Phong Lưu

Chương 447: Đột biến

Ngũ Lang Thúc

29/03/2013

Đám đệ tử cả kinh, cuống quýt nhảy xuống nâng lão dậy, mớm một dược hoàn rồi thất thỏm lo âu, mang theo sự phẫn nộ và sát khí.

Lúc tộc trưởng đại nhân vào doanh trại vẫn còn khỏe mạnh, vậy mà lúc này trở nên vậy. Nhất định là do đám quân Đường giở trò quỷ, ai nấy mặt đầy sát khí.

Duẫn Hạ Hoành Tân ho khan kịch liệt, lại phun ra một ngụm máu, thở dốc nói:

- Cao thủ đối phương nhiều như mây, người tài ba tầng tầng lớp lớp… Chỉ bằng sát khí đã khiến ta bị nội thương.

Tại Uy quốc, tộc trưởng đại nhân có thể nói là vô địch, quân doanh Đại Đường làm sao có cao thủ lợi hại hơn cả tộc trưởng được?

Đám đệ tử gia tộc Duẫn Hạ kinh hãi không thôi.

Duẫn Hạ Hoành Tân ỷ tu vi thâm hậu, lại thêm lòng yêu nước cuồng nhiệt, trong nháy mắt muốn ám sát Đường Tiểu Đông, khiến Đường quân như rắn mất đầu, bắt buộc phải lui binh.

Lòng sinh sát ý tự nhiên phát ra sát khí.

Trong soái trướng, mọi người một thân nội ngoại kiêm tu, sát khí của Duẫn Hạ Hoành Tân vừa phát ra liền bị khí cơ của mọi người tuôn ra, áp đảo lão.

Không nói Ngũ Thiên Chiếu cùng Trần Huyền Lễ vũ dũng hơn người, Tống Kim, mười hai gã cận vệ lãnh huyết đều là những cỗ máy giết người, bọn họ trải qua vô số lần sinh tử mà tôi luyện thành. Sát khí này một khi phát ra, người công lực yếu có khi phát điên mà chết.

Đường Mộc lãnh khốc vô tình, giết người không ghê tay. Hơn nữa, khí thế tông sư như ẩn như hiện chịu ảnh hưởng từ sát khí của Duẫn Hạ Hoành Tân, cho nên cũng tự phát ra sát khí chống lại.

Tu vi của Đường Mộc sàn sàn như Duẫn Hạ Hoành Tân, chỉ cần hắn đã có thể triệt tiêu sát khí của lão.

Lan Đình càng không cần phải nói, sau khi đánh một trận tại Hán Giang thành, chân khí bị hao tổn dường như phá rồi lập, cuối cùng đã đột phá bình chướng. Hiện giờ nàng chính là tuyệt đại cao thủ cấp bậc thần tiên, ngay cả Duẫn Hạ Hoành Tân luôn cuồng ngạo cũng tự nhận không phải là đối thủ.

Thoáng cái tập hợp nhiều cao thủ trùng kích, Duẫn Hạ Hoành Tân bị khí thế hủy thiên diệt địa này ép tới mức phun máu.

Chỉ là lão gia hỏa này sĩ diện, mạnh mẽ nuốt ngược ngụm máu đang muốn phun ra, khiến nội thương càng thêm nghiêm trọng. Nhờ tu vi cao thâm áp chế, khi chạy tới đây rốt cục không thể chịu nổi nữa, phun máu tại chỗ.

Nếu điều dưỡng một hai năm, có lẽ còn có thể hoàn toàn khôi phục. Đây là hậu quả chết còn sĩ diện.

- Tộc trưởng đại nhân tới rừng cây phía trước nghỉ ngơi một chút.

Đám đệ tử bị dọa mặt không còn chút máu, dìu lão vào rừng cây đối diện nghỉ ngơi.



Ngồi dưới gốc đại thụ, Duẫn Hạ Hoành Tân thở dài, nhưng ngay sau đó, sắc mặt lão trở nên cực kỳ nghiêm túc. Nói tình thế trước mắt và cuộc trò chuyện với Đường Tiểu Đông cho các đệ tử nghe, đám người này rõ ràng rất tức giận, tất cả quỳ sát mặt đất nguyện nghe theo ý chỉ của tộc trưởng đại nhân.

Duẫn Hạ Hoành Tân đúng là người có phách lực, vào lúc này bỏ đi mọi hiềm khích trước kia, muốn liên thủ cùng Giáp Hạ chống lại Đại Đường, quyết tử bảo vệ tổ quốc.

Lão chính là thần tượng của các đệ tử trẻ tuổi trong gia tộc, những người này tuyệt đối trung thành và nghe lệnh hắn.

Dĩ nhiên, trong gia tộc cũng có phái bảo thủ, muốn thuyết phục phái bảo thủ cũng tương đối khó khăn.

Chỉ là, Duẫn Hạ Hoành Tân nghĩ rằng tồn vong quốc gia, phái bảo thủ nhất định sẽ hiểu được vận mệnh bi thảm sau khi mất nước. Họ sẽ giống hắn, vứt bỏ hiềm khích trước kia, liên thủ với Giáp Hạ đối phó với sự xâm chiếm của Đại Đường.

Mấy đệ tử trẻ tuổi trong tộc rối rít phụ họa, thề nhất định chiến đấu với Đường quân, thà rằng chết trận sa trường cũng muốn bảo vệ tổ quốc.

Duẫn Hạ Hoành Tân vui mừng mỉm cười, có những người thế này, lo gì không đánh tan Đường quân.

Trong lòng thở dài một tiếng, hắn cố hết sức đứng lên.

Người đã già, lại chịu nội thương không nhẹ, e rằng không thể ra chiến trường giết địch. Thật sự là nuối tiếc quá lớn.

Một đệ tử trẻ tuổi nhiệt huyết sôi trào, hắn siết chặt nắm đấm huy vũ giống như hận không thể xung phong liều chết quyết tử với Đường quân.

Quả đấm bỗng dừng lại ở trên cao, trên khuôn mặt dù chết cũng không sờn bỗng hiện lên vẻ cổ quái. Có đau khổ, có tức giận, đồng thời cả sự khó hiểu…

Ngay cả Duẫn Hạ Hoành Tân cũng không phát hiện, cho tới khi hắn đột nhiên té ầm xuống đất mới giật mình nhìn lại.

Hắn bị một mũi tên đâm xuyên qua chỗ yếu hại, máu tươi không ngừng chảy ra khiến quần áo ướt đẫm.

- Có thích khách!

Sắc mặt Duẫn Hạ Hoành Tân khẽ biến đổi, mấy đệ tử trẻ tuổi tuốt đao khỏi vỏ che trước mặt lão.

- Người nào?

Một đệ tử trẻ cao giọng quát lớn.

Một đạo hàn mang nhanh như tia chớp bắn tới, hắn hét lớn một tiếng, đao võ sĩ đã bị đánh rớt.



“Đinh” một tiếng, tận đến khi võ sĩ đao rơi xuống đất, người này phát ra tiếng kêu thống khổ, ôm bụng ngã xuống.

Thích khách đồng thời bắn hai tên, một tên bắn rớt đao, tên còn lại xuyên thấu lưng.

Duẫn Hạ Hoành Tân biến sắc, lớn tiếng quát lên:

- Anh Tử!

Một tiếng cười khẽ khiến tâm hồn rung động phiêu đãng trong rừng, không ai có thể xác định tiếng cười đang phát ra từ nơi nào.

Mấy chục người áo đen bịt mặt như u linh đột nhiên xông ra từ trong rừng rậm bao vây đám người Duẫn Hạ Hoành Tân.

Trong tiếng cười khẽ, hồng ảnh chói mắt xuất hiện trước mặt Duẫn Hạ Hoành Tân.

Một nữ nhân Uy quốc mang mặt nạ quỷ màu trắng, mưa bụi khiến mái tóc nàng ướt đẫm, bờ mông đầy đặn, đuôi tóc thắt một cái nơ hình con bướm màu hồng, ki-mô-nô màu đỏ chói mắt không thể che dấu vóc dáng ma quỷ của nàng.

Mặc dù không thấy dung nhan của nàng, nhưng tiếng cười rất đáng yêu có thể câu hồn đoạt phách.

Mấy đệ tử trẻ tuổi đi theo Duẫn Hạ Hoành Tân mặt xám như tro tàn, bàn tay nắm võ sĩ đao trở nên run rẩy.

Mặc dù Duẫn Hạ Anh Tử là nữ, nhưng nàng chính là linh hồn của phái bảo thủ trong gia tộc. Một thân tu vi sâu không lường được, e rằng không dưới tộc trưởng đại nhân.

Sắc mặt Duẫn Hạ Hoành Tân rất khó coi, đôi lông mày lộ vẻ tro tàn:

- Anh Tử, đây là vì cái gì?

Duẫn Hạ Anh cười nhẹ một tiếng:

- Tại sao? Ngươi thân là người đứng đầu một tộc, lại dám không tuân theo quy củ của tổ tông Duẫn Hạ. Cho nên, ngươi đáng chết!

Duẫn Hạ Hoành Tân ngửa mặt lên trời thở dài.

Trong gia tộc phái cấp tiến cùng phái bảo thủ thế lực ngang nhau, lúc bình thường cũng là để đánh chết Giáp Hạ tộc nhân, báo thù rửa nhục, chẳng bao giờ phát sinh xung đột lớn.

Hôm nay, Đường quân tiếp cận, mâu thuẫn lúc bình thường luôn giấu kín, rốt cục đã bộc phát.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Phong Lưu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook