiết Thần cởi áo sơ mi vứt vào mặt cô quát to, bộ dạng cực kỳ khinh bỉ, nhìn cô nằm trên giường chờ đợi hắn ân ái thật nực cười, hắn liền quát tháo sĩ nhục, cô ngây ngốc gạt nước mắt hiểu ra ý đồ đen tối tủi thân ngồi dậy, lủi thủi trèo lên người hắn ở thế chủ động, cô hít một hơi dài bắt buộc cơ thể làm chuyện không muốn, sau hôm nay cô sẽ không thể vui cười được nữa bởi bản thân đã quá nhục nhã, cô cầm lấy cái đó của hắn, lúc này nó đã rất cứng còn rất nóng, cô nhỏm người nhét nó vào chỗ nhạy cảm, từng chút một nhẹ nhàng, bên trong chật hẹp bó sát, phải cố gắng lắm chỗ nhạy cảm mới ôm trọn vật to, cô nhắm mắt ôm hông hắn đẩy người cho vừa lòng ai đó

_Phụt...

Nhưng kết quả vật cứng kia không nghe lời liền trượt ra khỏi chỗ nhạy cảm, cô loay hoay mãi nó cũng không chịu đi vào, vừa ngượng vừa uất ức, nếu được cô muốn cắt đứt nó cho rồi

_Muốn làm tôi đau à? Vô dụng...

Phàm Khiết Thần tức điên lồng lộn, đang hưng phấn thì bị cô dập tắt động hỏa vì bảo bối bị làm phiền, cô còn giật giật một hồi có thể dịch lỏng không kìm được sẽ bắn ra, hắn chưa làm ăn gì được đã bị cô phá hỏng lúc đó cô chết chắc, hắn nghiến răng nghiến lợi đưa tay véo mạnh ngọc nhỏ của cô kéo căng về phía trước hành hạ, đồng thời cầm lấy bảo bối cắm vào chỗ nhạy cảm, nhanh và dứt khoát, hắn thở phào thuận sự nhìn chỗ kia đã bị đâm rất sâu

_Á...

Từ phía trên, Tịch Hạ Di đột ngột phải dạng rộng hai chân còn bị bảo bối sưng to đâm vào, ở tư thế ngồi thẳng cô cảm nhận rất rõ vật dài kia đang cố tình ngọ ngoạy khai phá bên trong

_Đợi tôi đẩy người hay sao? Mau đẩy sâu vào...nhanh....

Phàm Khiết Thần hận bản thân sao lại xảy ra dục vọng với loại cỏ dại này chứ cái gì cũng phải chỉ dẫn không giống như mỹ nữ cao cấp của hắn chỉ cần búng tay đã tự biết uốn éo khêu gợi, hắn nóng nảy đưa tay ra sau lưng cô ve vuốt mấy cái sau đó di chuyển xuống mông cô xoa mạnh một cái, hắn còn nâng mông cô lên cao làm cô giật mình sợ hãi nhìn hắn mà không dám lên tiếng, cái động tác này khiến thân dưới của cô tiếp xúc rất gần với cơ thể hắn, cô khó chịu cảm nhận có thứ gì đó to lớn đang đặt ở bên trong mình...rất khó chịu...

_Huhu....

Cô cắn môi run rẩy, nhưng không dám nhúc nhích chỉ biết an phận chịu sự dày vò ác liệt của hắn, cô chống tay trên khuôn ngực rộng vạm vỡ bắt đầu nhỏm người lên xuống, từ chậm đến nhanh, theo nhịp xoa bóp mông của hắn, cái mông tội nghiệp bị hắn xoa đến đỏ ửng, hắn ở phía dưới còn đẩy người lên điên cuồng, cô có cảm giác mình bị đâm rất sâu, rất khốn đốn, quanh bụng giật tít lên co thắt liên hồi, hai quả anh đào lũng lẳng cũng vì vậy mà đung đưa rất mạnh, cứ bị dồn nén lên xuống lắc lư, hắn nhìn thấy chỉ muốn cắn muốn gặm muốn cáu mạnh vì quá kích động, hắn nhỏm người ngồi dậy, tay ôm lưng cô ve vuốt, miệng mút phần bầu bĩnh một cách cuồn nhiệt và dai sức, bên còn lại bị hắn bóp véo đến không lắc lư được nữa chúng e ấp nằm gọn trong năm ngón tay hắn cô là tiểu yêu dụ dỗ à? Hắn trông thấy đã không chối từ được dù cô là người duy nhất thuộc hàng tồi tệ mà hắn không nghĩ sẽ sử dụng, cứ thế một đêm náo nhiệt động tình như cuồng phong bão táp, hắn bế xốc cô từ giường ngủ đến sàn nhà, từ phòng tắm đến gầm giường, hết đứng đến ngồi, triền miên đến gần sáng mới thõa sắc dục buông tha cho cô, cô thở hổn hểnh co giật ôm gối chăn dày vò hồi lâu mới dập tắt được những phản xạ tự nhiên của cơ thể để trở lại bình thường, trong màn đêm cô vô tình nhìn thấy trên người hắn không còn thứ gì cả, cả cơ thể đẹp tuyệt mỹ hút hồn hiện lên trước mặt cô, cô ngẩn ngơ trước vẻ đẹp ấy, từ khuôn mặt đến bờ vai rộng, cơ bụng hoàn hảo...bỗng cô nhìn xuống thấy cái vật không nên thấy, cô sợ quá bừng tỉnh trở lại với cõi lòng dằng xé, nước mắt lại trào ra sau những khoái lạc trên cơ thể dùng đổi tiền, có lẽ tâm trạng hồn nhiên đã bị vấy bẩn bởi thế cô luôn ray rứt dằn vặt, có ai hiểu được nỗi đau của cô khi đem thân bán cho quỷ dữ

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ma
đấu phá thương khung

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Phàm Thiếu Anh Thật Là Hư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook