Quân Hôn Bạo Đường: Bạch Liên Trà Xanh Thành Đoàn Sủng Ở 70
Chương 21: Sai Lầm Liên Tiếp
Cuồng Dã La Bặc
12/05/2024
Nói xong câu này, trong mắt Khương Phi lộ ra một chút giảo hoạt, nhưng ngay sau đó cô ta lại nghĩ tới Khương Thanh Nhu.
Trong lòng cô ta đã ghen ghét lắm rồi, cũng đã nhận định, chắc chắn là anh cả của Khương Thanh Nhu vận dụng quan hệ mới được như vậy.
Nếu dựa vào bản lĩnh thật sự của Khương Thanh Nhu, có thể hợp cách đã không tệ rồi.
Trong lòng Khương Phi vừa đố kị vừa tủi thân.
Dựa vào cái gì?
Bạch Trân Châu ở bên cạnh thu hết lời nói biểu cảm của Khương Phi vào mắt.
Trước đây cô ấy không cảm thấy Khương Phi nói chuyện có gì sai, nhưng hiện tại nghĩ lại… Tuy trông Khương Phi giống như chưa nói gì cả, nhưng thực tế, những lời đó khiến mọi người liên tưởng ngay tới chuyện gì, hẳn trong lòng Khương Phi cũng hiểu.
Đúng là người nói cố tình, người nghe vô ý.
Kế tiếp là tới phiên Khương Phi lên sân khấu.
Trong lòng Khương Phi trầm xuống. Trận sóng gió vừa rồi khiến tâm thần cô ta hơi bất ổn, lại nghĩ tới mình mặt mộc lên sân khấu, cô ta cảm giác như vừa bắt đầu mình đã thua những người khác một bậc.
Nhất là Khương Thanh Nhu.
Cô ta đã nhìn thấy lớp trang điểm của Khương Thanh Nhu, không thể phủ nhận, Khương Thanh Nhu rất đẹp.
Khương Phi lại nghĩ tới những lời mọi người vừa nói, hiện tại cho điểm còn căn cứ vào dung mạo, trong lòng cô ta lại càng bất an hơn.
Khi lên sân khấu, suýt chút nữa cô ta đã bị vấp ngã.
Vũ Tư Minh thấy Khương Phi u sầu, không nhịn được nghĩ, có phải Khương Thanh Nhu lại bắt nạt Khương Phi không?
Có châu ngọc trước đó, hiện tại lại nhìn khuôn mặt nhạt nhẽo không có gì nổi bật của Khương Phi, đương nhiên không thể lọt nổi vào mắt sĩ quan bộ hạ kia.
Anh ta vốn còn muốn quay đầu nói chuyện với trung đoàn trưởng, lại không nghĩ tới trung đoàn trưởng đã nhắm mắt dưỡng thần từ khi nào không rõ.
Anh ta cũng ngáp dài một hơi theo, sau đó quay đầu nhìn lại sân khấu.
Vũ Tư Minh nhìn một chút cũng nhíu mày. Đây không phải trình độ vũ đạo bình thường của Khương Phi.
Khương Phi đang ở trên sân khấu cũng càng nhảy càng hoảng loạn. Rõ ràng múa dân tộc là điểm mạnh của cô ta, nhưng từ sau khi sai từ động tác ban đầu, cô ta liên tục mắc sai lầm.
Nhảy tới cuối cùng, vành mắt Khương Phi đã đỏ lên. Cô ta cắn răng, yên lặng chảy nước mắt.
Mặc cho ai nhìn thấy dáng vẻ này của Khương Phi cũng cảm thấy thương xót vài phần.
Trần Lệ thở dài: “Tuy có chút sai sót nhỏ, nhưng cũng là một hạt giống tốt.”
Sau đó Trần Lệ chấm cao tới 98 điểm.
Giám khảo ngồi bên cạnh không khỏi đau đớn: Hạt giống vừa rồi cũng tốt vậy, cô lại cho điểm thấp, hiện tại người này sai đủ thứ, cô lại cho điểm cao.
Vị giám khảo này nghĩ vậy, lại cho số điểm khá công chính.
Vũ Tư Minh vốn cũng định cho một số điểm hợp lý, nhưng thoáng nhìn thấy khuôn mặt đầy nước mắt, đầy tự trách của Khương Phi, trái tim Vũ Tư Minh mềm nhũn, cho 95 điểm.
Trong lòng cô ta đã ghen ghét lắm rồi, cũng đã nhận định, chắc chắn là anh cả của Khương Thanh Nhu vận dụng quan hệ mới được như vậy.
Nếu dựa vào bản lĩnh thật sự của Khương Thanh Nhu, có thể hợp cách đã không tệ rồi.
Trong lòng Khương Phi vừa đố kị vừa tủi thân.
Dựa vào cái gì?
Bạch Trân Châu ở bên cạnh thu hết lời nói biểu cảm của Khương Phi vào mắt.
Trước đây cô ấy không cảm thấy Khương Phi nói chuyện có gì sai, nhưng hiện tại nghĩ lại… Tuy trông Khương Phi giống như chưa nói gì cả, nhưng thực tế, những lời đó khiến mọi người liên tưởng ngay tới chuyện gì, hẳn trong lòng Khương Phi cũng hiểu.
Đúng là người nói cố tình, người nghe vô ý.
Kế tiếp là tới phiên Khương Phi lên sân khấu.
Trong lòng Khương Phi trầm xuống. Trận sóng gió vừa rồi khiến tâm thần cô ta hơi bất ổn, lại nghĩ tới mình mặt mộc lên sân khấu, cô ta cảm giác như vừa bắt đầu mình đã thua những người khác một bậc.
Nhất là Khương Thanh Nhu.
Cô ta đã nhìn thấy lớp trang điểm của Khương Thanh Nhu, không thể phủ nhận, Khương Thanh Nhu rất đẹp.
Khương Phi lại nghĩ tới những lời mọi người vừa nói, hiện tại cho điểm còn căn cứ vào dung mạo, trong lòng cô ta lại càng bất an hơn.
Khi lên sân khấu, suýt chút nữa cô ta đã bị vấp ngã.
Vũ Tư Minh thấy Khương Phi u sầu, không nhịn được nghĩ, có phải Khương Thanh Nhu lại bắt nạt Khương Phi không?
Có châu ngọc trước đó, hiện tại lại nhìn khuôn mặt nhạt nhẽo không có gì nổi bật của Khương Phi, đương nhiên không thể lọt nổi vào mắt sĩ quan bộ hạ kia.
Anh ta vốn còn muốn quay đầu nói chuyện với trung đoàn trưởng, lại không nghĩ tới trung đoàn trưởng đã nhắm mắt dưỡng thần từ khi nào không rõ.
Anh ta cũng ngáp dài một hơi theo, sau đó quay đầu nhìn lại sân khấu.
Vũ Tư Minh nhìn một chút cũng nhíu mày. Đây không phải trình độ vũ đạo bình thường của Khương Phi.
Khương Phi đang ở trên sân khấu cũng càng nhảy càng hoảng loạn. Rõ ràng múa dân tộc là điểm mạnh của cô ta, nhưng từ sau khi sai từ động tác ban đầu, cô ta liên tục mắc sai lầm.
Nhảy tới cuối cùng, vành mắt Khương Phi đã đỏ lên. Cô ta cắn răng, yên lặng chảy nước mắt.
Mặc cho ai nhìn thấy dáng vẻ này của Khương Phi cũng cảm thấy thương xót vài phần.
Trần Lệ thở dài: “Tuy có chút sai sót nhỏ, nhưng cũng là một hạt giống tốt.”
Sau đó Trần Lệ chấm cao tới 98 điểm.
Giám khảo ngồi bên cạnh không khỏi đau đớn: Hạt giống vừa rồi cũng tốt vậy, cô lại cho điểm thấp, hiện tại người này sai đủ thứ, cô lại cho điểm cao.
Vị giám khảo này nghĩ vậy, lại cho số điểm khá công chính.
Vũ Tư Minh vốn cũng định cho một số điểm hợp lý, nhưng thoáng nhìn thấy khuôn mặt đầy nước mắt, đầy tự trách của Khương Phi, trái tim Vũ Tư Minh mềm nhũn, cho 95 điểm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.