Chương 80: Cõi Không Lo Lắng Miên Trường. Ở Trong Biển Sữa Sen Thường Tốt Tươi.
Thiên Tôn
17/11/2023
Cõi giới Vaikuntha. Được biết đến là Phật Quốc không lo lắng. Sự trang nghiêm an tịnh thiêng liêng tuyệt đối. Nơi này cách trái đất chúng ta đang sống nhiều triệu năm ánh sáng.
Hôm nay tại nhà tranh bãi sậy, trời đêm nhiều sao. Phàm trần ngồi trước hiên nhà uống trà thanh tĩnh. Đêm khuya, hắn vào phòng nghĩ ngơi. Linh hồn lại vô tình phiêu du dạo trong thiên địa. Phàm trần đi đến Quốc độ Vaikuntha. Vừa đặt chân lên Quốc giới này. Lập tức có những thánh thú đại bàng thân người, cao to bước đến xá chào tiếp chuyện.
Hai thủ vệ canh cổng vào quốc giới Vaikuntha mới hỏi. Chẳng hay đại tu hành giả đến từ miền nào trong ba ngàn thiên địa?. Và cơ duyên gì mà ngài đến được đây?. Chúng tôi hết sức lấy làm hiếu kỳ thắc mắc. Kính xin đại hành giả cho chúng tôi được biết.
Phàm trần chấp tay xá chào một cách cung kính đối với hai thánh tướng đại bàng thân người. Rồi mới nói. Không dám giấu chư vị. Tôi là một nhân loại ở cõi Nam Diêm Phù Đề. Thời đại phong khởi đế quốc. Hôm nay trong cơn thiền định vô tình đến được đây. Ở hạ giới tôi làm nghề chèo đò. Kiếp xưa tên là Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn. Còn kiếp này tên gọi phàm trần. Xin hai vị thánh tướng chớ cười chê, vì sự xuất hiện đột ngột của phàm mỗ.
Hai thủ vệ canh giữ cổng vào mới nói. Nếu Thánh Giả đã tới được Phật Quốc này. Thì đó là đại sự nhân duyên viên mãn. Xin Thánh giả cứ vào trong ra mắt Đức Bạc Già Phạm. Cõi giới này không phải ai cũng đến được. Mà hễ đến được tức là người không tầm thường vậy. Chắc hẳn Đức Bạc Già Phạm sẽ rất vui lòng khi được Thánh giả đến thăm hỏi.
Phàm trần lúc này không biết Đức Bạc Già Phạm trong miệng hai thủ vệ đại bàng nói là ai?. Nhưng vẫn bình tâm đi vào cổng chính, bước vào trong Đại Phật Giới Vaikuntha.
Bên trong cõi Vaikuntha vô cùng trang nghiêm thanh tịnh, nơi đây do tộc đại bàng canh giữ, cũng có chợ búa, cũng có dân cư. Nhưng tất cả mọi người ở đây rất thánh thiện. Phàm Trần đi trên đường quan sát. Cõi giới này thanh nhẹ, không ô trượt. Giống dân ở đây xin đẹp thánh thiện. Không ham chơi. Chăm lo lao động xây dựng Quốc giới Vaikuntha vững mạnh.
Không biết qua bao lâu. Phàm trần đi vào trung tâm của cõi Vaikuntha. Trung tâm quốc độ này là 1 biển lớn. Lập tức có một thánh tướng đại bàng chim cánh vàng. Vị này là thủ lĩnh của tộc đại bàng. Được gọi là Kim Sí Điểu Vương. Phàm trần nhận ra Kim Sí Điểu Vương. Vì hồi thuở trước, Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn có chèo đò, chở vị này đi qua bến U Minh, cùng với một thanh niên da xanh đậm.
Kim Sí Điểu Vương bước đến xá chào phàm trần rồi nói. Hoan nghênh Thánh Giả đã đến được Phật Quốc Vaikuntha. Không ngờ năm đó, ngài chỉ là một tên chèo đò trên bến U Minh, mà bây giờ đạo hạnh lại tiến xa như vậy.
Phàm trần mới thưa. Kim Sí Điểu Vương đã quá lời. Phàm mỗ cũng không biết tại sao, trong cơn đại định lại đến cõi này. Gặp Kim Sí Điểu Vương ở nơi đây. Phàm mỗ hết sức vui vẻ. Thanh niên da xanh đậm năm đó đi cùng với Kim Sí Điểu Vương trên bến U Minh vẫn khỏe chứ?. Vẫn khỏe. Kim Sí Điểu Vương trả lời dứt khoát. Ngắn gọn. Rồi nói tiếp.
Kính mời thánh giả bước vào trong biển lớn gặp gỡ chủ nhân ta. Ngài sẽ rõ. Theo sự hướng dẫn của Kim Sí Điểu Vương. Phàm trần tiến vào biển lớn. Phàm trần đứng trên hoa sen to vàng trong biển lớn. Hoa sen như hiểu ý phàm trần. Nó trôi nhanh chở phàm trần phi nước đại trên mặt sóng.
Biển này không phải màu xanh. Mà là màu trắng của sữa. Nói cho đúng hơn, đây là một biển chứa đầy sữa. Phàm trần rất lấy làm thú vị. Vì cõi Vaikuntha trung tâm lại là một đại dương chứa đầy sữa. Không biết qua bao lâu thời gian. Kim Sí Điểu Vương thì bay phía trên không. Còn phàm trần thì ngồi trên bông sen to, trôi nhanh trên biển sữa, đến giữa trung tâm của đại dương.
Phàm trần nhìn từ xa, thì thấy một quái thú mãng xà 7 đầu đang nằm dài giữa biển sữa. Kim Sí Điểu Vương nói cho Phàm trần biết đó là Thánh Thú Shesha. Là thủy tổ của tộc naga. Rắn này có bảy đầu. Xuất hiện từ lúc vũ trụ hình thành. Rắn lại tu lành, ăn chay niệm phật. Đi theo bảo hộ chủ nhân của Kim Sí Điểu Vương.
Phàm trần đến gần Thánh Thú Shesha. Thì thấy một thân ảnh quen thuộc. Không ai khác chính là thanh niên da xanh đậm năm xưa đi cùng với Kim Sí Điểu Vương.
Thanh niên nằm dài trên lưng rắn thần Shesha. Bên cạnh là ái thê của y tên là Lakshmi đang dâng lên trái cây chín mộng và thức ăn tươi tốt.
Thanh niên da xanh đậm này trong y phục một vị vua cổ xưa Ấn Độ. Y có bốn tay. Tuy đang trong tư thế nằm thoải mái. Nhưng mỗi tay đều nắm giữ một thần vật.
Lần lượt trên mỗi tay là vỏ ốc, bánh xe, cây gậy gada, và hoa sen. Bốn đại pháp bảo có từ rất xưa cổ phát ra hào quang lóng lánh.
Phàm trần bước lên lưng thánh thú Shesha. Tiến đến gần thanh niên da xanh đậm, rồi chấp tay xá chào thật sâu. Thể hiện sự tôn kính. Thanh niên da xanh đậm trong khí chất thần thái cổ xưa. Y đang nhắm mắt tĩnh tâm.
Lúc này nàng Lakshmi mới lên tiếng nói. Phu quân, có khách đến thăm. Lập tức thanh niên da xanh đậm mở mắt ra nhìn phàm trần rồi cười nói. Quý hóa thay. Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn đến chơi. Cơn gió nào đã đưa ông đến đây?.
Xin tự giới thiệu. Ta tên gọi Tỳ Thấp Nô Na La Diên Na. Hay ông có thể gọi ta là Đức Bạc Già Phạm. Cõi giới Vaikuntha này là quốc độ do ta sáng lập. Đây là ái thê của ta tên gọi Lakshmi. Còn kia là thánh tướng trung thành của ta Kim Sí Điểu Vương Garuda.
Phàm trần mới nói. Thiệt cũng không biết nói sao. Phàm mỗ trong cơn đại định, đến được nơi đây. Nếu có chi không phải, xin Đức Bạc Già Phạm bỏ qua đừng trách tội.
Tỳ Thấp Nô Na La Diên Na mới cười nói. Đã đến ắt không tầm thường. Có gì đâu mà trách. Huống chi quốc độ Vaikuntha đâu thể có người tầm thường đến được. Phật Quốc này cách xa địa cầu vô lượng năm ánh sáng. Chỉ có bậc Đại Giác Giả mới đến được đây.
Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn ông đến được là phúc phần của ông. Nếu đã đến thì cứ ngồi xuống. Chúng ta cùng trò chuyện. Garuda. Mau đi mút một bát sữa cho Tỳ Thấp Nô Na La Diên Na ta tiếp đãi thượng khách.
Qua một lát sau. Kim Sí Điểu Vương Garuda mang lên cho Phàm trần một bát sữa. Phàm trần uống cạn mà cảm thấy toàn thân mát lạnh.
Lúc này Tỳ Thấp Nô Na La Diên Na mới nói. Thời đại phát triển, vật chất lên ngôi. Địa cầu bây giờ chắc xô bồ hỗn loạn. Văn hóa đồi trụy. Sự sa sút từ đạo đức con người. Dẫn đến niềm tin tôn giáo bị hoài nghi. Mà cái chính là tình dục phổ biến tràn lang thông qua cái con người gọi là công nghệ. Cho nên chính bản thân con người, tự hủy diệt con người.
Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn ông cũng thấy đó. Bất cứ một nền đại đạo nào, cũng đi đến chặng đường hủy diệt. Do chính các giáo đồ tạo nên. Và ngay cả đại đạo mà Tỳ Thấp Nô Na La Diên Na ta đã truyền xuống tinh cầu cũng không tránh khỏi hủy diệt. Đó là quy luật của cơ tạo hóa. Do con người không làm trọn. Chứ không thể trách đấng giáo tổ khai sáng được.
Như bọn thầy tế tự của ta nó ngông cuồng. Rồi lén lút dâm dục với giáo đồ. Rồi bị phát tán qua công nghệ. Rồi từ đó giáo đồ mất niềm tin với những kẻ cho là giáo chủ đại diện cho Tỳ Thấp Nô Na La Diên Na ta mà truyền giảng cho con dân.
Đại đạo nào cũng vậy. Cũng phải tàn lụi theo năm tháng. Còn đấng giáo tổ mãi là bất diệt. Ông thấy ta nói đúng không Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn?.
Phàm trần mới chấp tay thưa. Bạch Đức Bạc Già Phạm, theo như Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn tôi thấy. Ngày nay nhân loài không còn năng lực, tin nhận biết đâu là đúng.
Chúng sinh mê mờ trong vật chất. Nào những cuộc chơi thâu đêm suốt sáng. Nào quán bar, vũ trường, nào tình dục trụy lạc, nào chất cấm gây ảo giác. Nhân loài đang hủy diệt nền truyền thống đạo đức cổ xưa.
Mà con người lại cho rằng cái gì xưa cổ thì không phù hợp. Khoa học văn minh phát triển. Kéo theo nhiều hệ lụy xảy ra. Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn tôi thấy được số lượng tín đồ của Đức Bạc Già Phạm ngài đang ngày càng ích dần. Do họ đã dần mấy niềm tin với truyền thống cổ xưa. Họ không thấy được ánh sáng vinh quang vô thượng từ đấng giáo tổ của họ.
Họ không cảm nhận được đức từ bi vô lượng của Đức Bạc Già Phạm ngài.
Tỳ Thấp Nô Na La Diên Na nói. Chúng ta tạm gác chuyện đó qua một bên. Nói về bản thân ông đi. Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn. Từ năm ông gặp tôi cùng Garuda tại bến U Minh. Tôi có tặng ông thần ngôn ÁN NẶC ĐA. Ông tu luyện tới đâu rồi Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn?.
Phàm trần nói. Thiệt không dám giấu Đức Bạc Già Phạm. Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn tôi niệm xuyên suốt kể từ ngày đó đến nay. Nhưng không thấy được gì.
Tỳ Thấp Nô Na La Diên Na mới dùng bốn pháp bảo cổ xưa là vỏ ốc, bánh xe, cây gậy gada và hoa sen chọi về phía phàm trần. Bốn pháp khí thượng cổ va vào thân phàm trần rồi dội ngược trở lại trên các tay của Tỳ Thấp Nô Na La Diên Na mà không bị gì.
Tỳ Thấp Nô Na La Diên Na hết sức kinh ngạc. Mới vui mừng nói. Chúc mừng Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn đã tu luyện thần công đại thành. Phàm trần không hiểu. Mới hỏi như vậy là sao?.
Kim Sí Điểu Vương Garuda mới đứng kế bên nói. Thánh Giả phải biết bốn pháp khí thượng cổ của chủ nhân ta có khả năng hủy trời diệt đất. Mà lúc nảy ném vào người thánh giả. Thánh giả lại không hề hấn gì. Pháp khí lại phản hồi ngược lại. Chứng tỏ thánh giả đã tu luyện hết sức siêng năng chăm chỉ tột độ. Chính vì thế mà thánh giả mới lên đến tận Phật Quốc Vaikuntha này. Đó không phải là ngẫu nhiên. Đó là do chính công sức mồ hôi nước mắt mà thánh giả đã bỏ ra để có được.
Phàm trần mới nói. Vậy mà tại sao bình thường tôi chèo đò trên bến U Minh, bản thân tôi không cảm nhận được điều gì kỳ diệu ở thần ngôn ÁN NẶC ĐA.
Nàng Lakshmi mới nói. Thiệt thánh giả có điều không biết. Thần ngôn này tồn tại 90 triệu năm ánh sáng. Bị chôn vùi dưới đáy sông Hằng. Đến khi phu quân ta xuất hiện trên vũ trụ này. Mới vô tình phát hiện ra thần ngôn. Cũng không biết thần ngôn này là của một vị Bạc Già Phạm viễn cổ nào để lại. Nhưng từ khi phu quân ta thọ trì. Thì chàng chính thức trở thành Đức Bạc Già Phạm của thời kỳ này. Và ngày hôm nay Thánh giả cũng đã thành công trong việc thọ trì thần ngôn ÁN NẶC ĐA vậy.
Phàm trần nói. Thật có chuyện vi diệu vậy sao?. Vậy công dụng của thần ngôn ÁN NẶC ĐA là gì?. Mà tại sao bản thân ta trì niệm nhiều năm như vậy, mà không thấy được gì?.
Thánh Thú Shesha lúc này mới lên tiếng nói. Thưa ông Thánh Giả. Cho tôi xin phép được nói. Theo như Shesha tôi được biết. Trong vũ trụ này, có một loại thần ngôn, niệm thì không thấy gì. Nhưng trãi qua vô lượng ức năm. Hành giả sẽ trở nên cực kỳ minh tịnh. Và trãi qua vô lượng kiếp sống. Hành giả không cầu mà đạt thành đại đạo. Đó là công năng vi diệu do thần ngôn dẫn dắt vậy.
Nhưng đa số không có ai tu luyện thành. Vì đa số các tu hành giả chỉ chọn công pháp nào tu luyện linh ứng nhất thời. Chứ kêu ngồi niệm một câu thần chú 8 tỷ năm, mà không xảy ra hiện tượng gì. Không có thần tích gì, thì quả thật không ai điên, mà đi tu luyện khi không có kết quả.
Thánh Thú Shesha tôi, chỉ thấy được có mỗi chủ nhân và ông thánh giả, là tu luyện thành công loại bí pháp này. Lúc này phàm trần mới hiểu ra. Hóa ra mình sản, làm chuyện không đâu, niệm xàm thần chú kiếp nào cũng niệm, mà cuối cùng an ổn. Cũng hay.
Tỳ Thấp Nô Na La Diên Na nói. Đôi khi cái không mong cầu, lại đạt được hoàn mỹ. Đôi khi mong cầu lại chả được gì. Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn ông, cả một đời không mong ngộ gì đắc gì. Không thích theo bất cứ ai. Chính từ chỗ đó. Mà thành tựu vậy.
Tỳ Thấp Nô Na La Diên Na dùng tay điểm về phía thân thể phàm trần. Lập tức bên trong cơ thể phàm trần bốc ra một lớp sềnh sệt như vô cùng dơ bẩn. Tỳ Thấp Nô Na La Diên Na dùng thần lực thâu lớp bợn dơ bẩn trên thân xác phàm trần rồi nói.
Từ bây giờ Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn ông đã vô lo vô nghĩ, tự tại tiêu dao. Đã chứng nhập vào tạng tâm vô tướng Phật Đà Da. Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn ông cứ tự do thoải mái mà an vui sống. Vì đại đạo vốn vĩ đâu có chứng gì hay đắc gì. Và ông cũng không chứng gì, đắc gì. Đại đạo là bình thường, bình dị, phàm tục, mà an ổn.
Phàm trần mới nói. Quả thật Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn tôi cũng không nghĩ mình thành tựu được gì. May mắn lên đến Phật Quốc này. Diện kiến được Đức Bạc Già Phạm là một điều vô cùng vinh hạnh. Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn tôi kính xin Đức Bạc Già Phạm ban cho đạo từ để ghi nhớ mà tu học.
Tỳ Thấp Nô Na La Diên Na mới nói. Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn hãy cứ sống trọn với những gì mà ông cho là đúng. Là chân lý hằng sống. Còn đạo là do Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn ông tự cảm ngộ. Trãi qua bấy nhiêu năm không gặp nhau. Mà ông tự thân tu luyện đạt được như vậy. Là do ông có cảm ngộ, tự lực, chứ không thể nói là Tỳ Thấp Nô Na La Diên Na ta giúp được gì cho ông.
Và ông cũng thấy. Giáo pháp này e rằng ngoài ta và ông thì không còn ai tu luyện. Vì giáo pháp này tu hoài chả thấy gì, chả được gì. Nên cũng chả ai tin mà chịu tu hành vậy.
Phàm trần mới nói. Quả thật là vậy. Chúng sinh có cái khó của chúng sinh. Họ không thấy sẽ không tin. Chứ không phải ai cũng đơn giản như Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn tôi thưa ngài.
Tỳ Thấp Nô Na La Diên Na nói. Thì cứ mặc kệ chúng sinh thôi. Vì giáo pháp không dành cho kẻ ngu, kẻ biếng lười, và kẻ khó tin tưởng đa nghi vậy. Giáo pháp tối thượng chỉ dành cho bậc đại tu hành giả siêng năng tinh tấn không lười mỏi vậy.
Và hễ ai ăn nấy no, ai tu nấy chứng. Chứ dù cho Tỳ Thấp Nô Na La Diên Na ta là Phật Thế Tôn cõi Vaikuntha này. Có giáng hạ xuống địa cầu trong thân thể nhân loại. Rồi nói cho họ biết thần ngôn ÁN NẶC ĐA là mầu nhiệm, là bậc nhất. Trì qua 80 triệu năm sẽ đắc đạo. Thì họ cũng cho ta là kẻ điên. Ai đâu lại bỏ ra một khoảng thời gian ròng rã như vậy để niệm một câu thần chú.
Phàm trần nói. Quả thật như vậy thưa Đức Bạc Già Phạm. Như Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn tôi niệm ÁN NẶC ĐA, qua nhiều kiếp sống, là do tôi kiên trì. Và không hiểu tại sao. Hễ kiếp nào sinh ra. Tôi cũng đều nhớ rõ thần ngôn ÁN NẶC ĐA trong đầu. Nên mới trì niệm xuyên suốt một chặn đường dài như vậy.
Tỳ Thấp Nô Na La Diên Na nói. Đó là đại sự nhân duyên của ông. Tự tu thì tự chứng thôi. Tỳ Thấp Nô Na La Diên Na mới dùng phép hóa thành một bông sen vàng 24 cánh, đặt phàm trần ngồi lên bông sen rồi nói. Này xem như bảo tọa, Tỳ Thấp Nô Na La Diên Na ta tặng ông. Kỷ niệm ngày mà ông đặt chân lên được Phật Quốc Vaikuntha này vậy. Bảo liên tòa này sẽ theo ông cùng trời cuối đất. Chở ông qua vô lượng tinh cầu. Vì khi mà ông thọ đắc thần ngôn ÁN NẶC ĐA, thì ông đã không còn giới hạn về không gian và thời gian nữa.
Nhìn ông vẫn như bao nhân loại khác. Hết sức tầm thường. Đôi khi còn tầm thường hơn. Nhưng hễ nhập vào đại định, ông sẽ lập tức nhận ra bản lai diện mục của chính mình. Nơi A Lại Da thức ông sẽ in hằng thần ngôn ÁN NẶC ĐA. Nó chính là pháp bảo đem ông đến với cõi an tịnh trong tâm hồn sâu thẳm.
Tỳ Thấp Nô Na La Diên Na ta chúc cho ông Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn mãi mãi quang minh, mãi mãi minh triết, và mãi mãi không quên thần ngôn ÁN NẶC ĐA vậy.
Phàm trần chấp tay xá chào thật sâu, kỉnh lễ Đức Bạc Già Phạm, kỉnh lễ Đức Lakshmi, kỉnh lễ Kim Sí Điểu Vương Garuda, kỉnh lễ Đại Thánh Shesha. Xong rồi ngồi trên hoa sen 24 cánh vàng rời khỏi trung tâm Phật Quốc Vaikuntha về miền hạ giới. Thần thức nhập vào thể xác tại nhà tranh Bãi Sậy.
Thức dậy phàm trần châm một ấm trà để uống. Hắn ngồi đọc tụng Minh Ngữ Pháp Tổ Kinh. Xong rồi cưỡi heo đi dạo mát. Trời lại bắt đầu vào những cơn mưa. Phàm trần sai Tố Tâm Môn Chủ chuẩn bị lương thực cho mùa mưa kéo dài trong nhiều tháng.
Hôm nay tại nhà tranh bãi sậy, trời đêm nhiều sao. Phàm trần ngồi trước hiên nhà uống trà thanh tĩnh. Đêm khuya, hắn vào phòng nghĩ ngơi. Linh hồn lại vô tình phiêu du dạo trong thiên địa. Phàm trần đi đến Quốc độ Vaikuntha. Vừa đặt chân lên Quốc giới này. Lập tức có những thánh thú đại bàng thân người, cao to bước đến xá chào tiếp chuyện.
Hai thủ vệ canh cổng vào quốc giới Vaikuntha mới hỏi. Chẳng hay đại tu hành giả đến từ miền nào trong ba ngàn thiên địa?. Và cơ duyên gì mà ngài đến được đây?. Chúng tôi hết sức lấy làm hiếu kỳ thắc mắc. Kính xin đại hành giả cho chúng tôi được biết.
Phàm trần chấp tay xá chào một cách cung kính đối với hai thánh tướng đại bàng thân người. Rồi mới nói. Không dám giấu chư vị. Tôi là một nhân loại ở cõi Nam Diêm Phù Đề. Thời đại phong khởi đế quốc. Hôm nay trong cơn thiền định vô tình đến được đây. Ở hạ giới tôi làm nghề chèo đò. Kiếp xưa tên là Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn. Còn kiếp này tên gọi phàm trần. Xin hai vị thánh tướng chớ cười chê, vì sự xuất hiện đột ngột của phàm mỗ.
Hai thủ vệ canh giữ cổng vào mới nói. Nếu Thánh Giả đã tới được Phật Quốc này. Thì đó là đại sự nhân duyên viên mãn. Xin Thánh giả cứ vào trong ra mắt Đức Bạc Già Phạm. Cõi giới này không phải ai cũng đến được. Mà hễ đến được tức là người không tầm thường vậy. Chắc hẳn Đức Bạc Già Phạm sẽ rất vui lòng khi được Thánh giả đến thăm hỏi.
Phàm trần lúc này không biết Đức Bạc Già Phạm trong miệng hai thủ vệ đại bàng nói là ai?. Nhưng vẫn bình tâm đi vào cổng chính, bước vào trong Đại Phật Giới Vaikuntha.
Bên trong cõi Vaikuntha vô cùng trang nghiêm thanh tịnh, nơi đây do tộc đại bàng canh giữ, cũng có chợ búa, cũng có dân cư. Nhưng tất cả mọi người ở đây rất thánh thiện. Phàm Trần đi trên đường quan sát. Cõi giới này thanh nhẹ, không ô trượt. Giống dân ở đây xin đẹp thánh thiện. Không ham chơi. Chăm lo lao động xây dựng Quốc giới Vaikuntha vững mạnh.
Không biết qua bao lâu. Phàm trần đi vào trung tâm của cõi Vaikuntha. Trung tâm quốc độ này là 1 biển lớn. Lập tức có một thánh tướng đại bàng chim cánh vàng. Vị này là thủ lĩnh của tộc đại bàng. Được gọi là Kim Sí Điểu Vương. Phàm trần nhận ra Kim Sí Điểu Vương. Vì hồi thuở trước, Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn có chèo đò, chở vị này đi qua bến U Minh, cùng với một thanh niên da xanh đậm.
Kim Sí Điểu Vương bước đến xá chào phàm trần rồi nói. Hoan nghênh Thánh Giả đã đến được Phật Quốc Vaikuntha. Không ngờ năm đó, ngài chỉ là một tên chèo đò trên bến U Minh, mà bây giờ đạo hạnh lại tiến xa như vậy.
Phàm trần mới thưa. Kim Sí Điểu Vương đã quá lời. Phàm mỗ cũng không biết tại sao, trong cơn đại định lại đến cõi này. Gặp Kim Sí Điểu Vương ở nơi đây. Phàm mỗ hết sức vui vẻ. Thanh niên da xanh đậm năm đó đi cùng với Kim Sí Điểu Vương trên bến U Minh vẫn khỏe chứ?. Vẫn khỏe. Kim Sí Điểu Vương trả lời dứt khoát. Ngắn gọn. Rồi nói tiếp.
Kính mời thánh giả bước vào trong biển lớn gặp gỡ chủ nhân ta. Ngài sẽ rõ. Theo sự hướng dẫn của Kim Sí Điểu Vương. Phàm trần tiến vào biển lớn. Phàm trần đứng trên hoa sen to vàng trong biển lớn. Hoa sen như hiểu ý phàm trần. Nó trôi nhanh chở phàm trần phi nước đại trên mặt sóng.
Biển này không phải màu xanh. Mà là màu trắng của sữa. Nói cho đúng hơn, đây là một biển chứa đầy sữa. Phàm trần rất lấy làm thú vị. Vì cõi Vaikuntha trung tâm lại là một đại dương chứa đầy sữa. Không biết qua bao lâu thời gian. Kim Sí Điểu Vương thì bay phía trên không. Còn phàm trần thì ngồi trên bông sen to, trôi nhanh trên biển sữa, đến giữa trung tâm của đại dương.
Phàm trần nhìn từ xa, thì thấy một quái thú mãng xà 7 đầu đang nằm dài giữa biển sữa. Kim Sí Điểu Vương nói cho Phàm trần biết đó là Thánh Thú Shesha. Là thủy tổ của tộc naga. Rắn này có bảy đầu. Xuất hiện từ lúc vũ trụ hình thành. Rắn lại tu lành, ăn chay niệm phật. Đi theo bảo hộ chủ nhân của Kim Sí Điểu Vương.
Phàm trần đến gần Thánh Thú Shesha. Thì thấy một thân ảnh quen thuộc. Không ai khác chính là thanh niên da xanh đậm năm xưa đi cùng với Kim Sí Điểu Vương.
Thanh niên nằm dài trên lưng rắn thần Shesha. Bên cạnh là ái thê của y tên là Lakshmi đang dâng lên trái cây chín mộng và thức ăn tươi tốt.
Thanh niên da xanh đậm này trong y phục một vị vua cổ xưa Ấn Độ. Y có bốn tay. Tuy đang trong tư thế nằm thoải mái. Nhưng mỗi tay đều nắm giữ một thần vật.
Lần lượt trên mỗi tay là vỏ ốc, bánh xe, cây gậy gada, và hoa sen. Bốn đại pháp bảo có từ rất xưa cổ phát ra hào quang lóng lánh.
Phàm trần bước lên lưng thánh thú Shesha. Tiến đến gần thanh niên da xanh đậm, rồi chấp tay xá chào thật sâu. Thể hiện sự tôn kính. Thanh niên da xanh đậm trong khí chất thần thái cổ xưa. Y đang nhắm mắt tĩnh tâm.
Lúc này nàng Lakshmi mới lên tiếng nói. Phu quân, có khách đến thăm. Lập tức thanh niên da xanh đậm mở mắt ra nhìn phàm trần rồi cười nói. Quý hóa thay. Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn đến chơi. Cơn gió nào đã đưa ông đến đây?.
Xin tự giới thiệu. Ta tên gọi Tỳ Thấp Nô Na La Diên Na. Hay ông có thể gọi ta là Đức Bạc Già Phạm. Cõi giới Vaikuntha này là quốc độ do ta sáng lập. Đây là ái thê của ta tên gọi Lakshmi. Còn kia là thánh tướng trung thành của ta Kim Sí Điểu Vương Garuda.
Phàm trần mới nói. Thiệt cũng không biết nói sao. Phàm mỗ trong cơn đại định, đến được nơi đây. Nếu có chi không phải, xin Đức Bạc Già Phạm bỏ qua đừng trách tội.
Tỳ Thấp Nô Na La Diên Na mới cười nói. Đã đến ắt không tầm thường. Có gì đâu mà trách. Huống chi quốc độ Vaikuntha đâu thể có người tầm thường đến được. Phật Quốc này cách xa địa cầu vô lượng năm ánh sáng. Chỉ có bậc Đại Giác Giả mới đến được đây.
Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn ông đến được là phúc phần của ông. Nếu đã đến thì cứ ngồi xuống. Chúng ta cùng trò chuyện. Garuda. Mau đi mút một bát sữa cho Tỳ Thấp Nô Na La Diên Na ta tiếp đãi thượng khách.
Qua một lát sau. Kim Sí Điểu Vương Garuda mang lên cho Phàm trần một bát sữa. Phàm trần uống cạn mà cảm thấy toàn thân mát lạnh.
Lúc này Tỳ Thấp Nô Na La Diên Na mới nói. Thời đại phát triển, vật chất lên ngôi. Địa cầu bây giờ chắc xô bồ hỗn loạn. Văn hóa đồi trụy. Sự sa sút từ đạo đức con người. Dẫn đến niềm tin tôn giáo bị hoài nghi. Mà cái chính là tình dục phổ biến tràn lang thông qua cái con người gọi là công nghệ. Cho nên chính bản thân con người, tự hủy diệt con người.
Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn ông cũng thấy đó. Bất cứ một nền đại đạo nào, cũng đi đến chặng đường hủy diệt. Do chính các giáo đồ tạo nên. Và ngay cả đại đạo mà Tỳ Thấp Nô Na La Diên Na ta đã truyền xuống tinh cầu cũng không tránh khỏi hủy diệt. Đó là quy luật của cơ tạo hóa. Do con người không làm trọn. Chứ không thể trách đấng giáo tổ khai sáng được.
Như bọn thầy tế tự của ta nó ngông cuồng. Rồi lén lút dâm dục với giáo đồ. Rồi bị phát tán qua công nghệ. Rồi từ đó giáo đồ mất niềm tin với những kẻ cho là giáo chủ đại diện cho Tỳ Thấp Nô Na La Diên Na ta mà truyền giảng cho con dân.
Đại đạo nào cũng vậy. Cũng phải tàn lụi theo năm tháng. Còn đấng giáo tổ mãi là bất diệt. Ông thấy ta nói đúng không Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn?.
Phàm trần mới chấp tay thưa. Bạch Đức Bạc Già Phạm, theo như Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn tôi thấy. Ngày nay nhân loài không còn năng lực, tin nhận biết đâu là đúng.
Chúng sinh mê mờ trong vật chất. Nào những cuộc chơi thâu đêm suốt sáng. Nào quán bar, vũ trường, nào tình dục trụy lạc, nào chất cấm gây ảo giác. Nhân loài đang hủy diệt nền truyền thống đạo đức cổ xưa.
Mà con người lại cho rằng cái gì xưa cổ thì không phù hợp. Khoa học văn minh phát triển. Kéo theo nhiều hệ lụy xảy ra. Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn tôi thấy được số lượng tín đồ của Đức Bạc Già Phạm ngài đang ngày càng ích dần. Do họ đã dần mấy niềm tin với truyền thống cổ xưa. Họ không thấy được ánh sáng vinh quang vô thượng từ đấng giáo tổ của họ.
Họ không cảm nhận được đức từ bi vô lượng của Đức Bạc Già Phạm ngài.
Tỳ Thấp Nô Na La Diên Na nói. Chúng ta tạm gác chuyện đó qua một bên. Nói về bản thân ông đi. Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn. Từ năm ông gặp tôi cùng Garuda tại bến U Minh. Tôi có tặng ông thần ngôn ÁN NẶC ĐA. Ông tu luyện tới đâu rồi Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn?.
Phàm trần nói. Thiệt không dám giấu Đức Bạc Già Phạm. Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn tôi niệm xuyên suốt kể từ ngày đó đến nay. Nhưng không thấy được gì.
Tỳ Thấp Nô Na La Diên Na mới dùng bốn pháp bảo cổ xưa là vỏ ốc, bánh xe, cây gậy gada và hoa sen chọi về phía phàm trần. Bốn pháp khí thượng cổ va vào thân phàm trần rồi dội ngược trở lại trên các tay của Tỳ Thấp Nô Na La Diên Na mà không bị gì.
Tỳ Thấp Nô Na La Diên Na hết sức kinh ngạc. Mới vui mừng nói. Chúc mừng Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn đã tu luyện thần công đại thành. Phàm trần không hiểu. Mới hỏi như vậy là sao?.
Kim Sí Điểu Vương Garuda mới đứng kế bên nói. Thánh Giả phải biết bốn pháp khí thượng cổ của chủ nhân ta có khả năng hủy trời diệt đất. Mà lúc nảy ném vào người thánh giả. Thánh giả lại không hề hấn gì. Pháp khí lại phản hồi ngược lại. Chứng tỏ thánh giả đã tu luyện hết sức siêng năng chăm chỉ tột độ. Chính vì thế mà thánh giả mới lên đến tận Phật Quốc Vaikuntha này. Đó không phải là ngẫu nhiên. Đó là do chính công sức mồ hôi nước mắt mà thánh giả đã bỏ ra để có được.
Phàm trần mới nói. Vậy mà tại sao bình thường tôi chèo đò trên bến U Minh, bản thân tôi không cảm nhận được điều gì kỳ diệu ở thần ngôn ÁN NẶC ĐA.
Nàng Lakshmi mới nói. Thiệt thánh giả có điều không biết. Thần ngôn này tồn tại 90 triệu năm ánh sáng. Bị chôn vùi dưới đáy sông Hằng. Đến khi phu quân ta xuất hiện trên vũ trụ này. Mới vô tình phát hiện ra thần ngôn. Cũng không biết thần ngôn này là của một vị Bạc Già Phạm viễn cổ nào để lại. Nhưng từ khi phu quân ta thọ trì. Thì chàng chính thức trở thành Đức Bạc Già Phạm của thời kỳ này. Và ngày hôm nay Thánh giả cũng đã thành công trong việc thọ trì thần ngôn ÁN NẶC ĐA vậy.
Phàm trần nói. Thật có chuyện vi diệu vậy sao?. Vậy công dụng của thần ngôn ÁN NẶC ĐA là gì?. Mà tại sao bản thân ta trì niệm nhiều năm như vậy, mà không thấy được gì?.
Thánh Thú Shesha lúc này mới lên tiếng nói. Thưa ông Thánh Giả. Cho tôi xin phép được nói. Theo như Shesha tôi được biết. Trong vũ trụ này, có một loại thần ngôn, niệm thì không thấy gì. Nhưng trãi qua vô lượng ức năm. Hành giả sẽ trở nên cực kỳ minh tịnh. Và trãi qua vô lượng kiếp sống. Hành giả không cầu mà đạt thành đại đạo. Đó là công năng vi diệu do thần ngôn dẫn dắt vậy.
Nhưng đa số không có ai tu luyện thành. Vì đa số các tu hành giả chỉ chọn công pháp nào tu luyện linh ứng nhất thời. Chứ kêu ngồi niệm một câu thần chú 8 tỷ năm, mà không xảy ra hiện tượng gì. Không có thần tích gì, thì quả thật không ai điên, mà đi tu luyện khi không có kết quả.
Thánh Thú Shesha tôi, chỉ thấy được có mỗi chủ nhân và ông thánh giả, là tu luyện thành công loại bí pháp này. Lúc này phàm trần mới hiểu ra. Hóa ra mình sản, làm chuyện không đâu, niệm xàm thần chú kiếp nào cũng niệm, mà cuối cùng an ổn. Cũng hay.
Tỳ Thấp Nô Na La Diên Na nói. Đôi khi cái không mong cầu, lại đạt được hoàn mỹ. Đôi khi mong cầu lại chả được gì. Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn ông, cả một đời không mong ngộ gì đắc gì. Không thích theo bất cứ ai. Chính từ chỗ đó. Mà thành tựu vậy.
Tỳ Thấp Nô Na La Diên Na dùng tay điểm về phía thân thể phàm trần. Lập tức bên trong cơ thể phàm trần bốc ra một lớp sềnh sệt như vô cùng dơ bẩn. Tỳ Thấp Nô Na La Diên Na dùng thần lực thâu lớp bợn dơ bẩn trên thân xác phàm trần rồi nói.
Từ bây giờ Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn ông đã vô lo vô nghĩ, tự tại tiêu dao. Đã chứng nhập vào tạng tâm vô tướng Phật Đà Da. Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn ông cứ tự do thoải mái mà an vui sống. Vì đại đạo vốn vĩ đâu có chứng gì hay đắc gì. Và ông cũng không chứng gì, đắc gì. Đại đạo là bình thường, bình dị, phàm tục, mà an ổn.
Phàm trần mới nói. Quả thật Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn tôi cũng không nghĩ mình thành tựu được gì. May mắn lên đến Phật Quốc này. Diện kiến được Đức Bạc Già Phạm là một điều vô cùng vinh hạnh. Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn tôi kính xin Đức Bạc Già Phạm ban cho đạo từ để ghi nhớ mà tu học.
Tỳ Thấp Nô Na La Diên Na mới nói. Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn hãy cứ sống trọn với những gì mà ông cho là đúng. Là chân lý hằng sống. Còn đạo là do Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn ông tự cảm ngộ. Trãi qua bấy nhiêu năm không gặp nhau. Mà ông tự thân tu luyện đạt được như vậy. Là do ông có cảm ngộ, tự lực, chứ không thể nói là Tỳ Thấp Nô Na La Diên Na ta giúp được gì cho ông.
Và ông cũng thấy. Giáo pháp này e rằng ngoài ta và ông thì không còn ai tu luyện. Vì giáo pháp này tu hoài chả thấy gì, chả được gì. Nên cũng chả ai tin mà chịu tu hành vậy.
Phàm trần mới nói. Quả thật là vậy. Chúng sinh có cái khó của chúng sinh. Họ không thấy sẽ không tin. Chứ không phải ai cũng đơn giản như Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn tôi thưa ngài.
Tỳ Thấp Nô Na La Diên Na nói. Thì cứ mặc kệ chúng sinh thôi. Vì giáo pháp không dành cho kẻ ngu, kẻ biếng lười, và kẻ khó tin tưởng đa nghi vậy. Giáo pháp tối thượng chỉ dành cho bậc đại tu hành giả siêng năng tinh tấn không lười mỏi vậy.
Và hễ ai ăn nấy no, ai tu nấy chứng. Chứ dù cho Tỳ Thấp Nô Na La Diên Na ta là Phật Thế Tôn cõi Vaikuntha này. Có giáng hạ xuống địa cầu trong thân thể nhân loại. Rồi nói cho họ biết thần ngôn ÁN NẶC ĐA là mầu nhiệm, là bậc nhất. Trì qua 80 triệu năm sẽ đắc đạo. Thì họ cũng cho ta là kẻ điên. Ai đâu lại bỏ ra một khoảng thời gian ròng rã như vậy để niệm một câu thần chú.
Phàm trần nói. Quả thật như vậy thưa Đức Bạc Già Phạm. Như Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn tôi niệm ÁN NẶC ĐA, qua nhiều kiếp sống, là do tôi kiên trì. Và không hiểu tại sao. Hễ kiếp nào sinh ra. Tôi cũng đều nhớ rõ thần ngôn ÁN NẶC ĐA trong đầu. Nên mới trì niệm xuyên suốt một chặn đường dài như vậy.
Tỳ Thấp Nô Na La Diên Na nói. Đó là đại sự nhân duyên của ông. Tự tu thì tự chứng thôi. Tỳ Thấp Nô Na La Diên Na mới dùng phép hóa thành một bông sen vàng 24 cánh, đặt phàm trần ngồi lên bông sen rồi nói. Này xem như bảo tọa, Tỳ Thấp Nô Na La Diên Na ta tặng ông. Kỷ niệm ngày mà ông đặt chân lên được Phật Quốc Vaikuntha này vậy. Bảo liên tòa này sẽ theo ông cùng trời cuối đất. Chở ông qua vô lượng tinh cầu. Vì khi mà ông thọ đắc thần ngôn ÁN NẶC ĐA, thì ông đã không còn giới hạn về không gian và thời gian nữa.
Nhìn ông vẫn như bao nhân loại khác. Hết sức tầm thường. Đôi khi còn tầm thường hơn. Nhưng hễ nhập vào đại định, ông sẽ lập tức nhận ra bản lai diện mục của chính mình. Nơi A Lại Da thức ông sẽ in hằng thần ngôn ÁN NẶC ĐA. Nó chính là pháp bảo đem ông đến với cõi an tịnh trong tâm hồn sâu thẳm.
Tỳ Thấp Nô Na La Diên Na ta chúc cho ông Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn mãi mãi quang minh, mãi mãi minh triết, và mãi mãi không quên thần ngôn ÁN NẶC ĐA vậy.
Phàm trần chấp tay xá chào thật sâu, kỉnh lễ Đức Bạc Già Phạm, kỉnh lễ Đức Lakshmi, kỉnh lễ Kim Sí Điểu Vương Garuda, kỉnh lễ Đại Thánh Shesha. Xong rồi ngồi trên hoa sen 24 cánh vàng rời khỏi trung tâm Phật Quốc Vaikuntha về miền hạ giới. Thần thức nhập vào thể xác tại nhà tranh Bãi Sậy.
Thức dậy phàm trần châm một ấm trà để uống. Hắn ngồi đọc tụng Minh Ngữ Pháp Tổ Kinh. Xong rồi cưỡi heo đi dạo mát. Trời lại bắt đầu vào những cơn mưa. Phàm trần sai Tố Tâm Môn Chủ chuẩn bị lương thực cho mùa mưa kéo dài trong nhiều tháng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.