Pokemon Du Ký

Chương 124: Thư mời (Quyển 3 : Hành trình biển khơi.)

Thánh Lăng

20/02/2019

Đảo New Islands…

Tại pháo đài cao cao trên đảo, một cánh cổng được mở ra. Thân hình một con Dragonite to lớn đột nhiên xuất hiện. Trên lưng lang theo một túi hành lý, nó vỗ vỗ đôi cánh bay lên không trung. Cơ thể dùng tốc độ đáng kinh ngạc bay trên mặt biển. Mục tiêu lục địa Kanto!



Ở một nơi nào đó, Black lúc này đang cùng Misty và Brook nhấm nháp bữa cơm trưa. Quen thuộc lối sống ở thế giới pokemon, dù cho là một thế giới khác, Black rất nhanh hòa đồng vào thân phận mới của mình.

Ash Ketchum! Huấn luyện viên pokemon sinh ra tại thị trấn Pallet. Mười tuổi nhận pokemon bắt đầu Pikachu từ tiến sĩ Oak. Cho tới lúc này, cậu đã thu được đủ 8 chiếc huy hiệu gym, làm quen với vô số huấn luyện viên, con người. Đặc biệt là kết bạn với Misty và Brook. Misty ước mơ trở thành nhà huấn luyện pokemon nước vĩ đại nhất, còn Brook mong muốn trở thành một nhà chăn nuôi pokemon thành công. Hai người đã đồng hành cùng Ash trong suốt thời gian cậu lưu lạc tại mảnh đất Kanto này.

Hiện tại Ash đang trong thời gian chuẩn bị cho cuộc thi Pokemon League tại Indigo Plate (cao nguyên thạch anh). Đó là tất cả những gì Black biết cho tới lúc này. Tạm biệt Pikachu, tạm biệt Ponyta, tạm biệt cả đám… Cầu cho chúng mày tìm được một cuộc sống tốt đẹp sau này. Sory all!

Một lần cuối cùng mặc niệm, Black quyết định chỉnh đốn lại thái độ đối mặt với hoàn cảnh tương lai. Ừm, bắt đầu chính từ giờ phút này.



Đang lúc Black, lúc này gọi là Ash nâng cao tinh thần hòa nhập cuộc sống mới, một bóng đen từ trên trời lao xuống, lướt mạnh qua vị trí đám người ăn trưa, Bóng đen tốc độ quá nhanh, thân hình to lớn mang theo gió mạnh làm lật ngược chiếc dù che nắng và bàn ghế đang ngồi.

Ash đưa mắt nhìn lại. Đối phương là một con Dragonite đeo trên lưng một chiếc túi xách. Nó đang quay người đi lại nơi đây sau khi tiếp đất an toàn.

- Mày làm gì vậy?

Giọng của Misty vang lên, cô nàng bị gió thổi ngồi bệt xuống đất. Tất nhiên là Dragonite không biết nói tiếng người. Nó lấy ra từ trong túi sách mang theo một phong thư, hoặc đĩa dữ liệu đại loại thế. Ash không rõ ràng lắm nhận cầm nó trên tay.

Ánh sáng lóe lên. Một hình ảnh ba chiều khá có tính khoa học viễn tưởng hiện lên trên không trung. Đây là hình ảnh một người phụ nữ trong bộ váy áo lễ phục màu nâu khá kín kẽ. Trên đầu đội một chiếc mũ dạ đặc biệt chùm kín mái tóc. Từ ngoài nhìn tới chỉ thấy khuôn mặt trắng nõn có chút quen thuộc.

- Cô ấy trông thật dễ thương!

Đây là câu nói phổ biển của Brook. Hình ảnh trong không trung lên tiếng.

- Xin lỗi vì đã làm phiền. Bức thư này được gửi tới những nhà huấn luyện pokemon tiềm năng. Chủ nhân của tôi là nhà huấn luyện pokemon mạnh nhất thế giới. Ông ấy muốn mời tất cả các cậu đến dự bữa tiệc tối.

- Địa điểm là hòn đảo New Islands. Nếu các cậu đồng ý, vui lòng check Yes vào thư mời.

- Cơ hội gặp nhà huấn luyện pokemon mạnh nhất là vô cùng hiếm có. Mong các cậu sẽ tới dự.

Đón lấy cô gái trong hình ảnh ba chiều khẽ khom người làm lễ. Hình ảnh vụt tắt. Nội dung bức thư kết thúc.

- Pika!

- Làm sao hả Pikachu?

Ash ánh mắt nhìn lại. Có vẻ như Pikachu đang cầm trên tay cái gọi là thư mời.

- Cậu có định tham gia không hả Ash?

Misty lên tiếng hỏi.

- Có chứ có chứ. Như vậy có thể gặp được chị gái xinh đẹp.

Brook nóng lòng thúc giục.

Nghe vậy Ash nhún nhún vai, đáp lại.

- Tất nhiên! Hiếm khi có thể gặp được một kẻ dám tự xưng là huấn luyện viên pokemon mạnh nhất thế giới. Tớ cũng muốn kiến thức kiến thức thử xem.

- Như vậy check Yes nhé.

- Ừm.

Dù sao lúc này cậu cũng không có kế hoạch gì, đi tham sự một chsut cxung không tồi. Hơn nữa trong thâm tâm cậu luôn cảm giác có thứ gì đó đang chờ đợi cậu. Đối với việc này trong thâm tâm dường như còn có chút chờ mong.

Một nơi nào đó sâu dưới lòng sông. Mew đang toàn thân cuộn tròn trong một quả cầu bong bóng xà phòng lớn.

Mở mắt! Bong bóng chậm rãi nổi lên mặt nước.

Bong bóng vỡ tan, thân hình Mew lơ lửng giữa không trung. Tiếp đó cả cơ thể Mew bay vút lên không trung. Có thứ nào đó đang kêu gọi nó. Nó muốn đi đâu đó một lần.



Thân hình Mew dần biến mất ở nơi đây. Mọi thứ nơi này lại trở về yên bình như chưa từng có chuyện gì xảy ra.



Gần tối, bến tàu đi New Islands.

Trời đột nhiên đổ mưa khiến ý định làm quen với đám pokemon của Ash ngâm nước nóng. Không còn cách nào khác, cậu và hai người bạn vội vã trở lại bến tàu mong đuổi kịp đi tới New Islands tham dự bữa tiệc nêu trong thư mời.

Tới nơi, cửa mở ra, đập vào tầm mắt là thật đông huấn luyện viên và pokemon của họ. Bình ổn lại tình trạng cơ thể, Ash phát hiện phía xa xa lúc này đang có một đám đông tụ tập lại. Đánh tiếng với hai người bên cạnh, Ash mang theo Pikachu tiến tới gần tìm hiểu.



Thời gian trôi qua, mọi việc tại đây đã có chút rõ ràng.

Đông đảo đám huấn luyện viên ở nơi này đều là nhận được thư mời tới đảo New Islands dự tiệc. Có điều theo như nhân viên bến cảng và cảnh sát Jeny, tình hình thời tiết trên biển lúc này vô cùng xấu. Chuyến tàu tới New Islands cũng phải ngừng lại vì lý do thời tiết. Đồng thời mọi người ở đây cũng được khuyến cáo không nên ra biển vào lúc này. Nghe nói y tá Joy của trung tâm pokemon đã bị mất tích. Nếu như pokemon vì vượt biển mà bị thương tích sẽ khó mà có thể cứu chữa kịp thời.

Tất nhiên không phải ai cũng cho là như vậy. Nhờ có pokemon xuất hiện, con người dần nắm trong tay năng lực chống lại thiên nhiên. Không ít huấn luyện viên pokemon quyết định sử dụng pokemon đối đầu mưa bão mà đi. Giống như Pidgeot có năng lực phi hành tuyệt vời, hay như Gyarados dùng Suft (lướt sóng) đều có thể nhẹ nhàng vượt qua going tố lúc này. Ash còn gặp một con Dewgong mang theo huấn luyện viên của mình bơi đi… Mỗi người đều có lựa chọn và phương án riêng.

Theo bản năng, Ash bước chân chạy theo tới.

- Chúng ta làm gì bây giờ?

Giọng Brook mang theo chút chần chờ.

- Dù cậu muốn đi tham dự bữa tiệc nhưng chúng ta không có pokemon đủ năng lực vượt qua cơn bão.

Misty trực tiếp dùng giọng nhắc nhở.

Cũng đúng, Ash cũng không quên mình là như thế nào bị ném tới nơi này. Bão bão gì gì ghét nhất rồi. Hơn nữa Pikachu hiện tại cũng không phải Pikachu kia. Ai biết nó có năng lực như vậy không! Bão lớn như vậy, cũng đừng có đùa quá mà chết đuối thì khổ.

- Pika!

Pikachu như có cảm giác lên tiếng.

Đang lúc Ash nghi hoặc, Misty đánh đánh vai cậu.

- Nhìn kìa Ash! Có thuyền tới đây.

- Có thuyền?

Ánh mắt nhìn lại. Ash ngạc nhiên phát hiện ra vẻ một chiếc thuyền nhỏ, dài hẹp đang được chèo tới gần chỗ cậu đang đứng.



- Có vẻ các cậu đang gặp rắc rối? Chúng tôi có thể chở các cậu tới hòn đảo phía bên kia nếu các cậu muốn.

Một người phụ nữ đầu thuyền, trên đầu đội chiếc mũ vking, trang phục có chút kì cục cất tiếng hỏi. Mưa gió làm cho giọng nói có chút phiêu hốt.

- Thời tiết như vậy thuyền cũng đi sao?

Ash hỏi lại.

- Tất nhiên. Chúng tôi sẽ chở các cậu tới bất kì đâu chỉ cần các cậu trả đủ tiền.

Người nam nơi cuối thuyền tiếp lời.

Hai người này muốn tiền đến điên rồi. Trong lòng nói thầm như vậy có điều Ash và hai người bạn vẫn quyết định lên thuyền. Không biết hai người kia nghĩ thế nào, ít nhất Ash trong lòng cũng có chút tính toán. Tuy pokemon của cậu không thể chở cậu bơi qua biển. Dù sao công việc như thế yêu cầu thể lực và kĩ thuật tương đối lớn. Có điều chỉ cần thuyền đi được khoảng cách tương đối, quãng còn lại đám pokemon nước của cậu vẫn có thể lay lắt vượt qua được.

Cứ như vậy, chiếc thuyền nhỏ lắc lắc lư lư chìm vào trong cơn giống tố.

Khắp không gian bao chùm trong một mảng mù mịt!



Giữa biển trời tăm tối, một con thuyền nhỏ dập dờn theo từng cơn sóng.

- Hây!... Hây!... Hây!...



Người chèo thuyền đều nhịp hô lấy sức. Thuyền nhỏ từ từ tiến về phía trước.

- Vượt qua chỗ này thật không dễ chút nào.

Brook nói với giọng lo nghĩ.

- Cũng may chúng ta có thuyền chở đi.

Ash tâm lý bình tĩnh hơn nhiều.

- Nhưng sóng to quá không biết thuyền có chịu nổi không

Misty tâm trạng lo lắng.

- Pika Pi!

Pikachu lên tiếng đánh đồng.

- Nhưng cơn sóng này chỉ là trò trẻ con.

- Chúng tôi luôn chống chọi với những hoàn cảnh khắc nghiệt. Vì vậy đừng lo lắng gì cả.

Người chèo phía đầu thuyền đứt quãng trả lời.

- Lại lên cơn chảnh rồi!

Nơi mũi thuyền, bức tượng nhỏ giọng lầm bầm. Có điều không ai nghe rõ tiếng nó nói chuyện.

Gió vẫn tiếp tục thổi. Thuyền càng ngày càng vào gần cơn bão. Sóng biển trong lúc vô tình dần dần cao cao lên.



- Togepiiiii…. Togepiiii….

- Đừng lo Togepi, sẽ ổn cả thôi mà!

Misty vỗ vỗ tay nhẹ giọng an ủi Togepi núp trong túi ba lô.

Đúng lúc này, cơn bão đột nhiên lộ ra vẻ dữ tợn của mình. Phía trước không xa, một đợt sóng theo khoảng cách thuyền càng ngày càng gần dần trở nên cao vút so với mực nước biển. Theo quán tính, thuyền nhỏ lướt lên cao cao rồi đâm thẳng vào bức tường bằng nước cao cả chục mét.

- AAAAAAAA!!!!!!!!

Thuyền dập dờn lên xuống. Mọi người thân thể chao đảo, tâm trạng hoảng sợ hét toáng lên. Cũng may, dù cho bên trong tràn đầy nước, thuyền cũng chưa bị đánh chìm. Có điều Ash và hai người bạn bị đánh xô về đầu thuyền trong khi người lái thuyền bị xô ngược về cuối đuôi.

- Các người!!!!

- Chính là Team Rocket (đội hỏa tiễn)!

Giọng nói của Misty và Brook đồng thanh vang lên. Khuôn mặt cực kì ngạc nhiên. Hai kẻ lái thuyền và bức tượng mũi thuyền quần áo hóa trang bị đánh phá lộ ra thân phận chân thật. Đây chính là James, Jessica cùng Meowth. Bộ ba đội hỏa tiễn chuyên tìm cách bắt cóc Pikachu. Đối với nguyên bản Ash có thể nói là ba kẻ vô cùng quen thuộc và khắc sâu, khả năng đây mới là lần đầu Black gặp mặt bọn họ.

- Nếu các người thành tâm muốn biết!

Jessica lên tiếng mở đầu, cơ thể hùng hồn tạo dáng.

- Thì chúng ta sẵn lòng trả lời!

James tiếp lời, đầy mặt hạnh phúc.

- Lúc này mà còn có tâm trạng quảng cáo à!!!

Cũng may Meowth nhảy vào đánh phá nhắc nhở mọi người tình huống hiện tại. Dù cho kết quả không mấy thay đổi.

Thuyền chìm!

- AAAAAAAAAAA!!!!!!!

Kết thúc chương 124.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Pokemon Du Ký

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook