Phục Thiên Thị
Đánh giá: 6.8/10 từ 101 lượt
Phục thiên thị - đang tiến hành – Tịnh Vô Ngân
Giới thiệu truyện tiên hiệp hấp dẫn này:
Tại nơi được xưng là Thần Châu, từ rất lâu đã xuất hiện hai vị đế anh minh hùng võ, tên Diệp Thanh Đế và Đông Hoàng Đại Đế.
Người xưa nói rằng, lúc trước ở Thần Châu luôn diễn ra cảnh chiến tranh, các cường quốc thì sẵn san san sát nhau, khiến dân chúng đều rơi vào cảnh loạn lạc.
May mắn hai vị đế ấy đã ra tay, cùng chung sức thống nhất, dẹp bọn phản loạn, trả lại sự yên bình lại về với Thần Châu ở Đông Phương.
Thế nhưng không hiểu tại sao, Diệp Thanh Đế bỗng nhiên chết đi, không có lấy bất kỳ lời nói hay sự chứng giám. Dù cho có tò mò thế nào thì cũng không ai dám nhắc lại chuyện này, vì Đông Hoàng Đại Đế đã coi cái tên Diệp Thanh Đế là một thứ cấm kỵ.
Bất cứ ai nhắc, sẽ lập tức chém giết.
Mười lăm năm sau, có một vị thiếu niên xuất hiện ở Đông Hải thành Thanh Châu, tên Diệp Phục Thiên.
Cậu là đệ tử ngoại môn của học cung Thanh Châu, nơi hơn phân nửa đã là cường giả của thế gia quý tộc. Bản thân khi mười hai tuổi, lúc kiểm tra thiên phú thì được xem là người có năng lực cảm nhận linh khí giỏi nhất trong số đệ tử lúc bấy giờ.
Nhưng mà ba năm tiếp theo, cậu mãi vẫn không thể tu luyện thêm một tầm cao mới, vẫn chỉ đứng tại cảnh giới giác ngộ thứ nhất.
Diệp Phục Thiên không vì bị mọi người chê cười mà buồn bã, lại vô cùng thoải mái tự tại. Còn nói mình chính là pháp sư thiên mệnh, kẻ khí chất hơn người người.
Từ đó, một giai thoại mới đã được bắt đầu.
Giới thiệu truyện tiên hiệp hấp dẫn này:
Tại nơi được xưng là Thần Châu, từ rất lâu đã xuất hiện hai vị đế anh minh hùng võ, tên Diệp Thanh Đế và Đông Hoàng Đại Đế.
Người xưa nói rằng, lúc trước ở Thần Châu luôn diễn ra cảnh chiến tranh, các cường quốc thì sẵn san san sát nhau, khiến dân chúng đều rơi vào cảnh loạn lạc.
May mắn hai vị đế ấy đã ra tay, cùng chung sức thống nhất, dẹp bọn phản loạn, trả lại sự yên bình lại về với Thần Châu ở Đông Phương.
Thế nhưng không hiểu tại sao, Diệp Thanh Đế bỗng nhiên chết đi, không có lấy bất kỳ lời nói hay sự chứng giám. Dù cho có tò mò thế nào thì cũng không ai dám nhắc lại chuyện này, vì Đông Hoàng Đại Đế đã coi cái tên Diệp Thanh Đế là một thứ cấm kỵ.
Bất cứ ai nhắc, sẽ lập tức chém giết.
Mười lăm năm sau, có một vị thiếu niên xuất hiện ở Đông Hải thành Thanh Châu, tên Diệp Phục Thiên.
Cậu là đệ tử ngoại môn của học cung Thanh Châu, nơi hơn phân nửa đã là cường giả của thế gia quý tộc. Bản thân khi mười hai tuổi, lúc kiểm tra thiên phú thì được xem là người có năng lực cảm nhận linh khí giỏi nhất trong số đệ tử lúc bấy giờ.
Nhưng mà ba năm tiếp theo, cậu mãi vẫn không thể tu luyện thêm một tầm cao mới, vẫn chỉ đứng tại cảnh giới giác ngộ thứ nhất.
Diệp Phục Thiên không vì bị mọi người chê cười mà buồn bã, lại vô cùng thoải mái tự tại. Còn nói mình chính là pháp sư thiên mệnh, kẻ khí chất hơn người người.
Từ đó, một giai thoại mới đã được bắt đầu.
5 chương mới nhất truyện Phục Thiên Thị
Danh sách chương truyện Phục Thiên Thị
- Chương 601 - Âm mưu (1)
- Chương 602 - Âm mưu (2)
- Chương 603 - Sát niệm kinh thiên (1)
- Chương 604 - Sát niệm kinh thiên (2)
- Chương 605 - Giết! (1)
- Chương 606 - Giết! (2)
- Chương 607 - Phong bạo hạ xuống (1)
- Chương 608 - Phong bạo hạ xuống (2)
- Chương 609 - Bi quan (1)
- Chương 610 - Bi quan (2)
- Chương 611 - Không ai bì nổi Tần Vũ (1)
- Chương 612 - Không ai bì nổi Tần Vũ (2)
- Chương 613 - Long trời lở đất (1)
- Chương 614 - Long trời lở đất (2)
- Chương 615 - Khi Thảo Đường không nói đạo lý (1)
- Chương 616 - Khi Thảo Đường không nói đạo lý (2)
- Chương 617 - Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng (1)
- Chương 618 - Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng (2)
- Chương 619 - Tuyên chiến
- Chương 620 - Lý tưởng của Đỗ tiên sinh (1)
- Chương 621 - Lý tưởng của Đỗ tiên sinh (2)
- Chương 622 - Đại thế đã thành? (1)
- Chương 623 - Đại thế đã thành? (2)
- Chương 624 - Yếu ớt không chịu nổi (1)
- Chương 625 - Yếu ớt không chịu nổi (2)
- Chương 626 - Lão sư rất lười (1)
- Chương 627 - Lão sư rất lười (2)
- Chương 628 - Chiến trường Hoang Cổ giới (1)
- Chương 629 - Chiến trường Hoang Cổ giới (2)
- Chương 630 - Chiếm làm của riêng (1)