Phàm Trần

Chương 81: Nhị Nguyên Trong Cõi Vĩnh Hằng. Thế Tôn Mới Nói Đạo Rằng Do Ông.

Thiên Tôn

17/11/2023

Một đêm mưa ào ạt như trút nước. Phàm trần đắp chăn đi ngủ. Hắn vừa nằm xuống thì liền ngủ thiếp đi. Không biết qua bao lâu. Phàm trần thấy mình ngồi trên bông sen 24 cánh vàng của Đức Bạc Già Phạm ban tặng. Bông sen cánh vàng chở phàm trần đi rất xa rất xa trong dãi ngân hà. Cuối cùng bông sen dừng lại tại một thiên địa. Quốc độ này được gọi là Brahmaloka. Cõi này được miêu tả như sau.

"Cõi này thanh tịnh sạch trong.

Tám muôn trần cấu bềnh bồng tiêu tan.

Lão ông cai quản thế gian.

Thế Tôn danh gọi ba ngàn đại thiên.

Manu trưởng tử cầm quyền.

Cõi này tánh tướng não phiền rời xa.

Cõi này vô số du già.

Tám muôn hành giả vào ra tu hành.

Tứ thiền tự tại nhàn thanh.

Đạo như chẻ củi chặt cành lựa khoai.

Cõi này đức tướng như lai.

Tám muôn diệu pháp đêm ngày bình an.

Cõi này không ở thế gian.

Không sầu không chết không than không phiền.

Cõi này vô lượng vô biên.



Ai mà đến được bình yên đời đời".

Quốc độ Brahmaloka là Phật Quốc do Đức Thế Tôn Đại Phạm Thiên làm giáo chủ. Phàm trần đi đến một cung điện cổ bước vào trong. Nơi này đơn sơ thanh tịnh. Phàm trần bước vào thì thấy một lão giả trong chòm râu trắng cổ đeo tràng hạt, lão đang tưới hoa xung quanh khu vườn. Đi theo sau lão giả, là con thiên nga tên gọi hamsa. Vừa trông thấy phàm trần. Lão giả vội buông gào nước. Bước nhanh đến phía trước ôm chầm lấy phàm trần rồi nói. Người thanh niên. Lâu lắm rồi ta không gặp cậu. Mừng vì cậu đến thăm ta. Nào. Nào. Cùng vào trong sân ngồi với lão. Lão có rất nhiều chuyện muốn nói với chú em mày.

Đã qua nhiều năm như vậy, mà chú em còn biết đến tìm lão, thì phải gọi là đáng quý. Sao rồi. Ngày đó trên bến sông. Lão với thằng con trai Manu đi đò, rồi lão thấy chú em mày cũng mặt mày sáng láng. Nên tặng cho cổ tự ÁN A SÔ GIÀ NẠ GA BÀ QUẢ NỘ LA MỤC PHỤC PHỆ UNG. Chú em mày có thực hành trì niệm không. Kết quả ra sao?. Nói cho lão nghe.

Phàm trần không quen với sự thân thiết này. Hắn nhớ lại kiếp xưa lão bá này từng cùng con trai đi đò do hắn chèo trên bến U Minh. Lão có giới thiệu lão tên Đại Phạm Thiên, con lão là Manu. Phàm trần chỉ biết vậy. Tự nhiên hôm nay phàm trần lạc đến quốc độ này. Cũng không biết nói sao?.

Phàm trần mới chấp tay lễ phép thưa hỏi. Xin hỏi lão giả, đây là nơi nào. Và lão làm gì ở đây. Nơi này cách địa cầu có xa không?

Lão giả trong y phục cổ xưa quấn vải và bộ râu trắng toát. Tay lão đang mân mê tràng hạt như thầm niệm kinh lần chuỗi bồ đề. Lão mới cười thánh thiện rồi nói. Nói cho chú em mày biết. Quốc độ này được gọi là Brahmaloka. Là cõi giới tràn đầy năng lượng kiến thức, cõi giới của sự hạnh phúc và bất tử. Quốc chủ cõi giới này là con trai ta Manu. Còn ta tên gọi Đại Phạm Thiên. Mọi người trong quốc độ này gọi ta bằng danh hiệu đơn giản gần gũi là Đức Thế Tôn.

Chú em mày có thể hiểu thế này.Người thấu suốt sự sinh diệt, sự sinh diệt của chúng sinh, trí tuệ và vô minh, nên gọi là Thế Tôn .

Phàm trần lập tức cung kính hỏi. Vậy xin hỏi Đức Thế Tôn. Quốc độ này cách địa cầu bao xa. Và người như thế nào mới đến được quốc độ này.

Lão giả tóc bạc mới nói. Quốc độ này cách địa cầu 7 muôn ức triệu năm ánh sáng. Để đến được quốc độ này. Hành giả phải chứng đạt qua tứ thiền đại định. Vì cõi này đã là vô sắc giới. Người không đủ định lực, không thể bước vào cõi này.

Năm đó lúc còn trẻ. Lão đã lập ra cõi này giữa thiên hà mênh mông để tiếp đón các đại tu hành giả có nguyện vọng gia nhập vào cõi này. Để xây dựng một quốc độ hùng mạnh nhất mọi thời đại. Đó là lý do lão đặt ra yêu cầu rất cao mới có thể bước vào quốc độ này. Không có một ngoại lệ nào cả. Người không vượt qua nỗi tứ thiền. Tuyệt đối không được bước vào. Nếu cố tình vào sẽ bị thiên đạo tấn công hủy diệt.

Phàm trần mới nói. Nhưng thưa Đức Thế Tôn. Thiệt phàm mỗ không có chứng đắc thiền. Mà làm sao vào đây được. Điều này cũng thiệt lạ kỳ.

Lão giả mới cười lớn nói. Chắc có lẽ chú em mày nhờ vào câu thần ngôn ÁN A SÔ GIÀ NẠ GA BÀ QUẢ NỘ LA MỤC PHỤC PHỆ UNG. Lão giả hỏi tiếp. Thế chú em mày có thường trì niệm thần ngôn ta dạy không.

Phàm trần đáp. Dạ bẩm Đức Thế Tôn. Thiệt là luôn niệm từ ngày đó đến nay không dứt. Nhưng không thấy gì lợi hại cả. Cũng chả có chứng được con mẹ gì. Niệm muốn chết. Chả thấy gì. Nhưng vẫn vui vẻ niệm. Và niệm như đúng rồi.

Lão giả mới cười ngất. Lão sai hạ nhân mang trà lên để tiếp đãi phàm trần. Uống xong bát trà lão giả mới nói. Thật ra thần chú cũng không có gì ghê gớm. Hồi lão còn trẻ, rất ngông cuồng. Bản thể của lão vốn có 5 cái đầu. Mà cái đầu thứ 5 là sự ngã mạn bất đồng. Ngày đó dự hội tại hạ giới sông Ấn. Lão cùng Thấp Bà và Tỳ Thấp Nô Na La Diên Na tranh cãi rất dữ dội. Nhưng phần sai là do lão. Nhờ có Thấp Bà Đại Giác Giả dùng đinh ba chặt đi cái đầu tà ác thứ năm ngã mạn. Mà lão mới hồi phục thần lực trong trạng thái viên mãn.

Sau sự cố đó. Lão mới lui về quốc độ Brahmaloka truyền ngôi quốc chủ cho Trưởng tử Manu. Lão mới bỏ công nghiên cứu Thiên Thư Vệ Đà. Hầu tìm ra cách khắc phục sự ngã mạn. Bởi lão thấy được điều nguy hiểm từ ngã mạn mang lại.

Ngay cả bản thân lão là Đức Thế Tôn mà còn bị ma chướng chi phối. Thế là trãi qua không biết bao nhiêu năm. Lão mới phát minh ra thần ngôn ÁN A SÔ GIÀ NẠ GA BÀ QUẢ NỘ LA MỤC PHỤC PHỆ UNG. Ngày đó tặng chú em mày. Mà hôm nay chú em mày lên được tận quốc giới Brahmaloka của lão, thì thật sự linh nghiệm vậy. Lão tin phát minh của mình đã thành công.



Phàm trần không hiểu con mẹ gì. Lúc này mới chấp tay thưa hỏi. Bạch Đức Thế Tôn. Vậy chứ tác dụng của câu thần ngôn ÁN A SÔ GIÀ NẠ GA BÀ QUẢ NỘ LA MỤC PHỤC PHỆ UNG là gì?.

Lão giả Đại Phạm Thiên mới nói. Tác dụng của thần ngôn ÁN A SÔ GIÀ NẠ GA BÀ QUẢ NỘ LA MỤC PHỤC PHỆ UNG chính là trừ đại ngã mạn trong tâm tu hành giả.

Hễ là tu hành giả sẽ xuất hiện cống cao ngã mạn. Rồi từ đó nhiều năm sinh ra ma chướng. Ma chướng càng lớn. Nghiệp quả càng đeo bám. Từ đó mới rơi vào Đại A Tỳ địa ngục không lối thoát.

Lão kinh nghiệm một đời tu hành giả của bản thân. Nên mới phát minh ra thần ngôn ÁN A SÔ GIÀ NẠ GA BÀ QUẢ NỘ LA MỤC PHỤC PHỆ UNG. Để cho tu hành giả trì niệm được trừ bỏ ngã mạn trong tâm. Mà hễ ngã mạn không phát sinh. Thì liền an tịnh. Mà an tịnh trước rồi nói.

Và chú em mày đã làm được điều mà lão phát minh. Chú em mày đã từ một phàm tục, mà đi đến quốc độ Brahmaloka này. Đó là một điều vô cùng vi diệu. Chú em mày không làm lão thất vọng.

Phàm trần mới hỏi. Vậy là thần chú ÁN A SÔ GIÀ NẠ GA BÀ QUẢ NỘ LA MỤC PHỤC PHỆ UNG chỉ có tác dụng trừ ngã mạn trong tâm thôi à. Lão giả đáp. Đúng rồi. Chỉ có tác dụng nhiêu đó. Nhưng lại sinh ra vô lượng vô biên diệu dụng. Phàm trần nghe mà muốn đau não. Nhưng ngẫm nghĩ lại thì thấy hay. Hễ con người mà không hơn thua nóng giận. Là con người an ổn. Vậy thôi.

Phàm trần mới nói tiếp. Bạch Đức Thế Tôn. Nay phàm mỗ cũng đã đến đây. Đức Thế Tôn cho phàm mỗ hỏi. Tại sao ngài không tìm cách khôi phục đại đạo của ngài tại địa cầu, mà để cho suy tàn tiêu vong như vậy?.

Lão giả Đại Phạm Thiên mới nói. Đại đạo sinh diệt tồn vong tự có quy luật vận hành theo năm tháng. Không cần phải bận tâm.

Phàm trần nói. Rồi cái bọn tín đồ ở trần gian các giáo phái khác nó phỉ nhổ ngài, nói ngài thậm tệ. Sao ngài không đứng ra biện minh. Hay sai giáo đồ ngài đứng ra tranh luận, để giải oan cho ngài. Nhân loại đang dần không tôn trọng ngài. Đó là một sự xúc phạm đến đấng thiêng liêng cao cả.

Lão giả cười rồi nói. Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn à. Giống như cậu chèo đò. Ai đi thì cậu chèo. Không đi thì thôi. Đâu ai ép. Đại đạo cũng vậy. Nhân loài tự cho mình khôn lanh. Rồi bài xích ta. Tự cho ta là dỡ tệ. Thì họ có quyền không theo. Bởi nhân loài không thiếu các đấng để theo.

Mà nhân loài theo được ai thì tốt cho họ. Bởi chúng sinh có quyền bình đẳng sống, quyền tự do, quyền mưu cầu hạnh phúc.

Còn bản thân lão thì không cần phải giải thích cùng ai. Lão vẫn là lão. Một vị sáng thế tạo ra tri thức cho nhân loại qua kinh Vệ Đà.

Lão giả dùng tay điểm vào trán của phàm trần. Lập tức 4 cuốn kinh Vệ Đà bay vào não hải phàm trần. Khắc lên vô số thần văn cổ tự trong tạng tâm a lại da thức.

Lão giả ngồi trầm lắng uống trà. Qua hai ấm trà. Phàm trần cùng lão giả trò chuyện vui vẻ. Lão giả chỉ luôn nhắc đi nhắc lại khuyên phàm trần cố gắng trì niệm thần ngôn ÁN A SÔ GIÀ NẠ GA BÀ QUẢ NỘ LA MỤC PHỤC PHỆ UNG để trừ cống cao ngã mạn. Đừng bao giờ phạm sai lầm như lão giả năm đó.

Phàm trần hiểu được nỗi lòng của người già. Hắn cố gắng lắng nghe những gì Đức Thế Tôn Đại Phạm Thiên căn dặn. Cuối buổi Đức Thế Tôn Đại Phạm Thiên ra tận cửa quốc độ Brahmaloka để đưa tiển phàm trần. Quốc chủ Manu cũng có mặt để đưa tiển phàm trần.

Phàm trần cưỡi trên bông sen vàng 24 cánh bay về hạ giới. Lại một ngày mới trôi qua. Phàm trần vẫn tiếp tục đọc tụng Minh Ngữ Pháp Tổ Kinh. Vẫn cưỡi heo đi dạo mát.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Phàm Trần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook