Phế Thoại Tiên Sinh

Chương 9

Trường Vụ

20/03/2017

Chương thứ ba: Lời nguyền của đại ma vương 3

Công tác kết thúc, ngày kế là cuối tuần, Mạc tiên sinh xốc lên Phí tiên sinh chuẩn bị vượt qua một đêm lữ hành công tác cuối cùng.

Đêm hôm nay, Phí tiên sinh uống say. Mượn rượu giải sầu sầu càng sầu thêm.

Cái gì, rượu hậu loạn X? Các cô không cảm thấy quá nhanh? Kỳ thực người ta chỉ đơn thuần là rượu hậu loạn nói thôi.

“Tôi là một kẻ bị đá, bởi vì tôi cực kì dong dài cực kì đáng ghét.” Phí tiên sinh xiêu xiêu vẹo vẹo.

“Cho nên tôi sửa, anh xem tôi bây giờ là một thanh niên tốt biết bao nhiêu a, tôi tuyệt không dài dòng, tôi mới không đáng ghét ni.” Phí tiên sinh nghiêng nghiêng ngửa ngửa.

“Hỏi thế gian tình là gì, tôi muốn nhìn rõ hồng trần… Tổng giám, anh nói tôi thực sự cực kì dong dài sao? Không có đâu, không thể nào…” Phí tiên sinh hừ hừ hừm hừm.

Mạc tiên sinh vẫn một khuôn mặt bình tĩnh như vậy, thế nhưng nội tâm hơi hơi co giật, hóa ra đây mới là bản tính của Phí tiên sinh.

“Kỳ thực tôi là người đàn ông tốt của gia đình, tuy rằng có chút trạch, thế nhưng tôi rất có ái tâm, việc nhà cũng làm rất tốt a. Tôi quan tâm hắn như thế, hắn cư nhiên ghét bỏ tôi…” Hoàn tất, kèm theo khóc nức nở.

“Không khóc, tôi cho cậu xem một thứ thú vị.” Mạc tiên sinh cố gắng chịu khó dỗ dành con ma men.

“Cái gì a?” Phí tiên sinh ngơ ngác nhìn y.

Mạc tiên sinh lấy điện thoại cầm tay ra, tìm được cái tin nhắn cứ luôn không đành lòng xóa đi nọ. Ngày gởi thư là năm ngoái, mà tên người gởi thư gần đây vừa được đổi thành Phí tiểu thỏ tử. “Thân ái, buổi tối uống rượu ít thôi nha, anh sẽ cực kì lo lắng. Khí trời chuyển lạnh, phải nhớ mang theo áo khoác. Sớm trở về, anh giúp em chuẩn bị bữa ăn khuya ~ moak ~ =3= ”

“Đây là cái gì?” Phí tiên sinh mở to mắt.

“Đây là của một thằng cha lanh chanh lách chách gửi nhầm hồi năm ngoái, lúc đó tôi liền nghĩ, người này thật là hiền dịu ghê. Buổi tối ngày đó tôi mang theo áo khoác, cực kì ấm áp, cho nên tin nhắn này liền không bỏ.” Mạc tiên sinh thấp giọng nói.

Phí tiên sinh ngơ ngác ngồi ở chỗ kia, đột nhiên che mắt khóc lên. Hắn nhẹ giọng nói: “Ấm áp thì tốt rồi, ấm áp thì tốt rồi…” Ngày đó hơn một năm trước, Phí tiên sinh nhớ kỹ là dòng biển lạnh đột kích, nhiệt độ không khí đột nhiên giảm. Tiểu Lạc trước sau như một không trả lời tin nhắn của hắn, một mình hắn đem bữa ăn khuya hết lần này đến lần khác hâm rồi lại hâm, cũng không có đợi được Tiểu Lạc trở về. Ngày kế Phí tiên sinh gọi điện thoại đến công ty Tiểu Lạc, mới biết được hắn tiếp khách qua suốt một đêm.



Mạc tiên sinh nghĩ Phí tiên sinh khóc đỏ mắt nói không chừng thực sự sẽ giống một con thỏ. Y không có an ủi hắn, chỉ là nói: “Thỉnh thoảng khóc khóc, hữu ích thân tâm khỏe mạnh.” Ngày đó hơn một năm trước, Mạc tiên sinh nhận được tin nhắn lanh chanh lách chách nọ. Y vốn nghĩ cùng tiểu kế toán nọ cũng không phải rất quen thuộc, thế nào liền nhận được tin nhắn ái tâm? Thế nhưng y vẫn là mang theo áo khoác, kết quả phát hiện buổi tối ngày đó thực sự hữu dụng. Thế là, y dần dần bắt đầu chú ý tiểu kế toán nọ, nhìn hắn thường xuyên đến trễ mỗi ngày cùng đồng nghiệp hi hi ha ha tám chuyện, nhìn hắn, cũng không dám tùy tiện tới gần.

Đi công tác kết thúc, Phí tiên sinh có một bí mật với lãnh đạo trực tiếp của hắn. Đó chính là — người đàn ông tốt của gia đình Phí tiểu thỏ tử là một kẻ bị người ta đá.

Xem ra cuối cùng Phí tiên sinh vẫn là không có bài trừ được lời nguyền, chẳng qua hắn vô cùng kiên định cự tuyệt khai báo tin tức về chuyện không hay của chuyến lữ hành công tác cho đảng Bát Quái.

Gần đây Phí tiên sinh cảm thấy nhân sinh có điểm hoảng hốt, bởi vì hắn cùng Mạc tiên sinh chia sẻ một bí mật, kết quả là hắn cảm thấy chính mình rốt cuộc hẳn là cùng Mạc đại ma vương một phe rồi đi? Cho nên gần đây Phí tiên sinh mới thực sự không gặp phải chuyện gì xui xẻo. Lại nói tiếp, hắn vẫn chưa chính thức là “đồng bọn” với Mạc tiên sinh đâu.

Khụ, nguyên nhân thực sự là Phí tiên sinh da mặt mỏng, sau khi đi công tác trở về hễ tới gần Mạc tiên sinh trong mười thước sẽ bất an, trong năm thước sẽ đỏ mặt, thường ngày xa xa nhìn thấy Mạc tiên sinh không phải trốn tránh thì là núp, khoa trương đến nguyên cái công ty K đều cho rằng Mạc tiên sinh phi lễ Phí tiên sinh. ( Cái tin đồn nhảm này 90% là kiệt tác của bát quái tiểu thư ) Cho nên, chúc mừng Phí tiên sinh lần nữa thối lui đến ngoài hàng rào an ninh.

Mạc tiên sinh đối với hành vi rõ ràng như vậy của Phí tiên sinh không phải không cảm giác thấy, thế nhưng y bình tĩnh lựa chọn xem thường. Kỳ thực là nhìn người ta đỏ mặt rất thú vị đi, nhìn người ta trốn tránh góc tường rất thú vị đi? Nếu là lãnh đạo trực tiếp, một khi không muốn cho anh núp anh tự nhiên tránh không được, Mạc tiên sinh chính là lấy loại tác phong chủ nghĩa quan liêu vô sỉ này cùng tư tưởng nắm chắc phần thắng mà mặc kệ hành vi ấu trĩ của Phí tiên sinh.

Ngay khi giáo chủ xui xẻo Phí tiên sinh từng bước rời khỏi giang hồ là lúc, người nối nghiệp anh dũng của hắn xuất hiện. Đó chính là chàng trai tốt đến từ Tân Cương của chúng ta — Erkin tiên sinh!

Hôm nay, Mạc tổng giám mang theo Phí tiên sinh có bộ mặt anh tuấn cùng với chàng trai tốt Erkin có tửu lượng đi xã giao. Mạc tổng giám nhẹ nhàng uống vài ngụm rượu nhỏ, cái khác toàn do Phí tiên sinh cùng đại đệ tử Erkin của hắn xử lý. Khi tất cả rốt cục kết thúc, Mạc tổng giám túm lấy hai thằng cha say khướt chuẩn bị đón xe thì phát hiện áo khoác của y còn ở lại ghế lô.

Làm sao đây? Nhanh chóng trở lại lấy thôi. Chàng trai tốt Erkin dựa vào khả năng chạy nhanh, kiên quyết tiếp nhận nhiệm vụ này.

Trong gió đêm, tàn thuốc của Mạc tổng giám sáng sáng tối tối, nhìn mà Phí tiên sinh nơm nớp lo sợ, dự cảm không rõ tự dưng nổi lên.

Vài phút đồng hồ sau, cách đó không xa truyền đến một tiếng “Em đến đây!” Sau đó lại truyền đến vài tiếng thét chói tai “Sắc lang!”

Phí tiên sinh che mặt kêu rên: “Erkin, tôi nhìn lầm cậu rồi! Cậu sau này nghìn vạn lần không cần nói cậu học nghề ở đâu, không cần ném mặt mũi của tôi!”

Mạc tổng giám nhìn trời, không mặn không nhạt nói: “Đêm nay khí trời thật tốt.”

Erkin chậm chậm chạp chạp, ủy ủy khuất khuất lết về, bị thương nên không ngừng lầm bầm: “Cư nhiên đánh tôi, cư nhiên đánh tôi, người xấu!”

Phí tiên sinh hỏi: “Ngoan đồ nhi, nói cho vi sư ngươi làm chuyện xấu gì?”



Erkin ngốc trệ: “Phí tiên sinh, Duy Thi là ai cơ?”

Phí tiên sinh thất bại: “Tôi hỏi cậu vừa mới rồi sao lại chọc vào lưu manh?”

Erkin chớp chớp đôi mắt: “Em không có!”

“Vậy người ta thế nào lại đánh cậu a?”

“Em ở xa nhìn thấy chỗ đó có hai người, em tưởng anh cùng Mạc tổng giám, thế là liền chạy tới.”

“Chỉ như vậy?” Nghiêm khắc.

“Vừa chạy vừa giang hai cánh tay.” Nhỏ giọng.

“Còn có sao?” Nghẹn cười.

“Vừa chạy vừa la ‘Em đến đây’.” Càng nhỏ giọng.

“Phụt há há há, cậu thực suy.” Đây là lời bình của Phí tiên sinh.

“Quả nhiên rất có tư thế lưu manh.” Đây là lời bình của Mạc tiên sinh. Sau đó theo thói quen bỏ thêm một câu: “Thượng bất chính hạ tắc loạn, hữu kỳ sư tất hữu kỳ đồ.” Thành công giẫm đến chân đau của Phí tiên sinh.

Thế nhưng gần đây Phí tiên sinh sống thực sự quá sung sướng, hoàn toàn không đem một câu nói cuối cùng của Mạc tiên sinh để ở trong lòng, trái lại một bộ trịnh trọng nói với Mạc tiên sinh: “Cảm ơn anh đã giúp tôi tiêu khiển.” Ở trong lòng Phí tiên sinh của chúng ta, hết thảy chuyện xui rủi của những người xung quanh đều là đại ma vương xui khiến, thế nên mới cảm ơn như là chuyện đương nhiên.

Chàng trai tốt Erkin say khướt nói: “Cảm ơn anh đã giúp Phí tiên sinh tiêu khiển.”

Mạc tiên sinh nhìn hai con ma men lâng lâng, hơi hơi nhấp khóe miệng thoáng cái. Cũng không biết là ai tiêu khiển ai đây.

===chap3 end=== Đăng bởi: admin

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Phế Thoại Tiên Sinh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook