Chương 476: Chu Tước chân hình
Khai Hoang
16/03/2013
Đầu bút bằng lông chim Kim Hoàng Tước được hỏa hồng thiêu đốt liên tục vẽ lên một lộ tuyến cứng cáp bất quy tắc trên tờ cửu luyện Lục Dương Chân Huyền Phù Hiệt. Theo mỗi nét bút của Nhạc Vũ, vô số linh lực thiên địa hội tụ trên ngòi bút rồi được dẫn vào tờ linh phù.
Thân bút được Nhạc Vũ dùng vài loại kim loại đặc thù chế tạo, có thể hội tụ linh lực như Long Tước phiến. Điều bất đồng chính là Long Tước phiến có thể sử chân khí và linh lực trong đó chuyển hoán đến trạng thái ngũ hành. Còn cây Ngân Văn bút này chẳng những có thể dùng chuyển đổi Ngũ Hành, còn có thể tùy ý tiến hành điều tiết.
Lúc này linh lực thiên địa hút vào đều được hắn chuyển đổi thành hỏa linh lực. Cộng thêm Bất Diệt Niết Sào Đâu Suất Chân Diễm từ Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn rót vào.
Lúc Thương Ngô tấn công vào núi đã từng sử dụng qua loại hỏa diễm này nên bị Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn hấp thụ. Đáng tiếc hỏa lực quá ít nên không thể hình thành hỏa chủng, chậm rãi tiêu hao trong Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn.
Lần này Nhạc Vũ dứt khoát lấy ra để chế thành phù triện.
Lông chim lấy từ dưới cổ của Sơ Tam, cơ hồ không tổn hao gì dẫn nhập linh khí pháp lực. Mực trong bình sứ chính là máu chỗ thất thốn của Đằng Huyền, là thứ thượng đẳng chế tác thần phù Hỏa thuộc tính.
Phù triện mà Nhạc Vũ đang vẽ chính là một loại phù triện Hỏa hệ có uy lực cực đại, hơn nữa cực kỳ thuận tiện, thậm chí có chút tinh phẩm còn vượt qua pháp bảo cùng giai mấy lần!
Vẽ được một nửa, Nhạc Vũ cảm giác pháp lực trong cơ thể đã là dần dần khô kiệt. Hắn sớm có chuẩn bị nên vội vàng lấy ra một viên thất chuyển ích Linh đan nuốt vào, cây bút trong tay vẫn chưa từng dừng lại.
Phép vẽ phù tốt nhất là liên tục, ngắt quãng càng nhiều thì uy lực càng giảm, linh lực vận chuyển sẽ trì trệ.
Với tiêu chuẩn của Nhạc Vũ hiện giờ, một lần vẽ xong linh phù không thành vấn đề. Điều duy nhất khiến hắn đau đầu chính là pháp lực chưa đủ mà thôi. Đạo pháp sở hàm trong linh phù tuyệt đối là đỉnh cấp, vì vậy cho dù là Hỗn Nguyên Ngũ Hành chân khí hùng hậu, tác dụng chậm lâu dài cũng cảm thấy khó chống đỡ.
Quả nhiên lúc hoàn thành đến sáu thành thì pháp lực trong cơ thể Nhạc Vũ đã hoàn toàn khô kiệt, ngay cả phục dụng đan dược cũng không thể, đành bất đắc dĩ dừng lại, dùng Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn trấn áp rồi nhắm mắt điều tức. Pháp bảo này không phải để dùng không mà còn có năng lực phụ trợ viết phù triện. Kỳ thật nếu không phải có Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn nơi tay thì với pháp lực của hắn cũng khó đem Bất Diệt Niết Sào Đâu Suất Chân Viêm phong nhập vào phù triện:
- Đáng tiếc! Ngừng bút một lần, uy lực ít nhất phải yếu bớt hai thành! Dù mình đã hết sức để liền lạ thì cũng chỉ có thể giảm thiểu tổn thất còn một thành. Quả nhiên! Thực lực mình vẽ Chu Tước chân hình thần phù vẫn quá miễn cưỡng.
- Bất quá cũng chẳng còn cách nào! Trong mấy đạo pháp cao nhất mà mình nắm giữ cũng chỉ có Chu Tước chân hình thần phù là thích hợp nhất với Bất Diệt Niết Sào Đâu Suất Chân Diễm. Chu Tước trước khi thành Vu Thần thì bản thể cũng thuộc dòng Phượng Hoàng. Dùng máu của Hỏa hệ thần thú Đằng xà, hỏa diễm của thần thú Phượng Hoàng, lại dùng cửu luyện Lục Dương Chân Huyền Phù vốn thích hợp nhất để chứa đựng Hỏa hệ đạo pháp sẽ có uy lực không kém pháp bảo nhị phẩm, thậm chí nhất phẩm cũng có khả năng.
Mãi sau khi khôi phục lại trạng thái tốt nhất thì Nhạc Vũ mới bắt đầu tiếp tục. Vào thời điểm hoàn thành, cửu luyện Lục Dương Chân Huyền Phù Hiệt bỗng nhiên sáng lên kim quang chói mắt.
Nhạc Vũ thấy thế nhướng mày, cảm giác lực hỏa viêm bên trong dao động mãnh liệt, nhất thời khó trấn áp.
Vào lú hắn đang định dùng Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn hấp thu lại Bất Diệt Niết Sào Đâu Suất Chân Diễm trở lại thì trong đầu lóe lên một ý niệm, thôi động Ngũ Phương Môn trực tiếp đem tờ phù triện đã sắp nổ tung ra ngoài vạn trượng.
Ngay sau đó Nhạc Vũ liền chỉ cảm thấy cả tòa Quảng Lăng sơn lắc lư không ngớt, tiếng nổ ầm ầm vang lên. Thần thức của hắn cảm giác được đại trận hộ sơn dao động kịch liệt, vô số linh thạch phù văn liên tục đứt vỡ, những chỗ hỏa diễm đảo qua đều biến thành tro bụi, phảng phất có uy lực diệt thế.
Mãi cho đến khi có vài đạo pháp lực mênh mông đánh xuống linh trận thì tình hình mới có chuyển biến tốt đẹp. Cửu Chuy Đô La Khảm Li đại trận trong núi đình chỉ đổ vỡ nhưng vẫn không thể ngăn được Bất Diệt Niết Sào Đâu Suất Chân Diễm lan tràn.
- Lợi hại! Bị suy yếu đi một hai thành mà vẫn có uy lực diệt thế, thanh thế cơ hồ có thể sánh được với Thương Ngô lúc ấy! Tuy là Cửu Diệu Đô La Khảm Li đại trận trong tông hiện giờ chỉ có chưa đến 300 người thay phiên nhau chủ trì nhưng tờ Chu Tước chân hình thần phù chưa từng hỗn hợp pháp lực của mình nên cũng chưa hình thành hình Chu Tước chi hình, hấp dẫn tinh lực đánh xuống! Đoán chừng ít nhất còn có thể trên cơ sở này tăng lên tám đến chín thành. Cho dù gặp phải Yêu Vương thì bị kích trúng cũng trọng thương.
Nhạc Vũ hơi vui mừng, đem Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn tống xuất động phủ, hút lấy hỏa diễm đang lan tràn, sau đó tiếp tục trầm tư. Mới vừa rồi, cơ hồ mỗi một bước đều được hắn phân tích tỉ mỉ, khi thực hành cũng hạn chế tối đa sai lầm, các chất liệu đều ở vào trạng thái tuyệt hảo, khiến Bất Diệt Niết Sào Đâu Suất Chân Diễm kết hợp gần như hoàn mỹ với linh lực hỏa thuộc tính lẫn chất liệu tờ linh phù.
- Tất cả đều không có vấn đề, vậy thì chắc là pháp lực áp chế chưa đủ.
Nhạc Vũ cười khổ, hắn cũng đoán được uy lực tờ thần phù này, chỉ tiếc cửu luyện Lục Dương Chân Huyền Phù Hiệt, ước chừng toàn bộ Bắc Hoang có không đến 20 tờ.
Sau khi hỏa diễm được Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn triệt để hút vào thì trên Thủy Hàn Phong, Nông Dịch Sơn cũng thở nhẹ một hơi, thu vào hơn sáu mươi giọt Huyền âm Quý Thủy đã tế ra vào một bình sứ lam sắc.
Sau đó lão thông qua Thiên lý chiếu ảnh thuật chứng kiến uy lực tàn sát của Niết Sào Đâu Suất Chân Diễm rồi than khẽ. Hỏa hệ đạo pháp không biết tên này đã khiến Quảng Lăng tông tổn thất thảm trọng, muốn tu bổ pháp trận, ít nhất cũng phải tốn hao 200 linh thạch.
Ngay sau đó, Nông Dịch Sơn bắt đầu chú ý tới đạo pháp mà Nhạc Vũ đánh ra.
- Dường như là phù triện, hỗn hợp thêm vào hỏa chủng Thương Ngô lần trước sử dụng, Vũ nhi chế tác loại phù triện gì đây? Phảng phất hình như có uy lực Đại Thừa tu sĩ, hài tử này có thêm thủ đoạn hộ thân cũng là chuyện tốt
Nông Dịch Sơn nghĩ lại rồi lắc đầu không nghĩ tới, tán đi chiếu ảnh chi thuật, vùi đầu vào mười cây đồng thiêm trước mặt.
- Không biết sao Vũ nhi lại ở ngoài thiên địa. Đây vốn là chuyện tốt, khiến cho mệnh số tương lai của ta có biến hóa. Chỉ là ngày sau bản thân Vũ nhi cát hung khó dò. Hắn có giao tình với Tịch Nhược Tĩnh nên nhất định sẽ xuôi nam. Mãng Hoang cự trạch vô cùng hung hiểm, thêm vào Vô Cực thiên đan, thật làm người khác bất an!
Lắc đầu, Nông Dịch Sơn thu hồi đồng thiêm rồi nhìn vào phía xa. Tình hình này thật khiến lão khó có lựa chọn. Bên trong lão vẫn muốn sai người âm thầm hộ tống, chỉ là phương pháp này khả năng sẽ dẫn tới chuyện xấu khác. Nhưng nếu lại để cho Nhạc Vũ lẻ loi một mình tiến về trước thì trong lòng Nông Dịch Sơn thật sự không yên lòng.
Nghĩ đến đây, Nông Dịch Sơn không khỏi cười khổ, thầm nghĩ việc này chắc cũng khiến mấy vị trưởng lão tông môn phiền não.
Đã có kinh nghiệm lần đầu tiên, lần thứ hai Nhạc Vũ mất hơn mười canh giờ thì hoàn thành thuận lợi tờ linh phù.
Cả tờ linh phù lấp lóe kim quang, nhìn qua phảng phất có hỏa diễm thiêu đốt, mặc dù thân thể hiện giờ của Nhạc Vũ cũng cảm giác bỏng rát.
Nhạc Vũ thầm tiếc một lần ngừng bút. Hiện giờ hắn làm cách nào cũng không thể tiêu trừ việc này, ngoài ra chất lượng chân khí của hắn cũng làm giảm uy lực tờ linh phù, bất quá đây cũng là cực hạn.
Vốn định thử thêm một lần nhưng nghĩ lại cửu luyện Lục Dương Chân Huyền Phù Hiệt trong tay thật sự không nhiều lắm.Bất Diệt Niết Sào Đâu Suất Chân Diễm cũng là có hạn, tiêu hao một phần là thiếu đi một phần, cuối cùng chỉ có thể ném vào Tu Di Giới rồi tiếp tục chế tác.
Vào ngày thứ chín, sau khi hoàn thành tờ thần phù cuối cùng, Nhạc Vũ bắt đầu khôi phục pháp lực. Vào lúc này thì thần niệm chợt động rồi thấy một thanh tử sắc phi kiếm đang lơ lửng ngoài động phủ.
Nhạc Vũ dùng pháp lực bắt vào trong tĩnh thất, sau khi nghe xong tin tức bên trong thì cảm thấy cực kỳ khó giải quyết.
- Ba Nguyên Anh tu sĩ, trong đó có hai dựa vào dược vật, thực lực này không đáng lo. Duy chỉ có trong Mãng Nguyên Trấn vào nửa năm trước đã phát sinh đại chiến, ít nhất có mười Nguyên Anh tu sĩ tham dự, đây là có chuyện gì xảy ra. Chắc là có liên quan đến Vô Cực thiên đan. Nếu là như thế thì nửa năm qua bên Mãng Nguyên trấn đã hội tụ đến cả ngàn tu sĩ, thấp nhất cũng tới Kim Đan. Quan trọng nhất là Tịch lão ca vẫn không thấy tung tích.
Thầm lắc đầu, Nhạc Vũ đem Cửu Sách Huyền Hạo Thiêm thu hồi, ra khỏi tĩnh thất. Quảng Lăng tông dù sao cũng là môn phái Bắc Hoang, thực lực tình báo tại Trung Nguyên còn có chút chưa đủ, cũng không thể trách hai điện kia.
Bất quá qua tin tức này thì đã phải nhanh chóng khởi hành.
Thân bút được Nhạc Vũ dùng vài loại kim loại đặc thù chế tạo, có thể hội tụ linh lực như Long Tước phiến. Điều bất đồng chính là Long Tước phiến có thể sử chân khí và linh lực trong đó chuyển hoán đến trạng thái ngũ hành. Còn cây Ngân Văn bút này chẳng những có thể dùng chuyển đổi Ngũ Hành, còn có thể tùy ý tiến hành điều tiết.
Lúc này linh lực thiên địa hút vào đều được hắn chuyển đổi thành hỏa linh lực. Cộng thêm Bất Diệt Niết Sào Đâu Suất Chân Diễm từ Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn rót vào.
Lúc Thương Ngô tấn công vào núi đã từng sử dụng qua loại hỏa diễm này nên bị Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn hấp thụ. Đáng tiếc hỏa lực quá ít nên không thể hình thành hỏa chủng, chậm rãi tiêu hao trong Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn.
Lần này Nhạc Vũ dứt khoát lấy ra để chế thành phù triện.
Lông chim lấy từ dưới cổ của Sơ Tam, cơ hồ không tổn hao gì dẫn nhập linh khí pháp lực. Mực trong bình sứ chính là máu chỗ thất thốn của Đằng Huyền, là thứ thượng đẳng chế tác thần phù Hỏa thuộc tính.
Phù triện mà Nhạc Vũ đang vẽ chính là một loại phù triện Hỏa hệ có uy lực cực đại, hơn nữa cực kỳ thuận tiện, thậm chí có chút tinh phẩm còn vượt qua pháp bảo cùng giai mấy lần!
Vẽ được một nửa, Nhạc Vũ cảm giác pháp lực trong cơ thể đã là dần dần khô kiệt. Hắn sớm có chuẩn bị nên vội vàng lấy ra một viên thất chuyển ích Linh đan nuốt vào, cây bút trong tay vẫn chưa từng dừng lại.
Phép vẽ phù tốt nhất là liên tục, ngắt quãng càng nhiều thì uy lực càng giảm, linh lực vận chuyển sẽ trì trệ.
Với tiêu chuẩn của Nhạc Vũ hiện giờ, một lần vẽ xong linh phù không thành vấn đề. Điều duy nhất khiến hắn đau đầu chính là pháp lực chưa đủ mà thôi. Đạo pháp sở hàm trong linh phù tuyệt đối là đỉnh cấp, vì vậy cho dù là Hỗn Nguyên Ngũ Hành chân khí hùng hậu, tác dụng chậm lâu dài cũng cảm thấy khó chống đỡ.
Quả nhiên lúc hoàn thành đến sáu thành thì pháp lực trong cơ thể Nhạc Vũ đã hoàn toàn khô kiệt, ngay cả phục dụng đan dược cũng không thể, đành bất đắc dĩ dừng lại, dùng Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn trấn áp rồi nhắm mắt điều tức. Pháp bảo này không phải để dùng không mà còn có năng lực phụ trợ viết phù triện. Kỳ thật nếu không phải có Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn nơi tay thì với pháp lực của hắn cũng khó đem Bất Diệt Niết Sào Đâu Suất Chân Viêm phong nhập vào phù triện:
- Đáng tiếc! Ngừng bút một lần, uy lực ít nhất phải yếu bớt hai thành! Dù mình đã hết sức để liền lạ thì cũng chỉ có thể giảm thiểu tổn thất còn một thành. Quả nhiên! Thực lực mình vẽ Chu Tước chân hình thần phù vẫn quá miễn cưỡng.
- Bất quá cũng chẳng còn cách nào! Trong mấy đạo pháp cao nhất mà mình nắm giữ cũng chỉ có Chu Tước chân hình thần phù là thích hợp nhất với Bất Diệt Niết Sào Đâu Suất Chân Diễm. Chu Tước trước khi thành Vu Thần thì bản thể cũng thuộc dòng Phượng Hoàng. Dùng máu của Hỏa hệ thần thú Đằng xà, hỏa diễm của thần thú Phượng Hoàng, lại dùng cửu luyện Lục Dương Chân Huyền Phù vốn thích hợp nhất để chứa đựng Hỏa hệ đạo pháp sẽ có uy lực không kém pháp bảo nhị phẩm, thậm chí nhất phẩm cũng có khả năng.
Mãi sau khi khôi phục lại trạng thái tốt nhất thì Nhạc Vũ mới bắt đầu tiếp tục. Vào thời điểm hoàn thành, cửu luyện Lục Dương Chân Huyền Phù Hiệt bỗng nhiên sáng lên kim quang chói mắt.
Nhạc Vũ thấy thế nhướng mày, cảm giác lực hỏa viêm bên trong dao động mãnh liệt, nhất thời khó trấn áp.
Vào lú hắn đang định dùng Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn hấp thu lại Bất Diệt Niết Sào Đâu Suất Chân Diễm trở lại thì trong đầu lóe lên một ý niệm, thôi động Ngũ Phương Môn trực tiếp đem tờ phù triện đã sắp nổ tung ra ngoài vạn trượng.
Ngay sau đó Nhạc Vũ liền chỉ cảm thấy cả tòa Quảng Lăng sơn lắc lư không ngớt, tiếng nổ ầm ầm vang lên. Thần thức của hắn cảm giác được đại trận hộ sơn dao động kịch liệt, vô số linh thạch phù văn liên tục đứt vỡ, những chỗ hỏa diễm đảo qua đều biến thành tro bụi, phảng phất có uy lực diệt thế.
Mãi cho đến khi có vài đạo pháp lực mênh mông đánh xuống linh trận thì tình hình mới có chuyển biến tốt đẹp. Cửu Chuy Đô La Khảm Li đại trận trong núi đình chỉ đổ vỡ nhưng vẫn không thể ngăn được Bất Diệt Niết Sào Đâu Suất Chân Diễm lan tràn.
- Lợi hại! Bị suy yếu đi một hai thành mà vẫn có uy lực diệt thế, thanh thế cơ hồ có thể sánh được với Thương Ngô lúc ấy! Tuy là Cửu Diệu Đô La Khảm Li đại trận trong tông hiện giờ chỉ có chưa đến 300 người thay phiên nhau chủ trì nhưng tờ Chu Tước chân hình thần phù chưa từng hỗn hợp pháp lực của mình nên cũng chưa hình thành hình Chu Tước chi hình, hấp dẫn tinh lực đánh xuống! Đoán chừng ít nhất còn có thể trên cơ sở này tăng lên tám đến chín thành. Cho dù gặp phải Yêu Vương thì bị kích trúng cũng trọng thương.
Nhạc Vũ hơi vui mừng, đem Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn tống xuất động phủ, hút lấy hỏa diễm đang lan tràn, sau đó tiếp tục trầm tư. Mới vừa rồi, cơ hồ mỗi một bước đều được hắn phân tích tỉ mỉ, khi thực hành cũng hạn chế tối đa sai lầm, các chất liệu đều ở vào trạng thái tuyệt hảo, khiến Bất Diệt Niết Sào Đâu Suất Chân Diễm kết hợp gần như hoàn mỹ với linh lực hỏa thuộc tính lẫn chất liệu tờ linh phù.
- Tất cả đều không có vấn đề, vậy thì chắc là pháp lực áp chế chưa đủ.
Nhạc Vũ cười khổ, hắn cũng đoán được uy lực tờ thần phù này, chỉ tiếc cửu luyện Lục Dương Chân Huyền Phù Hiệt, ước chừng toàn bộ Bắc Hoang có không đến 20 tờ.
Sau khi hỏa diễm được Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn triệt để hút vào thì trên Thủy Hàn Phong, Nông Dịch Sơn cũng thở nhẹ một hơi, thu vào hơn sáu mươi giọt Huyền âm Quý Thủy đã tế ra vào một bình sứ lam sắc.
Sau đó lão thông qua Thiên lý chiếu ảnh thuật chứng kiến uy lực tàn sát của Niết Sào Đâu Suất Chân Diễm rồi than khẽ. Hỏa hệ đạo pháp không biết tên này đã khiến Quảng Lăng tông tổn thất thảm trọng, muốn tu bổ pháp trận, ít nhất cũng phải tốn hao 200 linh thạch.
Ngay sau đó, Nông Dịch Sơn bắt đầu chú ý tới đạo pháp mà Nhạc Vũ đánh ra.
- Dường như là phù triện, hỗn hợp thêm vào hỏa chủng Thương Ngô lần trước sử dụng, Vũ nhi chế tác loại phù triện gì đây? Phảng phất hình như có uy lực Đại Thừa tu sĩ, hài tử này có thêm thủ đoạn hộ thân cũng là chuyện tốt
Nông Dịch Sơn nghĩ lại rồi lắc đầu không nghĩ tới, tán đi chiếu ảnh chi thuật, vùi đầu vào mười cây đồng thiêm trước mặt.
- Không biết sao Vũ nhi lại ở ngoài thiên địa. Đây vốn là chuyện tốt, khiến cho mệnh số tương lai của ta có biến hóa. Chỉ là ngày sau bản thân Vũ nhi cát hung khó dò. Hắn có giao tình với Tịch Nhược Tĩnh nên nhất định sẽ xuôi nam. Mãng Hoang cự trạch vô cùng hung hiểm, thêm vào Vô Cực thiên đan, thật làm người khác bất an!
Lắc đầu, Nông Dịch Sơn thu hồi đồng thiêm rồi nhìn vào phía xa. Tình hình này thật khiến lão khó có lựa chọn. Bên trong lão vẫn muốn sai người âm thầm hộ tống, chỉ là phương pháp này khả năng sẽ dẫn tới chuyện xấu khác. Nhưng nếu lại để cho Nhạc Vũ lẻ loi một mình tiến về trước thì trong lòng Nông Dịch Sơn thật sự không yên lòng.
Nghĩ đến đây, Nông Dịch Sơn không khỏi cười khổ, thầm nghĩ việc này chắc cũng khiến mấy vị trưởng lão tông môn phiền não.
Đã có kinh nghiệm lần đầu tiên, lần thứ hai Nhạc Vũ mất hơn mười canh giờ thì hoàn thành thuận lợi tờ linh phù.
Cả tờ linh phù lấp lóe kim quang, nhìn qua phảng phất có hỏa diễm thiêu đốt, mặc dù thân thể hiện giờ của Nhạc Vũ cũng cảm giác bỏng rát.
Nhạc Vũ thầm tiếc một lần ngừng bút. Hiện giờ hắn làm cách nào cũng không thể tiêu trừ việc này, ngoài ra chất lượng chân khí của hắn cũng làm giảm uy lực tờ linh phù, bất quá đây cũng là cực hạn.
Vốn định thử thêm một lần nhưng nghĩ lại cửu luyện Lục Dương Chân Huyền Phù Hiệt trong tay thật sự không nhiều lắm.Bất Diệt Niết Sào Đâu Suất Chân Diễm cũng là có hạn, tiêu hao một phần là thiếu đi một phần, cuối cùng chỉ có thể ném vào Tu Di Giới rồi tiếp tục chế tác.
Vào ngày thứ chín, sau khi hoàn thành tờ thần phù cuối cùng, Nhạc Vũ bắt đầu khôi phục pháp lực. Vào lúc này thì thần niệm chợt động rồi thấy một thanh tử sắc phi kiếm đang lơ lửng ngoài động phủ.
Nhạc Vũ dùng pháp lực bắt vào trong tĩnh thất, sau khi nghe xong tin tức bên trong thì cảm thấy cực kỳ khó giải quyết.
- Ba Nguyên Anh tu sĩ, trong đó có hai dựa vào dược vật, thực lực này không đáng lo. Duy chỉ có trong Mãng Nguyên Trấn vào nửa năm trước đã phát sinh đại chiến, ít nhất có mười Nguyên Anh tu sĩ tham dự, đây là có chuyện gì xảy ra. Chắc là có liên quan đến Vô Cực thiên đan. Nếu là như thế thì nửa năm qua bên Mãng Nguyên trấn đã hội tụ đến cả ngàn tu sĩ, thấp nhất cũng tới Kim Đan. Quan trọng nhất là Tịch lão ca vẫn không thấy tung tích.
Thầm lắc đầu, Nhạc Vũ đem Cửu Sách Huyền Hạo Thiêm thu hồi, ra khỏi tĩnh thất. Quảng Lăng tông dù sao cũng là môn phái Bắc Hoang, thực lực tình báo tại Trung Nguyên còn có chút chưa đủ, cũng không thể trách hai điện kia.
Bất quá qua tin tức này thì đã phải nhanh chóng khởi hành.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.