Quân Bộ Phong Hậu Kế Hoạch

Chương 83: Chơi bài trừng phạt [hạ]

Hà Mễ Sao Phấn Ti

27/12/2016

83, chơi bài trừng phạt [ hạ ]

Người này vô luận từ bề ngoài đến cá tính đều lưu lại ấn tượng mãnh liệt cho người khác. Từ việc bên người hắn lại có nhiều nhân vật vĩ đại như vậy là biết, người này không thể chỉ là cái bình hoa.

“Lance * Von * Alan Bella. Nghe tên liền biết hắn là quý tộc cũ......” Nói tới đây, Eugene ngừng lại, ngẩng đầu nhìn Lưu Bình An: “Tại sao không đặt thêm?”

“Cái kia nha...... Vì sao nghe tên thì biết là quý tộc cũ? Quý tộc còn phân mới cũ sao?”

Âm thanh trong trẻo của Aslan vang lên bên cạnh, “Giữa tên có chữ lót [Von], quý tộc có tên này thuộc nước Đức hoặc Áo lúc xưa ở phía tây Đế Quốc gần Đại Tây Dương. Bình thường chỉ cần trong tên có từ này, tại thời cổ đều là quý tộc có đất phong. Những người quý tộc đến từ các quốc gia thế giới cũ gọi là quý tộc cũ, mà vương tộc Đế Quốc hiện tại xưng là tân quý tộc.”

“Tên họ cũng chia thành quý tộc với không quý tộc sao? Ta còn tưởng rằng giống Aslan thì là quý tộc a.” Lưu Bình An vẫn cảm giác, quý công tử như Aslan, hẳn là quý tộc mới đúng.

“Quý tộc nha, là thực chú trọng huyết thống. Không phải ngươi có tiền, có quyền thì có thể trở thành quý tộc. Thời điểm khi sinh ra đã được quyết định rồi. Liên Minh không có quý tộc, cho dù có cũng đã toàn bộ xuống dốc. Gia tộc của ta trước kia chỉ là thương nhân kinh doanh năng lượng và vận chuyển đường thuỷ.”

“Nga......” Nghe xong Aslan giải thích, Lưu Bình An bày ra một bộ dáng bừng tỉnh đại ngộ, “Ta quyết định không theo.”

Này...... Tư duy cũng quá lợi hại đi...... Mọi người đồng thời nghĩ vậy.

“Mỹ nhân siêu cấp xinh đẹp kia thân phận rất cao quý. Khó trách có loại khí thế đó nha.” Connor thấp giọng thì thào ‘Nữ vương nha nữ vương nha’.

“Cũng không phải rất cao. Kỳ thật gia tộc bọn họ đã xuống dốc. Bên trong Đế Quốc, quý tộc cũ cũng không còn địa vị gì. Nếu không dựa vào năng lực cá nhân, chỉ sợ cũng không khác biệt với bình dân. Vị kia nha, ở học viện quân sự hoàng gia Đế Quốc cũng rất có danh tiếng.”

“Chúng ta lúc trước từng gặp qua hắn.” Khải Minh trong cặp song sinh đem lá bài thứ tư lăn qua lộn lại, thấp giọng nói: “Tiểu Vũ chia cho ta đều là bài may mắn nha.”

“Ý ngươi 'gặp qua' là chỉ......”

“Thi đấu quân kì thanh thiếu niên quốc tế.” Thái Bạch cũng xem ra nhìn lại bài của mình, sau đó đưa cho Kỉ Vũ: “Ta muốn đổi một lá.” Kết quả bị những người khác đồng thời đánh hội đồng.

“Ăn gian cũng không cần quang minh chính đại như vậy đi?” Người làm chuyện gì đều phi thường nghiêm túc Lý Duy đối với loại thái độ này của Thái Bạch thập phần khinh thường. “Ta cũng nhớ, thi đấu quân kì năm trước, hắn thắng quán quân.”

“Quán quân chơi trò chơi có cái gì lợi hại?” Lưu Bình An tỏ vẻ hoàn toàn không rõ.

“Thi đấu quân kì không phải trò chơi bình thường nha, mà là một loại tác chiến mô phỏng. Khảo nghiệm sách lược chiến thuật và trí tuệ, thậm chí còn có nhân tố may mắn nhất định.” Aslan giải thích, đáng tiếc chưa từng làm qua diễn luyện quân kì, thiếu niên vẫn đầy mặt không rõ. Đang muốn tiếp tục giải thích, Eugene đột nhiên dừng lại.

“Ta thắng.”

“Di -- Eugene thật gian trá ! !” Connor huơ tay đánh gia hỏa đang cười gian ôm đống lớn lợi thế. Người sau xoay người tránh, “Ai bảo ngươi không tập trung tinh thần, nghe tình báo của ta phải trả giá đại giới nga.”

Mười ván bài rất nhanh liền chấm dứt. Sau khi kiểm tra kết quả phát hiện, Connor, Fitzgerald thua sạch sành sanh, mà thực ngoài dự đoán mọi người, Aslan cư nhiên cũng thua.

“Aslan đại nhân......” Lý Duy lo lắng nhìn Aslan, người sau không chút nào để ý, hơn nữa tựa hồ còn có điểm chờ mong. “Không sao. Đây là trò chơi nha, đương nhiên mỗi người đều có lúc thua, đâu thể vĩnh viễn đứng vững là người thắng. Tuy rằng lần này chúng ta thua, lần sau có thể liền đến lượt các ngươi.”

“Aslan! Nói rất hay, thật đẹp trai!” Connor lập tức mắt lấp lánh.

Tờ giấy trừng phạt Connor rút là hít đất năm mươi lần. Nếu là trước kia, khẳng định là lấy mạng của hắn, nhưng hiện tại trải qua huấn luyện quân sự cũng có thể thoải mái làm được. Fitzgerald rút trúng là hát một bản tình ca, giọng tên kia hát cơ hồ y như giết heo, toàn thể nhất trí đồng ý hắn câm miệng.

Thời điểm Aslan rút tờ giấy có chút khẩn trương, trên thực tế, hắn là cố ý thua, vì vừa rồi nhìn thấy tờ giấy kia. Vừa rồi căn bản không xem như đánh bạc, hiện tại mới chân chính là lúc đánh cược vào may mắn.

Lúc tờ giấy mở ra, tất cả mọi người cảm giác không khí tựa hồ cô đọng lại một chút. Nhìn bộ dáng Aslan đầy mặt nghiêm túc, Lý Duy tưởng rằng hắn rút phải trừng phạt gì ghê gớm.



“Aslan đại nhân......”

“Ân.” Aslan tựa hồ tỉnh lại. Mà tờ giấy trong tay hắn đã bị cặp song sinh đoạt lấy.

“Dùng video 3D thổ lộ với người mình ghét nhất.” Thái Bạch huýt sáo một phát, “Oa, cái này thật thú vị nha. Đại thiếu gia, ngươi cố gắng nga.”

Kết quả cũng chỉ có cặp song sinh ồn ào vớ vẩn, hai người học viện hải quân đầy mặt ngơ ngẩn, mà học viên học viện quân sự Aliya tất cả đều lộ ra biểu tình kỳ quái.

Bởi vì nhắc tới người Aslan ghét nhất, không phải An Nam thì còn ai vào đây.

“Kỳ thật ta cũng không chán ghét hắn.” Aslan bất đắc dĩ cười lắc đầu. Tuy rằng lời Aslan nói luôn luôn rất có tính thuyết phục, nhưng duy độc lần này lại không có ai tin tưởng.

Nếu ta nói chán ghét Tiểu An, đại khái lại càng không có người tin đi. Aslan trong lòng thở dài, xem ra vận khí của hắn không tốt. Lập tức gọi di động cho An Nam.

Trong video cư nhiên xuất hiện nam nhân nửa thân trần. An Nam hình như vừa tắm xong, tóc vẫn còn ướt, giọt nước theo xương quai xanh rắn chắc trượt xuống, nửa người dưới chỉ quấn cái khăn màu trắng.

Hình ảnh này lập tức khiến cặp song sinh lại huýt sáo một phát. Mà những người khác đều là bộ dáng xem kịch vui.

“Aslan?” Đối với việc Aslan đột nhiên gọi điện, An Nam tựa hồ cảm giác có điểm kinh ngạc.

“An Nam.” Aslan không có biểu hiện ra vẻ xấu hổ, đầy mặt bình tĩnh, vẫn duy trì nhất quán tươi cười ôn hòa. “Ngươi chưa đến xem hội chợ vũ khí sao?”

“Ừ......” An Nam nheo mắt, tựa hồ đang suy nghĩ ý đồ đối phương, hắn nhíu nhíu mày, “Mấy ngày nay ta vừa vặn có chuyện.”

Đại khái không định để bọn họ cứ như thế, Eugene lòng dạ xấu xa giơ lên một giấy các tông: Mau thổ lộ, đừng lãng phí thời gian. Mà Lý Duy phẫn nộ viết lại trên giấy các tông: Đừng lắm chuyện! Ồn chết rồi!

Trong khoảng thời gian ngắn, trên giấy các tông tràn ngập chữ viết. Cuối cùng có người ra dấu im lặng tuyệt đối. Aslan sau đầu xuất hiện một giọt mồ hôi, dừng trong chốc lát, bên kia có điểm không kiên nhẫn hỏi: “Đừng nói cho ta, ngươi gọi điện thoại đến là vì hỏi ta có đi hội chợ hay không.”

“Không.” Aslan khôi phục tươi cười, “Ta hôm nay có xem đối chiến quân kì. Nghĩ rằng nếu có thể cùng ngươi đấu một ván thì thật tốt.”

An Nam cong khóe miệng, tựa hồ tâm tình tốt hẳn lên, “Hừ hừ, nếu ngươi muốn vậy, chúng ta hiện tại có thể lên mạng đối chiến một ván.”

“Không, ngươi còn không minh bạch ý tứ của ta sao?” Con ngươi bích lục của Aslan xuyên thấu qua video nhìn thẳng An Nam, nhịp điệu trong câu nói khiến người khác sinh tâm tin phục với hắn.

“Ngươi là đối thủ một đời của ta.”

Nghe được thanh âm bên kia hít khí lạnh, Aslan vừa lòng tắt điện thoại, đầy mặt tươi cười nói với những người khác nói, “Như vậy...... Mọi người vừa lòng chứ?”

“......”

Cuối cùng mọi người nhất trí quyết định, Aslan qua cửa.

Trong lúc nhóm học viên chơi vô cùng vui vẻ, vị huấn luyện viên lại tâm thần không yên. Edward dùng lực gõ cửa phòng Smith, sau tiếng đập cửa dồn dập mà thô bạo, người bên trong dùng phương thức mở cửa so với gõ cửa càng thô bạo hơn, “Đến cùng là tên khốn kiếp nào?”

Vừa mở cửa, Edward liền nhanh chóng kéo áo Smith đẩy mạnh vào phòng, thuận tay đóng cửa lại.

“Ngươi phát thần kinh cái gì?” Hôm nay hắn làm việc cả ngày, mệt gần chết. Hiện tại lại không hiểu làm sao bị Edward lôi kéo, đương nhiên phẫn nộ tới cực điểm. Còn kém một chút liền trở thành núi lửa bạo phát.

Bọn phế vật Bộ Kỹ thuật vẫn không chịu thả hắn đi. Hạng mục đã tiến vào ngõ cụt, tất yếu phải thiết kế mới lại lần nữa mới có khả năng xuất hiện đột phá.

“Nói! Trừ ngươi ra, có người khác nghiên cứu kế hoạch ong chúa hay không?”



Smith không có đoán trước định bùng nổ, đột nhiên nháy mắt dại ra, “Ngươi...... Ngươi nghe ai nói?”

“Nguyên lai là thật......” Edward buông hắn ra, rút thuốc lá, đột nhiên lại nghĩ tới nơi này không thể hút thuốc. “Chúng ta đi WC nói chuyện.”

“Nha?”

Người sau không phân trần đem Smith kéo đến WC, mở quạt thông gió, nhanh chóng châm thuốc. Nhìn khói trắng bay lên thành từng vòng, Edward tựa vào bồn rửa tay, chậm rãi nói: “Hôm nay...... Ta cảm giác như gặp được ong đực. Nhưng bọn hắn không phải người của Liên Minh.”

Smith lẳng lặng nghe, kính mắt phản chiếu ánh sáng, trên mặt không chút biểu tình làm người đoán không được hắn đang nghĩ gì.

“Có cảm giác đồng loại, cảm giác với Brian không sai biệt lắm, thế nhưng bọn họ lại bất đồng với chúng ta. Đến cùng là bất đồng ở chỗ nào, ta lại không nói rõ được. Một cảm giác kỳ quái......”

“Bọn họ cũng có ong chúa sao?”

“Có lẽ vậy. Ta không biết, ít nhất không ngửi được khí tức giống Tiểu An. Khả năng chúng ta không thể nhận ra khí tức vị ong chúa kia.” Trong đầu chợt lóe hình ảnh thiếu niên mái tóc màu thủy lam, trong đôi mắt thâm thúy của Edward có một tia ngơ ngẩn. “Lẽ nào là hắn......”

“Ngươi kỳ thật đã biết từ sớm đi?” Edward ngẩng đầu trừng đồng nghiệp kiêm bạn tốt của mình, trong mắt hơi mang một chút thất vọng, “Ngươi không tin tưởng ta, phải không?”

Không phải! Hai chữ này thiếu chút nữa thốt ra, nhưng tính cách Smith quật cường không cho phép hắn cúi đầu. “Đây là cơ mật quân sự, ta không phải, cũng không thể nói với ngươi.”

“Được rồi. Ta hiểu.” Cầm trong tay điếu thuốc sắp tàn, Edward thở dài, “Ngươi định làm thế nào?”

“Không thế nào cả.” Kỳ thật chỉ cần đối phương không uy hiếp đến Tiểu An, hắn căn bản không cần quan tâm. “Nhiều ong chúa có thể phân tán lực chú ý của nhền nhện. Cũng chưa chắc không phải chuyện tốt.”

Đi ra khỏi WC, đột nhiên phát hiện trong phòng có một người. Lưu Bình An trợn mắt há hốc mồm mà nhìn hai người từ trong WC đi ra. Mà mặt khác hai người cũng ngây dại.

“Cái kia...... Ta......” Thiếu niên trên mặt nổi lên đỏ ửng, “Ta trở về lấy đồ thôi, đêm nay sẽ chơi suốt đêm ở phòng Aslan.”

Nói xong, không đợi Smith trả lời, liền lao ra ngoài cửa, từ ngoài cửa truyền đến tiếng thiếu niên: “Các ngươi tiếp tục đi!”

Trầm mặc một phút đồng hồ, Smith rốt cuộc vẫn là bạo phát. “Ngươi trở về cho ta! Không cho phép qua đêm bên ngoài! Nhất là không được qua đêm ở chỗ tên tiểu hồ ly kia! ! !”

Edward đầy đầu hắc tuyến, hắn cũng chỉ nghĩ được chuyện này sao?

Aslan về phòng, chơi bài vẫn còn đang tiếp tục, Lưu Bình An phát hiện phòng có thêm vài nữ sinh. Nguyên lai Mai Lệ dùng vé mời bạn bè là La Cơ. Mà Rose cũng bị các nàng gọi tới cùng chơi.

Không biết nguyên nhân gì, Lưu Bình An tâm thần không yên, rất nhanh liền thua trắng. Connor cũng thua, nhưng Fitzgerald lại phi thường thần kỳ không thua sạch. Mọi người rút giấy trừng phạt, của Connor là: Đổi vị trí với người bên phải. Tuy rằng phi thường không muốn, nhưng hắn vẫn cùng La Cơ ngồi bên cạnh đổi chỗ.

Sau đó, Lưu Bình An rút tờ giấy là: Hôn người bên cạnh một cái.

----------------------------------------------

Tác giả có lời muốn nói: Mọi người đoán Tiểu An sẽ hôn người bên trái hay là bên phải.

A, Hôn La Cơ B, Hôn Aslan C, Hôn cả hai D, Đáp án khác.

Về phần có người nói Tiểu An và nhóm tiểu công khí thế yếu hơn. Này hẳn là ta hành văn có vấn đề, không liên quan đến tiểu công. Xem ra hổ không phát uy liền sẽ trở thành Hello Kitty. Kế tiếp......

Hai ong chúa giao đấu, quần ẩu. Chủ đề là: Nhiệt huyết, ‘Kê’ tình, gian tình...... Giữa nam nhân phải dựa vào nắm tay nói chuyện. Cuộc chiến mô phỏng chiến trường loại nhỏ. Mọi người tiếp tục ủng hộ a ! !

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quân Bộ Phong Hậu Kế Hoạch

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook