Đô thịNgôn TìnhTrọng SinhTruyện SủngNữ CườngGia ĐấuHài HướcĐiền VănHiện Đại
Dịch giả: Bất Lương
144,100
Hoàn Thành
14:30:22 11/11/2024
Quân Hôn Mật Sủng Năm 70, Ta Trọng Sinh Mang Thai Tam Bảo Cho Tháo Hán
Đánh giá: 8.7/10 từ 7 lượt
Tag: Thập niên văn, quân hôn, thay đổi số mệnh, nông trường quân khu, giám bảo…..
Đời này Khương Vân Uyển quá thảm, đêm tân hôn với người chồng câm thì bỏ trốn với nam thanh niên trí thức. Cuối cùng bị bán vào nhà thổ, trở thành vợ muôn người, chế.t không nhắm mắt.
Sau khi chết cô mới biết hóa ra kết cục của mình trở nên như thế, hoàn toàn là do một người.
Người chị họ hoán đổi mệnh cách của cô và cô ta, sự lương thiện của cô, gia đình hoàn hảo của cô, vị hôn phu có tiền của cô, tất cả đều bị chị họ tranh hết.
Chỉ có một thứ không đoạt được, đó chính là người chồng câm của cô.
Sau khi cô bỏ chạy, người chồng câm rời khỏi quê nhà, đi khắp thế giới tìm cô. Suốt mười năm gian nan, lên làm đoàn trưởng, lại lắc người thành tổng tài quốc dân, nhưng dù có thế nào thì anh vẫn yêu cô sâu đậm như cũ.
Khương Vân Uyển nửa bi ai nửa vui mừng.
Không ngờ, cô trọng sinh, trọng sinh vào cái đêm trước khi đính hôn với anh chồng câm đó.
Khương Vân Uyển nghĩ đến chuyện đời trước, dựa sát vào lòng ngực anh: “Em đã là người của anh, anh phải chịu trách nhiệm với em.”
Thẩm Hành Dương: “Chịu, đương nhiên anh sẽ chịu trách nhiệm với em.”
Lúc sau có người phỏng vấn Thẩm Hành Dương, vì sao từ một người nghèo không biết chữ, làm tới chức đoàn trưởng rồi trở nên giàu có nhất nước?
Thẩm Hành Dương mặc tây trang, đi giày da, ôm ba đứa bé trong lòng, nở nụ cười rạng rỡ: “Là vì vợ tôi.”
Vì Khương Vân Uyển, hai mươi hai tuổi, anh học chữ, hai mươi bốn tuổi thi đậu đại học, lên chức đoàn trưởng, từ năm ba mươi đến năm bốn mươi chín thì mua vô số hợp viện, kỳ trân dị bảo, chỉ vì để Khương Vân Uyển tươi cười.
Đời này Khương Vân Uyển quá thảm, đêm tân hôn với người chồng câm thì bỏ trốn với nam thanh niên trí thức. Cuối cùng bị bán vào nhà thổ, trở thành vợ muôn người, chế.t không nhắm mắt.
Sau khi chết cô mới biết hóa ra kết cục của mình trở nên như thế, hoàn toàn là do một người.
Người chị họ hoán đổi mệnh cách của cô và cô ta, sự lương thiện của cô, gia đình hoàn hảo của cô, vị hôn phu có tiền của cô, tất cả đều bị chị họ tranh hết.
Chỉ có một thứ không đoạt được, đó chính là người chồng câm của cô.
Sau khi cô bỏ chạy, người chồng câm rời khỏi quê nhà, đi khắp thế giới tìm cô. Suốt mười năm gian nan, lên làm đoàn trưởng, lại lắc người thành tổng tài quốc dân, nhưng dù có thế nào thì anh vẫn yêu cô sâu đậm như cũ.
Khương Vân Uyển nửa bi ai nửa vui mừng.
Không ngờ, cô trọng sinh, trọng sinh vào cái đêm trước khi đính hôn với anh chồng câm đó.
Khương Vân Uyển nghĩ đến chuyện đời trước, dựa sát vào lòng ngực anh: “Em đã là người của anh, anh phải chịu trách nhiệm với em.”
Thẩm Hành Dương: “Chịu, đương nhiên anh sẽ chịu trách nhiệm với em.”
Lúc sau có người phỏng vấn Thẩm Hành Dương, vì sao từ một người nghèo không biết chữ, làm tới chức đoàn trưởng rồi trở nên giàu có nhất nước?
Thẩm Hành Dương mặc tây trang, đi giày da, ôm ba đứa bé trong lòng, nở nụ cười rạng rỡ: “Là vì vợ tôi.”
Vì Khương Vân Uyển, hai mươi hai tuổi, anh học chữ, hai mươi bốn tuổi thi đậu đại học, lên chức đoàn trưởng, từ năm ba mươi đến năm bốn mươi chín thì mua vô số hợp viện, kỳ trân dị bảo, chỉ vì để Khương Vân Uyển tươi cười.
Ủng hộ 3300 linh thạch để mua combo truyện Quân Hôn Mật Sủng Năm 70, Ta Trọng Sinh Mang Thai Tam Bảo Cho Tháo Hán (Rẻ hơn 20.4% so với đọc từng chương)
*Bạn sẽ được cấp số lần đọc bằng tổng số chương có phí của truyện này5 chương mới nhất truyện Quân Hôn Mật Sủng Năm 70, Ta Trọng Sinh Mang Thai Tam Bảo Cho Tháo Hán
Danh sách chương truyện Quân Hôn Mật Sủng Năm 70, Ta Trọng Sinh Mang Thai Tam Bảo Cho Tháo Hán
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150