Phong Lưu

Chương 224: Có ẩn tình khác.

Ngũ Lang Thúc

27/03/2013

Kình khí cực kỳ sắc bén kéo tới tiếng rít làm người ta sợ dựng tóc gáy, mộc kiếm lóe ra quang mang kỳ lạ, từ giữa không trung thẳng tắp bổ xuống, một kiếm lấy thế phủ đầu bổ xuống hắn trên mặt đất.

Mẹ ơi, Sương biểu tỷ điên rồi.

Hắn vừa liều mạng lăn sang trái, thế lăn căn bản không thể thu được, lồng ngực chuẩn bị đón lấy mộc kiếm bổ tới kia, Đường Tiểu Đông sợ đến hồn phi phách tán theo bản năng khom người cong gối đạp ra.

- Ư…

Thân thể Đường Sương đột nhiên run rẩy lên, mày liễu nhíu lại, vẻ mặt tái nhợt, mộc kiếm hạ xuống liền chậm lại.

Đường Tiểu Đông lung tung đá ra một cước không chính không tà, vừa lúc đạp lên thân mộc kiếm, mượn lực lăn tiếp, thuận thế cuộn về sau.

“Xích” tiếng vang kỳ lạ, mộc kiếm đậm thẳng vào trong đất, ngập tới chuôi kiếm.

Đường Sương tựa hồ có chút không ngừng được thế tới, phải vọt về trước hai bước mới đứng vững thân hình, lộ vẻ mặt tái nhợt không máu, mày liễu nhíu chặt.

Đường Tiểu Đông còn đang sợ hãi từ trên mặt đất bò lên, một kiếm kia của Sương biểu tỷ đã dọa hắn sợ hãi, tuy biết rõ sẽ không thực sự đả thương đến hắn, nhưng vẫn sợ đến chân tay như nhũn ra.

Hắn đỡ lấy Sương biểu tỷ, dùng thanh âm nhỏ chỉ đủ cho hai người nghe hỏi:

- Sương biểu tỷ, tỷ không sao chứ?

Đường Sương trừng mắt liếc hắn, hai gò mắt tái nhợt đột nhiên ửng đỏ lên, xấu hổ sẵng giọng:

- Còn nói nữa? Đều là do đệ hại…

Đường Tiểu Đông lộ ra biểu tình cực kỳ áy náy, đang muốn lên tiếng, chúng nữ đã đi tới, lôi kéo hắn điên đảo. Lời hỏi tới bên miệng liền cứng rắn nuốt vào bụng.

- Sương tỷ, tỷ bị làm sao vậy?

Vẻ mặt Lôi Mị nghi hoặc, biểu tình không giải thích được đánh giá nàng, thời điểm mấu chốt kiếm thế đột nhiên chậm lại, rất giống lo lót cửa sau hạ thủ lưu tình.

Đường Tiểu Đông cũng biết, nếu bình thường Sương biểu tỷ khai triển, dùng thân thủ của hắn, một kiếm kia căn bản không cách nào thoát khỏi, may mà hắn sớm đã có chuẩn bị rồi.

Đây chính là chỗ tốt của ăn gian, hắc hắc.

Bất quá trong lòng hắn có chút nghi vấn, Sương biểu tỷ ra tay tàn nhẫn như vậy, tựa hồ có ý định không muốn cho hắn vượt ải, nhìn biểu tình của Lôi Mị, hai nàng tựa hồ có chuyện gì gạt hắn.



Đường Sương ho nhẹ một tiếng, thấp giọng nói:

- Thân thể tỷ có chút khó chịu…

Không để ý tới phản ứng của mọi người, nàng cúi đầu đi thẳng.

Nét mặt nàng vẫn lạnh như băng, vẫn bất cận nhân tình như trước, có thể ngoại trừ Kha Vân Tiên, ngay cả Lôi Mị tâm tư cẩn trọng cũng không nhìn ra được dị dạng, nhiều nhất là hoài nghi nàng ở thời điểm mấu chốt hạ thủ lưu tình, mở đường sau cho Đường Tiểu Đông.

Dù sao đi nữa đại gia hỏa này cũng rõ như ban ngày, quang minh chính đại vượt qua ba chiêu công kích của Đường Sương rồi.

Bụi bặm bám đầy khắp người, chúng nữ liền phủi y phục cho hắn, hỏi hắn có đau ở đâu hay không, nói chúng là liên miên không dứt.

Tẩy rửa xong xuôi, mọi người đồng loạt hưởng thụ bữa sáng do tự tay Hà Hiểu Nguyệt làm, Đường Tiểu Đông còn được một chén canh gà thơm ngào ngạt.

Đường Sương không xuống ăn, chắc là nàng thân thể khó chịu, cần nghỉ ngơi nhiều.

Đường Tiểu Đông nghiêng đầu thấp giọng nói với Kha Vân Tiên:

- Vân tiên tỷ, đưa bát canh gà này cho Sương biểu tỷ đi, nàng thân thể khó chịu, để nàng nghỉ ngơi.

Kha Vân Tiên chớp động đôi mắt oán trách, bất đắc dĩ nói:

- Chàng nha...

Hiện tại cuối cùng nàng cũng hoàn toàn minh bạch, đêm qua phu quân tới gần bình minh mới trở về phòng, là ở trong phòng Đường Sương náo loạn cả gần một đêm, nếu mà hắn nhẹ nhàng, Đường Sương chịu qua đau nhức cũng không có vấn đề gì lớn.

Nhưng nếu mà có chút thô lỗ, lại làm nhiều lần, thì ngày thứ hai lại hành động hơi bất tiện rồi.

Để có thể vượt ải, chiêu thúc hạ lưu vô sỉ như vậy cũng dùng, thật có chút quá đáng mà.

Bất quá gần đây hắn giống như ăn xuân dược, trở nên cực kỳ lợi hắn. Ngược lại mình thì không còn manh giáp thất bại thảm hại, dáng vẻ kia, giống như đồng thời có thể nhiều nữ cũng được chứ không phải chơi.

Oan gia này, lợi hại làm cho người ta vừa thương vừa sợ mà…

Đường Tiểu Đông cảm thấy ở thời điểm diễn võ trường, biểu tình của Đường Sương và Lôi Mị có chút quái, cẩn thận hồi tưởng gần một tháng này hai nàng cực kỳ bận rộn, bình thường đều thần thần bí bí chụm đầu nói nhỏ, ngay cả Chu Bát Vi cũng phải biến qua một bên.

Lúc đó còn tưởng hai nàng nói chuyện của nữ nhân, nên cũng không có lưu ý. Mà bận rộn cũng rất bình thường, cao thủ tinh anh ba nhà có thể tham gia hành động phục kích đều được đặc huấn cường hóa, hai nang thay phiên giám sát bố trí, quả thực có chút bận rộn.

Hai người có chuyện gì mà lại gạt hắn.



Thời điểm cơm tối, Đường Sương chỉ ăn một chút liền trở lại gian phòng của mình, bởi vì thân thể nàng khó chịu, Hà Hiểu Nguyệt còn vì nàng giết gà làm Kê Sấm thang bổ máu bổ khí nữa.

Cơm nước xong, Đường Tiểu Đông bưng bát thang kia đi tới cửa phòng của Đường Sương biểu tỷ, nói hết lời tốt, cửa phòng mới hé mở ra một chút.

Hắn cười tủm tỉm bưng bát thang thơm ngào ngạt đi vào, nói nhỏ:

- Sương biểu tỷ, ba ngày nữa sẽ hành động rồi, tỷ là chủ lực, không thể không điều dưỡng thân thể cho tốt, đây, uống nhanh đi, đây chính là Hà Hiểu Nguyệt nấu riêng cho tỷ.

Đường Sương chớp đôi mắt đẹp, thành thành thật thật uống hết bát thang, dù sao, ba ngày nữa sẽ triển khai hành động dụ địch, quả thực phải nhanh chóng điều dưỡng thân thể.

Mà bị như vậy, đều do hắn.

Cũng may thường ngày nàng chính là bộ dạng lạnh băng bất cận nhân tình, giờ bị như vậy, cũng không ai nhìn ra, bất quá vẻ cười của Vân Tiên tỷ có chút ý mờ ám sâu xa, oan gia này sẽ không nói cho nàng biết rồi chứ?

- Có phải đệ đã nói cho Vân Tiên tỷ rồi?

Đường Tiểu Đông cười nhẹ ha hả:

- Sương biểu tỷ nha, biến hóa của tỷ có chút khác so với ngày xưa, Vân Tiên tỷ là người từng trải, nhìn qua vô số người, đôi mắt sắc như dao, một chút biến hóa rất nhỏ cũng khó thoát khỏi pháp nhãn của nàng, ha hả.

- Đều là đệ làm hại…

Đường Sương nhéo lấy hắn.

Đường Tiểu Đông không ngừng cười khổ, lại một người thích nhéo mình mà.

Trời ạ, nữ nhân thời đại này, bề ngoài mỹ lệ ôn nhu lại che giấu đi sự bạo tàn bên trong.

Hắn ôm Sương biểu tỷ nhẹ nhàng an ủi.

Từ khi cá nước hoan hợp đêm hôm đó, Đường Sương không còn xấu hổ, tùy ý cho hắn ôm lấy, chỉ là ma thủ sờ loạn lung tung kia bị kiên quyết ngăn lại.

Tuy rất thích, nhưng vẫn làm nàng có chút nghĩ tới mà sợ.

- Sương biểu tỷ, tỷ và Mị nhi có phải gạt ta chuyện gì hay không?

Đường Tiểu Đông nói ra nghi hoặc trong lòng, đương nhiên, thanh âm cực kỳ nhẹ nhàng, để tránh cho Sương biểu tỷ hiểu lầm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Phong Lưu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook