Chương 54
Tái Kiến Đông Lưu Thuỷ
22/07/2021
Quyền Ngọc ở trong cung mấy ngày, lại đi quân doanh kiểm tra tình huống huấn luyện, ở trong quân ngây người hai ngày. Nay Tứ Phương quân đoàn xưa đâu bằng nay, Tất Quyền Ngọc có tự tin, cho dù tân binh ở trong tay nàng một thời gian ngắn thì sức chiến đấu của bọn họ tuyệt đối sẽ không thua những quân đoàn ở địa phương.
Đến tối, Tất Quyền Ngọc trở về Tất phủ, nha hoàn vội vàng gọi nàng lại: "Tam công tử... Tam phu nhân tìm ngài, kêu ngài khi về phủ phải đi gặp nàng ngay"
Tất Quyền Ngọc cũng không biết Minh Cơ tìm nàng có chuyện gì, cũng liền đi theo nha đầu.
Minh Cơ vừa dùng qua cơm chiều, đang đánh đàn - nàng sinh ra là ca cơ, đánh đàn là sở trường của nàng. Thời điểm không có chuyện gì, liền tự tiên khiển bằng cách đàn một khúc.
"Tam nương tìm ta?" Tất Quyền Ngọc vào phòng.
Minh Cơ vội vàng thu cầm, bảo nàng ngồi xuống: "Vừa về sao? Chắc còn chưa dùng cơm chiều đi?" Minh Cơ nói xong, liền bảo nha hoàn đi kêu trù phòng chuẩn bị cho tam công tử chút thức ăn.
"Cảm ơn tam nương, nha hoàn nói ngươi tìm ta?" Tất Quyền Ngọc cầm chén trà nói.
"Ân, là ta vội vã tìm ngươi, đã nhiều ngày ngươi không trở về, ta không biết ngươi đang ở trong cung hay là trong quân doanh, nên chờ ngươi đến sốt ruột a.... " Minh Cơ cười nói: "Mệt mỏi lắm không, cẩn thận làm mình mệt chết... "
Tất Quyền Ngọc thầm nói, thầm nghĩ, quân doanh bên kia đã sớm đi theo quỹ đạo, rất là thoải mái, muốn nói nơi làm bản thân mệt chết - chỉ có nơi đó của Cẩm Hà, đi một lần, mệt một lần, thế nào cũng khiến cho nàng nửa sống nửa chết... Cảm nghĩ, trong đầu hiện ra bộ dáng trên giường của nàng của nàng ấy, liền tâm viên ý mã...
"Hai ngày trước, một cái tỷ muội tới gặp ta - trước kia cũng hay lui tới, chính là ngươi luôn ở bên ngoài, nên chưa từng gặp qua. Nàng gả tới Liên gia, thời điểm trước kia có cùng ta nói chuyện phiếm, liền nghe nàng nói qua, trong trang của nàng có hai nữ nhi, không phải thân sinh của nàng, trong đó có một người trời sinh thể hàn, suốt đời không có khả năng dựng thân, còn một người thường đi hành tẩu giang hồ, võ công rất là lợi hại, chẳng qua, sau mộ lần hành tẩu ở bên ngoài bị trọng thương, nay tỉnh lại, lại bị mất trí nhớ... " Minh Cơ thở dài nói.
Tất Quyền Ngọc nghe xong hỏi: "Không có khả năng dựng thân?" Thầm nghĩ trong lòng, người như vậy, rất thích hợp, chính là không biết người ta có đồng ý hay không.
"Ân, không có khả năng dựng thân, cho nên cũng không nguyện ý lập gia đình, khuê nữ nay đã mười tám.... Tam nương cân nhắc, người này thật ra thích hợp, chon nên ta nói với tỷ muội của ta về tình huống của ngươi - Quyền Ngọc, đừng trách tam nương đem chuyện của ngươi đi nói cho người khác, ta nghĩ, Quyền Ngọc ngươi cũng là một hảo hài tử, cũng không muốn làm khó người ta, nếu nguyện ý liền hảo, nếu không muốn chúng ta cũng không cưỡng cầu..."
Quyền Ngọc ha ha cười: "Tam nương nói gì vậy, đây là sự thật, chúng ta tổng không thể đem người ta lừa gạt lại đây, mới cho người ta biết ta không được. Kia không phải là hại người rất nặng sao?"
"Đúng vậy... Cho nên, ta liền nhờ tỷ muội kia của ta trở về nói cho ta nghe một chút, đại khái mấy ngày gần đây sẽ quay lại... Lại nói tiếp, ủy khuất cho ngươi, như thế nào cũng là đế quốc đại tướng quân, tam nương cũng không có nhiều năng lực, cũng chỉ có thể giúp ngươi tìm một nữ tử trong giang hồ, sinh ra thấp chút, nhưng cũng lấp được miệng của thế nhân. Ta vội vã tìm ngươi chính là muốn nói cho ngươi việc này, Quyền Ngọc ngươi nếu không hài lòng, ta liền đẩy đi, nếu cảm thấy được, ta sẽ thu xếp" Minh Cơ nói.
"Chỉ cần nàng kia nguyện ý, tam nương liền an bài đi... " Quyền Ngọc cười, nha giang cũng đã đem tới đồ ăn.
Quyền Ngọc mời Minh Cơ cùng nàng ăn chút điểm tâm, trong lòng nghĩ Liên gia trang... Liên gia...
"Tam nương có biết tên cô nương kia không?" Quyền Ngọc đang ăn thức ăn thuận miệng hỏi.
"Đại tiểu thư Liên Đồng, nhị tiểu thư Liên Khê... Chinh là ta nghe tỷ muội ta nói, hai người này tính tình có chít khác nhau, đại tiểu thư yêu thích chăm sóc cây cỏ, có chút cao ngạo lạnh lùng, nhị tiểu thư vũ đao lộng kiếm, tính tình rất kém. Nhị tiểu thư kia thì đừng nói đến, ta muốn tỷ muội kia của ta làm mai mối ngươi với đại tiểu thư người không thể dựng thân, nàng tính tình đạm nhiên, tổng không thể làm cho Quyền Ngọc chịu ủy khuất." Minh Cơ vừa nghe, Quyền Ngọc không có phản đối, cũng trở nên cao hứng. Tên hai cô nương kia, nàng nhớ rất rõ ràng.
"Liên Đồng?" Một ngụm đồ ăn bị nghẹn ở yết hầu, trùng hợp vậy sao, Liên Đồng? Là sư muội của nàng? Sẽ không trùng hợp vậy đi. Có phải hay không là trùng tên? Trước đây từng có một khoảng thời gian dài tiếp xúc, nhưng không có nghe nói nàng ấy là người Liên gia trang?
"Chậm một chút, chậm một chút... Uống chút nước... " Minh Cơ vội vàng đưa chén nước cho Quyền Ngọc: "Lại nói tiếp, tâm tư tiểu muội kia của ta ta cũng hiểu được, nàng có một đứa con trai, võ công không phải tốt lắm, chỉ sợ không có cách nào thừa kế gia nghiệp, cho nên nàng cũng có chút tâm tư, nếu là này nàng giúp chúng ta, về sau nếu con nàng tiếp tục không ra trò gì ở trên giang hồ, nàng liền cho đi nhập ngũ, còn muốn chạy vào quân doanh của Tất gia. Nhiều năm nay, nàng tìm được ta, thường xuyên qua lại, nhiều ít có là vì chút nguyên nhân này, về phần ta, ta luôn nhớ nàng là lão nhân gia, thỉnh thoảng cũng đi thăm nàng, tưởng niệm lại phân tình cũ kia. Cho nên ta nói đến chuyện của ngươi, nàng liên tục đáp ứng, nói là trở về an bài.. "
Tất Quyền Ngọc gật đầu, cảm thấy cần phải suy nghĩ thêm, Liên Đồng này là tiểu sư muội hay chỉ là cùng tên với người khác. Việc này nàng phải điều tra rõ ràng. Nếu là người khác, nàng hại cũng liền thôi, về sau một tờ hưu thư sẽ được tự do, còn có thể đền bù một chút tiền tài, cho dù là mệt người ta, kia cũng là chuyện không còn cách nào khác, nếu người nọ là tiểu sư muội của nàng, đương nhiên không thể hại nàng ấy...
Quyền Ngọc vội vàng dùng xong cơm chiều, liền đi tìm Mộ Trường Sinh.
"Công tử gia, có việc?" Mộ Trường Sinh cười ha ha nhìn Tất Quyền Ngọc, Tất Quyền Ngọc rất ít tìm hắn, nếu có cũng là thời điểm nàng luyện võ ở Tất gia, muốn hắn chỉ điểm một chút mà thôi. Bất quá, đại đa số thời gian nàng đều lưu lại ở trong cung, hắn tất nhiên không thể đi theo.
"Nhờ Trường Sinh huynh đưa giùm ta phong thư... " Quyền Ngọc nói.
"Đưa cho ai? " Mộ Trường Sinh thật ra có chút ngoài ý muốn, việc nhỏ như truyền tin, Tất Quyền Ngọc bình thường cũng sẽ không đi tìm hắn.
"Liên gia trang trong giang hồ.... Trường Sinh huynh cũng biết?" Quyền Ngọc hỏi.
"Đương nhiên, Liên gia trang lừng lẫy trên giang hồ... Gia chủ được kính như Bắc Đẩu võ lâm, được xưng là kiếm tiên, năm đó thời điểm ta còn ngao du giang hồ, hắn nổi danh cùng lúc với ta... " Mộ Trường Sinh cười nói: "Công tử gia như thế nào lại hỏi chuyện tình trên giang hồ"
"Tam nương cấp cho ta một vị nương tử, nói đối phương chính là đại tiểu thư Liên gia - Liên Đồng... Trường Sinh huynh cũng biết, tiểu sư muội kia của ta... "
Mộ Trường Sinh không đợi Quyền Ngọc nói xong, đã ha ha cười nói: "Có việc trùng hợp bực này? Tiểu sư muội kia của ngươi tự nhiên chính là đại tiểu thư Liên gia trang, nàng cùng nhị tiểu thư Liên gia trang là song bào thai, chẳng quả khi sinh ra thân thể rất yếu ớt, cho nên mới bị Băng Hồn Lão Ni mang đi, thân thể của nàng chỉ có nội công của Băng Hồn Lão Ni mới có thể cứu được... Là thân thể chí âm... "
"Nàng... Cái kia, Trường Sinh huynh, nàng thật sự không thể dựng thân được nữa?" Tất Quyền Ngọc vội vàng hỏi.
"Ai lại nói bậy như vậy? Cơ thể chí âm nếu khó có thể nuôi sống, nhưng một khi nuôi sống được, chính là vưu vật của thế giang, như thế nào lại có chuyện không thể dựng thân... Thật sự vớ vẩn... " Mộ Trường Sinh nhíu mày, chuyện này lại bị nói bậy.
"Kia.... Không phải ta đã hại nàng sao... Trường Sinh huynh, như vậy phiền toái ngươi đi một chuyến đến Liên gia trang, lẽ ra nàng đã biết ta là nữ tử, bất quá, ngươi phải đi một chuyến, làm cho nàng đừng hiểu lầm, chuyện vớ vẩn này đừng đáp ứng là được... Nói cho nàng, đây không phải là ý của ta, sư huynh này sau có thể hại nàng!" Quyền Ngọc thở dài nói, aiz, nguyên bản nghĩ đã tìm được người thích hợp, nguyên lai người đó lại là sư muội của nàng, vừa đúng là trò khôi hài! Cũng không biết phu nhân của Liên gia nghĩ như thế nào, như thế nào lại cùng tam nương nói nàng không thể dựng thân đâu, này đúng là nói lung tung huyên thuyên, hại người rất nặng. Nếu không trùng hợp hai người trước đây có quen biết, kia không phải là hại cả đời người ta.
"Tốt, ta liền tới Liên gia trang, đã nhiều năm ta chưa nhìn thấy lại cô gái nhỏ kia... Nay hẳn là đã trưởng thành!" Mộ Trường Sinh cười nói.
"Năm nay, mười tám!" Tất Quyền Ngọc cười; "Nếu ta có thời gian ta còn thật muốn đi thăm nàng, nhiều năm không gặp, rất nhớ nàng cùng sư phụ đâu, các nàng ở trên giang hồ đi tới đi lui, ta ngay cả một chút tin tức cũng không biết. Nguyên lai nàng lại là tiểu thư của Liên gia trang, tóm lại địa chỉ đã biết, ngươi chuyển thư cho nàng, chờ ta rãnh rỗi ta nhất định sẽ tới gặp nàng. Cũng muốn nàng nếu không có việc gì nhớ đến thăm sư huynh này thôi..." Quyền Ngọc có chút mất mác bị vứt bỏ, biết được tin tức của tiểu sư muội, làm cho nàng rất vui vẻ.
"Công tử gia a, ngươi cũng đừng có kêu nàng là sư muội, người ta không có xem ngươi là sư huynh nha" Mộ Trường Sinh cười nói.
"Ta thật không rõ, ta gọi ngươi là sư huynh, ngươi không muốn, sư muội này cũng không nhận ta, thật là giống như ta rất kém cỏi, rất bại hoại thì phải..." Tất Quyền Ngọc bĩu môi
"Công tử gia cũng không thể nói lung tung a. Ngươi a, về sau sẽ biết... Dừng hỏi ta vì cái gì, ta cũng không biết, sư phụ lão nhân gia nói... Tốt lắm, không nói tào lao nữa, ta đi giúp công tử truyền tin!" Mộ Trường Sinh nói xong liền ẩn vào trong màn đêm.
Về chuyện của Liên Đồng, Tất Quyền Ngọc không tính quên, chỉ có thể chờ qua mấy ngày nữa, nàng đem sự vụ trong quân doanh an bài tốt, liền dành ra chút thời gian tới gặp nàng ấy. Cũng muốn hỏi nàng ấy một chút tình huống về sư phụ.
Không nghĩ vài này sau Mộ Trường Sinh liền trở về, mang lại lời nhắn làm cho Tất Quyền Ngọc không thể nào nghĩ thông suốt được.
Mộ Trường Sinh nói: "Ngay cả đại tiểu thư cũng nói, nếu gả cho người khác, thì gả cho ngươi sẽ tốt hơn... Ha ha... Quyền Ngọc a... Hôn sự này của ngươi ta đều xem đến phát chán, ngươi suốt ngày ở bên ngoài nên không biết, ta ở Tất phủ, hết người này tới người khác đến làm mai. Liên Đồng nguyện ý gả lại đây, giải quyến được mối nguy cấp của công tử a... "
Tất Quyền Ngọc vội vàng đứng lên: "Như thế nào có thể, Trường Sinh huynh, ngươi không phải không biết, ta là nữ nhân, nàng gả cho ta, không phải cả đời của nàng liền bị phế đi? Ta đây không phải thực có lỗi với nàng, có lỗi với sư phụ?"
"Người ta nguyện ý!" Ngón tay Mộ Trường Sinh nhẹ nhàng bắn đạn vào vỏ đao của hắn, phát ra âm thanh thanh thúy. Nói thực ra, Tất Quyền Ngọc còn chưa bao giờ thấy hắn bạt đao..
"Trường Sinh huynh, ngươi không phải dấu nàng cái gì đi? Hay là nàng quên ta là nữ tử?" Tất Quyền Ngọc vội vàng lau mồ hôi. Này không phải hồ nháo sao.
"Yên tâm đi, công tử, ngươi rất thông minh nhưng như thế nào lại không ngẫm lại, ngươi có thể thích nữ tử, nàng vì cái gì không thể ghét nam nhân? Nàng nói với người nhà, nàng thân thể nàng hàn tính, cả đời không thể dựng thân, chẳng qua là không muốn gả cho nam nhân mà thôi" Mộ Trường Sinh liếc Tất Quyền Ngọc một cái, trong lòng cũng nói thầm, đây là cái đạo lý gì a, như thế nào nữ nhân bên cạnh hắn đều thích nữ nhân đâu.
"Nàng... Nàng... Không phải... Thích... Ta đi..." Ngón tay Tất Quyền Ngọc chỉ vào mũi nàng, đầu lại toát mồ hôi. Nếu tiểu sư muội thích nàng, như thế nào có thể, trong lòng nàng chỉ có thể chứa một người, đó chính là Cẩm Hà. Nhưng tiểu sư muội thì làm sao bây giờ?
Mộ Trường Sinh không nhịn được cười, rốt cuộc cũng thông suốt, nói: "Công tử gia cũng đừng có tự mình đa tình như vậy.. Người ta cũng không nói thích ngươi, chính là nàng không thích nam nhân, không nghĩ sẽ gả cho nam nhân thôi, nay có ngươi giúp nàng qua mặt thế sự nàng đương nhiên nguyện ý!" Mộ Trường Sinh cười ha ha đi ra ngoài...
Qua mặt thế nhân! Qua mặt thế nhân! Hay lắm, nếu nàng thích nữ nhân, cùng lắm thì sau khi quả khỏi ải này, nàng về sau yêu ai, vậy cho nàng yêu đi.
Đến tối, Tất Quyền Ngọc trở về Tất phủ, nha hoàn vội vàng gọi nàng lại: "Tam công tử... Tam phu nhân tìm ngài, kêu ngài khi về phủ phải đi gặp nàng ngay"
Tất Quyền Ngọc cũng không biết Minh Cơ tìm nàng có chuyện gì, cũng liền đi theo nha đầu.
Minh Cơ vừa dùng qua cơm chiều, đang đánh đàn - nàng sinh ra là ca cơ, đánh đàn là sở trường của nàng. Thời điểm không có chuyện gì, liền tự tiên khiển bằng cách đàn một khúc.
"Tam nương tìm ta?" Tất Quyền Ngọc vào phòng.
Minh Cơ vội vàng thu cầm, bảo nàng ngồi xuống: "Vừa về sao? Chắc còn chưa dùng cơm chiều đi?" Minh Cơ nói xong, liền bảo nha hoàn đi kêu trù phòng chuẩn bị cho tam công tử chút thức ăn.
"Cảm ơn tam nương, nha hoàn nói ngươi tìm ta?" Tất Quyền Ngọc cầm chén trà nói.
"Ân, là ta vội vã tìm ngươi, đã nhiều ngày ngươi không trở về, ta không biết ngươi đang ở trong cung hay là trong quân doanh, nên chờ ngươi đến sốt ruột a.... " Minh Cơ cười nói: "Mệt mỏi lắm không, cẩn thận làm mình mệt chết... "
Tất Quyền Ngọc thầm nói, thầm nghĩ, quân doanh bên kia đã sớm đi theo quỹ đạo, rất là thoải mái, muốn nói nơi làm bản thân mệt chết - chỉ có nơi đó của Cẩm Hà, đi một lần, mệt một lần, thế nào cũng khiến cho nàng nửa sống nửa chết... Cảm nghĩ, trong đầu hiện ra bộ dáng trên giường của nàng của nàng ấy, liền tâm viên ý mã...
"Hai ngày trước, một cái tỷ muội tới gặp ta - trước kia cũng hay lui tới, chính là ngươi luôn ở bên ngoài, nên chưa từng gặp qua. Nàng gả tới Liên gia, thời điểm trước kia có cùng ta nói chuyện phiếm, liền nghe nàng nói qua, trong trang của nàng có hai nữ nhi, không phải thân sinh của nàng, trong đó có một người trời sinh thể hàn, suốt đời không có khả năng dựng thân, còn một người thường đi hành tẩu giang hồ, võ công rất là lợi hại, chẳng qua, sau mộ lần hành tẩu ở bên ngoài bị trọng thương, nay tỉnh lại, lại bị mất trí nhớ... " Minh Cơ thở dài nói.
Tất Quyền Ngọc nghe xong hỏi: "Không có khả năng dựng thân?" Thầm nghĩ trong lòng, người như vậy, rất thích hợp, chính là không biết người ta có đồng ý hay không.
"Ân, không có khả năng dựng thân, cho nên cũng không nguyện ý lập gia đình, khuê nữ nay đã mười tám.... Tam nương cân nhắc, người này thật ra thích hợp, chon nên ta nói với tỷ muội của ta về tình huống của ngươi - Quyền Ngọc, đừng trách tam nương đem chuyện của ngươi đi nói cho người khác, ta nghĩ, Quyền Ngọc ngươi cũng là một hảo hài tử, cũng không muốn làm khó người ta, nếu nguyện ý liền hảo, nếu không muốn chúng ta cũng không cưỡng cầu..."
Quyền Ngọc ha ha cười: "Tam nương nói gì vậy, đây là sự thật, chúng ta tổng không thể đem người ta lừa gạt lại đây, mới cho người ta biết ta không được. Kia không phải là hại người rất nặng sao?"
"Đúng vậy... Cho nên, ta liền nhờ tỷ muội kia của ta trở về nói cho ta nghe một chút, đại khái mấy ngày gần đây sẽ quay lại... Lại nói tiếp, ủy khuất cho ngươi, như thế nào cũng là đế quốc đại tướng quân, tam nương cũng không có nhiều năng lực, cũng chỉ có thể giúp ngươi tìm một nữ tử trong giang hồ, sinh ra thấp chút, nhưng cũng lấp được miệng của thế nhân. Ta vội vã tìm ngươi chính là muốn nói cho ngươi việc này, Quyền Ngọc ngươi nếu không hài lòng, ta liền đẩy đi, nếu cảm thấy được, ta sẽ thu xếp" Minh Cơ nói.
"Chỉ cần nàng kia nguyện ý, tam nương liền an bài đi... " Quyền Ngọc cười, nha giang cũng đã đem tới đồ ăn.
Quyền Ngọc mời Minh Cơ cùng nàng ăn chút điểm tâm, trong lòng nghĩ Liên gia trang... Liên gia...
"Tam nương có biết tên cô nương kia không?" Quyền Ngọc đang ăn thức ăn thuận miệng hỏi.
"Đại tiểu thư Liên Đồng, nhị tiểu thư Liên Khê... Chinh là ta nghe tỷ muội ta nói, hai người này tính tình có chít khác nhau, đại tiểu thư yêu thích chăm sóc cây cỏ, có chút cao ngạo lạnh lùng, nhị tiểu thư vũ đao lộng kiếm, tính tình rất kém. Nhị tiểu thư kia thì đừng nói đến, ta muốn tỷ muội kia của ta làm mai mối ngươi với đại tiểu thư người không thể dựng thân, nàng tính tình đạm nhiên, tổng không thể làm cho Quyền Ngọc chịu ủy khuất." Minh Cơ vừa nghe, Quyền Ngọc không có phản đối, cũng trở nên cao hứng. Tên hai cô nương kia, nàng nhớ rất rõ ràng.
"Liên Đồng?" Một ngụm đồ ăn bị nghẹn ở yết hầu, trùng hợp vậy sao, Liên Đồng? Là sư muội của nàng? Sẽ không trùng hợp vậy đi. Có phải hay không là trùng tên? Trước đây từng có một khoảng thời gian dài tiếp xúc, nhưng không có nghe nói nàng ấy là người Liên gia trang?
"Chậm một chút, chậm một chút... Uống chút nước... " Minh Cơ vội vàng đưa chén nước cho Quyền Ngọc: "Lại nói tiếp, tâm tư tiểu muội kia của ta ta cũng hiểu được, nàng có một đứa con trai, võ công không phải tốt lắm, chỉ sợ không có cách nào thừa kế gia nghiệp, cho nên nàng cũng có chút tâm tư, nếu là này nàng giúp chúng ta, về sau nếu con nàng tiếp tục không ra trò gì ở trên giang hồ, nàng liền cho đi nhập ngũ, còn muốn chạy vào quân doanh của Tất gia. Nhiều năm nay, nàng tìm được ta, thường xuyên qua lại, nhiều ít có là vì chút nguyên nhân này, về phần ta, ta luôn nhớ nàng là lão nhân gia, thỉnh thoảng cũng đi thăm nàng, tưởng niệm lại phân tình cũ kia. Cho nên ta nói đến chuyện của ngươi, nàng liên tục đáp ứng, nói là trở về an bài.. "
Tất Quyền Ngọc gật đầu, cảm thấy cần phải suy nghĩ thêm, Liên Đồng này là tiểu sư muội hay chỉ là cùng tên với người khác. Việc này nàng phải điều tra rõ ràng. Nếu là người khác, nàng hại cũng liền thôi, về sau một tờ hưu thư sẽ được tự do, còn có thể đền bù một chút tiền tài, cho dù là mệt người ta, kia cũng là chuyện không còn cách nào khác, nếu người nọ là tiểu sư muội của nàng, đương nhiên không thể hại nàng ấy...
Quyền Ngọc vội vàng dùng xong cơm chiều, liền đi tìm Mộ Trường Sinh.
"Công tử gia, có việc?" Mộ Trường Sinh cười ha ha nhìn Tất Quyền Ngọc, Tất Quyền Ngọc rất ít tìm hắn, nếu có cũng là thời điểm nàng luyện võ ở Tất gia, muốn hắn chỉ điểm một chút mà thôi. Bất quá, đại đa số thời gian nàng đều lưu lại ở trong cung, hắn tất nhiên không thể đi theo.
"Nhờ Trường Sinh huynh đưa giùm ta phong thư... " Quyền Ngọc nói.
"Đưa cho ai? " Mộ Trường Sinh thật ra có chút ngoài ý muốn, việc nhỏ như truyền tin, Tất Quyền Ngọc bình thường cũng sẽ không đi tìm hắn.
"Liên gia trang trong giang hồ.... Trường Sinh huynh cũng biết?" Quyền Ngọc hỏi.
"Đương nhiên, Liên gia trang lừng lẫy trên giang hồ... Gia chủ được kính như Bắc Đẩu võ lâm, được xưng là kiếm tiên, năm đó thời điểm ta còn ngao du giang hồ, hắn nổi danh cùng lúc với ta... " Mộ Trường Sinh cười nói: "Công tử gia như thế nào lại hỏi chuyện tình trên giang hồ"
"Tam nương cấp cho ta một vị nương tử, nói đối phương chính là đại tiểu thư Liên gia - Liên Đồng... Trường Sinh huynh cũng biết, tiểu sư muội kia của ta... "
Mộ Trường Sinh không đợi Quyền Ngọc nói xong, đã ha ha cười nói: "Có việc trùng hợp bực này? Tiểu sư muội kia của ngươi tự nhiên chính là đại tiểu thư Liên gia trang, nàng cùng nhị tiểu thư Liên gia trang là song bào thai, chẳng quả khi sinh ra thân thể rất yếu ớt, cho nên mới bị Băng Hồn Lão Ni mang đi, thân thể của nàng chỉ có nội công của Băng Hồn Lão Ni mới có thể cứu được... Là thân thể chí âm... "
"Nàng... Cái kia, Trường Sinh huynh, nàng thật sự không thể dựng thân được nữa?" Tất Quyền Ngọc vội vàng hỏi.
"Ai lại nói bậy như vậy? Cơ thể chí âm nếu khó có thể nuôi sống, nhưng một khi nuôi sống được, chính là vưu vật của thế giang, như thế nào lại có chuyện không thể dựng thân... Thật sự vớ vẩn... " Mộ Trường Sinh nhíu mày, chuyện này lại bị nói bậy.
"Kia.... Không phải ta đã hại nàng sao... Trường Sinh huynh, như vậy phiền toái ngươi đi một chuyến đến Liên gia trang, lẽ ra nàng đã biết ta là nữ tử, bất quá, ngươi phải đi một chuyến, làm cho nàng đừng hiểu lầm, chuyện vớ vẩn này đừng đáp ứng là được... Nói cho nàng, đây không phải là ý của ta, sư huynh này sau có thể hại nàng!" Quyền Ngọc thở dài nói, aiz, nguyên bản nghĩ đã tìm được người thích hợp, nguyên lai người đó lại là sư muội của nàng, vừa đúng là trò khôi hài! Cũng không biết phu nhân của Liên gia nghĩ như thế nào, như thế nào lại cùng tam nương nói nàng không thể dựng thân đâu, này đúng là nói lung tung huyên thuyên, hại người rất nặng. Nếu không trùng hợp hai người trước đây có quen biết, kia không phải là hại cả đời người ta.
"Tốt, ta liền tới Liên gia trang, đã nhiều năm ta chưa nhìn thấy lại cô gái nhỏ kia... Nay hẳn là đã trưởng thành!" Mộ Trường Sinh cười nói.
"Năm nay, mười tám!" Tất Quyền Ngọc cười; "Nếu ta có thời gian ta còn thật muốn đi thăm nàng, nhiều năm không gặp, rất nhớ nàng cùng sư phụ đâu, các nàng ở trên giang hồ đi tới đi lui, ta ngay cả một chút tin tức cũng không biết. Nguyên lai nàng lại là tiểu thư của Liên gia trang, tóm lại địa chỉ đã biết, ngươi chuyển thư cho nàng, chờ ta rãnh rỗi ta nhất định sẽ tới gặp nàng. Cũng muốn nàng nếu không có việc gì nhớ đến thăm sư huynh này thôi..." Quyền Ngọc có chút mất mác bị vứt bỏ, biết được tin tức của tiểu sư muội, làm cho nàng rất vui vẻ.
"Công tử gia a, ngươi cũng đừng có kêu nàng là sư muội, người ta không có xem ngươi là sư huynh nha" Mộ Trường Sinh cười nói.
"Ta thật không rõ, ta gọi ngươi là sư huynh, ngươi không muốn, sư muội này cũng không nhận ta, thật là giống như ta rất kém cỏi, rất bại hoại thì phải..." Tất Quyền Ngọc bĩu môi
"Công tử gia cũng không thể nói lung tung a. Ngươi a, về sau sẽ biết... Dừng hỏi ta vì cái gì, ta cũng không biết, sư phụ lão nhân gia nói... Tốt lắm, không nói tào lao nữa, ta đi giúp công tử truyền tin!" Mộ Trường Sinh nói xong liền ẩn vào trong màn đêm.
Về chuyện của Liên Đồng, Tất Quyền Ngọc không tính quên, chỉ có thể chờ qua mấy ngày nữa, nàng đem sự vụ trong quân doanh an bài tốt, liền dành ra chút thời gian tới gặp nàng ấy. Cũng muốn hỏi nàng ấy một chút tình huống về sư phụ.
Không nghĩ vài này sau Mộ Trường Sinh liền trở về, mang lại lời nhắn làm cho Tất Quyền Ngọc không thể nào nghĩ thông suốt được.
Mộ Trường Sinh nói: "Ngay cả đại tiểu thư cũng nói, nếu gả cho người khác, thì gả cho ngươi sẽ tốt hơn... Ha ha... Quyền Ngọc a... Hôn sự này của ngươi ta đều xem đến phát chán, ngươi suốt ngày ở bên ngoài nên không biết, ta ở Tất phủ, hết người này tới người khác đến làm mai. Liên Đồng nguyện ý gả lại đây, giải quyến được mối nguy cấp của công tử a... "
Tất Quyền Ngọc vội vàng đứng lên: "Như thế nào có thể, Trường Sinh huynh, ngươi không phải không biết, ta là nữ nhân, nàng gả cho ta, không phải cả đời của nàng liền bị phế đi? Ta đây không phải thực có lỗi với nàng, có lỗi với sư phụ?"
"Người ta nguyện ý!" Ngón tay Mộ Trường Sinh nhẹ nhàng bắn đạn vào vỏ đao của hắn, phát ra âm thanh thanh thúy. Nói thực ra, Tất Quyền Ngọc còn chưa bao giờ thấy hắn bạt đao..
"Trường Sinh huynh, ngươi không phải dấu nàng cái gì đi? Hay là nàng quên ta là nữ tử?" Tất Quyền Ngọc vội vàng lau mồ hôi. Này không phải hồ nháo sao.
"Yên tâm đi, công tử, ngươi rất thông minh nhưng như thế nào lại không ngẫm lại, ngươi có thể thích nữ tử, nàng vì cái gì không thể ghét nam nhân? Nàng nói với người nhà, nàng thân thể nàng hàn tính, cả đời không thể dựng thân, chẳng qua là không muốn gả cho nam nhân mà thôi" Mộ Trường Sinh liếc Tất Quyền Ngọc một cái, trong lòng cũng nói thầm, đây là cái đạo lý gì a, như thế nào nữ nhân bên cạnh hắn đều thích nữ nhân đâu.
"Nàng... Nàng... Không phải... Thích... Ta đi..." Ngón tay Tất Quyền Ngọc chỉ vào mũi nàng, đầu lại toát mồ hôi. Nếu tiểu sư muội thích nàng, như thế nào có thể, trong lòng nàng chỉ có thể chứa một người, đó chính là Cẩm Hà. Nhưng tiểu sư muội thì làm sao bây giờ?
Mộ Trường Sinh không nhịn được cười, rốt cuộc cũng thông suốt, nói: "Công tử gia cũng đừng có tự mình đa tình như vậy.. Người ta cũng không nói thích ngươi, chính là nàng không thích nam nhân, không nghĩ sẽ gả cho nam nhân thôi, nay có ngươi giúp nàng qua mặt thế sự nàng đương nhiên nguyện ý!" Mộ Trường Sinh cười ha ha đi ra ngoài...
Qua mặt thế nhân! Qua mặt thế nhân! Hay lắm, nếu nàng thích nữ nhân, cùng lắm thì sau khi quả khỏi ải này, nàng về sau yêu ai, vậy cho nàng yêu đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.