Phượng Vũ Chiến Ca
Đánh giá: 5.2/10 từ 34 lượt
Phượng Vũ Chiến Ca là truyện ngôn tình sủng kể về nàng - trưởng công chúa kiêu hãnh của Bang Thập, bị quốc gia, bị dân
chúng, bị người thân, và bị chính vị hôn phu của mình phản bội. Nàng
chạy trốn trong đau khổ và nung nấu trả thù. Trên đường lưu lạc, nàng đã gặp những nam nhân định mệnh của đời mình.
Lôi Nhược Nguyệt: Gần hai mươi năm, hắn đứng che mưa chắn gió cho nàng, để cho nàng không phải nhìn thấy bi ai, đau khổ, chiến tranh, loạn lạc, để nàng mãi là đóa hải đường tươi đẹp nhất của hắn.
“Nàng đi, ta sẽ không giữ, nhưng hãy để ta đi cùng nàng.”
Hắn cần nàng, hắn không cần quốc gia... với hắn dù sao cũng phải ở bên nhau, chẳng màng thế sự nào khác.
Mạc Lăng Tiêu: Chân mệnh thiên tử, cả đời chỉ có một ước nguyện là làm cho dân chúng được sống an bình, no ấm, không màng danh vị, quyền lực. Nhưng khi phải chọn giữa nàng và quốc gia, hắn chỉ có thể lựa chọn một. Cuộc đời hắn là liên tiếp những hối hận và thống khổ.
Nàng không bằng mạng sống của lê dân bách tính, nhưng nàng là cả mạng sống của hắn...
Lưu Tịch: Nam nhân khiến cho người người điên đảo say mê, đẹp hoàn mỹ như lưu ly bảo thạch, không tỳ vết. Trong sáng. Thánh thiện. Lặng lẽ bên nàng. Lặng lẽ yêu nàng. Lặng lẽ bảo vệ cho nàng. Khi thực sự cùng nàng đối mặt với vực thẳm, hắn mỉm cười, dùng mạng mình để đổi lấy mạng nàng. Hắn một mình cô đơn rơi xuống vực sâu thăm thẳm, và vô vọng.
A Mộc Đồ - Nhân trung chi Vương, người mang đôi mắt sói màu xanh sẫm, thăm thẳm như vực biển, không biết yêu, chỉ biết hận thù. Hắn bị chính vẻ quật cường bướng bỉnh của nàng làm cho đau đớn thống khổ. Lặng lẽ theo sau nàng, lặng lẽ chờ đợi nàng, lặng lẽ ôm con đợi nàng quay về, lặng lẽ khóc... Với câu hỏi kia, hắn cũng không trả lời nàng, chỉ ôm lấy nàng và mỉm cười cùng nàng đi tới tận cùng...
Có một lời tiên đoán, cuộc đời nàng sẽ gắn liền với máu huyết và loạn ly, với chiến tướng và sụp đổ. Bao nam nhân thiết huyết trên con đường đi tìm tín ngưỡng cho riêng mình, nguyện vì nàng mà bỏ mạng...
“Chỉ một lời nói của cô nương thôi cũng sẽ khiến thiên hạ lâm vào một hồi tinh phong huyết vũ...”
Thật hay giả?
Giang sơn? Mỹ nhân? Yêu, hận, tình, thù?
Tất cả mọi truyện kết thúc như một bài tráng ca bi thảm.
Lôi Nhược Nguyệt: Gần hai mươi năm, hắn đứng che mưa chắn gió cho nàng, để cho nàng không phải nhìn thấy bi ai, đau khổ, chiến tranh, loạn lạc, để nàng mãi là đóa hải đường tươi đẹp nhất của hắn.
“Nàng đi, ta sẽ không giữ, nhưng hãy để ta đi cùng nàng.”
Hắn cần nàng, hắn không cần quốc gia... với hắn dù sao cũng phải ở bên nhau, chẳng màng thế sự nào khác.
Mạc Lăng Tiêu: Chân mệnh thiên tử, cả đời chỉ có một ước nguyện là làm cho dân chúng được sống an bình, no ấm, không màng danh vị, quyền lực. Nhưng khi phải chọn giữa nàng và quốc gia, hắn chỉ có thể lựa chọn một. Cuộc đời hắn là liên tiếp những hối hận và thống khổ.
Nàng không bằng mạng sống của lê dân bách tính, nhưng nàng là cả mạng sống của hắn...
Lưu Tịch: Nam nhân khiến cho người người điên đảo say mê, đẹp hoàn mỹ như lưu ly bảo thạch, không tỳ vết. Trong sáng. Thánh thiện. Lặng lẽ bên nàng. Lặng lẽ yêu nàng. Lặng lẽ bảo vệ cho nàng. Khi thực sự cùng nàng đối mặt với vực thẳm, hắn mỉm cười, dùng mạng mình để đổi lấy mạng nàng. Hắn một mình cô đơn rơi xuống vực sâu thăm thẳm, và vô vọng.
A Mộc Đồ - Nhân trung chi Vương, người mang đôi mắt sói màu xanh sẫm, thăm thẳm như vực biển, không biết yêu, chỉ biết hận thù. Hắn bị chính vẻ quật cường bướng bỉnh của nàng làm cho đau đớn thống khổ. Lặng lẽ theo sau nàng, lặng lẽ chờ đợi nàng, lặng lẽ ôm con đợi nàng quay về, lặng lẽ khóc... Với câu hỏi kia, hắn cũng không trả lời nàng, chỉ ôm lấy nàng và mỉm cười cùng nàng đi tới tận cùng...
Có một lời tiên đoán, cuộc đời nàng sẽ gắn liền với máu huyết và loạn ly, với chiến tướng và sụp đổ. Bao nam nhân thiết huyết trên con đường đi tìm tín ngưỡng cho riêng mình, nguyện vì nàng mà bỏ mạng...
“Chỉ một lời nói của cô nương thôi cũng sẽ khiến thiên hạ lâm vào một hồi tinh phong huyết vũ...”
Thật hay giả?
Giang sơn? Mỹ nhân? Yêu, hận, tình, thù?
Tất cả mọi truyện kết thúc như một bài tráng ca bi thảm.
5 chương mới nhất truyện Phượng Vũ Chiến Ca
Danh sách chương truyện Phượng Vũ Chiến Ca
- Q.1 - Chương 1 - Mới quen
- Q.1 - Chương 2 - Tướng Mệnh
- Q.1 - Chương 3 - Duyên gặp gỡ
- Q.1 - Chương 4 - Nhập ngũ
- Q.1 - Chương 5 - Tướng quân Liệt
- Q.1 - Chương 6 - Hoàng hôn
- Q.1 - Chương 7 - Tranh tài rồi hãy nói
- Q.1 - Chương 8 - Ngọa hổ tàng long
- Q.1 - Chương 9 - Hỏa Vân
- Q.1 - Chương 10 - Hôn
- Q.1 - Chương 11 - Đặc chủng binh đoàn
- Q.1 - Chương 12 - Vào núi
- Q.1 - Chương 13 - Giết sói
- Q.1 - Chương 14 - Điềm báo
- Q.1 - Chương 15 - Ly thành
- Q.1 - Chương 16 - Biến cố ở Đồng thành
- Q.1 - Chương 17 - Thoát hiểm
- Q.1 - Chương 18 - Tình cảm chân thành
- Q.1 - Chương 19 - Phi Thiên Độn Địa (1)
- Q.1 - Chương 20 - Phi Thiên Độn Địa (2)
- Q.1 - Chương 21 - Thành Kính An
- Q.1 - Chương 22 - Trước giờ sóng gió
- Q.1 - Chương 23 - Biệt viện tàng Kiều
- Q.1 - Chương 24 - Thế cục biến chuyển
- Q.1 - Chương 25 - Ám sát
- Q.1 - Chương 26 - Bức vua thoái vị
- Q.1 - Chương 27 - Giết chóc
- Q.2 - Chương 28 - Động Lòng
- Q.2 - Chương 29 - Hoa Trong Gương, Trăng Trong Nước
- Q.2 - Chương 30 - Sắc đẹp có thể ăn được