Pokemon: Hành Trình Bất Tận

Chương 105: Sự khác biệt.

MộtMawileĐángYêu

19/12/2021

Trapinch rốt cuộc chịu yên lặng khiến Accel hài lòng, giáo sư Oak thì đang biểu hiện vẻ kinh ngạc, nét già nua giãn ra hết cỡ trông thật sự buồn cười. Ông bình tĩnh lại một hồi, than vãn: “Ngươi khởi hành đi Johto mới mấy tuần liền thu phục một Shiny Pokemon, một hệ rồng, luôn Mawile là hệ tiên thép hiếm thấy nữa...”

Giáo sư Oak tạm thời chẳng biết nên nhận xét trường hợp này kiểu gì, quá may mắn hoặc số hưởng ư? Dường như Gary cùng Accel làm việc cực kỳ suôn sẻ, không dính dáng bất kỳ trở ngại nào. Mỗi Ash phải để người khác lo lắng, dù có người đồng hành chung thì hắn cứ vướng vào lắm thứ phiền phức, gần đây còn nghe rằng có ba kẻ lạ đeo bám.

Thở dài một hơi mệt nhọc, giáo sư Oak chuyển sang tò mò, vì vốn loài Trapinch khó xác định vị trí ở Johto, bằng cách nào thu phục được? Lại thêm một điều bí ẩn, ông thắc mắc: “Theo lời ngươi thì có người đi từ Hoen tới, tặng một quả trứng cho thị trưởng thành phố tại đảo à? Ừm, đúng là điều này sẽ giải thích hợp lý...”

Giáo sư Oak ngẫm chốc lát, tính chà xát hai bàn tay chờ mong nhìn Accel nhưng nhớ khi nãy hắn nhanh chóng từ chối liền hụt hẫng và đành nuốt ngược xuống. Accel sớm biết điều giáo sư Oak muốn do gương mặt ông thể hiện rất lộ liễu, hắn thầm cười rồi nói: “Giáo sư hứng thú nghiên cứu một chút Trapinch thì ta có thể gửi qua đó...”

Giáo sư Oak bỗng nhiên thoáng giật mình, ngỡ rằng bản thân vừa nghe nhầm. Accel chủ động chuyển Pokemon về? Ash hoặc Gary còn tin, chứ thằng nhóc keo kiệt kia thật sự định đưa Trapinch cho mượn? Cau mày, giáo sư Oak khó hình dung lời Accel mới thốt, gặng hỏi: “Ngươi nghiêm túc? Ta nhớ dụ dỗ hết cỡ ngươi đều chẳng chấp nhận rời chúng mà?”

Accel giọng khổ sở: “Thì ta đang hơi áy náy vụ ngài hỗ trợ nhiều nhưng chưa từng làm điều gì báo đáp. Tuy nhiên tối đa ba ngày thôi!”

Giáo sư Oak đương nhiên vui vẻ đồng ý, ba ngày đủ ông nghiên cứu vài tập tính, thói quen của loài Trapinch, nếu mau chóng thì còn thêm cách chúng chiến đấu với sinh hoạt bình thường nữa. Có điều ông hiếu kỳ ba ngày trong miệng Accel đồng nghĩa hắn tính tiếp tục du hành? Xoa cằm, giáo sư Oak chậm rãi nói: “Ngươi rốt cuộc chịu đi khỏi Goldenrod?”

Đối với huấn luyện gia du hành thì trung bình nghỉ ngơi tại một thành phố chừng hai ngày là hết mức, mỗi Accel hơn hai tuần. Ông đùa một câu: “Ta tưởng ngươi dừng chân mãi ở Goldenrod...”

Accel gãi đầu, cười trừ: “Thế chẳng chính xác lắm. Bởi ta đến đảo xoáy nước kẹt thời gian dài… Nhưng ta nghĩ hiện tại thích hợp nhất, đặt sẵn địa điểm hướng tới là thị trấn Azalea để khiêu chiến đạo quán thứ hai.”

Giáo sư Oak chợt ồ một tiếng, càng đâm chọc nỗi đau của Accel: “Rốt cuộc ngươi lấy được huy chương đầu tiên rồi ư? Ash hoàn thành trận căng thẳng nơi đạo quán hệ nước thành phố Cerulean. Gặp khó khăn, hắn phải thách đấu tận lần ba, chiến thắng suýt soát. Ai ngờ nổi kể từ đợt trại hè Pokemon, Misty lại thay đổi khủng khiếp mức ấy...”

— QUẢNG CÁO —

Đột ngột giáo sư Oak nêu tên Misty, Accel không ngẫm gì đã hối hả hỏi thăm: “Misty? Nàng chính thức lên vai trò chủ đạo quán à? Thực lực ra sao? Ngài nói chi tiết thêm đi.”

Giáo sư Oak hơi nhăn nhó: “Từ từ nào... Ngươi kích động làm quái gì, Misty trở thành chủ đạo quán thành phố Cerulean, gần đây cực kỳ có tiếng tăm. Rất nhiều huấn luyện gia đến khiêu chiến nhưng bại thảm, một trong bốn đạo quán cơ bản nhưng vì Misty quá mạnh nên ít thấy người đủ khả năng hạ gục nàng, số người sở hữu huy chương giảm...”



Accel lấn tới sát màn hình máy tính: “À... Chuyện Misty sợ hãi Gyarados đã tiến triển chưa ạ? Thực lực tăng cao chắc chắn do sử dụng Gyarados, đấu đa phần là mấy huấn luyện gia tân thủ, hiển nhiên bọn họ khó khăn đối phó nó. Gyarados không phải Pokemon dễ xơi và ở trình độ kia...”

Giáo sư Oak sắc mặt ngưng trọng lắc đầu: “Misty chẳng thể vứt bỏ nỗi sợ hãi Gyarados, cơ mà nàng dùng các loài Pokemon hệ nước tìm thấy dễ dàng khắp nơi. Bấy nhiêu liền khiến huấn luyện gia khiêu chiến khổ sở, ta là được Ash tường thuật lại chứ không rõ ràng toàn bộ.”

Accel bất ngờ, bởi chuyện Serena đi du hành chung Ash và Brock khẳng định làm Misty lên chức chủ đạo quán sớm hơn nguyên thời không, lẫn một điểm khác, hiện tại thực lực nàng quá mạnh, chẳng có mấy loài tựa Politoed, Gyarados vẫn gây rắc rối những huấn luyện gia kia. Đây có lẽ... Là việc Accel tồn tại thế giới này gây ảnh hưởng Misty lớn nhất.

Hắn chợt thoáng qua cảm giác tội lỗi nhưng sửa chữa không được. Kệ, dõi theo nàng, dành chút thời gian tìm hiểu chủ đạo quán Cerulean. Ở điện thoại thông minh của Accel chỉ ghi từ khóa là hiện ngay một đống bài báo chủ đề tương tự.

Dời lại sau, Accel nhanh chóng chuyển đề tài: “Gary hắn sao rồi ạ! Du hành vùng Isshu chỗ tám phần đều là kiến trúc hiện đại, từ máy móc đến thành phố khổng lồ...”

Giờ là lúc giáo sư Oak hớn hở khoe ngay đứa cháu: “Nó thu thập đầy đủ bốn huy chương cơ bản xong tạm thời đi loanh quanh tìm vài Pokemon, đúng... Trước cuộc gọi của ngươi là ta đang giúp nó phiên dịch một sách cổ giống nhật ký, thật trùng hợp Gary cũng vừa thu một con hệ rồng.”

Accel khá tò mò rằng Pokemon hệ rồng Gary sở hữu là loài gì, hắn thầm hồi tưởng một số loài rồng tại Isshu từ Axew đến dạng tiến hóa Haxorus nhưng chẳng hình dung chính xác. Giáo sư Oak ngó nghiêng nói: “Là loài Deino phải không nhỉ? Trí nhớ kém thật, chắc nãy tập trung cao độ. Liên kết với Hydreigon nhắc trong cuốn sách, ừm... Là Deino...”

Accel tự dưng đập bàn khiến giáo sư Oak lại tiếp tục ngã ngửa ra phía sau: “Bán thần vùng Isshu, trêu nhau à!” — QUẢNG CÁO —

Giáo sư Oak lồm cồm ngồi dậy: “Ngươi làm ơn đừng hở tí to tiếng như thế! Tim ta kém chút nhảy vọt mấy lần, ơ khoan đã… Cái gì bán thần?”

Accel biết mình lỡ thốt lời khó hiểu, vội vàng chấn chỉnh: “Đâu có, ngài nghe nhầm thôi. Thần thánh nào đâu nhưng Gary thật thu phục Deino, nó là loài hiếm và mạnh nữa! Một trong các loài Pokemon ta đang chờ đợi cơ hội thu phục với đã nhắm đến rất lâu. Là do vậy... Xin lỗi ngài...”

Giáo sư Oak đỡ chiếc ghế, ngồi ổn định liền gấp rút lụm xấp giấy nghiên cứu rơi lung tung, ông vừa làm vừa trả lời Accel: “Ta nhờ giải quyết một rắc rối giùm người bạn lâu năm, Gary tình cờ gặp nó ở đó. Con Deino có chút kỳ lạ, vì Gary muốn điều tra mọi thứ về nguồn gốc Deino nên gọi.”

Accel dâng lên ngưỡng mộ, Hydreigon từ lần đầu tiên nhìn thấy hắn đã dặn lòng nhất định phải bắt một con. Bây giờ không hề thay đổi, Deino, Accel muốn có nhưng khi hắn nghe Gary nói đi Isshu trước lập tức nghĩ chuyển sang vùng khác. Mừng cho Gary, dẫu vậy chẳng tránh khỏi chút cảm giác tiếc nuối, không lẽ hắn mua vé tàu tới thẳng Isshu thì hơi quá.

Phía bên kia, giáo sư Oak đắn đo một hồi, tính cách của Accel sẽ chẳng tùy tiện tiết lộ người ngoài, kể hắn nghe cũng được: “Từ cuốn sách mà Gary scan chuyển sang ta phiên dịch, chúng ta phát hiện thời xưa vùng Isshu có Groudon xuất hiện, thậm chí gây núi lửa phun trào.”



Accel lầm tưởng một loài Pokemon hiếm, dần dần ngẫm lại chốc lát hắn chợt vô thức run tay, đầu khá nóng bởi nhất thời đống suy nghĩ lộn xộn, đảo chóng mặt không theo thứ tự. Hắn kiềm chế nội tâm chấn kinh: “Là Grou... Groudon, Pokemon... Huyền thoại Hoen ư?”

Giáo sư Oak gật nhẹ gây ít sóng lớn cuốn dữ dội trong não bộ Accel, đặt một câu hỏi, vụ Pokemon huyền thoại Groudon từng ở Isshu liệu có liên quan bản thân mình không? Kĩ càng, thông suốt vài giây Accel thở phào, trút bớt gánh nặng, chắc chắn không do mình là được. Nó xảy ra tại quá khứ, khoảng thời gian ấy Accel còn chưa ở đây nên không ảnh hưởng.

Trên Anime chưa từng thấy qua có lẽ vì đơn giản thế giới này có nhiều thứ nằm sâu quá khứ, chẳng khai thác. Accel lau mồ hôi trán, bên giáo sư Oak thì bắt đầu giải thích: “Ta tạm cho rằng Groudon đánh kiệt sức, cuối cùng cần một nơi yên tĩnh để phục hồi vết thương và hấp thụ các dòng dung nham gia tăng sức mạnh, nó ngủ một giấc chờ thức tỉnh.”

Giữa chừng, giáo sư Oak ngừng, ông lườm Accel hồi lâu khiến tim hắn giật thót, trôi mấy giây giây giáo sư Oak hời hợt nêu: “Đến Gary đều ít nhiều cho rằng Pokemon huyền thoại kiểu Groudon, Kyogre là hư cấu. Riêng ngươi lại bình tĩnh lạ thường, giống thừa biết chúng... Tồn tại...”

— QUẢNG CÁO —

Accel nếu có thể nói thành thật liền trả lời chẳng hề do dự, hiển nhiên Pokemon huyền thoại Groudon, Kyogre hoàn toàn là thật. Cấp cao mà vượt trội bọn chúng mấy bậc Accel cũng tin, Pokemon sáng thế thần... Arceus rồi tới Ultra Necrozma,... Bọn chúng là đứng ở đỉnh thế giới, về mảng quyền năng đều chưa rõ ràng tất cả. Groudon, Kyogre chẳng thể so sánh ngang hàng hai bọn chúng đâu.

Mỗi một điểm ngộ nghĩnh, là Arceus xếp ở nhóm Pokemon huyền ảo từ trò chơi đến Anime. Mặc dù quyền năng của nó hầu như chẳng giới hạn nhưng danh hiệu Pokemon huyền ảo Accel nghĩ thấy rất kì quặc, nó khá hạ thấp, không xứng Arceus.

Chỉ lấy Arceus với Ultra Necrozma thử đánh giá cũng vẫn là một trời một vực. Arceus thuộc ngoài tầm hình dung rồi, trở lại vấn đề chính, Accel đành cười lựa chọn đại một lý do nghe phù hợp: “À... Do ta đã thấy tận mắt Pokemon huyền thoại Lugia nên suy ra đám Groudon... Kyogre... Bọn chúng đều có tỉ lệ thật sự tồn tại... Đúng không ạ?”

Giáo sư Oak liếc cẩn thận Accel chút, rốt cuộc ông bỏ đi dò xét: “Ngươi nói phải, Pokemon huyền thoại sao phân biệt loài nào tồn tại chứ? Bọn chúng một số hiện thân, còn lại ưa thích lờ đi con người thôi. Có ý kiến, nghi hoặc không? Theo ngươi Accel, Groudon ở Isshu vì mục đích gì?”

Accel cứ trò chuyện chủ đề này thì sớm muộn càng làm giáo sư Oak để ý, thà nhanh chóng kết thúc cuộc gọi vậy: “Chịu. Đen là ta dành ít quan tâm Pokemon huyền thoại lắm. Ngài hỏi bạn cũ xem liệu ai nghiên cứu, thảo luận chung chắc sẽ có tiến triển lớn. Thế nhé, bây giờ ta dùng máy vận chuyển Pokeball gửi Trapinch, nhờ ngài chăm sóc nó vài hôm.”

Dứt lời, Accel lẹ tay thu hồi Trapinch mặt chán chường vào Pokeball, ở đằng xa Shiny Mareanie kèm Mawile nhìn thấy liền chạy đến bên cạnh. Bọn chúng thắc mắc rằng Accel đang định làm gì, cố gắng kéo áo và leo lên vai Accel, Mawile lẫn Shiny Mareanie ngồi yên xem Pokeball bị mấy tia trông y hệt sấm sét bao phủ kế đấy đột ngột biến mất.

Mawile há to miệng, Shiny Mareanie dùng xúc tu gãi đầu, màn hình đối diện, giáo sư Oak giơ cao quả cầu Pokeball nói: “Nhận được! Ngươi cần lời khuyên cho Mareanie thì cứ gọi mọi lúc. Giờ ta sắp bận rộn kiểm tra, đo đạc định kỳ Pokemon nhằm đảm bảo sức khỏe bọn chúng, gặp lại!”

Accel lễ phép chào giáo sư Oak một cái xong đóng kết nối, Mareanie và Mawile đã xuống đất đứng. Accel nhẹ nhõm vươn vai, vừa ngó sang thì hắn chợt cảm giác bầu không khí chẳng đúng, Mawile nghẹn ngào càng giống giận dỗi nhìn hắn, riêng Shiny Mareanie bày mặt thất vọng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Pokemon: Hành Trình Bất Tận

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook