Chương 923: Dịch Linh Thủy thành
Khai Hoang
08/06/2013
Đứng trên mặt biển, Nhạc Vũ bình tĩnh nhìn về phía dưới, đây chính là Tây Hải nằm giữa phía bắc Tây Ngưu Hạ Châu và phía nam Nam Chiêm Bộ Châu.
Cách không xa nằm về phía bắc là Côn Luân Sơn. Theo truyền thuyết là tuất (ngôi thứ mười một trong 12 Địa chi) địa Tây Hải, hợi (ngôi cuối cùng trong Địa chi) địa Bắc Hải, thậm chí có thể thấy được dãy núi hùng vĩ trải dài không biết bao nhiêu vạn dặm.
Bất quá chỗ này cũng không có quan hệ với Côn Luân sơn.
Dùng hồn niệm cảm giác chỉ chốc lát, Nhạc Vũ đã có sở đắc liền tiềm nhập vào đáy biển. Lúc này hắn tuy không mang theo Huyền Thủy Thiên Linh Châu nhưng vẫn có khả năng tránh nước, tiềm nhập sâu xuống hơn mười vạn trượng thì thấy được một đại thành phạm vi đến 150 vạn trượng, so với cung điện dưới đáy biển hắn đã từng thấy ở Thiên Nguyên giới lớn hơn không biết bao nhiêu lần.
Cơ hồ cách mỗi ba dặm đều khoảng một viên Bích Ba Thiên Linh Châu có thể so với thất phẩm tiên bảo. Hơn mười vạn viên kết hợp thành một pháp trận khổng lồ bài xích hàng tỉ tấn nước biển ra ngoài.
- Hay cho Tây Hải Long tộc.
Trong mắt Nhạc Vũ lộ ra một tia dị sắc, theo truyền thuyết dưới Tây Hải có một trăm đại thành, Tây Hải Long tộc quản hạt hơn ba mươi thành.
Tòa thành trước mắt hắn tên là Dịch Linh thành, có hơn ba mươi tỷ nhân khẩu, xếp thứ hai trong chư thành Tây Hả, chỉ sau Long thành. Bất quá thực lực Long tộc cũng đủ khiến người nhìn vào líu lưỡi, chỉ một chi nhưng thực lực cường hãn không thua tông môn đỉnh cấp của Đạo gia.
Trong chư thành dưới đáy biển ngoại trừ Yêu tộc còn có Nhân tộc. Bất quá bọn họ cực kỳ bài xích tu sĩ nhân loại nên bên trong chư thành cũng chỉ có vài nơi mở cửa cho tu sĩ, trở thành chốn mua bán.
Dịch Linh Thành chính là một phường thị lớn nhất trong Tây Hải.
Nhạc Vũ tiến vào đến cửa thành thì dừng lại, chỉ thấy trước cửa có mấy trăm hải yêu tay cầm binh khí trấn giữ.
Hắn có thể cảm giác được những binh khí trên tay Yêu tộc có giá trị không kém những chiến xa Nhân tộc.
Bất quá lúc đi vào cửa thành lại rất đơn giản,Nhạc Vũ tùy ý ném ra ba viên tiên thạch cửu phẩm liền dễ dàng đi vào.
Tới nơi này, Nhạc Vũ có cảm giác quái dị như tiến vào thế giới kỳ huyễn. Vẫn có thể tùy ý thấy được tu sĩ nhân loại nhưng nhiều hơn là yêu tu các loại, đủ thứ hình dáng như miệng nhọn tai khỉ hay đầu cá thân người.
Thời gian Nhạc Vũ tiến vào bản giới Hồng Hoang đã không ngắn, cũng biết dù trong Địa Tiên giới thì thành viên huyết hệ thần thú có thực lực mạnh mẽ như long phượng kỳ lân cũng cực kỳ ít ỏi.
Tây Hải Long tộc có huyết mạch chân long cao giai cũng không quá một trăm, chính thức siêu giai cũng chỉ có ba vị.
Tồn tại như Thôn Tinh, tự bản thân khổ tu từ hỗn huyết cấp thấp lên đến siêu giai huyết mạch lại càng hi hữu.
Cũng vì nguyên nhân đó mà tư chất như Bạch Thường mới có thể xưng là thiên tài hiếm thấy trong Yêu tộc.
Đương nhiên có thể như Tử Vân đạo nhân trước kia trảm sát hơn mười Chân Long vẫn có thể bình yên tu hành đến Đại La Kim Tiên thì thật sự độc nhất vô nhị.
Trong Địa Tiên giới tuyệt đại đa số đều là Yêu tộc bình thường, có thể do hoàn cảnh quá ưu việt nên phổ biến là tư chất thấp, rất ít có chuyện chiết xuất huyết mạch tấn giai.
Chính thức tính ra, bọn hắn trong Thiên Nguyên giới thật sự là một ít nhân vật tuyệt đỉnh. Ví như cha mẹ Tinh Nguyệt có địa vị không thấp trong long tộc.
Nhạc Vũ hưng phấn đi dạo một vòng, sau khi có ấn tượng đại khái liền đi về một tòa nhà cực lớn ở thành đông.
Kiến trúc tòa nhà trước mắt này dùng từ cung điện cũng không quá. Bất quá trên tấm biển ngoài cửa có ghi ba chữ ‘Linh Diệu Các’, góc bên dưới có ghi mấy chữ nhỏ ‘ Phân lâu Dịch Linh Thành”.
Nhạc Vũ thấy thế cười nhẹ, thầm nhủ quả nhiên Linh Diệu Các có thế lực khổng lồ rồi không chút do dự tiến vào.
Hắn đem tín vật Thất Huyền Thanh linh ngọc đeo ở bên hông rồi mới đi vào đại điện. Bên trong có một vị chấp dịch chủ động nghênh đón, cung kính thi lễ nói:
- Quý khách tới để mua sắm?
Nhạc Vũ khẽ gật đầu rồi cũng không đợi người này dẫn đường, phảng phất đã quen thuộc tiến vào lầu hai.
Không bao lâu hắn đi vào phòng đánh số ba, không gian nơi này rộng đến ngàn trượng nhưng lại chỉ để rải rác 300 kiện kỳ trân.
- Lúc trước nghe Đế Thính nói là bên trái của phòng số ba trong vòng năm năm sẽ không bán ra.
Nhạc Vũ nhìn về bên trái rồi lộ vẻ vui mừng, thấy trên giá gỗ đặt tám viên linh châu thủy lam sắc.
Hô hấp của hắn hơi dừng lại rồi lại thầm kêu đáng tiếc. Nếu gom đủ ba mươi viên thì cả uy lực cả bộ Huyền Thủy Thiên Linh Châu sẽ tăng lên một giai. Tìm thêm được tám viên tuy có thể làm cho uy lực của bộ tiên bảo này tăng nhiều nhưng không thể đột phá.
- Đáng tiếc vẫn còn chưa đủ! Bất quá đã có tám viên Huyền Thủy Thiên Linh Châu thì lần đấu pháp tranh vũ lần này mình chỉ có thắng mà không bại. Vô luận này Xiển Giáo cùng La Linh tông thi triển phép gì thì mình đều có biện pháp ứng phó!
Nhạc Vũ tiến lên trước một bước, đang muốn cầm viên linh châu xem kỹ thì chợt nghe bên cạnh vang lên một thanh âm già nua:
- Vị đạo hữu này muốn mua bộ Huyền Thủy Thiên Linh Châu này?
Nhạc Vũ cũng không thấy kinh ngạc, quay đầu lại thì thấy bên cạnh là một huyền bào lão giả. Người này thấy Tử Kim ngọc bội đeo bên hông Nhạc Vũ thì cảm thán:
- Theo như ghi chép của Linh Diệu Các thì mấy chục năm trước lúc đạo hữu lấy được miếng Thất Huyền Thanh linh ngọc thì mới chỉ có tu vi Đại Thừa, không ngờ chỉ qua mấy chục năm sau đã có thành tựu Thiên Tiên, thiên tư phi phàm như vậy quả thật hiếm thấy.
Nhạc Vũ không đổi sắc mặt, Linh Diệu Các sẽ có ghi chép về tu vi của hắn trước đây cũng là điều dự liệu trước. Vì thế trước khi đến đây hắn đã dùng Hi Hoàng tàn kính che lấp đặc thù của bất lậu kim thân lẫn dao động thần hồn, chỉ là một tu sĩ vừa đạt tới Thiên Tiên, bất quá tình hình thực tế cũng là như thế.
Vài thập niên tiến vào Thiên Tiên tuy có chút kinh thế hãi tục. Bất quá nếu ở động thiên phúc địa hay Tam Thập Tam Thiên cảnh, cộng thêm mười Nguyên Trí linh quả thì chưa hẳn cũng không thể.
Biểu hiện thực lực thiên phú như vậy cũng đủ để khiến Linh Diệu Các coi trọng. Dù sao có vài chỗ tốt cũng không phải có tiên thạch là có thể mua được, tu sĩ bình thường ngay cả cơ hội tiếp xúc cũng không có.
- Tiền bối quá khen! Vãn bối chỉ là may mắn tiến vào một chỗ phúc địa mới có được tu vi hôm nay mà thôi.
Thấy huyền bào lão giả lộ ra sắc mặt quả nhiên, Nhạc Vũ mỉm cười rồi cầm lấy cả tám viên Huyền Thủy Thiên Linh Châu vào tay:
- Không biết quý các định giá vật này bao nhiêu tiên thạch?
Huyền bào lão giả nghe vậy liếc qua mấy viên Thủy Linh Châu trong tay hắn rồi lâm vào trầm ngâm. Tuy biết được tu vi Nhạc Vũ tiến triển nhanh như vậylà dựa vào động thiên phúc địa có gia tốc thời gian nhưng trong tâm của hắn vẫn không hề có chút khinh thị, ngược lại càng thêm mấy phần coi trọng.
Người tu chân ngoại trừ tư chất thì cơ duyên số mệnh cũng cực kỳ quan trọng, đối với Linh Bảo Các mà nói thì điều thứ hai lại càng trọng yếu hơn.
Đôi mắt cơ trí tĩnh mịch lập lòe bất định hồi lâu, Nhạc Vũ cũng không hối thúc, ngược lại nhìn về mấy thứ khác trong phòng.
Trong lòng hắn thầm tán thưởng, trong phòng này đều là kỳ trân hiếm thấy, mấy thứ trong đó có thể liệt vào linh bảo.
Gom hết mấy thứ ở đây sẽ có giá trị vượt qua những bảo vật mà hắn lấy được của mấy vị Thái Ất Chân Tiên.
Đương nhiên ở đây không tính thanh Thương Long kiếm và Lưỡng cực hàn diễm kính, những vật này vốn không thể ước lượng được giá trị.
Bất quá mấy thứ kỳ trân ở đây cũng khiến hắn động tâm.
Một lát sau, huyền bào lão giả lộ vẻ bất đắc dĩ nói:
- Đạo hữu có được Thất Huyền Thanh linh ngọc, lại là kỳ tài ngút trờii. Theo lý mà nói, lão hủ vốn nên là cho đạo hữu chút thuận tiện mới được. Bất quá Huyền Thủy Thiên Linh Châu bất đồng, sau khi gom đủ mười hai viên sẽ thành một kiện Tiên Thiên linh bảo thủy hệ, không thể tính theo giá trị tiên thạch bình thường. Quy củ Linh Diệu Các chỉ có thể lấy vật đổi vật. Nếu đạo hữu có thể tùy tiện xuất ra một kiện bảo vật đồng giá thì ta sẽ làm chủ trao đổi.
Nhạc Vũ ngẩn ra nhưng sau đó cảm thấy hết sức khó xử, trước khi hắn tới Tây Hải đã chuẩn bị trước không ít.
Chiến lợi phẩm thu được mấy chục năm vừa rồi cũng tới tám ngàn vạn tiên thạch các loại, còn có không ít linh trân. Cho dù mấy viên Huyền Thủy Thiên Linh Châu quý giá thế nào cũng có thể mua được.
Tuy nhiên hắn cũng không rõ ở đây lại có quy củ lấy vật đổi vật, tám ngàn vạn tiên thạch hoàn toàn vô dụng.
Nhìn lại tàng trân trong không gian tu di của mình, Nhạc Vũ bất giác càng thêm phiền muộn.
Bên trong quả thật không ít kỳ trân nhưng những thứ có thể đưa ra lại không có món nào.
Những năm này thu hoạch nhìn như phong phú nhưng tính kỹ ra lại không có bao nhiêu.
Lúc hồn thức quét tới Nguyên Trí linh quả thì trong lòng Nhạc Vũ khẽ động, sau một khắc lại khẽ lắc đầu.
Tính ra chỉ cần ba Nguyên Trí linh quả là có thể đổi được một viên Huyền Thủy Thiên Linh Châu.
Bất quá số lượng lớn như vậy sẽ dẫn đến sự chú ý của Xiển Giáo nên tuyệt đối không thể. Linh Diệu các tuy không tệ nhưng lại có không ít mập mờ với chư tiên Xiển Giáo.
- Dùng linh thạch để đổi có được hay không?
- Không được!
Huyền bào lão giả đáp dứt khoát đến cực điểm:
- Trừ phi là tiên thạch trên Tam phẩm thì chúng ta mới có thể xem xét.
- Tam phẩm?
Nhạc Vũ khẽ nhắc lại rồi dứt khoát mấy viên linh châu trong tay xuống.
- Đã như thế thì một tháng sau ta lại đến!
Cách không xa nằm về phía bắc là Côn Luân Sơn. Theo truyền thuyết là tuất (ngôi thứ mười một trong 12 Địa chi) địa Tây Hải, hợi (ngôi cuối cùng trong Địa chi) địa Bắc Hải, thậm chí có thể thấy được dãy núi hùng vĩ trải dài không biết bao nhiêu vạn dặm.
Bất quá chỗ này cũng không có quan hệ với Côn Luân sơn.
Dùng hồn niệm cảm giác chỉ chốc lát, Nhạc Vũ đã có sở đắc liền tiềm nhập vào đáy biển. Lúc này hắn tuy không mang theo Huyền Thủy Thiên Linh Châu nhưng vẫn có khả năng tránh nước, tiềm nhập sâu xuống hơn mười vạn trượng thì thấy được một đại thành phạm vi đến 150 vạn trượng, so với cung điện dưới đáy biển hắn đã từng thấy ở Thiên Nguyên giới lớn hơn không biết bao nhiêu lần.
Cơ hồ cách mỗi ba dặm đều khoảng một viên Bích Ba Thiên Linh Châu có thể so với thất phẩm tiên bảo. Hơn mười vạn viên kết hợp thành một pháp trận khổng lồ bài xích hàng tỉ tấn nước biển ra ngoài.
- Hay cho Tây Hải Long tộc.
Trong mắt Nhạc Vũ lộ ra một tia dị sắc, theo truyền thuyết dưới Tây Hải có một trăm đại thành, Tây Hải Long tộc quản hạt hơn ba mươi thành.
Tòa thành trước mắt hắn tên là Dịch Linh thành, có hơn ba mươi tỷ nhân khẩu, xếp thứ hai trong chư thành Tây Hả, chỉ sau Long thành. Bất quá thực lực Long tộc cũng đủ khiến người nhìn vào líu lưỡi, chỉ một chi nhưng thực lực cường hãn không thua tông môn đỉnh cấp của Đạo gia.
Trong chư thành dưới đáy biển ngoại trừ Yêu tộc còn có Nhân tộc. Bất quá bọn họ cực kỳ bài xích tu sĩ nhân loại nên bên trong chư thành cũng chỉ có vài nơi mở cửa cho tu sĩ, trở thành chốn mua bán.
Dịch Linh Thành chính là một phường thị lớn nhất trong Tây Hải.
Nhạc Vũ tiến vào đến cửa thành thì dừng lại, chỉ thấy trước cửa có mấy trăm hải yêu tay cầm binh khí trấn giữ.
Hắn có thể cảm giác được những binh khí trên tay Yêu tộc có giá trị không kém những chiến xa Nhân tộc.
Bất quá lúc đi vào cửa thành lại rất đơn giản,Nhạc Vũ tùy ý ném ra ba viên tiên thạch cửu phẩm liền dễ dàng đi vào.
Tới nơi này, Nhạc Vũ có cảm giác quái dị như tiến vào thế giới kỳ huyễn. Vẫn có thể tùy ý thấy được tu sĩ nhân loại nhưng nhiều hơn là yêu tu các loại, đủ thứ hình dáng như miệng nhọn tai khỉ hay đầu cá thân người.
Thời gian Nhạc Vũ tiến vào bản giới Hồng Hoang đã không ngắn, cũng biết dù trong Địa Tiên giới thì thành viên huyết hệ thần thú có thực lực mạnh mẽ như long phượng kỳ lân cũng cực kỳ ít ỏi.
Tây Hải Long tộc có huyết mạch chân long cao giai cũng không quá một trăm, chính thức siêu giai cũng chỉ có ba vị.
Tồn tại như Thôn Tinh, tự bản thân khổ tu từ hỗn huyết cấp thấp lên đến siêu giai huyết mạch lại càng hi hữu.
Cũng vì nguyên nhân đó mà tư chất như Bạch Thường mới có thể xưng là thiên tài hiếm thấy trong Yêu tộc.
Đương nhiên có thể như Tử Vân đạo nhân trước kia trảm sát hơn mười Chân Long vẫn có thể bình yên tu hành đến Đại La Kim Tiên thì thật sự độc nhất vô nhị.
Trong Địa Tiên giới tuyệt đại đa số đều là Yêu tộc bình thường, có thể do hoàn cảnh quá ưu việt nên phổ biến là tư chất thấp, rất ít có chuyện chiết xuất huyết mạch tấn giai.
Chính thức tính ra, bọn hắn trong Thiên Nguyên giới thật sự là một ít nhân vật tuyệt đỉnh. Ví như cha mẹ Tinh Nguyệt có địa vị không thấp trong long tộc.
Nhạc Vũ hưng phấn đi dạo một vòng, sau khi có ấn tượng đại khái liền đi về một tòa nhà cực lớn ở thành đông.
Kiến trúc tòa nhà trước mắt này dùng từ cung điện cũng không quá. Bất quá trên tấm biển ngoài cửa có ghi ba chữ ‘Linh Diệu Các’, góc bên dưới có ghi mấy chữ nhỏ ‘ Phân lâu Dịch Linh Thành”.
Nhạc Vũ thấy thế cười nhẹ, thầm nhủ quả nhiên Linh Diệu Các có thế lực khổng lồ rồi không chút do dự tiến vào.
Hắn đem tín vật Thất Huyền Thanh linh ngọc đeo ở bên hông rồi mới đi vào đại điện. Bên trong có một vị chấp dịch chủ động nghênh đón, cung kính thi lễ nói:
- Quý khách tới để mua sắm?
Nhạc Vũ khẽ gật đầu rồi cũng không đợi người này dẫn đường, phảng phất đã quen thuộc tiến vào lầu hai.
Không bao lâu hắn đi vào phòng đánh số ba, không gian nơi này rộng đến ngàn trượng nhưng lại chỉ để rải rác 300 kiện kỳ trân.
- Lúc trước nghe Đế Thính nói là bên trái của phòng số ba trong vòng năm năm sẽ không bán ra.
Nhạc Vũ nhìn về bên trái rồi lộ vẻ vui mừng, thấy trên giá gỗ đặt tám viên linh châu thủy lam sắc.
Hô hấp của hắn hơi dừng lại rồi lại thầm kêu đáng tiếc. Nếu gom đủ ba mươi viên thì cả uy lực cả bộ Huyền Thủy Thiên Linh Châu sẽ tăng lên một giai. Tìm thêm được tám viên tuy có thể làm cho uy lực của bộ tiên bảo này tăng nhiều nhưng không thể đột phá.
- Đáng tiếc vẫn còn chưa đủ! Bất quá đã có tám viên Huyền Thủy Thiên Linh Châu thì lần đấu pháp tranh vũ lần này mình chỉ có thắng mà không bại. Vô luận này Xiển Giáo cùng La Linh tông thi triển phép gì thì mình đều có biện pháp ứng phó!
Nhạc Vũ tiến lên trước một bước, đang muốn cầm viên linh châu xem kỹ thì chợt nghe bên cạnh vang lên một thanh âm già nua:
- Vị đạo hữu này muốn mua bộ Huyền Thủy Thiên Linh Châu này?
Nhạc Vũ cũng không thấy kinh ngạc, quay đầu lại thì thấy bên cạnh là một huyền bào lão giả. Người này thấy Tử Kim ngọc bội đeo bên hông Nhạc Vũ thì cảm thán:
- Theo như ghi chép của Linh Diệu Các thì mấy chục năm trước lúc đạo hữu lấy được miếng Thất Huyền Thanh linh ngọc thì mới chỉ có tu vi Đại Thừa, không ngờ chỉ qua mấy chục năm sau đã có thành tựu Thiên Tiên, thiên tư phi phàm như vậy quả thật hiếm thấy.
Nhạc Vũ không đổi sắc mặt, Linh Diệu Các sẽ có ghi chép về tu vi của hắn trước đây cũng là điều dự liệu trước. Vì thế trước khi đến đây hắn đã dùng Hi Hoàng tàn kính che lấp đặc thù của bất lậu kim thân lẫn dao động thần hồn, chỉ là một tu sĩ vừa đạt tới Thiên Tiên, bất quá tình hình thực tế cũng là như thế.
Vài thập niên tiến vào Thiên Tiên tuy có chút kinh thế hãi tục. Bất quá nếu ở động thiên phúc địa hay Tam Thập Tam Thiên cảnh, cộng thêm mười Nguyên Trí linh quả thì chưa hẳn cũng không thể.
Biểu hiện thực lực thiên phú như vậy cũng đủ để khiến Linh Diệu Các coi trọng. Dù sao có vài chỗ tốt cũng không phải có tiên thạch là có thể mua được, tu sĩ bình thường ngay cả cơ hội tiếp xúc cũng không có.
- Tiền bối quá khen! Vãn bối chỉ là may mắn tiến vào một chỗ phúc địa mới có được tu vi hôm nay mà thôi.
Thấy huyền bào lão giả lộ ra sắc mặt quả nhiên, Nhạc Vũ mỉm cười rồi cầm lấy cả tám viên Huyền Thủy Thiên Linh Châu vào tay:
- Không biết quý các định giá vật này bao nhiêu tiên thạch?
Huyền bào lão giả nghe vậy liếc qua mấy viên Thủy Linh Châu trong tay hắn rồi lâm vào trầm ngâm. Tuy biết được tu vi Nhạc Vũ tiến triển nhanh như vậylà dựa vào động thiên phúc địa có gia tốc thời gian nhưng trong tâm của hắn vẫn không hề có chút khinh thị, ngược lại càng thêm mấy phần coi trọng.
Người tu chân ngoại trừ tư chất thì cơ duyên số mệnh cũng cực kỳ quan trọng, đối với Linh Bảo Các mà nói thì điều thứ hai lại càng trọng yếu hơn.
Đôi mắt cơ trí tĩnh mịch lập lòe bất định hồi lâu, Nhạc Vũ cũng không hối thúc, ngược lại nhìn về mấy thứ khác trong phòng.
Trong lòng hắn thầm tán thưởng, trong phòng này đều là kỳ trân hiếm thấy, mấy thứ trong đó có thể liệt vào linh bảo.
Gom hết mấy thứ ở đây sẽ có giá trị vượt qua những bảo vật mà hắn lấy được của mấy vị Thái Ất Chân Tiên.
Đương nhiên ở đây không tính thanh Thương Long kiếm và Lưỡng cực hàn diễm kính, những vật này vốn không thể ước lượng được giá trị.
Bất quá mấy thứ kỳ trân ở đây cũng khiến hắn động tâm.
Một lát sau, huyền bào lão giả lộ vẻ bất đắc dĩ nói:
- Đạo hữu có được Thất Huyền Thanh linh ngọc, lại là kỳ tài ngút trờii. Theo lý mà nói, lão hủ vốn nên là cho đạo hữu chút thuận tiện mới được. Bất quá Huyền Thủy Thiên Linh Châu bất đồng, sau khi gom đủ mười hai viên sẽ thành một kiện Tiên Thiên linh bảo thủy hệ, không thể tính theo giá trị tiên thạch bình thường. Quy củ Linh Diệu Các chỉ có thể lấy vật đổi vật. Nếu đạo hữu có thể tùy tiện xuất ra một kiện bảo vật đồng giá thì ta sẽ làm chủ trao đổi.
Nhạc Vũ ngẩn ra nhưng sau đó cảm thấy hết sức khó xử, trước khi hắn tới Tây Hải đã chuẩn bị trước không ít.
Chiến lợi phẩm thu được mấy chục năm vừa rồi cũng tới tám ngàn vạn tiên thạch các loại, còn có không ít linh trân. Cho dù mấy viên Huyền Thủy Thiên Linh Châu quý giá thế nào cũng có thể mua được.
Tuy nhiên hắn cũng không rõ ở đây lại có quy củ lấy vật đổi vật, tám ngàn vạn tiên thạch hoàn toàn vô dụng.
Nhìn lại tàng trân trong không gian tu di của mình, Nhạc Vũ bất giác càng thêm phiền muộn.
Bên trong quả thật không ít kỳ trân nhưng những thứ có thể đưa ra lại không có món nào.
Những năm này thu hoạch nhìn như phong phú nhưng tính kỹ ra lại không có bao nhiêu.
Lúc hồn thức quét tới Nguyên Trí linh quả thì trong lòng Nhạc Vũ khẽ động, sau một khắc lại khẽ lắc đầu.
Tính ra chỉ cần ba Nguyên Trí linh quả là có thể đổi được một viên Huyền Thủy Thiên Linh Châu.
Bất quá số lượng lớn như vậy sẽ dẫn đến sự chú ý của Xiển Giáo nên tuyệt đối không thể. Linh Diệu các tuy không tệ nhưng lại có không ít mập mờ với chư tiên Xiển Giáo.
- Dùng linh thạch để đổi có được hay không?
- Không được!
Huyền bào lão giả đáp dứt khoát đến cực điểm:
- Trừ phi là tiên thạch trên Tam phẩm thì chúng ta mới có thể xem xét.
- Tam phẩm?
Nhạc Vũ khẽ nhắc lại rồi dứt khoát mấy viên linh châu trong tay xuống.
- Đã như thế thì một tháng sau ta lại đến!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.