Phồn Lộ
Đánh giá: 0/10 từ 0 lượt
Bạn đang đọc truyện Phồn Lộ của tác giả Sơn Chi Tử. Hắn là một thiếu niên quy y cửa Phật, sớm chiều tiếng chuông ngân vang, tiếng kinh ngâm nga.
Một mình hắn ngồi giữa tòa sen, lẳng lặng, thanh bình, yên tĩnh, như hòa với cảnh vật xung quanh.
Nàng ở trong bàn tay hắn, vô tình tương ngộ, duyên số đã định, nhưng không khác gì sương khói mờ nhạt, không rõ thực hư.
Kinh luân trống rỗng, đèn trường minh đã tắt, Phật môn giờ đây, cuối cùng cũng không giữ được cố nhân thuở ban đầu.
[Bi thu tương tuế vãn, phồn lộ dĩ thành sương - Nhan Sán]
Đây là một câu thơ trong bài Bạch lộ vi sương của nhà thơ đời Đường - Nhan Sán.
Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Thất Nghiệp Sau Ta Đổi Nghề Sang Tu Tiên hoặc Tôi Là Ba Của Nam Chính
Một mình hắn ngồi giữa tòa sen, lẳng lặng, thanh bình, yên tĩnh, như hòa với cảnh vật xung quanh.
Nàng ở trong bàn tay hắn, vô tình tương ngộ, duyên số đã định, nhưng không khác gì sương khói mờ nhạt, không rõ thực hư.
Kinh luân trống rỗng, đèn trường minh đã tắt, Phật môn giờ đây, cuối cùng cũng không giữ được cố nhân thuở ban đầu.
[Bi thu tương tuế vãn, phồn lộ dĩ thành sương - Nhan Sán]
Đây là một câu thơ trong bài Bạch lộ vi sương của nhà thơ đời Đường - Nhan Sán.
Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Thất Nghiệp Sau Ta Đổi Nghề Sang Tu Tiên hoặc Tôi Là Ba Của Nam Chính
5 chương mới nhất truyện Phồn Lộ
Danh sách chương truyện Phồn Lộ
- Chương 1 - Thân này nên hướng về cửa Phật
- Chương 2 - Pháo hoa ở Dương Châu vào tháng ba
- Chương 3 - Mưa làm ướt đẫm tăng y ai
- Chương 4 - Là ai cắt đi một nén hương
- Chương 5 - Tuyết đầu mùa phủ trên băng
- Chương 6 - Gió tuyết thăm thẳm, chẳng còn cố nhân
- Chương 7 - Chùa cổ núi sâu, chuông chiều xa xăm
- Chương 8 - Cuối cùng, lấy thân mình đoạn tuyệt duyên trần
- Chương 9 - [Phiên ngoại] Duyên cùng nghiệt