Chương 5: Truyền Công (Thượng)
Huy Phong
25/04/2021
Sáng hôm sau Xích Tung Hoành và Cố Bình Sinh không đi săn bắt hái củi, y dẫn cậu ra khoảng đất trống sau nhà rồi bảo cậu ngồi lên một tảng đá bằng phẳng đủ chỗ cho năm người ngồi sát nhau.
Xích Tung Hoành tuy không thể điều khiển toàn bộ công lực nhưng nếu truyền công lực thì lại là chuyện khác bởi vì y còn có bảo vật trấn môn Sát Tâm Đạo. Y nói:
“Trước khi truyền công cho con ta muốn giải thích một chút về môn phái chúng ta. Trong hắc đạo có lưỡng phái lục đạo, Sát Tâm Đạo của chúng ta thuộc lục đạo, võ công chúng ta tu luyện gọi là Ma Tâm Đại Pháp tuy nhiên muốn luyện Ma Tâm Đại Pháp phải có bảo vật trấn môn là Ma Tâm.”
Cố Bình Sinh ngây thơ hỏi:
“Ma Tâm là gì vậy nghĩa phụ?”
Xích Hoành Trung mỉm cười nói:
“Chút nữa con sẽ được tận mắt chứng kiến, nghĩa phụ cũng không rõ Ma Tâm là gì có nói là “tâm” mà cũng có thể nói là “ma” nhưng muốn luyện thành Ma Tâm Đại Pháp phải có Ma Tâm, khi luyện công bình thường sẽ tạo ra nội lực nhưng Ma Tâm còn sản sinh một lực lượng khác tạm gọi là ma lực. Ma lực không giống như nội lực tích trữ tại đan điền và theo máu di chuyển qua các kinh lạc mà ma lực tích trữ tại Ma Tâm và di chuyển quanh cơ thể thông qua thịt, xương hay mạch máu nói chung là di chuyển khắp nội thể mà không có bất kỳ hạn chế nào, điều này so với nội lực phải thông qua kinh mạch để truyền đến nơi cần sử dụng thì tốc độ di chuyển nhanh hơn nhiều và không bị tiêu tốn nhiều. Tu luyện Ma Tâm Đại Pháp và Ma Tâm sẽ có được đồng thời nội lực và ma lực, khi nội lực và ma lực hợp nhất, nội lực hết sẽ có ma lực bù vào còn khi ma lực hết sẽ có nội lực bù vào, cứ thế tuần hoàn không dứt, nội lực và ma lực sản sinh vô tận chính là cảnh giới cao nhất của Ma Tâm Đại Pháp gọi là Nhân - Ma - Tâm Hợp Nhất. Chi tiết sau này ta sẽ nói sau bây giờ ta sẽ truyền Ma Tâm cho con, dù có chuyện gì con cũng phải bình tĩnh tuyệt đối không được hoảng sợ!”
Cố Bình Sinh tiếp thu một lượng lớn kiến thức mặc dù không hiểu rõ lắm nhưng vẫn gật đầu.
Xích Tung Hoành ngồi xuống đối diện với Cố Trường Sinh rồi nhắm mắt toạ thiền, y tuy không điều khiển được toàn bộ nội lực nhưng lại có thể điều khiển hoàn toàn Ma Tâm, đầu tiên y dùng Ma Tâm hút toàn bộ nội lực và ma lực trong nội thể vào bên trong Ma Tâm rồi sau đó dùng bí thuật của Sát Tâm Đạo gọi là “Dẫn Tâm Pháp” dùng để truyền Ma Tâm lại cho truyền nhân tiếp theo, Dẫn Tâm Pháp sẽ phong ấn Ma Tâm vào trong một kết giới hình cầu.
Hây!!!
Xích Tung Hoành hô khẽ một tiếng, từ ngực trái của y nhô lên một khối u bằng với một trái bóng, da thịt khối u từ từ xuất hiện những vết nứt rồi bung nở ra như một cánh hoa, bên trong là một quả cầu xanh lam trong suốt và bên trong quả cầu là một quả tim đỏ rực còn đang đập nhưng quả tim này có khuôn mặt quỷ, hai cái sừng dài nhọn và uống lượn, miệng đầy răng nanh đang gào thét, trái tim này giống như một sinh vật sống đang vùng vẫy để thoát ra khỏi kết giới, không lẽ thứ này chính là Ma Tâm?
Da thịt trước ngực của Xích Tung Hoành liền lại như chưa từng có chuyện gì xảy ra, Xích Tung Hoành từ từ đẩy quả cầu kết giới chứa Ma Tâm đến trước ngực trái Cố Bình Sinh, y mím môi:
“Sinh nhi, ta chuẩn bị đưa Ma Tâm vào trong cơ thể con. Khi con hấp thụ Ma Tâm thì sẽ phải gánh chịu Ma Kiếp, con phải nhớ, Ma Kiếp chẳng qua là một loại ảo ảnh vô cùng chân thật nên dù có thấy chuyện gì dù kinh khủng tới đâu cũng tuyệt đối không được hoảng sợ, nếu con sợ hãi thì cơ thể sẽ bị Ma Tâm chiếm đoạt còn linh hồn con sẽ vĩnh bất siêu sinh!”
“Vâng!”
Xích Tung Hoành đưa Ma Tâm đến trước ngực trái Cố Bình Sinh rồi hô khẽ một tiếng “Giải!” Kết giới biến mất, Ma Tâm gào lên một tiếng ghê rợn rồi kích thước bành trướng gấp mười lần, xung quanh miệng Ma Tâm mọc ra mười mấy cái xúc tu như một con bạch tuột khổng lồ rồi Ma Tâm từ trên há miệng đỏ lòm như chậu máu ngoặm lấy đầu Cố Bình Sinh rồi như một con trăn từ từ nuốt chửng Cố Bình Sinh vào trong, cuối cùng Tâm Ma biến thành một cái kén hình trứng đỏ rực, phía trước kén chính là khuôn mặt ác quỷ của Ma Tâm.
Cố Bình Sinh bên trong Ma Tâm đột nhiên thấy mình đang đứng ngập trong máu, máu cao đến tận đầu gối của cậu, bốc mùi tanh tưởi, cậu phóng tầm mắt ra xa chỉ thấy bầu trời đỏ rực như lửa còn mặt đất là biển máu vô tận, đây là đâu? Không lẽ mình đã chết rồi? Đây là địa ngục ư? Nếu đây là ảo ảnh thì đúng là quá chân thực rồi, thị giác, thính giác, khứu giác, vị giác và xúc giác của cậu đều cảm nhận được cậu thực sự đang đứng trong biển máu, hơn nữa còn là máu tươi, mùi tanh tưởi bốc lên khiến cậu nôn mửa một trận.
Đột nhiên từ dưới biển máu trồi lên một bộ xương đỏ như máu, huyết cốt này biết cử động lao đến há miệng cắn lấy tay Cố Bình Sinh, sau đó vô số huyết cốt khác trồi lên, bọn chúng vây lấy cậu không ngừng ra sức cắn xé, Cố Bình Sinh cố gắng phản kháng nhưng chúng quá đông lại cực kỳ mạnh mẽ, vô số miếng thịt trên người cậu bị xé toạc ra, đau đớn không gì tả nổi. Ác mộng vẫn chưa dứt từ biển máu lại trồi lên vô số ác quỷ máu đầu có sừng tay cầm đao thương sáng loáng, huyết quỷ kẻ móc mắt kẻ cắt lưỡi, kẻ phanh thây kẻ lóc thịt, kẻ rút xương kẻ bưng chảo dầu, đây khác nào cực hình mười tám tầng địa ngục? Cậu lúc sống không làm điều gì ác sao chết lại phải chịu đau đớn đến nhường này?
Đột nhiên trong đầu Cố Bình Sinh vang lên giọng nói của Xích Tung Hoành:
“Sinh nhi! Con không được đầu hàng ảo giác của Ma Tâm! Hãy nhớ kỹ khẩu quyết: “Ý thủ linh đài, tâm vô chướng ngại, ngã thị tâm ma, ma tâm thị ngã, ngã tâm như nhất, vô ngã vô tâm.” Sinh nhi! Con tuyệt đối không được đầu hàng!”
Ma Tâm tồn tại từ thời thượng cổ, hấp thu không biết bao nhiêu sát khí, oán khí, tà khí, tử khí nên ma tính đại thịnh, mỗi lần truyền nhân Sát Tâm Đạo hấp thụ Ma Tâm đều phải trải qua một khảo nghiệm sinh tử gọi là Ma Kiếp, nếu không vượt qua được ảo giác của Ma Kiếp thì thể xác sẽ bị Ma Tâm chiếm cứ còn linh hồn người đó cũng sẽ bị Ma Tâm hấp thụ, vĩnh viễn không thể siêu thoát. Chính vì lí do này mà Sát Tâm Đạo mỗi đời chỉ truyền cho một người hơn nữa còn phải trải qua quá trình tuyển chọn vô cùng khắc khe và kỹ càng, truyền nhân Sát Tâm Đạo không chỉ cốt cách tinh kỳ, tư chất cao mà còn phải ý chí vô cùng vững vàng để có thể vượt qua Ma Kiếp tuy nhiên Cố Bình Sinh không có cốt cách tinh kỳ cũng như tư chất cao mà chỉ có ý chí kiên cường nhưng Xích Tung Hoành vẫn truyền Ma Tâm lại cho cậu ngoại trừ mong muốn duy trì tính mệnh cho cậu thì còn do y hoàn toàn tin cậu đủ khả năng vượt qua Ma Kiếp.
Khẩu quyết mà Xích Tung Hoành vừa nói cho Cố Bình Sinh là một phần của Dẫn Tâm Pháp dùng để chế ngự Ma Tâm và vượt qua Ma Kiếp nhưng đầu óc của cậu đơn giản hoàn toàn không hiểu gì, cái gì mà ngã rồi tâm thật khó hiểu, cậu chỉ có thể cố gắng vùng vẫy nhưng đã quá muộn cơ thể cậu đã bị phanh thây chỉ còn lại mỗi cái đầu. Khi một huyết quỷ chuẩn bị bổ đầu Cố Bình Sinh lấy não thì đột nhiên thất khiếu cậu phun lửa đỏ, lửa từ cổ cậu trào ra sau đó nhanh chóng tái tạo lại phần cơ thể bị chặt đứt. Cố Bình Sinh giẫm chân môt cái, lửa từ bàn chân cậu tuôn trào thiêu đốt biển máu, thiêu đốt huyết cốt lẫn huyết quỷ thậm chí cả bầu trời u ám cũng bị thiêu đốt. Khi biển máu và bầu trời biến mất, trước mặt cậu chỉ có Ma Tâm to lớn như một ngọn núi, Ma Tâm dường như đang run sợ cất tiếng hỏi:
“Ngươi là ai?”
Cố Bình Sinh cũng không hiểu tại sao mình lại nói ra những lời kỳ lạ, giọng nói cậu trở nên hùng hồn như chủ tể ngự trên cao:
“Mở to con mắt chó của ngươi ra nhìn xem ta là ai!”
Hai mắt Cố Bình Sinh phóng ra hai luồng sáng đỏ rực, hai luồng sáng chạm vào Ma Tâm lập tức phát nổ, chỉ nghe Ma Tâm thét lên một tiếng, vụ nổ bùng lên dữ dội rồi lan ra khắp không gian vô tận.
Bên ngoài thì Ma Tâm từ từ nhỏ dần rồi hoàn toàn bị hấp thụ vào trong cơ thể Cố Bình Sinh, cậu từ từ mở mắt ra thì bắt gặp ánh mắt mừng rỡ không nói thành lời của nghĩa phụ cậu, y nghẹn ngào nói:
“Không hổ danh là nghĩa tử của ta, cuối cùng con cũng hấp thụ thành công Ma Tâm. Để ta kiểm tra thử xem...”
Thực ra Cố Bình Sinh cũng không hiểu chuyện gì vừa xảy ra nhưng dù sao mọi chuyện cũng ổn rồi nên cậu không để tâm lắm, cậu gật đầu rồi Xích Tung Hoành đặt hai ngón tay trước ngực trái của cậu, dựa vào thuật thấu thị thì quả nhiên đúng như dự đoán Ma Tâm đã tạo ra các giả nội tạng để thay thế nội tạng trước đây bị hoại tử kể cả tim nhưng kinh mạch của cậu bị tổn hại hơn nửa không có cách gì phục hồi lại được, ngay cả Ma Tâm cũng thúc thủ vô sách. Xích Tung Hoành khẽ thở dài rồi y truyền nội lực còn giữ lại của bản thân vào Ma Tâm rồi dẫn dắt nội lực cũng như ma lực của y chứa trong Ma Tâm ra ngoài rồi tạo thành ba đạo cấm chế ở đầu, tim và rốn của Cố Bình Sinh, y thở khẽ ra một hơi:
“Xong rồi, con cảm thấy thế nào?”
Cố Bình Sinh đáp:
“Ưm... con cảm thấy cơ thể nhẹ nhõm và thoả mái hơn trước rất nhiều!”
Dị chứng bị cấm chế, thời gian tái phát cũng sẽ được kéo dài ra, nội tạng hoại tử thì được thay thế đương nhiên sẽ cảm thấy thoả mái rồi. Y nói:
“Ta đã tạo thành ba đạo cấm chế dị chứng của con nên con có thể sống thêm hai năm nữa. Ma Tâm vốn có bản năng nguyên thuỷ của con người là giết chóc và tình dục...”
Xích Tung Hoành khẽ ho “khụ” một tiếng, ông biết Cố Bình Sinh ngây thơ trong sáng nên đành dành ra hai canh giờ giảng dạy về những vấn đề giới tính với cách giảng dạy mới lạ lôi cuốn, thần thái tự tin và kèm theo hình vẽ minh hoạ sống động đã khiến cậu bé Cố Bình Sinh mười hai tuổi mở ra một chân trời mới đồng thời không khỏi đỏ mặt tía tai vì những vấn đề nhạy cảm.
Sau một canh giờ thầy giảng trò nghe đầy hồi hộp và hứng khởi Xích Tung Hoành quay về vấn đề cũ:
“Chính vì bản năng của Ma Tâm là giết chóc và tình dục nên con cũng sẽ bị ảnh hưởng, con sẽ ham muốn giết người hơn đồng thời cũng sẽ ham muốn ân ái với nữ nhân nhiều hơn, chỉ cần nhìn kẻ nào không thuận mắt con liền muốn giết hắn và chỉ cần nhìn nữ nhân nào thuận mắt con liền muốn đem nữ nhân đó quăng lên giường, ngoài ra vì sự thu hút lẫn nhau giữa nam và nữ mà con đối với phái nữ sẽ có sức hấp dẫn mê lực rất lớn, thậm chí con không cần tán tỉnh hay động tay động chân thì vẫn sẽ có nữ nhân tự động sà vào lòng con mà đòi ân ái tất nhiên là công lực của con phải thật cao cường mới được, công lực con càng cao thì mị lực càng lớn. Ngoài ra do Ma Tâm tác động lên gan và thận nên tinh lực của con vô cùng dồi dào, cho dù mây mưa mấy ngày liên tục cũng không sao, có thể nói kẻ có được Ma Tâm sẽ trở thành một cỗ máy giết chóc và tình dục. Chính vì vậy mà ngoài cách luyện công thông thường còn có một cách khác để tăng công lực cũng như ma lực đó chính là nam nữ giao hoan và những phương pháp chuyên dùng cho chuyện này là thải bổ thuật và song tu. Thải bổ thuật chính là lợi dụng giao hoan nam nữ vào lúc cao trào đoạt lấy nguyên dương nguyên âm của đối phương, cách này lợi mình hại người nhưng tốc độ lại nhanh hơn tu luyện thông thường hơn nữa khoái cảm giao hoan còn lớn hơn giao hoan bình thường gấp bội. Tuy nhiên nếu hai cao thủ thải bổ thuật giao tranh trên giường thì kẻ thắng là kẻ có công lực cao hơn. Con nên nhớ tuy con có mị lực với phái nữ nhưng Ma Tâm của con là món đại bổ của cao thủ thải bổ thuật nên nếu con công lực yếu hơn rất dễ bị săn lùng để đoạt đi Ma Tâm, may mắn là cao thủ thải bổ thuật có thể thắng được Ma Tâm không nhiều lắm, lúc khác ta sẽ nói để con biết còn đề phòng.”
Tiếp đó Xích Tung Hoành lại giải thích cái gì gọi là nguyên âm nguyên dương, nam dương nữ âm, nguyên âm nguyên dương là nguyên tinh, nguyên khí và nguyên thần nếu hấp thụ được công lực đại tiến hơn nữa đối với những người tinh thông thật trụ nhan thì còn có thể dùng nguyên âm nguyên dương để duy trì nhan sắc thanh xuân, trẻ mãi không già còn kẻ bị mất nguyên âm nguyên dương sẽ từ từ héo mòn suy yếu mà chết. Cố Bình Sinh nghe vậy không khỏi lè lưỡi lắc đầu, phương pháp độc ác như vậy cậu nhất định không dùng tới. Xích Tung Hoành biết cậu lương thiện nhưng vẫn dạy cho cậu Thải Bổ Thuật để sau này không bị cao thủ về môn này chiếm tiện nghi.
Tiếp đó Xích Tung Hoành lại giảng giải về Song Tu:
“Song Tu hay còn gọi là Phòng Trung Thuật về cơ bản là giống nhau chỉ khác xuất xứ, Phòng Trung Thuật xuất phát từ Đạo Giáo luyện đan tu tiên còn Song Tu lại có nguồn gốc từ Hoan Hỷ Thiền của Mật Tông Tây Tạng. Cả hai đều dựa vào giao hoan kết hợp của nam và nữ để cả hai cùng tăng công lực nhưng Phòng Trung Thuật là mối quan hệ đôi bên có lợi không cần tình cảm còn Song Tu điều quan trọng nhất là hai bên phải có tình cảm với nhau chính vì vậy Song Tu thường là các cặp phu thê hoặc tình nhân tuy nhiên Song Tu cũng không nhất thiết phải yêu nhau chẳng qua có xúc tác tình yêu thì hiệu quả song tu sẽ lớn hơn và tốc độ sẽ nhanh hơn. Trong thiên hạ này nếu nói về Song Tu có lẽ Dao Trì là đệ nhất nhưng sau này nếu có người Dao Trì tìm đến con muốn Song Tu thì tuyệt đối cẩn thận bởi vì có thể bọn chúng muốn lợi dụng Ma Tâm của con ngoài ra con biết không Võ Tắc Thiên chính là cao thủ song tu lẫn thải bổ thuật, so được với bà ta chỉ có Dao Trì Môn Chủ Diễm Hậu, con nhất định phải cẩn thận hai người này!”
Cố Bình Sinh không khỏi thắc mắc về Dao Trì và Diễm Hậu, cậu chỉ biết Dao Trì thuộc hắc đạo lưỡng phái lục đạo còn chi tiết đành chờ nghĩa phụ cậu kể sau tuy nhiên cậu không ngờ Nữ Hoàng Đại Chu cũng có liên quan. Xích Tung Hoành sắc mặt nghiêm nghị hơn một chút rồi nói tiếp:
“Ma do tâm sinh, Ma Tâm có thể chở thuyền cũng có thể lật thuyền, từng có hai vị tiền bối môn chủ một người thì bị “sát” kiểm soát nên trở thành một ma đầu giết người không ghê tay khiến cho hắc bạch lưỡng đạo phải liên thủ tiễu trừ còn người khác bị “dục” chiếm giữ nên trở thành một tên hái hoa đại đạo sau cùng cũng bị hắc bạch lưỡng đạo tiêu diệt ngay cả ta cũng bị sát và dục ảnh hưởng nên đã làm ra những chuyện không thể tha thứ. Nhiệm vụ của con sau khi hấp thụ được Ma Tâm chính là điều khiển Ma Tâm tuyệt đối không được để Ma Tâm điều khiển mình đáng tiếc chín đời môn chủ trước cũng chỉ có hai người thành công. Ôi! Từ bây giờ ta sẽ dạy con Ma Tâm Đại Pháp, nếu con có thể đạt cảnh giới Nhân - Tâm - Ma hợp nhất thì có thể dị chứng sẽ được chữa trị, con phải hiểu con mạnh thêm một chút tức là con sống thêm được một khắc!”
Cố Bình Sinh gật đầu. Sau đó Xích Tung Hoành lấy hai quyển sách Ma Tâm Đại Pháp quyển thượng và quyển hạ, y nói quyển thượng là nội công bao gồm mười tầng còn quyển hạ là chiêu thức bao gồm quyền, trảo, chỉ, đao và kiếm, mỗi trang đều chi chít chú giải của Xích Tung Hoành và các tiền bối đời trước. Cố Bình Sinh tư chất có hạn nên đọc qua đều không hiểu gì cả, cậu cố gắng nghiền ngẫm cả canh giờ cũng không hiểu được chút nào cả, cậu nhìn nghĩa phụ mình với ánh mắt có lỗi, có lẽ cậu cảm thấy mình đã phụ lại kỳ vọng của nghĩa phụ.
Tư chất của Cố Bình Sinh không cao Xích Tung Hoành biết, cơ địa của cậu cũng không phù hợp để luyện võ y cũng biết nhưng y không quan tâm vì y không cần Cố Bình Sinh dùng võ công đi đánh đánh giết giết mà chỉ cần cậu sống lâu thêm chút nào hay chút đó. Xích Tung Hoành mỉm cười nói:
“Con đường buồn, thực ra mấy quyển sách này cũng là đồ vứt đi thôi bây giờ
ta sẽ truyền cho con cách tập luyện mà ta đã tốn cả cuộc đời để ngộ ra. Thực ra võ học cũng như Đạo gia quá trình tu luyện không ngoài ba câu luyện tinh hoá khí, luyện khí hoá thần, luyện thần hoàn hư. Tinh - Khí - Thần là gì? Nói dễ hiểu tinh là thể xác, khí là trí tuệ tinh thần còn thần là linh hồn, con cũng không cần biết rõ mấy cái này vì nó cũng là đồ vứt đi thôi. Nghĩa phụ chỉ cần con rèn luyện hai thứ chính là thể xác và linh hồn, bởi vì phần khí bao gồm phần hữu hình tức não bộ thuộc về thể xác còn phần vô hình tức trí tuệ, ý thức thì thực ra sinh ra từ linh hồn nên chỉ cần thể xác và linh hồn là đủ. Mục đích của luyện võ là gì? Thiên hạ vô địch? Trường sinh bất tử? Bạch nhật phi thăng? Trên đời này ngoài võ công ra còn có những phương thức tu luyện khác nhưng tựu chung lại cũng chỉ có một mục đích duy nhất: nâng cao thể năng con người đến cực hạn, đột phá giới hạn của con người. Bên trong thể xác con người luôn chứa đựng một sức mạnh tiềm tàng không thể đo đếm nổi, con phải lôi hết sức mạnh tiềm tàng đó ra khi đó chính là đột phá giới hạn của thể xác. Con hiểu không?”
Cố Bình Sinh bất ngờ gật đầu:
“Vâng, có nghĩa là phải luyện tập để đột phá giới hạn của cơ thể!”
Xích Tung Hoành gật gù:
“Cách tập luyện thể xác nghĩa phụ sẽ nói với con sau, ngoài thể xác chúng ta còn có linh hồn, linh hồn là thứ vô cùng thần bí, ruốc cuộc nó hình dạng gì? Nó ở đâu trong cơ thể con người? Không ai biết chỉ biết nó thực sự có thật, có thể vô hình nhưng hữu chất. Người luyện võ trước giờ luôn quan trọng nội lực khí huyết nhưng thực ra linh hồn cũng như thể xác, cũng chứa đựng một sức mạnh tiềm tàng thậm chí có thể còn lớn hơn sức mạnh tiềm tàng của thể xác, ta cũng chưa thực sự tìm ra cách nào để tập luyện linh hồn ngoài cách Phệ Hồn...”
Cố Bình Sinh ngạc nhiên hỏi:
“Phệ Hồn là gì ạ?”
Xích Hoành Trung nói:
“Phệ Hồn là hấp thụ các linh hồn của người chết, dùng linh lực của linh hồn khác để cường hoá linh hồn của bản thân.”
Cố Bình Sinh lắc đầu nói:
“Như thế thật quá tàn nhẫn, người chết rồi thì nên để họ đầu thai siêu thoát tại sao còn ăn thịt họ?”
Xích Hoành Trung biết Cố Bình Sinh bản tính lương thiện nên nói:
“Ta biết con hiền lành nhưng ngoài kia có rất nhiều hồn ma chết đi không chịu xuống địa phủ đầu thai mà ở lại trần gian giết hại người sống, nếu con hấp thụ những linh hồn hồn này không phải là tạo phúc cho thiên hạ hay sao?”
Cố Bình Sinh thầm nghĩ cũng phải nên gật gật đầu. Xích Hoành Trung nói tiếp:
“Bây giờ ta sẽ dạy con cách để tập luyện thân xác, con không cần luyện khí gì cả chỉ cần luyện cơ thể cho thật mạnh mẽ thôi. Muốn vậy con phải luyện toàn thân mà như vậy thì cả cả hàng trăm bài tập tuy nhiên ta đã tổng kết gói gọn lại trong năm bài tập vô cùng đơn giản. Bây giờ ta sẽ làm mẫu một lần, con nhìn cho kỹ nhé...”
Xích Tung Hoành tuy không thể điều khiển toàn bộ công lực nhưng nếu truyền công lực thì lại là chuyện khác bởi vì y còn có bảo vật trấn môn Sát Tâm Đạo. Y nói:
“Trước khi truyền công cho con ta muốn giải thích một chút về môn phái chúng ta. Trong hắc đạo có lưỡng phái lục đạo, Sát Tâm Đạo của chúng ta thuộc lục đạo, võ công chúng ta tu luyện gọi là Ma Tâm Đại Pháp tuy nhiên muốn luyện Ma Tâm Đại Pháp phải có bảo vật trấn môn là Ma Tâm.”
Cố Bình Sinh ngây thơ hỏi:
“Ma Tâm là gì vậy nghĩa phụ?”
Xích Hoành Trung mỉm cười nói:
“Chút nữa con sẽ được tận mắt chứng kiến, nghĩa phụ cũng không rõ Ma Tâm là gì có nói là “tâm” mà cũng có thể nói là “ma” nhưng muốn luyện thành Ma Tâm Đại Pháp phải có Ma Tâm, khi luyện công bình thường sẽ tạo ra nội lực nhưng Ma Tâm còn sản sinh một lực lượng khác tạm gọi là ma lực. Ma lực không giống như nội lực tích trữ tại đan điền và theo máu di chuyển qua các kinh lạc mà ma lực tích trữ tại Ma Tâm và di chuyển quanh cơ thể thông qua thịt, xương hay mạch máu nói chung là di chuyển khắp nội thể mà không có bất kỳ hạn chế nào, điều này so với nội lực phải thông qua kinh mạch để truyền đến nơi cần sử dụng thì tốc độ di chuyển nhanh hơn nhiều và không bị tiêu tốn nhiều. Tu luyện Ma Tâm Đại Pháp và Ma Tâm sẽ có được đồng thời nội lực và ma lực, khi nội lực và ma lực hợp nhất, nội lực hết sẽ có ma lực bù vào còn khi ma lực hết sẽ có nội lực bù vào, cứ thế tuần hoàn không dứt, nội lực và ma lực sản sinh vô tận chính là cảnh giới cao nhất của Ma Tâm Đại Pháp gọi là Nhân - Ma - Tâm Hợp Nhất. Chi tiết sau này ta sẽ nói sau bây giờ ta sẽ truyền Ma Tâm cho con, dù có chuyện gì con cũng phải bình tĩnh tuyệt đối không được hoảng sợ!”
Cố Bình Sinh tiếp thu một lượng lớn kiến thức mặc dù không hiểu rõ lắm nhưng vẫn gật đầu.
Xích Tung Hoành ngồi xuống đối diện với Cố Trường Sinh rồi nhắm mắt toạ thiền, y tuy không điều khiển được toàn bộ nội lực nhưng lại có thể điều khiển hoàn toàn Ma Tâm, đầu tiên y dùng Ma Tâm hút toàn bộ nội lực và ma lực trong nội thể vào bên trong Ma Tâm rồi sau đó dùng bí thuật của Sát Tâm Đạo gọi là “Dẫn Tâm Pháp” dùng để truyền Ma Tâm lại cho truyền nhân tiếp theo, Dẫn Tâm Pháp sẽ phong ấn Ma Tâm vào trong một kết giới hình cầu.
Hây!!!
Xích Tung Hoành hô khẽ một tiếng, từ ngực trái của y nhô lên một khối u bằng với một trái bóng, da thịt khối u từ từ xuất hiện những vết nứt rồi bung nở ra như một cánh hoa, bên trong là một quả cầu xanh lam trong suốt và bên trong quả cầu là một quả tim đỏ rực còn đang đập nhưng quả tim này có khuôn mặt quỷ, hai cái sừng dài nhọn và uống lượn, miệng đầy răng nanh đang gào thét, trái tim này giống như một sinh vật sống đang vùng vẫy để thoát ra khỏi kết giới, không lẽ thứ này chính là Ma Tâm?
Da thịt trước ngực của Xích Tung Hoành liền lại như chưa từng có chuyện gì xảy ra, Xích Tung Hoành từ từ đẩy quả cầu kết giới chứa Ma Tâm đến trước ngực trái Cố Bình Sinh, y mím môi:
“Sinh nhi, ta chuẩn bị đưa Ma Tâm vào trong cơ thể con. Khi con hấp thụ Ma Tâm thì sẽ phải gánh chịu Ma Kiếp, con phải nhớ, Ma Kiếp chẳng qua là một loại ảo ảnh vô cùng chân thật nên dù có thấy chuyện gì dù kinh khủng tới đâu cũng tuyệt đối không được hoảng sợ, nếu con sợ hãi thì cơ thể sẽ bị Ma Tâm chiếm đoạt còn linh hồn con sẽ vĩnh bất siêu sinh!”
“Vâng!”
Xích Tung Hoành đưa Ma Tâm đến trước ngực trái Cố Bình Sinh rồi hô khẽ một tiếng “Giải!” Kết giới biến mất, Ma Tâm gào lên một tiếng ghê rợn rồi kích thước bành trướng gấp mười lần, xung quanh miệng Ma Tâm mọc ra mười mấy cái xúc tu như một con bạch tuột khổng lồ rồi Ma Tâm từ trên há miệng đỏ lòm như chậu máu ngoặm lấy đầu Cố Bình Sinh rồi như một con trăn từ từ nuốt chửng Cố Bình Sinh vào trong, cuối cùng Tâm Ma biến thành một cái kén hình trứng đỏ rực, phía trước kén chính là khuôn mặt ác quỷ của Ma Tâm.
Cố Bình Sinh bên trong Ma Tâm đột nhiên thấy mình đang đứng ngập trong máu, máu cao đến tận đầu gối của cậu, bốc mùi tanh tưởi, cậu phóng tầm mắt ra xa chỉ thấy bầu trời đỏ rực như lửa còn mặt đất là biển máu vô tận, đây là đâu? Không lẽ mình đã chết rồi? Đây là địa ngục ư? Nếu đây là ảo ảnh thì đúng là quá chân thực rồi, thị giác, thính giác, khứu giác, vị giác và xúc giác của cậu đều cảm nhận được cậu thực sự đang đứng trong biển máu, hơn nữa còn là máu tươi, mùi tanh tưởi bốc lên khiến cậu nôn mửa một trận.
Đột nhiên từ dưới biển máu trồi lên một bộ xương đỏ như máu, huyết cốt này biết cử động lao đến há miệng cắn lấy tay Cố Bình Sinh, sau đó vô số huyết cốt khác trồi lên, bọn chúng vây lấy cậu không ngừng ra sức cắn xé, Cố Bình Sinh cố gắng phản kháng nhưng chúng quá đông lại cực kỳ mạnh mẽ, vô số miếng thịt trên người cậu bị xé toạc ra, đau đớn không gì tả nổi. Ác mộng vẫn chưa dứt từ biển máu lại trồi lên vô số ác quỷ máu đầu có sừng tay cầm đao thương sáng loáng, huyết quỷ kẻ móc mắt kẻ cắt lưỡi, kẻ phanh thây kẻ lóc thịt, kẻ rút xương kẻ bưng chảo dầu, đây khác nào cực hình mười tám tầng địa ngục? Cậu lúc sống không làm điều gì ác sao chết lại phải chịu đau đớn đến nhường này?
Đột nhiên trong đầu Cố Bình Sinh vang lên giọng nói của Xích Tung Hoành:
“Sinh nhi! Con không được đầu hàng ảo giác của Ma Tâm! Hãy nhớ kỹ khẩu quyết: “Ý thủ linh đài, tâm vô chướng ngại, ngã thị tâm ma, ma tâm thị ngã, ngã tâm như nhất, vô ngã vô tâm.” Sinh nhi! Con tuyệt đối không được đầu hàng!”
Ma Tâm tồn tại từ thời thượng cổ, hấp thu không biết bao nhiêu sát khí, oán khí, tà khí, tử khí nên ma tính đại thịnh, mỗi lần truyền nhân Sát Tâm Đạo hấp thụ Ma Tâm đều phải trải qua một khảo nghiệm sinh tử gọi là Ma Kiếp, nếu không vượt qua được ảo giác của Ma Kiếp thì thể xác sẽ bị Ma Tâm chiếm cứ còn linh hồn người đó cũng sẽ bị Ma Tâm hấp thụ, vĩnh viễn không thể siêu thoát. Chính vì lí do này mà Sát Tâm Đạo mỗi đời chỉ truyền cho một người hơn nữa còn phải trải qua quá trình tuyển chọn vô cùng khắc khe và kỹ càng, truyền nhân Sát Tâm Đạo không chỉ cốt cách tinh kỳ, tư chất cao mà còn phải ý chí vô cùng vững vàng để có thể vượt qua Ma Kiếp tuy nhiên Cố Bình Sinh không có cốt cách tinh kỳ cũng như tư chất cao mà chỉ có ý chí kiên cường nhưng Xích Tung Hoành vẫn truyền Ma Tâm lại cho cậu ngoại trừ mong muốn duy trì tính mệnh cho cậu thì còn do y hoàn toàn tin cậu đủ khả năng vượt qua Ma Kiếp.
Khẩu quyết mà Xích Tung Hoành vừa nói cho Cố Bình Sinh là một phần của Dẫn Tâm Pháp dùng để chế ngự Ma Tâm và vượt qua Ma Kiếp nhưng đầu óc của cậu đơn giản hoàn toàn không hiểu gì, cái gì mà ngã rồi tâm thật khó hiểu, cậu chỉ có thể cố gắng vùng vẫy nhưng đã quá muộn cơ thể cậu đã bị phanh thây chỉ còn lại mỗi cái đầu. Khi một huyết quỷ chuẩn bị bổ đầu Cố Bình Sinh lấy não thì đột nhiên thất khiếu cậu phun lửa đỏ, lửa từ cổ cậu trào ra sau đó nhanh chóng tái tạo lại phần cơ thể bị chặt đứt. Cố Bình Sinh giẫm chân môt cái, lửa từ bàn chân cậu tuôn trào thiêu đốt biển máu, thiêu đốt huyết cốt lẫn huyết quỷ thậm chí cả bầu trời u ám cũng bị thiêu đốt. Khi biển máu và bầu trời biến mất, trước mặt cậu chỉ có Ma Tâm to lớn như một ngọn núi, Ma Tâm dường như đang run sợ cất tiếng hỏi:
“Ngươi là ai?”
Cố Bình Sinh cũng không hiểu tại sao mình lại nói ra những lời kỳ lạ, giọng nói cậu trở nên hùng hồn như chủ tể ngự trên cao:
“Mở to con mắt chó của ngươi ra nhìn xem ta là ai!”
Hai mắt Cố Bình Sinh phóng ra hai luồng sáng đỏ rực, hai luồng sáng chạm vào Ma Tâm lập tức phát nổ, chỉ nghe Ma Tâm thét lên một tiếng, vụ nổ bùng lên dữ dội rồi lan ra khắp không gian vô tận.
Bên ngoài thì Ma Tâm từ từ nhỏ dần rồi hoàn toàn bị hấp thụ vào trong cơ thể Cố Bình Sinh, cậu từ từ mở mắt ra thì bắt gặp ánh mắt mừng rỡ không nói thành lời của nghĩa phụ cậu, y nghẹn ngào nói:
“Không hổ danh là nghĩa tử của ta, cuối cùng con cũng hấp thụ thành công Ma Tâm. Để ta kiểm tra thử xem...”
Thực ra Cố Bình Sinh cũng không hiểu chuyện gì vừa xảy ra nhưng dù sao mọi chuyện cũng ổn rồi nên cậu không để tâm lắm, cậu gật đầu rồi Xích Tung Hoành đặt hai ngón tay trước ngực trái của cậu, dựa vào thuật thấu thị thì quả nhiên đúng như dự đoán Ma Tâm đã tạo ra các giả nội tạng để thay thế nội tạng trước đây bị hoại tử kể cả tim nhưng kinh mạch của cậu bị tổn hại hơn nửa không có cách gì phục hồi lại được, ngay cả Ma Tâm cũng thúc thủ vô sách. Xích Tung Hoành khẽ thở dài rồi y truyền nội lực còn giữ lại của bản thân vào Ma Tâm rồi dẫn dắt nội lực cũng như ma lực của y chứa trong Ma Tâm ra ngoài rồi tạo thành ba đạo cấm chế ở đầu, tim và rốn của Cố Bình Sinh, y thở khẽ ra một hơi:
“Xong rồi, con cảm thấy thế nào?”
Cố Bình Sinh đáp:
“Ưm... con cảm thấy cơ thể nhẹ nhõm và thoả mái hơn trước rất nhiều!”
Dị chứng bị cấm chế, thời gian tái phát cũng sẽ được kéo dài ra, nội tạng hoại tử thì được thay thế đương nhiên sẽ cảm thấy thoả mái rồi. Y nói:
“Ta đã tạo thành ba đạo cấm chế dị chứng của con nên con có thể sống thêm hai năm nữa. Ma Tâm vốn có bản năng nguyên thuỷ của con người là giết chóc và tình dục...”
Xích Tung Hoành khẽ ho “khụ” một tiếng, ông biết Cố Bình Sinh ngây thơ trong sáng nên đành dành ra hai canh giờ giảng dạy về những vấn đề giới tính với cách giảng dạy mới lạ lôi cuốn, thần thái tự tin và kèm theo hình vẽ minh hoạ sống động đã khiến cậu bé Cố Bình Sinh mười hai tuổi mở ra một chân trời mới đồng thời không khỏi đỏ mặt tía tai vì những vấn đề nhạy cảm.
Sau một canh giờ thầy giảng trò nghe đầy hồi hộp và hứng khởi Xích Tung Hoành quay về vấn đề cũ:
“Chính vì bản năng của Ma Tâm là giết chóc và tình dục nên con cũng sẽ bị ảnh hưởng, con sẽ ham muốn giết người hơn đồng thời cũng sẽ ham muốn ân ái với nữ nhân nhiều hơn, chỉ cần nhìn kẻ nào không thuận mắt con liền muốn giết hắn và chỉ cần nhìn nữ nhân nào thuận mắt con liền muốn đem nữ nhân đó quăng lên giường, ngoài ra vì sự thu hút lẫn nhau giữa nam và nữ mà con đối với phái nữ sẽ có sức hấp dẫn mê lực rất lớn, thậm chí con không cần tán tỉnh hay động tay động chân thì vẫn sẽ có nữ nhân tự động sà vào lòng con mà đòi ân ái tất nhiên là công lực của con phải thật cao cường mới được, công lực con càng cao thì mị lực càng lớn. Ngoài ra do Ma Tâm tác động lên gan và thận nên tinh lực của con vô cùng dồi dào, cho dù mây mưa mấy ngày liên tục cũng không sao, có thể nói kẻ có được Ma Tâm sẽ trở thành một cỗ máy giết chóc và tình dục. Chính vì vậy mà ngoài cách luyện công thông thường còn có một cách khác để tăng công lực cũng như ma lực đó chính là nam nữ giao hoan và những phương pháp chuyên dùng cho chuyện này là thải bổ thuật và song tu. Thải bổ thuật chính là lợi dụng giao hoan nam nữ vào lúc cao trào đoạt lấy nguyên dương nguyên âm của đối phương, cách này lợi mình hại người nhưng tốc độ lại nhanh hơn tu luyện thông thường hơn nữa khoái cảm giao hoan còn lớn hơn giao hoan bình thường gấp bội. Tuy nhiên nếu hai cao thủ thải bổ thuật giao tranh trên giường thì kẻ thắng là kẻ có công lực cao hơn. Con nên nhớ tuy con có mị lực với phái nữ nhưng Ma Tâm của con là món đại bổ của cao thủ thải bổ thuật nên nếu con công lực yếu hơn rất dễ bị săn lùng để đoạt đi Ma Tâm, may mắn là cao thủ thải bổ thuật có thể thắng được Ma Tâm không nhiều lắm, lúc khác ta sẽ nói để con biết còn đề phòng.”
Tiếp đó Xích Tung Hoành lại giải thích cái gì gọi là nguyên âm nguyên dương, nam dương nữ âm, nguyên âm nguyên dương là nguyên tinh, nguyên khí và nguyên thần nếu hấp thụ được công lực đại tiến hơn nữa đối với những người tinh thông thật trụ nhan thì còn có thể dùng nguyên âm nguyên dương để duy trì nhan sắc thanh xuân, trẻ mãi không già còn kẻ bị mất nguyên âm nguyên dương sẽ từ từ héo mòn suy yếu mà chết. Cố Bình Sinh nghe vậy không khỏi lè lưỡi lắc đầu, phương pháp độc ác như vậy cậu nhất định không dùng tới. Xích Tung Hoành biết cậu lương thiện nhưng vẫn dạy cho cậu Thải Bổ Thuật để sau này không bị cao thủ về môn này chiếm tiện nghi.
Tiếp đó Xích Tung Hoành lại giảng giải về Song Tu:
“Song Tu hay còn gọi là Phòng Trung Thuật về cơ bản là giống nhau chỉ khác xuất xứ, Phòng Trung Thuật xuất phát từ Đạo Giáo luyện đan tu tiên còn Song Tu lại có nguồn gốc từ Hoan Hỷ Thiền của Mật Tông Tây Tạng. Cả hai đều dựa vào giao hoan kết hợp của nam và nữ để cả hai cùng tăng công lực nhưng Phòng Trung Thuật là mối quan hệ đôi bên có lợi không cần tình cảm còn Song Tu điều quan trọng nhất là hai bên phải có tình cảm với nhau chính vì vậy Song Tu thường là các cặp phu thê hoặc tình nhân tuy nhiên Song Tu cũng không nhất thiết phải yêu nhau chẳng qua có xúc tác tình yêu thì hiệu quả song tu sẽ lớn hơn và tốc độ sẽ nhanh hơn. Trong thiên hạ này nếu nói về Song Tu có lẽ Dao Trì là đệ nhất nhưng sau này nếu có người Dao Trì tìm đến con muốn Song Tu thì tuyệt đối cẩn thận bởi vì có thể bọn chúng muốn lợi dụng Ma Tâm của con ngoài ra con biết không Võ Tắc Thiên chính là cao thủ song tu lẫn thải bổ thuật, so được với bà ta chỉ có Dao Trì Môn Chủ Diễm Hậu, con nhất định phải cẩn thận hai người này!”
Cố Bình Sinh không khỏi thắc mắc về Dao Trì và Diễm Hậu, cậu chỉ biết Dao Trì thuộc hắc đạo lưỡng phái lục đạo còn chi tiết đành chờ nghĩa phụ cậu kể sau tuy nhiên cậu không ngờ Nữ Hoàng Đại Chu cũng có liên quan. Xích Tung Hoành sắc mặt nghiêm nghị hơn một chút rồi nói tiếp:
“Ma do tâm sinh, Ma Tâm có thể chở thuyền cũng có thể lật thuyền, từng có hai vị tiền bối môn chủ một người thì bị “sát” kiểm soát nên trở thành một ma đầu giết người không ghê tay khiến cho hắc bạch lưỡng đạo phải liên thủ tiễu trừ còn người khác bị “dục” chiếm giữ nên trở thành một tên hái hoa đại đạo sau cùng cũng bị hắc bạch lưỡng đạo tiêu diệt ngay cả ta cũng bị sát và dục ảnh hưởng nên đã làm ra những chuyện không thể tha thứ. Nhiệm vụ của con sau khi hấp thụ được Ma Tâm chính là điều khiển Ma Tâm tuyệt đối không được để Ma Tâm điều khiển mình đáng tiếc chín đời môn chủ trước cũng chỉ có hai người thành công. Ôi! Từ bây giờ ta sẽ dạy con Ma Tâm Đại Pháp, nếu con có thể đạt cảnh giới Nhân - Tâm - Ma hợp nhất thì có thể dị chứng sẽ được chữa trị, con phải hiểu con mạnh thêm một chút tức là con sống thêm được một khắc!”
Cố Bình Sinh gật đầu. Sau đó Xích Tung Hoành lấy hai quyển sách Ma Tâm Đại Pháp quyển thượng và quyển hạ, y nói quyển thượng là nội công bao gồm mười tầng còn quyển hạ là chiêu thức bao gồm quyền, trảo, chỉ, đao và kiếm, mỗi trang đều chi chít chú giải của Xích Tung Hoành và các tiền bối đời trước. Cố Bình Sinh tư chất có hạn nên đọc qua đều không hiểu gì cả, cậu cố gắng nghiền ngẫm cả canh giờ cũng không hiểu được chút nào cả, cậu nhìn nghĩa phụ mình với ánh mắt có lỗi, có lẽ cậu cảm thấy mình đã phụ lại kỳ vọng của nghĩa phụ.
Tư chất của Cố Bình Sinh không cao Xích Tung Hoành biết, cơ địa của cậu cũng không phù hợp để luyện võ y cũng biết nhưng y không quan tâm vì y không cần Cố Bình Sinh dùng võ công đi đánh đánh giết giết mà chỉ cần cậu sống lâu thêm chút nào hay chút đó. Xích Tung Hoành mỉm cười nói:
“Con đường buồn, thực ra mấy quyển sách này cũng là đồ vứt đi thôi bây giờ
ta sẽ truyền cho con cách tập luyện mà ta đã tốn cả cuộc đời để ngộ ra. Thực ra võ học cũng như Đạo gia quá trình tu luyện không ngoài ba câu luyện tinh hoá khí, luyện khí hoá thần, luyện thần hoàn hư. Tinh - Khí - Thần là gì? Nói dễ hiểu tinh là thể xác, khí là trí tuệ tinh thần còn thần là linh hồn, con cũng không cần biết rõ mấy cái này vì nó cũng là đồ vứt đi thôi. Nghĩa phụ chỉ cần con rèn luyện hai thứ chính là thể xác và linh hồn, bởi vì phần khí bao gồm phần hữu hình tức não bộ thuộc về thể xác còn phần vô hình tức trí tuệ, ý thức thì thực ra sinh ra từ linh hồn nên chỉ cần thể xác và linh hồn là đủ. Mục đích của luyện võ là gì? Thiên hạ vô địch? Trường sinh bất tử? Bạch nhật phi thăng? Trên đời này ngoài võ công ra còn có những phương thức tu luyện khác nhưng tựu chung lại cũng chỉ có một mục đích duy nhất: nâng cao thể năng con người đến cực hạn, đột phá giới hạn của con người. Bên trong thể xác con người luôn chứa đựng một sức mạnh tiềm tàng không thể đo đếm nổi, con phải lôi hết sức mạnh tiềm tàng đó ra khi đó chính là đột phá giới hạn của thể xác. Con hiểu không?”
Cố Bình Sinh bất ngờ gật đầu:
“Vâng, có nghĩa là phải luyện tập để đột phá giới hạn của cơ thể!”
Xích Tung Hoành gật gù:
“Cách tập luyện thể xác nghĩa phụ sẽ nói với con sau, ngoài thể xác chúng ta còn có linh hồn, linh hồn là thứ vô cùng thần bí, ruốc cuộc nó hình dạng gì? Nó ở đâu trong cơ thể con người? Không ai biết chỉ biết nó thực sự có thật, có thể vô hình nhưng hữu chất. Người luyện võ trước giờ luôn quan trọng nội lực khí huyết nhưng thực ra linh hồn cũng như thể xác, cũng chứa đựng một sức mạnh tiềm tàng thậm chí có thể còn lớn hơn sức mạnh tiềm tàng của thể xác, ta cũng chưa thực sự tìm ra cách nào để tập luyện linh hồn ngoài cách Phệ Hồn...”
Cố Bình Sinh ngạc nhiên hỏi:
“Phệ Hồn là gì ạ?”
Xích Hoành Trung nói:
“Phệ Hồn là hấp thụ các linh hồn của người chết, dùng linh lực của linh hồn khác để cường hoá linh hồn của bản thân.”
Cố Bình Sinh lắc đầu nói:
“Như thế thật quá tàn nhẫn, người chết rồi thì nên để họ đầu thai siêu thoát tại sao còn ăn thịt họ?”
Xích Hoành Trung biết Cố Bình Sinh bản tính lương thiện nên nói:
“Ta biết con hiền lành nhưng ngoài kia có rất nhiều hồn ma chết đi không chịu xuống địa phủ đầu thai mà ở lại trần gian giết hại người sống, nếu con hấp thụ những linh hồn hồn này không phải là tạo phúc cho thiên hạ hay sao?”
Cố Bình Sinh thầm nghĩ cũng phải nên gật gật đầu. Xích Hoành Trung nói tiếp:
“Bây giờ ta sẽ dạy con cách để tập luyện thân xác, con không cần luyện khí gì cả chỉ cần luyện cơ thể cho thật mạnh mẽ thôi. Muốn vậy con phải luyện toàn thân mà như vậy thì cả cả hàng trăm bài tập tuy nhiên ta đã tổng kết gói gọn lại trong năm bài tập vô cùng đơn giản. Bây giờ ta sẽ làm mẫu một lần, con nhìn cho kỹ nhé...”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.