Phong Lưu

Chương 401: Đại hải chiến (3)

Ngũ Lang Thúc

29/03/2013

Tiếng sấm vang ầm ầm kia không phải sét đánh trên trời, mà là âm thanh nổ mạnh của hỏa dược, hải vực phía trước đang có giao chiến giữa hạm đội quân mình với tàu chiến địch.

- Hết tốc độ tiến về phía trước, chú ý quan sát.

Xác định hướng đi, Lý Hưng Chu hạ lệnh hạm đội toàn tốc tiến về phía trước, đồng thời mệnh lệnh binh lính phụ trách nhìn xa trên cần trục tháp chú ý quan sát.

Binh lính phụ trách nhìn xa chơi đua Thiên lý nhãn trên tay, Lý Hưng Chu đau lòng quát lên:

- Tiểu tử ngươi cẩn thận một chút cho ta, làm hư lão tử chém đầu ngươi.

- Dạ biết, đại nhân.

Binh lính phụ trách nhìn xa kia cười hì hì, dương dương tự đắc giơ Thiên lý nhãn nhìn mặt biển mênh mông vô bờ.

Trên lâu thuyền, rất nhiều thủy binh đều ngẩng cao đầu, rất muốn nhìn xem cái Thiên lý nhãn thần kỳ kia.

Hạm đội toàn tốc tiến về trước, binh sĩ phụ trách quan sát đột nhiên lớn tiếng bẩm báo:

- Báo đại nhân, phía trước phát hiện hạm đội bất minh.

- Không quản là hạm đội phương nào, chuẩn bị chiến đấu là quân sự giới bị thường thức.

- Toàn bộ chiến hạm đều chuẩn bị chiến đấu, tiến thẳng tới hạm đội bất minh phương xa.

- Báo đại nhân, là hạm đội Uy khấu, số lượng rất nhiều.

Binh lính phụ trách nhìn xa trên cần trục tháp thỉnh thoảng báo cáo:

- Là hạm đội của tướng quân Tô Văn đang giao chiến với hạm đội Uy khấu.

Không cần hắn bẩm báo, theo hạm đội toàn tốc chạy tới, tất cả mọi người đều nghe thấy rõ ràng tiếng nổ mạnh ầm ầm kia, còn có khói đặc che khuất bầu trời cùng tiếng chém giết vang trời.

- Tốc độ cao nhất xuất kích, hoả tiễn chuẩn bị, đụng đắm tàu chiến địch.

Lý Hưng Chi đứng trên đài chỉ huy giơ Thiên lý nhãn quan sát, đồng thời truyền đạt mệnh lệnh.

Hạm đội khổng lồ của Uy quốc giao chiến với hạm đội của Tô Văn ở cửa sông Bạch Mã, nơi sông biển giao nhau, chiến thuyền cỡ lớn đều điều đến phía trước, ép chiến hạm Tô Văn ra khỏi cửa sông, phía sau đều là mông trùng khoái đĩnh cỡ nhỏ.

Hạm đội thủy sư Hán Giang khổng lồ đột nhiên đánh tới từ phía sau, làm quan chỉ huy hạm đội của Uy quốc hoảng hồn, gấp gáp ra lệnh một phần chiến thuyền cỡ lớn quay đầu đón đánh.



Khi chiến thuyền cỡ lớn của Uy khấu ra sức quay đầu, Lý Hưng Chu hạ lệnh phóng hoả tiễn.

Lúc này phóng ra hoả tiễn có lực sát thương khủng bố, hắn đương nhiên có chút luyến tiếc, chỉ bằng ngũ nha cự bá trên biển toàn tốc đập vào, đã đủ đụng đắm thuyền địch, tạo thành hỗn loạn.

Bất quá Đường Tiểu Đông nóng vội, hơn nữa lúc này phóng ra, lực sát thương khủng bố sẽ tạo thành hỗn loạn cùng uy hiếp, hiệu quả càng thêm rõ ràng.

Hơn mười mai hỏa tiễn gào thét lên không, phun ra lửa khói hừng hực, rơi vào trong hạm đội rậm rạp của Uy khấu.

Rầm rầm rầm...

Hơn mười tiếng nổ lớn kinh thiên động địa, lửa mạnh tận trời, khói đặc cuồn cuộn, vô số boong tàu vỡ bay thẳng lên không.

Cả hạm đội Uy Quốc trở nên hỗn loạn, mông trùng khoái đĩnh loại nhỏ tán loạn xung quanh, không cẩn thận đâm vào nhau lật thuyền có đến bảy tám chiếc, thủy binh bơi trên mặt biển tức thì bị chiến thuyền chạy loạn đâm vào mất mạng, tử thương vô số.

Ngũ nha toàn tốc đập vào đụng chìm mảng lớn mông trùng khoái đĩnh loại nhỏ, trên mặt biển toàn là thủy binh Uy khấu trôi lềnh bềnh, bị cung tiễn thủ trên chiến hạm Hán Giang bắn chết vô số, cả mặt biển nhuộm thành màu đỏ đậm, thi thể trôi nổi đầy mặt biển.

Hạm đội của đại soái đã trở lại.

Tô Văn mừng rỡ như điên, hạ lệnh toàn bộ hạm đội xông ra.

Hai hạm đội trước sau giáp công, hoả tiễn có lực sát thương khủng bố gào thét giữa không trung, mũi tên bay đầy trời, tiếng chém giết kinh thiên động địa.

Chiến hạm của thủy sư Hán Giang dễ dàng đánh sâu vào hạm đội thủy sư khổng lồ Uy quốc đang hỗn loạn, ngoại trừ năm sáu chục chiến thuyền ở giữa thấy tình thế không ổn chạy trốn ra, còn lại không phải bị chìm thì là đắm, cũng có thủy binh nhảy qua thuyền địch triển khai chém giết.

Đại bộ phận chiến thuyền Uy quốc chìm nghỉm, chỉ còn lại hai mươi mấy chiến thuyền cỡ trung cỡ nhỏ bị ngăn ở biển cạn, căn bản vô lực đột phá sự bao vây của hạm đội thủy sư Hán Giang, đành phải liều mạng lên bờ chạy trốn.

Bờ biển cửa bắc thành là cảng doanh trại của thủy sư Hán Giang, phối hợp với vài chục máy ném đá, tấn công tất tổn thất thảm trọng.

Lý Hưng Chu lệnh chiến hạm triển khai đội hình chữ nhất ngoài tầm bắn của máy ném đá, chiến hạm cỡ trung cỡ nhỏ bốc xếp và vận chuyển binh lính, từ cửa sông Bạch Mã lên bờ tập kết.

Liên tục không ngừng binh lính được vận chuyển lên bờ, sau khi nhanh chóng tập kích liền giết về phía cảng doanh trại nguyên vốn của thủy sư Hán Giang ngoài cửa bắc.

Uy khấu chiếm cứ cảng doanh trại thủy sư sớm bị đại chiến thảm thiết trên mặt nước dọa cho sợ ngây người, hạm đội bên mình không ngờ chống không lại công kích của thủy sư Đại Đường, thảm bại mà chạy, sớm làm bọn hắn sợ tới mức hồn phi phách tán.

Chừng mười chiến thuyền cỡ trung cỡ nhỏ còn sót lại kinh hãi cập bến, thủy binh nhảy lên bờ bỏ chạy như điên, Uy khấu há còn dám chiếm giữ, đi theo cướp đường chạy trối chết.

Không mất một mũi tên, quan quân liền đoạt lại cảng doanh trại, nhanh chóng tập kết điều chỉnh, mấy vạn đại quân cuồng cuộn giết về cửa thành bắc.

Quân dân thành Hán Châu không còn nhớ được bọn họ đã đánh lùi bao nhiêu lần tấn công của Uy khấu, chỉ cần Uy khấu điên cuồng tiến công là bọn họ sẽ liều mạng phòng thủ, giữ vững trận địa đầu thành, thề sống chết không lùi, trận địa mấy bận thay chủ, bọn họ liều chết đoạt lại.

Người nào cũng biết, thành trì một khi bị Uy khấu hung tàn thành tính công phá, cả thành trì tất trở thành luyện ngục nhân gian, thê tử tỷ muội của bọn họ, tất bị Uy khấu ô nhục, huynh đệ nhi tử của bọn họ tất bị giết chết, cho nên, mỗi người đều đang liều mạng, bảo vệ gắt gao trận địa đầu thành, cho đến khi ngã xuống.



Cửa đông luôn luôn là địa phương tập trung hùng hậu quân đội Uy khấu, Lôi Vân Phượng quăng xuống hơn mười bao thuốc nổ có lực sát thương khủng bố, nổ chết số lớn Uy khấu, vài lần dọa lui Uy khấu.

Nhưng đương gia lão đại của Uy khấu điên rồi, chém giết hơn trăm đào binh rút lui, ra lệnh không tiếc hết thảy giá phải trả, nhất định phải công chiếm thành Hán Châu.

Người đầu tiên xông vào thành Hán Châu, tiền thưởng ngàn lượng, quan thăng ba cấp.

Đội đầu tiên tiến vào, toàn bộ đội phong thưởng thăng quan.

Người lâm trận bỏ chạy, giết không tha.

Dưới trọng thưởng, tất có dũng phu.

Toàn bộ Uy khấu đều điên rồi, bọn hắn mạo hiểm băng qua mưa tên bão đạn điên cuồng tấn công, mặc cho đá nghiền gỗ lăn liều mạng leo lên đầu thành, điên cuồng chém giết với quân thủ thành.

Quân dân thủ thành, nhận phải áp lực cực lớn trước nay chưa từng có.

Lan Đình không còn biết mình đã chém giết bao nhiêu Uy khấu, Đường Điềm, Lý Đằng Giao cũng đã giết đến tây chân nhũn ra, thở hồng hộc, nếu không phải có Lan

Đình cùng một đám cao thủ Mai Hoa nội vệ che chở, có lẽ hai người đã bị thương hoặc gặp bất trắc.

Cửa đông nguy hiểm, ba cửa khác cũng không khác biệt mấy, như vậy hợp lại tiếp diễn, tình thế phi thường không ổn.

Lan Đình đại triển thần uy đại triển thần uy giết sạch hơn mười tên Uy khấu đeo bám bên người, vọt tới trước mặt Lôi Vân Phượng thở gấp nói:

- Phượng cô cô, yểm trợ cho ta.

Lôi Vân Phượng chưa kịp phản ứng, Lan Đình liền ôm một bao thuốc nổ, nhún người nhảy lên, mũi chân hơi chạm vào đỉnh đầu của một tên Uy khấu, dựa thế nhảy lên cao, như chim nhạn chậm rãi bay xuống dưới thành.

Lan Đình tay phải cầm kiếm, tay trái kẹp bao thuốc nổ, cứ như vậy nhảy khỏi tường thành cao mấy trượng.

Nàng giết chóc hơn nửa ngày, quần áo lan sắc trên người như cũ không nhiễm một hạt bụi, tóc dài phiêu phiêu, tựa như bách hoa tiên tử hàng lâm nhân gian.

Quân dân thủ thành và Uy khấu đều bị hành động kinh người này của nàng làm cho sợ ngây người, ngơ ngác nhìn nàng bay xuống dưới thành, tựa hồ quên mất đang liều chết chém nhau.

Uy khấu dưới thành còn đang ngửa đầu ngẩn người, mỹ nữ mềm lòng nương tay phản đối sát phạt vào lúc này so với Đường Sương còn tàn nhẫn hơn.

Nàng phi thường rõ ràng một khi Uy khấu công phá thành trì, nhất định giết hại gian dâm khắp nơi, cả thành Hán Châu sẽ trở thành một tòa tử thành.

Cho nên nàng nàng căn bản không có đường lựa chọn, vì cư dân toàn thành, nàng không thể không tàn nhẫn tạo thành một trường giết chóc.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Phong Lưu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook