Chương 14
Windy
20/01/2017
-Nhưng. . . - người lập trình viên đứng đầu có vẻ không được tin tưởng những-kẻ-có-bộ-óc-thiên-tài này.
- Không nhưng nhị gì cả . Anh muốn cãi lệnh tôi à? - Park Ji Yon nói bằng giọng nghiêm nghị .
- Dạ , không tôi sẽ hướng dẫn họ '' tận tình '' - người lập trình viên nọ cuối gập người rồi quay đi .
***
- Có vẻ , anh sắp được đón tiếp nồng nhiệt đấy Vic - Wind ngồi trên máy tính đeo head phone ,thiết bị nghe trộm đã được Vic khéo léo cài vào đồng hồ của ông ta khi bắt tay.
- Vậy sao? - Vic chăm chú vào laptop , những dãy dữ liệu bắt đầu hiện lên dạng ngôn ngữ máy ( dãy pit 010 ). Những dãy số chồng chất dài ngoằn và ngày càng nhiều.
- gì thế ? - Wind nhíu mày .
- Virus , mã hoá dữ liệu . Tên hacker làm màu - Vic nhấn enter , những dãy số biến mất và trả lại màn hình bình thường . Anh đã đoán trước sẽ có tình huống này nên đã gia cố bảo mật, bảo vệ laptop
- Anh nghĩ là ai đã làm ? - Gin quan sát tất cả , đột ngột lên tiếng . Trong đầu anh hiện rõ mồn một tên thủ phạm.
- Còn ai nữa . . . - Vic liếc về phía chỗ trống trong căn phòng .
***
Rầm!. . . lạch cạch. . .
-Chết tiệt! Mình xem thường hắn quá ! Đánh rắn động cỏ rồi ! - Một bóng đen đập tay xuống bàn phím. Trên màn hình hiện lên dòng chữ
'' lỗi xâm nhập ! '' , con chip nhỏ từ tay bóng đen ấy rơi xuống đất. Ánh sáng từ máy tính , hắt vào một mái tóc màu nâu nhạt ánh đỏ .
***
8h sáng tại khu huấn luyện vệ sĩ đặc biệt - seoul . . .
Ping! Thang máy dừng.
ầm...ầm ! Cánh cửa sắt dày cộm dần dần được kéo ra một cách nặng nề. . .
cộp cộp . . .
Tiếng bước chân vọng lại chậm rãi tiến trên hành lang tối.
- Đây là khu huấn luyện vệ sĩ đặc biệt , chỉ những vệ sĩ ưu tú nhất mới được tuyển chọn vào đây thôi. Cô cậu phải tự hào vì được vào đây đấy . - Giọng nói ồm ồm vang vọng khắp hành lang , người đàn ông có mái tóc được hất ra đằng sau , vuốt keo thẳng tắp không chìa ra cọng nào. Ông ta cứ thao thao bất tuyệt. Mặc hai người đằng sau có nghe hay không, một cô gái với mũ lưỡi trai đen và mái tóc ngắn ngang vai và một chàng trai với headphone đen được gắn trên tai , đôi mắt khép hờ bước đi. Xung quanh ông ta chỉ là sự im lặng đến rợn người.
- Từ ngay hai người phải nghe theo lời tôi . Vì ngài Ji Yon đã nói tôi phải giúp đỡ hai người . - Ông ta nghêng giọng đắc ý . Bước đi nhanh hơn, ánh sáng phía cuối đường hầm hắt vào , tạo ra những vệt sáng.
- Không giá trị - Wind nói . Giọng cô như gió lướt thoáng qua . Thoang thoảng như thì thầm nhưng đủ làm tên kia phải khựng lại , nửa tin nửa ngờ với những thứ mình vừa nghe được.
Gin vẫn chú tâm vào bản nhạc buồn tới não nề trong Mp3 . Không phải anh không hay biết gì mà là não bộ từ chối không tiếp nhận thông tin.
Cách cửa thang máy vừa hiện ra trước mắt ba người họ. Chậm rãi , từng người bước vào , thang máy có 3 tầng chia thành tầng A , B và C
- Tầng A là nơi để sinh hoạt và tập luyện . Đó là trên mặt đất . Còn tầng B là nơi kiểm tra thể lực , xét nghiệm xem có mắc bệnh truyền nhiễm nào đó hoặc dùng các chất kích thích không . Còn tầng C là tầng cấm. Nếu không có lệnh , không ai được bén mảng xuống .- Tên giám sát cứ luyên thuyên và bấm vào nút tầng B.
Nét mặt Gin và Wind vẫn không thay đổi, nhưng thật ra họ đang phân tích những thông tin phức tạp xoay quanh vấn đề tầng C . Tên giám sát khi nãy còn nói nhiều thì nín bặt. Không khí trong thang máy bị đè nén đến nghẹn thở.
Ping! . . . Thang máy dừng lại
Ầm . . .ầm . . . Cách cửa sắt mở ra. Phá vỡ cái không khí căng như trái bóng bị bơm quá đầy.
Hiện ra trước mắt họ là một phòng thí nghiệm kiêm luôn phòng tập thể hình (?) . Thật ra đó là kiềm tra sức khoẻ bằng những bài tập đơn giản như nâng tạ , tự nâng mình lên bằng hai tay . . . Và sự nhanh nhẹn bằng cách sử dụng một trục xoay chỉ xoay một chiều , khi có lực chặn lại , nó sẽ tự động xoay hướng ngược lại. Trên thân trục gỗ có những thanh gỗ sắt được bọc xốp dày đưa ra nhằm những chỗ hiềm như đầu, vai , ngực , bụng , chân . . . khi có người đứng vào khoảng trống được chừa ra. Máy tính sẽ tự động nhận dạng chiều cao và cân nặng, để điều chỉnh lực xoay bằng tấm cảm ứng ở dưới trục .
- chúng ta sẽ đi xét nghiệm trước - tên giám sát chỉ tay về phía hai người mặc áo blu trắng , trên tay họ đang cầm những ống nghiệm chứa những dung dịch đỏ đặc vừa được lấy từ tủ làm lạnh.
***
Tại bộ phận Lập trình kỹ thuật an ninh cấp cao...
- Các cậu là Hakuba Saguru và Kuito Rui? - một người thanh niên trẻ với phong thái đĩnh đạc và cặp mắt kính vẻ tri thức.
- Đúng , là chúng tôi - Jun nói. Ánh mắt dò xét hướng về phía Vic.
- Tôi là Lee Yon Ki , người đứng đầu bộ phận lập trình kĩ thuật an ninh . - Anh ta đưa tay ra .
- Có vẻ như , vị trí đó phải nhường lại rổi - Vic lơ đễnh nói như không để ý .
Ánh mắt Yon Ki chợt tối sầm ,mọi người ai ai cũng ngạc nhiên sau khi nghe Vic nói .Aii cũng nghĩ rằng tên này sẻ bị tống ra khỏi đây trong 5s , một quảng im lặng, anh ta đưa tay về , nhưng lại nở một nụ cười tươi. Chưa ai dám tranh giành vị trí này với Yon Ki, đây là người đầu tiên.
- Vậy chúng ta bắt đầu nhé ? Tôi phải kiểm tra thực lực của anh đã - Yon Ki chỉ tay về phía chiếc bàn trắng ở giữa phòng , trên đó có một màn hình cảm ứng lớn. Hiển thị những thông tin về an ninh khu nhà xanh như hệ thống camera , hệ thống tường rào điện , hệ thống các dãy mật mã , hệ thống máy chủ , tường bảo vệ chống hacker hack vào máy chủ v.v.v... vô số thông tin được hiển thị , điều khiển được nó và tiếp nhận một lúc rất nhiều thông tin truyền tới là một việc vô cùng khó và đó là việc Yon Ki đã làm suốt mấy năm nay . Anh không tin , có người vượt qua được mình.
- Không nhưng nhị gì cả . Anh muốn cãi lệnh tôi à? - Park Ji Yon nói bằng giọng nghiêm nghị .
- Dạ , không tôi sẽ hướng dẫn họ '' tận tình '' - người lập trình viên nọ cuối gập người rồi quay đi .
***
- Có vẻ , anh sắp được đón tiếp nồng nhiệt đấy Vic - Wind ngồi trên máy tính đeo head phone ,thiết bị nghe trộm đã được Vic khéo léo cài vào đồng hồ của ông ta khi bắt tay.
- Vậy sao? - Vic chăm chú vào laptop , những dãy dữ liệu bắt đầu hiện lên dạng ngôn ngữ máy ( dãy pit 010 ). Những dãy số chồng chất dài ngoằn và ngày càng nhiều.
- gì thế ? - Wind nhíu mày .
- Virus , mã hoá dữ liệu . Tên hacker làm màu - Vic nhấn enter , những dãy số biến mất và trả lại màn hình bình thường . Anh đã đoán trước sẽ có tình huống này nên đã gia cố bảo mật, bảo vệ laptop
- Anh nghĩ là ai đã làm ? - Gin quan sát tất cả , đột ngột lên tiếng . Trong đầu anh hiện rõ mồn một tên thủ phạm.
- Còn ai nữa . . . - Vic liếc về phía chỗ trống trong căn phòng .
***
Rầm!. . . lạch cạch. . .
-Chết tiệt! Mình xem thường hắn quá ! Đánh rắn động cỏ rồi ! - Một bóng đen đập tay xuống bàn phím. Trên màn hình hiện lên dòng chữ
'' lỗi xâm nhập ! '' , con chip nhỏ từ tay bóng đen ấy rơi xuống đất. Ánh sáng từ máy tính , hắt vào một mái tóc màu nâu nhạt ánh đỏ .
***
8h sáng tại khu huấn luyện vệ sĩ đặc biệt - seoul . . .
Ping! Thang máy dừng.
ầm...ầm ! Cánh cửa sắt dày cộm dần dần được kéo ra một cách nặng nề. . .
cộp cộp . . .
Tiếng bước chân vọng lại chậm rãi tiến trên hành lang tối.
- Đây là khu huấn luyện vệ sĩ đặc biệt , chỉ những vệ sĩ ưu tú nhất mới được tuyển chọn vào đây thôi. Cô cậu phải tự hào vì được vào đây đấy . - Giọng nói ồm ồm vang vọng khắp hành lang , người đàn ông có mái tóc được hất ra đằng sau , vuốt keo thẳng tắp không chìa ra cọng nào. Ông ta cứ thao thao bất tuyệt. Mặc hai người đằng sau có nghe hay không, một cô gái với mũ lưỡi trai đen và mái tóc ngắn ngang vai và một chàng trai với headphone đen được gắn trên tai , đôi mắt khép hờ bước đi. Xung quanh ông ta chỉ là sự im lặng đến rợn người.
- Từ ngay hai người phải nghe theo lời tôi . Vì ngài Ji Yon đã nói tôi phải giúp đỡ hai người . - Ông ta nghêng giọng đắc ý . Bước đi nhanh hơn, ánh sáng phía cuối đường hầm hắt vào , tạo ra những vệt sáng.
- Không giá trị - Wind nói . Giọng cô như gió lướt thoáng qua . Thoang thoảng như thì thầm nhưng đủ làm tên kia phải khựng lại , nửa tin nửa ngờ với những thứ mình vừa nghe được.
Gin vẫn chú tâm vào bản nhạc buồn tới não nề trong Mp3 . Không phải anh không hay biết gì mà là não bộ từ chối không tiếp nhận thông tin.
Cách cửa thang máy vừa hiện ra trước mắt ba người họ. Chậm rãi , từng người bước vào , thang máy có 3 tầng chia thành tầng A , B và C
- Tầng A là nơi để sinh hoạt và tập luyện . Đó là trên mặt đất . Còn tầng B là nơi kiểm tra thể lực , xét nghiệm xem có mắc bệnh truyền nhiễm nào đó hoặc dùng các chất kích thích không . Còn tầng C là tầng cấm. Nếu không có lệnh , không ai được bén mảng xuống .- Tên giám sát cứ luyên thuyên và bấm vào nút tầng B.
Nét mặt Gin và Wind vẫn không thay đổi, nhưng thật ra họ đang phân tích những thông tin phức tạp xoay quanh vấn đề tầng C . Tên giám sát khi nãy còn nói nhiều thì nín bặt. Không khí trong thang máy bị đè nén đến nghẹn thở.
Ping! . . . Thang máy dừng lại
Ầm . . .ầm . . . Cách cửa sắt mở ra. Phá vỡ cái không khí căng như trái bóng bị bơm quá đầy.
Hiện ra trước mắt họ là một phòng thí nghiệm kiêm luôn phòng tập thể hình (?) . Thật ra đó là kiềm tra sức khoẻ bằng những bài tập đơn giản như nâng tạ , tự nâng mình lên bằng hai tay . . . Và sự nhanh nhẹn bằng cách sử dụng một trục xoay chỉ xoay một chiều , khi có lực chặn lại , nó sẽ tự động xoay hướng ngược lại. Trên thân trục gỗ có những thanh gỗ sắt được bọc xốp dày đưa ra nhằm những chỗ hiềm như đầu, vai , ngực , bụng , chân . . . khi có người đứng vào khoảng trống được chừa ra. Máy tính sẽ tự động nhận dạng chiều cao và cân nặng, để điều chỉnh lực xoay bằng tấm cảm ứng ở dưới trục .
- chúng ta sẽ đi xét nghiệm trước - tên giám sát chỉ tay về phía hai người mặc áo blu trắng , trên tay họ đang cầm những ống nghiệm chứa những dung dịch đỏ đặc vừa được lấy từ tủ làm lạnh.
***
Tại bộ phận Lập trình kỹ thuật an ninh cấp cao...
- Các cậu là Hakuba Saguru và Kuito Rui? - một người thanh niên trẻ với phong thái đĩnh đạc và cặp mắt kính vẻ tri thức.
- Đúng , là chúng tôi - Jun nói. Ánh mắt dò xét hướng về phía Vic.
- Tôi là Lee Yon Ki , người đứng đầu bộ phận lập trình kĩ thuật an ninh . - Anh ta đưa tay ra .
- Có vẻ như , vị trí đó phải nhường lại rổi - Vic lơ đễnh nói như không để ý .
Ánh mắt Yon Ki chợt tối sầm ,mọi người ai ai cũng ngạc nhiên sau khi nghe Vic nói .Aii cũng nghĩ rằng tên này sẻ bị tống ra khỏi đây trong 5s , một quảng im lặng, anh ta đưa tay về , nhưng lại nở một nụ cười tươi. Chưa ai dám tranh giành vị trí này với Yon Ki, đây là người đầu tiên.
- Vậy chúng ta bắt đầu nhé ? Tôi phải kiểm tra thực lực của anh đã - Yon Ki chỉ tay về phía chiếc bàn trắng ở giữa phòng , trên đó có một màn hình cảm ứng lớn. Hiển thị những thông tin về an ninh khu nhà xanh như hệ thống camera , hệ thống tường rào điện , hệ thống các dãy mật mã , hệ thống máy chủ , tường bảo vệ chống hacker hack vào máy chủ v.v.v... vô số thông tin được hiển thị , điều khiển được nó và tiếp nhận một lúc rất nhiều thông tin truyền tới là một việc vô cùng khó và đó là việc Yon Ki đã làm suốt mấy năm nay . Anh không tin , có người vượt qua được mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.