Phu Quân Của Tôi Là Chàng Hồ Ly Chiếm Hữu
Chương 29: Bị Gậy Thịt Lớn Cắm Huyệt Trong Xe Ngựa [Cao H]
Mã Thiên
20/04/2024
Liễu Hàm Liên ngồi trong lòng Bồ Duệ Minh, một bàn tay to đang bịt miệng nàng, nửa gương mặt nàng cũng bị che kín làm đầu nàng tựa vào vai hắn, mà tay kia của hắn đã vòng qua eo nàng, còn thuận tay kéo dây thắt lưng của nàng ra.
"U. . ân. . ."
Hai chữ phu quân gọi mơ hồ không rõ, song Liễu Hàm Liên đã mơ hồ đoán được đại khái là hắn đang ghen, nàng thầm cảm thấy buồn cười, không ngờ phu quân thanh cao tiêu sái như vậy mà cũng ghen, có chút đáng yêu.
Nhưng ngay lập tức nàng không cười được nữa.
Đai lưng đã bị hắn cởi bỏ, vạt áo trước ngực cũng bị hắn kéo ra, lộ chiếc yếm màu đỏ chót, tay Bồ Duệ Minh từ phía sau luồn vào trong yếm, bóp mạnh một bên nhũ thịt mềm mại.
Liễu Hàm Liên sợ đến mức run lên, nàng vội vàng kéo bàn tay đang che miệng mình xuống, "Phu quân, chàng muốn làm gì, chúng ta đang trên xe đấy!"
Bàn tay vừa rảnh rang của Bồ Duệ Minh cũng chui vào trong yếm, hai tay hợp sức xoa nắn đôi gò bồng đào đẫy đà, "Ta muốn nàng, ngay bây giờ!"
Giữa ban ngày ban mặt, còn đang ở trên xe ngựa, sao Liễu Hàm Liên có thể làm loại chuyện này?
Nàng chẳng quan tâm nhiệt độ nóng ran trên mặt, trong đầu chỉ có một ý nghĩ kéo hai tay hắn ra khỏi ngực mình, đáng tiếc nàng chống đối vô ích, ngược lại còn bị hắn bóp đầu nhũ mẫn cảm, chỉ mới hai ba lần gảy nhẹ đã khiến nhũ hoa xinh xắn cương cứng nở rộ.
"Phu quân. . . Ư a. . . Chàng mau buông tay. . . Đừng như vậy. . . Sẽ bị người ta nghe được. . ."
"Vậy thì, nàng kêu nhỏ thôi!" Chẳng những Bồ Duệ Minh không buông tay, mà hắn còn tăng sức đùa bỡn xoa bóp nhũ hoa nàng, thậm chí còn hư hỏng cười nói: "Giọng Liên nhi của ta êm tai như vậy, không thể để nam nhân khác nghe thấy được!"
"Vậy chàng đàng hoàng một chút!" Liễu Hàm Liên cố gắng nhỏ giọng hết mức có thể, nàng run rẩy trách móc hắn.
Không thể tưởng tượng được Bồ Duệ Minh lại đắc ý cười cợt, "Nàng là thê tử của ta, dù ốm yếu mỏng manh hay ngực to mông cong thì đều là của ta, chỉ thuộc về một mình ta!"
Tuyên bố trắng trợn như thế, khiến tim Liễu Hàm Liên đập thình thịch thình thịch, vừa mất cảnh giác đã bị hắn véo đầu nhũ một cái, cả người nàng mềm nhũn ngã nhào trong ngực hắn.
Hai chân bị hắn ngang ngược tách ra, tiết khố bị hắn xé rách, ngay sau khi tiếng vải vóc bị xé vang lên chói tai, toàn bộ hoa huyệt tươi ngon lộ ra ngoài, mà tay của hắn lập tức phủ lên hai cánh hoa e ấp.
Đầu móng tay nhẹ nhàng di chuyển theo khe thịt nho nhỏ, gãi tới gãi lui, khiến nàng cảm thấy tê dại ngứa ngáy, Liễu Hàm Liên muốn kẹp chặt hai chân nhưng lại bị tay hắn ngăn cản không cách nào như mong muốn, nàng chỉ có thể xấu hổ cảm nhận hoa huyệt của mình bị hắn khuấy động, ngón tay thon dài cũng nối gót chen vào trong.
"Hoa huyệt mềm như vậy, nhỏ như vậy, chỉ một ngón tay mà đã bị kẹp chặt, rốt cuộc làm thế nào chứa đựng đồ vật của ta hửm?"
Bồ Duệ Minh ghé sát vào tai Liễu Hàm Liên cười xấu xa, làm nàng mắc cỡ đến nỗi hít thở không thông, da thịt trần trụi thẹn thùng biến thành màu hồng phấn, huyệt mềm cũng bắt đầu co xoắn.
Sau gáy truyền đến cảm giác ngưa ngứa, hắn đang liếm hôn nàng, ngón tay vẫn đang cắm trong tiểu huyệt nàng, vào vào ra ra, thịt mềm mẫn cảm bị hắn đùa bỡn đến co rút, dâm thủy lập tức tràn ra.
"Mới đó đã ướt, nàng cũng muốn gậy thịt của ta, có phải không?'
"Phu quân. . . Đừng như thế. . . A a. . . Không được. . . A. . . ưm. . ."
Hắn bụm miệng nàng lại, ngón tay thừa cơ cắm vào miệng nàng, chơi đùa lưỡi nàng, Liễu Hàm Liên ngồi trên đùi hắn, ngực ưỡn cao vút, tiểu huyệt ngứa ngáy mút ngón tay hắn.
Bồ Duệ Minh dễ dàng khơi gợi dục hỏa trong cơ thể nàng, nàng khó chịu giãy giụa, chỉ cảm thấy một ngón tay cắm vào tiểu huyệt chưa đủ tận hứng, nàng muốn gậy thịt thô dài đi vào, hung hăng đâm nàng, đảo nhanh xoáy mạnh, như vậy mới giúp nàng giải ngứa được.
Nàng nói không nên lời, tiểu huyệt xinh đẹp bị hắn khuấy đảo đến nỗi dâm thủy chảy ròng ròng, khe mông mềm mại phía sau không ngừng cọ sát gậy thịt hiên ngang đứng thẳng, cọ đến nỗi Bồ Duệ Minh khó lòng kiềm chế, hắn thả trường thương đã dựng đứng, nhắm ngay hoa huyệt ướt sũng, cắm thẳng vào.
"A. . . A . . . Ưm ư. . . "
Trường thương nhập huyệt, đâm rút khiến hai chân Liễu Hàm Liên thẳng băng, thịt mềm quyến rũ đỏ hồng nhiệt tình mút mát gậy thịt lớn xâm nhập, tùy ý cho vật thô to ấy hùng hổ tiến thẳng hoa tâm, đường hành lang nhỏ hẹp bị thân gậy ủi nóng, mỗi một tấc thịt non đều nóng bỏng đến mức co xoắn kịch liệt.
"U. . ân. . ."
Hai chữ phu quân gọi mơ hồ không rõ, song Liễu Hàm Liên đã mơ hồ đoán được đại khái là hắn đang ghen, nàng thầm cảm thấy buồn cười, không ngờ phu quân thanh cao tiêu sái như vậy mà cũng ghen, có chút đáng yêu.
Nhưng ngay lập tức nàng không cười được nữa.
Đai lưng đã bị hắn cởi bỏ, vạt áo trước ngực cũng bị hắn kéo ra, lộ chiếc yếm màu đỏ chót, tay Bồ Duệ Minh từ phía sau luồn vào trong yếm, bóp mạnh một bên nhũ thịt mềm mại.
Liễu Hàm Liên sợ đến mức run lên, nàng vội vàng kéo bàn tay đang che miệng mình xuống, "Phu quân, chàng muốn làm gì, chúng ta đang trên xe đấy!"
Bàn tay vừa rảnh rang của Bồ Duệ Minh cũng chui vào trong yếm, hai tay hợp sức xoa nắn đôi gò bồng đào đẫy đà, "Ta muốn nàng, ngay bây giờ!"
Giữa ban ngày ban mặt, còn đang ở trên xe ngựa, sao Liễu Hàm Liên có thể làm loại chuyện này?
Nàng chẳng quan tâm nhiệt độ nóng ran trên mặt, trong đầu chỉ có một ý nghĩ kéo hai tay hắn ra khỏi ngực mình, đáng tiếc nàng chống đối vô ích, ngược lại còn bị hắn bóp đầu nhũ mẫn cảm, chỉ mới hai ba lần gảy nhẹ đã khiến nhũ hoa xinh xắn cương cứng nở rộ.
"Phu quân. . . Ư a. . . Chàng mau buông tay. . . Đừng như vậy. . . Sẽ bị người ta nghe được. . ."
"Vậy thì, nàng kêu nhỏ thôi!" Chẳng những Bồ Duệ Minh không buông tay, mà hắn còn tăng sức đùa bỡn xoa bóp nhũ hoa nàng, thậm chí còn hư hỏng cười nói: "Giọng Liên nhi của ta êm tai như vậy, không thể để nam nhân khác nghe thấy được!"
"Vậy chàng đàng hoàng một chút!" Liễu Hàm Liên cố gắng nhỏ giọng hết mức có thể, nàng run rẩy trách móc hắn.
Không thể tưởng tượng được Bồ Duệ Minh lại đắc ý cười cợt, "Nàng là thê tử của ta, dù ốm yếu mỏng manh hay ngực to mông cong thì đều là của ta, chỉ thuộc về một mình ta!"
Tuyên bố trắng trợn như thế, khiến tim Liễu Hàm Liên đập thình thịch thình thịch, vừa mất cảnh giác đã bị hắn véo đầu nhũ một cái, cả người nàng mềm nhũn ngã nhào trong ngực hắn.
Hai chân bị hắn ngang ngược tách ra, tiết khố bị hắn xé rách, ngay sau khi tiếng vải vóc bị xé vang lên chói tai, toàn bộ hoa huyệt tươi ngon lộ ra ngoài, mà tay của hắn lập tức phủ lên hai cánh hoa e ấp.
Đầu móng tay nhẹ nhàng di chuyển theo khe thịt nho nhỏ, gãi tới gãi lui, khiến nàng cảm thấy tê dại ngứa ngáy, Liễu Hàm Liên muốn kẹp chặt hai chân nhưng lại bị tay hắn ngăn cản không cách nào như mong muốn, nàng chỉ có thể xấu hổ cảm nhận hoa huyệt của mình bị hắn khuấy động, ngón tay thon dài cũng nối gót chen vào trong.
"Hoa huyệt mềm như vậy, nhỏ như vậy, chỉ một ngón tay mà đã bị kẹp chặt, rốt cuộc làm thế nào chứa đựng đồ vật của ta hửm?"
Bồ Duệ Minh ghé sát vào tai Liễu Hàm Liên cười xấu xa, làm nàng mắc cỡ đến nỗi hít thở không thông, da thịt trần trụi thẹn thùng biến thành màu hồng phấn, huyệt mềm cũng bắt đầu co xoắn.
Sau gáy truyền đến cảm giác ngưa ngứa, hắn đang liếm hôn nàng, ngón tay vẫn đang cắm trong tiểu huyệt nàng, vào vào ra ra, thịt mềm mẫn cảm bị hắn đùa bỡn đến co rút, dâm thủy lập tức tràn ra.
"Mới đó đã ướt, nàng cũng muốn gậy thịt của ta, có phải không?'
"Phu quân. . . Đừng như thế. . . A a. . . Không được. . . A. . . ưm. . ."
Hắn bụm miệng nàng lại, ngón tay thừa cơ cắm vào miệng nàng, chơi đùa lưỡi nàng, Liễu Hàm Liên ngồi trên đùi hắn, ngực ưỡn cao vút, tiểu huyệt ngứa ngáy mút ngón tay hắn.
Bồ Duệ Minh dễ dàng khơi gợi dục hỏa trong cơ thể nàng, nàng khó chịu giãy giụa, chỉ cảm thấy một ngón tay cắm vào tiểu huyệt chưa đủ tận hứng, nàng muốn gậy thịt thô dài đi vào, hung hăng đâm nàng, đảo nhanh xoáy mạnh, như vậy mới giúp nàng giải ngứa được.
Nàng nói không nên lời, tiểu huyệt xinh đẹp bị hắn khuấy đảo đến nỗi dâm thủy chảy ròng ròng, khe mông mềm mại phía sau không ngừng cọ sát gậy thịt hiên ngang đứng thẳng, cọ đến nỗi Bồ Duệ Minh khó lòng kiềm chế, hắn thả trường thương đã dựng đứng, nhắm ngay hoa huyệt ướt sũng, cắm thẳng vào.
"A. . . A . . . Ưm ư. . . "
Trường thương nhập huyệt, đâm rút khiến hai chân Liễu Hàm Liên thẳng băng, thịt mềm quyến rũ đỏ hồng nhiệt tình mút mát gậy thịt lớn xâm nhập, tùy ý cho vật thô to ấy hùng hổ tiến thẳng hoa tâm, đường hành lang nhỏ hẹp bị thân gậy ủi nóng, mỗi một tấc thịt non đều nóng bỏng đến mức co xoắn kịch liệt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.