Chương 408: Long Nha luyện kiếm
Khai Hoang
16/03/2013
Đoan Mộc Hàn không khỏi kinh ngạc nhìn nữ tử có dung mạo tuyệt mỹ không dưới nàng đang thay đạo bào cho Nhạc Vũ, trong lúc vô tình hiện lộ ra vẻ ôn nhu khiến nàng không biết vì sao lại có chút ghen ghét.
- Vũ nhi, lai lịch nữ hài này là sao, có phải là khôi lỗi của ngươi không?
Đoan Mộc Hàn vừa hỏi vừa nhìn lại Nhạc Vũ. Sở dĩ nàng hỏi vậy cũng không phải hoàn toàn vì một chút đố kỵ mà thật sự ngạc nhiên.
Nàng biết nữ hài này tên là Chiến Tuyết, do Nhạc Vũ dẫn từ ngoài về. Sau đó được Nông Dịch Sơn và chư vị trưởng lão trong môn cho làm đệ tử ngoại môn. Nghe nói trước lúc nhập Quảng Lăng tông thì là tán tu, cũng là tu sĩ Kim Đan.
Chỉ là trong lòng Đoan Mộc Hàn biết rõ thân phận nữ hài này tuyệt đối không đơn giản như vậy.
Tuy nhiên vì thực lực của đối phương quả thực bất phàm, Đoan Mộc Hàn tự hỏi cũng không chắc thắng, hơn nữa thần thái không khác thường nhân, thật sự khiến nàng khó hiểu.
Cánh tay của Chiến Tuyết có chút cứng đờ rồi lập tức lại khôi phục như thường, tiếp tục thay tấm đạo bào vừa bị rách của Nhạc Vũ. Nhạc Vũ lập tức cười nhẹ vỗ vai nàng:
- Đây là một hảo hữu của ta trước lúc bái nhập Quảng Lăng tông. Bởi vì tán tu có nhiều bất tiện nên ta cầu xin Chưởng giáo sư tổ thu nhận làm môn hạ.
Động tác của Chiến Tuyết khẽ ngưng lại một lần nữa, trong mắt thoáng hiện dị sắc. Đoan Mộc Hàn hừ nhẹ một tiếng, cái gì mà hảo hữu? Nhìn thần sắc của nữ hài này phục thị Nhạc Vũ hết sức chuyên chú, nếu thật là thân phận hảo hữu thì sao làm được như vậy? Đặc biệt là nhìn về phía Nhạc Vũ thì cũng không có thần sắc giữa bằng hữu.
Chuyện tình của Nhạc Vũ trước khi gia nhập Quảng Lăng tông đã sớm được tông môn điều tra đầy đủ. Với kinh lịch của Nhạc Vũ ở bắc mã nguyên, lấy đâu ra tư cách để kết bạn với cao nhân tán tu.
Chỉ là lúc này nàng cũng lười so đo, áp chế nỗi bực dọc nói:
- Lần này coi như ta thua, nhìn ngươi cũng quá giả vờ đi, muốn bức ra chút máu cũng rất tốn sức.
Nhạc Vũ không khỏi sờ lên mũi, xấu hổ cười cười, đang định nói mấy câu khỏa lấp thì đối phương đã ngự kiếm bay lên, thần sắc vui vẻ:
- Bất quá như vậy cũng tốt. Về sau không sợ tìm không thấy đối thủ trong tông môn. Ta coi như tìm được một bao cát tốt.
Nhạc Vũ lạnh toát, cảm thán cho vận mệnh trở thành bao cát của mình. Sớm biết như thế, còn không bằng dùng Cửu Sách Huyền Hạo Thiêm cùng Tam Diệu Như Ý lôi châm đường đường phân thắng bại một phen.
Hà Phàm đang đứng quan chiến cũng cáo từ rời đi, ánh mắt lộ ra mấy phần hoảng hốt.
Hà Phàm lúc đến đã đánh giá thực lực Nhạc Vũ rất mạnh, chỉ là không thể nào nghĩ đến mức độ với năng lực của Đoan Mộc Hàn cũng không có bản sự khiến hắn bị thương. Cũng cho tới giờ khắc này mới thật sự là ý thức được thực lực của Nhạc Vũ rất có thể sớm đã tiếp cận chuẩn Nguyên An. Bên dưới Nguyên Anh, ngoại trừ Lí Vô Đạo tùy thời kết anh thì bên trong tông môn chắc không có ai là địch thủ.
Trong lòng lão lúc này cũng đủ vị chua cay. Thực lực Nhạc Vũ càng mạnh thì càng đảm bảo địa vị trong tông môn, cũng không cần lo lắng bên Tân gia. Chỉ là bản thân Hà Phàm cũng rất có hùng tâm, thấy đối phương đột phá như vậy sao không có cảm xúc?
Nhạc Vũ tất nhiên là nhìn ra Hà Phàm đang nghĩ gì, bất quá hắn cũng không quan tâm, càng không lo người này phản bội.
Mắt thấy hai người đi xa, Nhạc Vũ mới cười nhẹ dắt Chiến Tuyết sử ra Cực Quang kiếm bay về Ngọc Dung Phong.
Trong một tháng này, Nhạc Vũ vẫn một lòng chuyên tâm chỉ điểm cho Nhạc Trương thị tu hành, nhiều lắm là lật xem những đạo thư liên quan đến phù trận cấp bốn. Cũng chỉ có lúc này sau khi thành công kết đan mới có thời gian nghỉ ngơi một chút.
Bất quá trong một tháng này cũng đã là cực hạn nhẫn nhịn của hắn. Thực lực có thể đối kháng Nguyên Anh nhưng cuối cùng vẫn không thể địch lại Nguyên Anh. Việc kết đan trong Tử Vân Tiên Phủ đã đưa lực lượng thân thể của hắn lên đến gần bốn ngàn bảy trăm thạch lực, nhu cầu tiếp theo cần cấp bách tích lũy!
Phi hành đến cửa vào Luyện Khí viện thì lần này là đích thân Nghiêm Hạo ra cửa đón. Lão nhìn chằm chằm Nhạc Vũ hồi lâu, sau đó mới nghẹn ngào cười nói:
- Lúc trước khi ta thấy ngươi tìm ra Quảng Lăng tuyệt kiếm thì đã biết thành tựu ngày sau bất phàm. Bất quá chưa từng nghĩ tới mới ngắn ngủi vài năm mà ngươi đã có thành tựu như vậy. Mấy nhân vật anh kiệt đời chúng ta đều bị ngươi vượt qua. Tốc độ tu luyện của Lí Vô Đạo sư huynh đã khiến cho người ta líu lưỡi nhưng vẫn chưa thể so với ngươi.
Nhạc Vũ mỉm cười, từ trước đến giờ hắn vẫn luôn có hảo cảm với Nghiêm sư thúc, sau khi khiêm tốn vài câu thì theo đối phương vào một chỗ địa tâm phế hỏa của Ngọc Dung Phong.
Đợi đến lúc tiến vào Luyện Khí Thất thì Nghiêm Hạo vẫn không rời khỏi mà khoanh chân tĩnh tọa một góc.
Nhạc Vũ thấy thế hơi động, hỏi:
- Nghiêm sư thúc chuẩn bị xem ta luyện khí sao?
- Đúng vậy!
Thấy Nhạc Vũ có chút khó hiểu, Nghiêm Hạo ngưng trọng:
Vốn ta không nên dòm ngó bí mật của ngươi. Bất quá lần này ngươi sử dụn hai Long Nha rất quan trọng đối với tông ta. Đây là Chưởng giáo chân nhân phân phó, kính xin sư điệt thông cảm.
Nhạc Vũ nghe vậy lập tức hiểu rõ, cũng không để ý đến nữa. Hắn cũng hiểu rõ, Nghiêm Hạo lưu lại một mặt là lo lắng tài liệu, chuẩn bị theo bên cạnh chiếu khán. Một phương diện khác là để xem tiêu chuẩn luyện khí của hắn thế nào, huống chi tài liệu lần này mà hắn sử dụng cũng đáng giá để tông môn coi trọng.
Lấy hai viên Long Nha từ trong Tu Di Giới ném vào trong đỉnh, tiếp đó Nhạc Vũ lại lấy ra một cái bình sứ đổ vào một chút chất dịch màu hồng rồi mới khai thông địa hỏa bên dưới.
Long Nha vốn không phải là kim loại nhưng vỏ ngoài cực kỳ cứng rắn, bên trong không thể hòa tan, cũng chịu không được luyện hóa ở nhiệt độ cao. Bất quá thêm vào Xích Minh linh dịch mà hắn vừa sử dụng thì có thể đem Long Nha trở thành kim loại bình thường. Bất quá vật này hi hữu, Nhạc Vũ lấy được trong trân tàng của Tử Vân Tiên Phủ.
Kế tiếp Nhạc Vũ khoanh chân tĩnh tọa, bắt đầu tham ngộ chỗ tinh yếu trong kiếm pháp mà lúc vừa rồi song đấu với Đoan Mộc Hàn.
Đoan Mộc Hàn tinh thông hai hệ băng hỏa, trong đó có rất nhiều pháp môn cũng không thích hợp cho hắn, cũng chỉ để tham khảo mà thôi. Bất quá từ khi hắn học được Đại Tiên Thiên Huyền Băng Li Hỏa Chân Quyết trong Tử Vân Tiên Phủ thì tình hình lại bất đồng. Kiếm pháp phối hợp băng hỏa này chính hợp với hắn sử dụng, trong lòng càng chờ mong số phận làm bao cát cho Đoan Mộc Hàn.
Thời gian hắn nhắm mắt tham ngộ thoáng cái đã hơn một tháng. Nghiêm Hạo mấy lần lặng lẽ ly khai nhưng đều nhanh chóng trở lại. mãi chừng bốn mươi ngày sau thì Nhạc Vũ mới mở mắt nhìn vào trong đỉnh. Lúc này long cốt đã bắt đầu dung hóa, hắn khẽ lắc đầu cho thêm mấy khối kim loại đã chuẩn bị sẵn vào trong đỉnh.
Lần này chỉ qua một tháng đã dung hóa xong toàn bộ. Trông thấy cảnh này, Nhạc Vũ không khỏi động dung:
- Phế hỏa địa tâm quả thực cường hoành, những tài liệu mà mình ném vào tối thiểu cũng Tam phẩm, cao nhất còn tới nhị phẩm, vậy mà chỉ qua chưa tới mười canh giờ thì dung hóa xong! Còn có Long Nha càng bất phàm, phẩm chất vượt qua nhất phẩm, đáng tiếc là tương tác linh lực không cao. Nếu không có như thế, với thực lực của Nghiêm Hạo sư thúc cùng mấy sư tổ của Ngọc Dung Phong chắc đã có thể luyện hóa.
Đợi đến lúc cốt chất Long Nha triệt để hòa tan, Nhạc Vũ ngưng trọng lấy tay hút ra một lượng hỗn hợp đủ một thanh kiếm ra cho trôi trước ngực rồi đánh ra một ngọn hỏa diễm ở giữa ngũ sắc, hai bên một lam một trắng, bắt đầu nung đốt.
- Đây là Tam Muội Chân Hỏa! Không đúng, lại còn hai chủng hỏa khác có uy năng không kém.
Nghiêm Hạo trố mắt không tin. Những chủng thiên hỏa này đối với người tu chân chỉ có thể ngộ mà không thể cầu. Bản thân lão đã tìm mấy trăm năm nhưng vẫn không thể có được một chủng khiến lão thỏa mãn. Vậy mà trên người Nhạc Vũ lại có thể có cùng lúc hai loại Tiên Thiên Chi Hỏa thượng giai, đây là may mắn bậc nào?
Bất quá nếu như sử dụng đồng thời hai loại chủng hỏa này để tiến hành hồn luyện Long Nha thì e là chưa đủ, chỉ tổ lãng phí chân nguyên.
Đang lúc còn kinh dị xem Nhạc Vũ xử lý thế nào để không xảy ra xung đột thì qua một thời gian lão lại càng kinh hãi.
Tam Muội Chân Hỏa qua hai khắc vẫn không hề có dấu hiệu suy yế, thần sắcNhạc Vũ vẫn bình thản, cũng không hề phục dụng qua đan dược.
- Tiểu tử này, khí huyết nguyên lực quá mạnh! Ta nghe nói nhục thể của hắn hiện giờ đã có thể so với Nguyên Anh, còn cho rằng khoa trương. Nhưng hiện giờ xem ra vẫn đánh giá thấp. Có thể kiên trì lâu như vậy đã sớm quá cực hạn Kim Đan.
Ước chừng kiên trì một canh giờ, Nhạc Vũ mới phục dụng viên đan dược thứ nhất, sau khi vừa khôi phục thì nỗ lực lưu lại ấn ký thần hồn trong từng phân tử hỗn hợp rồi mới kéo dài nó thành hình kiếm.
- Vũ nhi, lai lịch nữ hài này là sao, có phải là khôi lỗi của ngươi không?
Đoan Mộc Hàn vừa hỏi vừa nhìn lại Nhạc Vũ. Sở dĩ nàng hỏi vậy cũng không phải hoàn toàn vì một chút đố kỵ mà thật sự ngạc nhiên.
Nàng biết nữ hài này tên là Chiến Tuyết, do Nhạc Vũ dẫn từ ngoài về. Sau đó được Nông Dịch Sơn và chư vị trưởng lão trong môn cho làm đệ tử ngoại môn. Nghe nói trước lúc nhập Quảng Lăng tông thì là tán tu, cũng là tu sĩ Kim Đan.
Chỉ là trong lòng Đoan Mộc Hàn biết rõ thân phận nữ hài này tuyệt đối không đơn giản như vậy.
Tuy nhiên vì thực lực của đối phương quả thực bất phàm, Đoan Mộc Hàn tự hỏi cũng không chắc thắng, hơn nữa thần thái không khác thường nhân, thật sự khiến nàng khó hiểu.
Cánh tay của Chiến Tuyết có chút cứng đờ rồi lập tức lại khôi phục như thường, tiếp tục thay tấm đạo bào vừa bị rách của Nhạc Vũ. Nhạc Vũ lập tức cười nhẹ vỗ vai nàng:
- Đây là một hảo hữu của ta trước lúc bái nhập Quảng Lăng tông. Bởi vì tán tu có nhiều bất tiện nên ta cầu xin Chưởng giáo sư tổ thu nhận làm môn hạ.
Động tác của Chiến Tuyết khẽ ngưng lại một lần nữa, trong mắt thoáng hiện dị sắc. Đoan Mộc Hàn hừ nhẹ một tiếng, cái gì mà hảo hữu? Nhìn thần sắc của nữ hài này phục thị Nhạc Vũ hết sức chuyên chú, nếu thật là thân phận hảo hữu thì sao làm được như vậy? Đặc biệt là nhìn về phía Nhạc Vũ thì cũng không có thần sắc giữa bằng hữu.
Chuyện tình của Nhạc Vũ trước khi gia nhập Quảng Lăng tông đã sớm được tông môn điều tra đầy đủ. Với kinh lịch của Nhạc Vũ ở bắc mã nguyên, lấy đâu ra tư cách để kết bạn với cao nhân tán tu.
Chỉ là lúc này nàng cũng lười so đo, áp chế nỗi bực dọc nói:
- Lần này coi như ta thua, nhìn ngươi cũng quá giả vờ đi, muốn bức ra chút máu cũng rất tốn sức.
Nhạc Vũ không khỏi sờ lên mũi, xấu hổ cười cười, đang định nói mấy câu khỏa lấp thì đối phương đã ngự kiếm bay lên, thần sắc vui vẻ:
- Bất quá như vậy cũng tốt. Về sau không sợ tìm không thấy đối thủ trong tông môn. Ta coi như tìm được một bao cát tốt.
Nhạc Vũ lạnh toát, cảm thán cho vận mệnh trở thành bao cát của mình. Sớm biết như thế, còn không bằng dùng Cửu Sách Huyền Hạo Thiêm cùng Tam Diệu Như Ý lôi châm đường đường phân thắng bại một phen.
Hà Phàm đang đứng quan chiến cũng cáo từ rời đi, ánh mắt lộ ra mấy phần hoảng hốt.
Hà Phàm lúc đến đã đánh giá thực lực Nhạc Vũ rất mạnh, chỉ là không thể nào nghĩ đến mức độ với năng lực của Đoan Mộc Hàn cũng không có bản sự khiến hắn bị thương. Cũng cho tới giờ khắc này mới thật sự là ý thức được thực lực của Nhạc Vũ rất có thể sớm đã tiếp cận chuẩn Nguyên An. Bên dưới Nguyên Anh, ngoại trừ Lí Vô Đạo tùy thời kết anh thì bên trong tông môn chắc không có ai là địch thủ.
Trong lòng lão lúc này cũng đủ vị chua cay. Thực lực Nhạc Vũ càng mạnh thì càng đảm bảo địa vị trong tông môn, cũng không cần lo lắng bên Tân gia. Chỉ là bản thân Hà Phàm cũng rất có hùng tâm, thấy đối phương đột phá như vậy sao không có cảm xúc?
Nhạc Vũ tất nhiên là nhìn ra Hà Phàm đang nghĩ gì, bất quá hắn cũng không quan tâm, càng không lo người này phản bội.
Mắt thấy hai người đi xa, Nhạc Vũ mới cười nhẹ dắt Chiến Tuyết sử ra Cực Quang kiếm bay về Ngọc Dung Phong.
Trong một tháng này, Nhạc Vũ vẫn một lòng chuyên tâm chỉ điểm cho Nhạc Trương thị tu hành, nhiều lắm là lật xem những đạo thư liên quan đến phù trận cấp bốn. Cũng chỉ có lúc này sau khi thành công kết đan mới có thời gian nghỉ ngơi một chút.
Bất quá trong một tháng này cũng đã là cực hạn nhẫn nhịn của hắn. Thực lực có thể đối kháng Nguyên Anh nhưng cuối cùng vẫn không thể địch lại Nguyên Anh. Việc kết đan trong Tử Vân Tiên Phủ đã đưa lực lượng thân thể của hắn lên đến gần bốn ngàn bảy trăm thạch lực, nhu cầu tiếp theo cần cấp bách tích lũy!
Phi hành đến cửa vào Luyện Khí viện thì lần này là đích thân Nghiêm Hạo ra cửa đón. Lão nhìn chằm chằm Nhạc Vũ hồi lâu, sau đó mới nghẹn ngào cười nói:
- Lúc trước khi ta thấy ngươi tìm ra Quảng Lăng tuyệt kiếm thì đã biết thành tựu ngày sau bất phàm. Bất quá chưa từng nghĩ tới mới ngắn ngủi vài năm mà ngươi đã có thành tựu như vậy. Mấy nhân vật anh kiệt đời chúng ta đều bị ngươi vượt qua. Tốc độ tu luyện của Lí Vô Đạo sư huynh đã khiến cho người ta líu lưỡi nhưng vẫn chưa thể so với ngươi.
Nhạc Vũ mỉm cười, từ trước đến giờ hắn vẫn luôn có hảo cảm với Nghiêm sư thúc, sau khi khiêm tốn vài câu thì theo đối phương vào một chỗ địa tâm phế hỏa của Ngọc Dung Phong.
Đợi đến lúc tiến vào Luyện Khí Thất thì Nghiêm Hạo vẫn không rời khỏi mà khoanh chân tĩnh tọa một góc.
Nhạc Vũ thấy thế hơi động, hỏi:
- Nghiêm sư thúc chuẩn bị xem ta luyện khí sao?
- Đúng vậy!
Thấy Nhạc Vũ có chút khó hiểu, Nghiêm Hạo ngưng trọng:
Vốn ta không nên dòm ngó bí mật của ngươi. Bất quá lần này ngươi sử dụn hai Long Nha rất quan trọng đối với tông ta. Đây là Chưởng giáo chân nhân phân phó, kính xin sư điệt thông cảm.
Nhạc Vũ nghe vậy lập tức hiểu rõ, cũng không để ý đến nữa. Hắn cũng hiểu rõ, Nghiêm Hạo lưu lại một mặt là lo lắng tài liệu, chuẩn bị theo bên cạnh chiếu khán. Một phương diện khác là để xem tiêu chuẩn luyện khí của hắn thế nào, huống chi tài liệu lần này mà hắn sử dụng cũng đáng giá để tông môn coi trọng.
Lấy hai viên Long Nha từ trong Tu Di Giới ném vào trong đỉnh, tiếp đó Nhạc Vũ lại lấy ra một cái bình sứ đổ vào một chút chất dịch màu hồng rồi mới khai thông địa hỏa bên dưới.
Long Nha vốn không phải là kim loại nhưng vỏ ngoài cực kỳ cứng rắn, bên trong không thể hòa tan, cũng chịu không được luyện hóa ở nhiệt độ cao. Bất quá thêm vào Xích Minh linh dịch mà hắn vừa sử dụng thì có thể đem Long Nha trở thành kim loại bình thường. Bất quá vật này hi hữu, Nhạc Vũ lấy được trong trân tàng của Tử Vân Tiên Phủ.
Kế tiếp Nhạc Vũ khoanh chân tĩnh tọa, bắt đầu tham ngộ chỗ tinh yếu trong kiếm pháp mà lúc vừa rồi song đấu với Đoan Mộc Hàn.
Đoan Mộc Hàn tinh thông hai hệ băng hỏa, trong đó có rất nhiều pháp môn cũng không thích hợp cho hắn, cũng chỉ để tham khảo mà thôi. Bất quá từ khi hắn học được Đại Tiên Thiên Huyền Băng Li Hỏa Chân Quyết trong Tử Vân Tiên Phủ thì tình hình lại bất đồng. Kiếm pháp phối hợp băng hỏa này chính hợp với hắn sử dụng, trong lòng càng chờ mong số phận làm bao cát cho Đoan Mộc Hàn.
Thời gian hắn nhắm mắt tham ngộ thoáng cái đã hơn một tháng. Nghiêm Hạo mấy lần lặng lẽ ly khai nhưng đều nhanh chóng trở lại. mãi chừng bốn mươi ngày sau thì Nhạc Vũ mới mở mắt nhìn vào trong đỉnh. Lúc này long cốt đã bắt đầu dung hóa, hắn khẽ lắc đầu cho thêm mấy khối kim loại đã chuẩn bị sẵn vào trong đỉnh.
Lần này chỉ qua một tháng đã dung hóa xong toàn bộ. Trông thấy cảnh này, Nhạc Vũ không khỏi động dung:
- Phế hỏa địa tâm quả thực cường hoành, những tài liệu mà mình ném vào tối thiểu cũng Tam phẩm, cao nhất còn tới nhị phẩm, vậy mà chỉ qua chưa tới mười canh giờ thì dung hóa xong! Còn có Long Nha càng bất phàm, phẩm chất vượt qua nhất phẩm, đáng tiếc là tương tác linh lực không cao. Nếu không có như thế, với thực lực của Nghiêm Hạo sư thúc cùng mấy sư tổ của Ngọc Dung Phong chắc đã có thể luyện hóa.
Đợi đến lúc cốt chất Long Nha triệt để hòa tan, Nhạc Vũ ngưng trọng lấy tay hút ra một lượng hỗn hợp đủ một thanh kiếm ra cho trôi trước ngực rồi đánh ra một ngọn hỏa diễm ở giữa ngũ sắc, hai bên một lam một trắng, bắt đầu nung đốt.
- Đây là Tam Muội Chân Hỏa! Không đúng, lại còn hai chủng hỏa khác có uy năng không kém.
Nghiêm Hạo trố mắt không tin. Những chủng thiên hỏa này đối với người tu chân chỉ có thể ngộ mà không thể cầu. Bản thân lão đã tìm mấy trăm năm nhưng vẫn không thể có được một chủng khiến lão thỏa mãn. Vậy mà trên người Nhạc Vũ lại có thể có cùng lúc hai loại Tiên Thiên Chi Hỏa thượng giai, đây là may mắn bậc nào?
Bất quá nếu như sử dụng đồng thời hai loại chủng hỏa này để tiến hành hồn luyện Long Nha thì e là chưa đủ, chỉ tổ lãng phí chân nguyên.
Đang lúc còn kinh dị xem Nhạc Vũ xử lý thế nào để không xảy ra xung đột thì qua một thời gian lão lại càng kinh hãi.
Tam Muội Chân Hỏa qua hai khắc vẫn không hề có dấu hiệu suy yế, thần sắcNhạc Vũ vẫn bình thản, cũng không hề phục dụng qua đan dược.
- Tiểu tử này, khí huyết nguyên lực quá mạnh! Ta nghe nói nhục thể của hắn hiện giờ đã có thể so với Nguyên Anh, còn cho rằng khoa trương. Nhưng hiện giờ xem ra vẫn đánh giá thấp. Có thể kiên trì lâu như vậy đã sớm quá cực hạn Kim Đan.
Ước chừng kiên trì một canh giờ, Nhạc Vũ mới phục dụng viên đan dược thứ nhất, sau khi vừa khôi phục thì nỗ lực lưu lại ấn ký thần hồn trong từng phân tử hỗn hợp rồi mới kéo dài nó thành hình kiếm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.