Quân Bộ Phong Hậu Kế Hoạch

Chương 90: Trò chơi 4

Hà Mễ Sao Phấn Ti

27/12/2016

90, trò chơi 4

Tầng triển lãm vũ khí hải quân vô cùng yên tĩnh, buổi tối khu triển lãm không mở cửa. Vì là đêm cuối cùng của cuộc triển lãm đầu tiên, mọi người đều tận tình hưởng thụ một đêm cuối này trên chiến hạm, nên căn bản chẳng có ai tới nơi này.

Toàn khu triển lãm rộng lớn được gắn đèn tiết kiệm năng lượng, dưới ngọn đèn các loại vũ khí lóe ánh sáng kim loại lạnh lẽo, ánh đèn màu trắng không giúp không gian sáng tỏ mà lại là một mảnh âm u, toàn bộ khu triển lãm đầy vẻ yên lặng và thần bí.

Vài bóng người xẹt qua bên cạnh ngọn đèn, giống như bóng ma nháy mắt tiến vào trong. Bọn họ nhanh chóng tới gần chiến hạm to lớn song hình hải – lục ở trung tâm đại sảnh triển lãm.

Bởi vì khu triển lãm này là tầng thấp nhất của chiến hạm, sàn mở ra, phía dưới là bể nước cỡ lớn, dùng cho tàu ngầm chiến đấu neo đậu, chỉ cần mở đáy hồ nước có thể trực tiếp thông ra đáy biển bên ngoài.

Chiến hạm song hình đang ở trong bể nước, vài bóng người vừa bước lên boong tàu, lập tức cảm thấy không thích hợp. Không khí thực áp lực, trong bóng đêm tựa hồ che dấu dã thú đáng sợ, làm người ta sởn tóc gáy.

“Có cạm bẫy.” Tiếng nam nhu hòa thấp giọng nói: “Thỉnh mọi người cẩn thận.”

“Cho xin đi, loại thời điểm này không cần dùng kính ngữ.”

Jack trợn mắt trắng dã, “Sợ gì chứ, thuyền chính là chuyên môn của chúng ta.” Không để ý Vân Thư cảnh cáo, bước về phía cửa khoang thuyền. Đột nhiên cảm thấy sau đầu có tiếng gió, chỉ nghe Fitzgerald hô to một tiếng, “Cẩn thận!”

Một trận kình phong đập vào mặt, hắn không kịp né tránh, cả người bị đánh ngã trên mặt đất, nện vào mặt là một cú đấm cực mạnh. Trong lúc mắt còn bay đầy sao, trên người đột nhiên nhẹ hẫng.

Chỉ nghe một tiếng kêu thảm thiết của nam tử, người vừa rồi nhào vào mình đã bị Fitzgerald cao lớn dùng năm ngón tay bóp cổ, giống như cầm con gà một tay nâng lên.

“Biến!” Hắn ném người trên tay một phát, người nọ bay vèo ra, nặng nề ngã bên cạnh.

Vân Thư nhanh chóng kéo Jack về. Jack đang muốn nói cám ơn, lại phát hiện Fitzgerald đang cảnh giác trừng mắt nhìn chỗ âm u. Khớp xương hai tay nắm chặt phát ra âm thanh ka... ka, cơ bắp rắn chắc trên người gồng lên, như dã thú tràn ngập sức bạo phát. Con ngươi màu lam nhạt lóe quang mang chiến ý. Cả người cùng tên đại ngốc lúc trước hoàn toàn bất đồng.

Theo lời Eugene, chó ngốc cũng có lúc lộ ra răng nanh, đặc biệt là lúc chủ nhân không ở bên cạnh như thế này.

Từ trong bóng đen chậm rãi đi ra vài người, bọn họ đem ba người Jack bao vây. Một thân ảnh khôi ngô đi ra, nam nhân lưng hùm vai gấu thân cao ngoài 1m9, rắn chắc như một ngọn núi nhỏ. Nhưng cũng không hề nặng nề hay chậm chạp, bộ pháp vững vàng, động tác nhanh nhẹn, ưu nhã lại tràn ngập lực lượng, giống như một đầu hùng sư chuẩn bị săn mồi.

Harry cười tà, “Xem ra quân sư chúng ta tiên đoán như thần nha. Cư nhiên đoán trúng nơi này là địa điểm các ngươi điều tra đầu tiên.”

Harry phất phất tay, mấy người kia không có hảo ý tư chậm rãi co rút vòng vây. Mấy người này đều có thân hình cao lớn do trải qua huấn luyện, không phải bảo vệ thì cũng là quân nhân. Bọn họ rút vũ khí, tuy đều là vũ khí lạnh nhưng uy lực cũng không thể khinh thường.

“Các ngươi ỷ đông hiếp ít, lại còn dùng vũ khí, đâu phải anh hùng hảo hán gì.” Jack tức giận nghiến răng nghiến lợi, hắn luôn luôn không quen nhìn loại chuyện bỉ ổi này.

“Hừ hừ, nếu không phải nhận được lệnh không được phép gây án mạng, bọn ta mới không thèm sử dụng mấy loại vũ khí nguyên thủy này đâu.” Harry vuốt vuốt mép tóc, một bộ dáng ‘Ta đã thực nhân từ ’.



“Bớt nói nhảm đi!” Fitzgerald đột nhiên hét lớn một tiếng, như tên rời cung bắn về phía Harry. Người sau không nghĩ tới hắn sẽ trực tiếp xông lại đây như thế, hệt như một đầu bò tót khỏe mạnh.

Không kịp né tránh, vũ khí trong tay bị đối phương một quyền đánh bay. Fitzgerald lại vung nắm tay, mà Harry mất đi vũ khí cũng không chút nào yếu thế, phanh một tiếng, hai nắm đấm chạm vào nhau, một phát nối tiếp một phát không hề dừng lại. Hai người đều là loại hình chiến sĩ lực lượng, hơn nữa dáng người tương đương, chỉ là Harry có vẻ cường tráng. Nhưng Fitzgerald lại linh hoạt hơn.

Hai người tốc độ khó tin, khí thế cường đại khiến người bốn phía đều túa mồ hôi lạnh, trợn mắt há hốc mồm mà nhìn trận cận chiến liều chết này.

“Đánh hay lắm! Nam nhân là phải sử dụng nắm tay đánh nhau!” Jack nhiệt huyết dâng lên, không khỏi kêu to, một cú móc phải tung ra về phía kẻ địch trước mặt hắn.

Lúc này những người khác đều hồi thần lại, bắt đầu công kích Vân Thư và Jack. Jack thân là hải quân hệ chiến đấu, không hề nghi ngờ, rất am hiểu cận chiến. Trong lúc đang đánh đến bất diệc nhạc hồ (quên hết chung quanh), phát hiện Vân Thư bị ba địch nhân vây công.

“Vân Thư!” Jack định tiến lên, lại bị kẻ địch ngăn lại. Mắt hắn lộ hung quang, vẫn liều lĩnh tiến lên. Hắn tuyệt đối không thể để Vân Thư bị thương tổn.

Đối thủ đều bị cổ khí thế liều mạng này làm hoảng sợ, vũ khí trong tay càng dùng sức đổ xuống trên người hắn.

Nhưng Jack đã không còn kịp rồi. Ba người đồng thời ra tay, chùy sắt, côn nhị khúc, gậy sắt đánh tới Vân Thư. Người sau đầy mặt bình tĩnh, cánh tay dưới ống tay áo rộng thùng thình đong đưa như nước chảy mây trôi, trong nháy mắt đem vũ khí trên tay ba người hoàn toàn đánh rơi xuống đất.

Ba tên đó còn chưa hiểu phát sinh chuyện gì, chỉ cảm thấy mắt hoa lên, liền bị một cỗ lực lượng vô hình làm té trên mặt đất.

Vân Thư khí định thần nhàn, hai tay vẽ thành hình tròn, thu chưởng, thở dài, “Các vị đã nhường rồi.”

“Cho xin đi, loại thời điểm này không cần dùng kính ngữ.” Jack đã vọt tới bên người Vân Thư hung hăng đảo cặp mắt trắng dã. Vừa rồi quá nôn nóng, cư nhiên quên mất gia tộc tiểu tử này là võ học thế gia.

“Jack, ngươi bị thương.” Vân Thư lo lắng lấy khăn tay ra, định thay Jack lau vết thương đang chảy máu trên mặt.

Ai ngờ Jack mắt chợt lóe tinh quang, một quyền sát qua vành tai Vân Thư. Chỉ nghe phía sau hét thảm một tiếng, nam tử đánh lén Vân Thư bị đánh trúng ngay mặt.

“Ngu ngốc! Cẩn thận sau lưng!”

Vân Thư hơi cong khóe miệng, quay lưng lại với Jack, hướng tới bên kia bày ra tư thế ứng chiến, “Như vậy sau lưng của ta giao cho ngươi.”

“Ngu ngốc......” Jack cũng xoay người sang chỗ khác, lưng tựa vào trên lưng Vân Thư, “Thật sự là gia hỏa làm người ta không thể bớt lo được.” Ngoài miệng tuy rằng oán giận, kỳ thật cả khuôn mặt đều đã đỏ lên.

Bên kia vẫn đang là lực lượng cùng lực lượng quyết đấu, Fitzgerald mỗi một quyền đều dùng toàn lực, hắn nhất định phải tận lực đeo bám những người này.

“Thực xin lỗi, Fitzgerald, lần này ngươi phải làm mồi, hấp dẫn toàn bộ lực chú ý của bọn họ.”

Fitzgerald nhớ tới lời Aslan nói với mình khi phân phối nhiệm vụ, dòng suy nghĩ trở lại hội nghị tác chiến vừa rồi.

“Tổng cộng có ba tầng triển lãm, phạm vi thật sự rất rộng. Eugene hiện tại không thể xâm nhập hệ thống theo dõi trên chiến hạm, không thể cung cấp bố cục của địch nhân. Cho nên chúng ta cần phải dựa vào phán đoán của mình tìm ra nơi Tiểu An bị nhốt.”



Eugene chiếu bản đồ chiến hạm 3D lên không trung, “Tuy rằng không thể cung cấp tin tức địch nhân cho mọi người, bất quá vẫn có thể cung cấp bản đồ tác chiến. Đây là sơ đồ bố cục đồ lấy được từ đơn vị tổ chức hoạt động.”

Trên bản đồ thể hiện rõ vị trí sắp xếp vũ khí, Aslan chỉ vào vài nơi, “Bọn họ nhất định sẽ tìm một nơi có không gian khá lớn, có thể giấu người lại dễ thủ khó công, hơn nữa bên trong có hệ thống theo dõi có thể quan sát tình huống bốn phía. Chỗ tốt nhất đương nhiên là bên trong vũ khí. Cự hình chiến hạm song hình, phi thuyền bay, còn có căn cứ tầng sáu di động đều là nơi tốt nhất.”

“Nhưng chỉ có một nơi là chính xác.”

“Tất cả chúng ta phải tìm hết mấy chỗ sao?” Fitzgerald nôn nóng hỏi. Hắn hiện tại chỉ muốn lập tức cứu Tiểu An ra, sau đó đánh cho tên khốn bắt Tiểu An một trận.

“Không. Chúng ta chia nhau hành động. Còn nữa, ta cho rằng chiến hạm song hình sẽ không phải địa điểm chính xác.”

“Tại sao?” Mọi người khó hiểu hỏi.

“Kỳ thật thoạt nhìn chiến hạm song hình hẳn là nơi tốt nhất. Bởi vì bốn phía đều là nước, rất khó tấn công. Thế nhưng......” Aslan cong khóe miệng, “Ta cảm giác tên Minh Châu kia sẽ không chọn loại địa điểm này làm căn cứ.”

Tất cả mọi người không nói lời nào, im lặng nghe Aslan giải thích.

“Bởi vì theo tư liệu Eugene cung cấp, Minh Châu không biết bơi.”

Tất cả ngã......

“Bất quá, đối phương đại khái sẽ cho rằng chúng ta nhất định sẽ đi chỗ đó tìm trước, cho nên nhất định ở nơi đó sẽ có phục binh.”

“Chúng ta không đi là được rồi.” Mai Lệ nắm tay nói.

Aslan chậm rãi lắc đầu, “Không, chúng ta sẽ phái người đi.” Hắn quay đầu, hai tay khoát lên vai Fitzgerald, “Thực xin lỗi, Fitzgerald, lần này ngươi phải làm mồi, hấp dẫn toàn bộ lực chú ý của bọn họ.”

“Bởi vì phục binh của địch nhân nhất định là do Harry của học viện hải quân dẫn dắt, do hắn tương đối quen thuộc chiến hạm song hình hải - lục. Mà trong chúng ta người có thể cùng hắn giao phong, đại khái cũng chỉ có mình ngươi. Nếu ngươi không muốn thì......”

Nhìn đôi mắt màu xanh biếc của Aslan mang theo ý xin lỗi, Fitzgerald đè lại hai cánh tay đang khoát lên vai mình, “Ta đồng ý! Nhưng ngươi nhất định phải đem Tiểu An lông tóc không tổn hao gì cứu ra. Hứa với ta!”

Aslan rút tay về, vươn nắm tay ra, “Lời hứa của nam tử hán! Ta nhất định tuân thủ.”

Fitzgerald cũng vươn nắm tay, cùng tay đối phương chạm vào nhau, “Ừ, đã hứa!”

Fitzgerald mắt thấy tay Harry sắp đánh trúng mình, nói nhanh cũng không nhanh, nếu bị một phát trọng quyền này, cũng sẽ không ít đau đớn. Nhưng ngọn lửa trong nội tâm lại khiến loại đau đớn này trở nên bé nhỏ không đáng kể, hắn bắt được sơ hở của đối phương, tay phải hung hăng đánh trúng cằm đối phương.

Ta đầu óc ngu ngốc, chỉ có thể dùng loại phương thức trực tiếp này chiến đấu. Cho dù thế nào, ta cũng sẽ dùng hết khí lực đeo bám địch nhân. Aslan ngươi cũng nhất định phải tuân thủ lời hứa!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Quân Bộ Phong Hậu Kế Hoạch

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook