Chương 789: Phiên kiểm tương hướng
Khai Hoang
08/06/2013
Nhạc Vũ nhíu mày, trong mắt lóe lên lệ mang. Hắn chưa động thủ thì Chiến Tuyết đã chém ra một kiếm, sát lực vô tận ngưng tụ thành chân hình Tham Lang đánh nát cự thủ.
Cương phong cuồn cuộn tràn ngập thạch điện khiến tám mặt viên kính trên đỉnh lập lòe hồng mang.
Lan Vô Ưu mặt không đổi sắc, không hề lộ vẻ ngoài ý muốn, nhìn Chiến Tuyết, cũng không tiếp tục động thủ, cười nói với Nhạc Vũ:
- Nói như vậy ước chừng Nhạc đạo hữu không chịu? Kỳ thật ta cho rằng Nhạc Vũ ngươi là người cơ mẫn mới đúng.
Nhạc Vũ im lặng không nói, thần sắc trầm ngưng cầm Thiên Ý kiếm trong tay, ném ra liên tiếp bốn viên linh thạch khiến cho linh lực đang bạo loạn trở lại bình thường.
Hắn nheo mắt nhìn về di thể Thiên Tiên trong góc, khẽ lắc đầu nói:
- Ta có thể là người cơ mẫn? Vô Ưu đạo hữu mới thật sự nhẫn nại, hảo khí phách! Cố ý ngưng lại ở thế giới này mấy ngàn năm, ước chừng để tái nhập nơi đây tìm pháp thể kiếp trước của ngươi.
Vào lúc hắn đang nói thì di thể Thiên Tiên bắt đầu khôi phục khí tức sinh mệnh với tốc độ có thể nhìn thấy được, da thịt càng thêm trắng trẻo, uy áp thần hồn mênh mông tràn ngập thạch điện, bắt đầu hô ứng với Lan Vô Ưu.
Sắc mặt Lan Vô Ưu dị thường phức tạp nhìn xem một màn này sau đó lắc đầu cười nói:
- Ngươi nói ta tốt tính nhẫn nại, Lan Vô Ưu ta tự hỏi thật có vài phần sức chịu đựng, quả thật hoàn toàn xứng đáng . Nhưng nói đến hảo khí phách lại quá đề cao ta rồi. Lúc trước lưu lại một đạo phân hồn đem nguyên thần bản mạng chuyển thế trọng sinh, cố nhiên là coi trọng động thiên phúc địa nơi đây . Nhưng kỳ thật nếu có một cơ hội đào sinh thì ta cũng sẽ không làm như vậy. Cái này gọi là nhân họa đắc phúc, về sau mượn nhờ Che Thiên Tinh đấu đại trận, hơn một vạn năm liền tu luyện đến tu vi Thiên Tiên, điều này ngay cả ta cũng không ngờ tới.
Nhạc Vũ nhíu mày, cũng không nói thêm câu nào.
Tiên nhân khắp bản giới Hồng Hoang dù hoành hành thế nào thì sau khi đến Địa Tiên giới cũng như người bình thường.
Vì vậy hắn mới trước khi phi thăng, nghĩ hết biện pháp tăng lên thực lực, mạo hiểm mở ra Tiên Giới Chi Môn mưu cầu căn cơ thâm hậu.
Tu sĩ nếu không đến lúc bất đắc dĩ quả thực sẽ không mạo hiểm lựa chọn vất bỏ thân thể để chuyển thế trùng tu.
Vào lúc Lan Vô Ưu đang nói thì hóa thân thất kiếp của hắn cũng đã bắt đầu chuyển động.
Một lượng khí tức dương cương mênh mông từ di thể nhập thẳng vào Lan Vô Ưu khiến thần hồn hắn lập tức đề thăng lên đến cảnh giới Dương Thần, cũng chưa hề có dấu hiệu ngừng lại.
Chiến Tuyết thấy thế hơi nhíu mày, cũng không để ý ý niệm ngăn trở của Nhạc Vũ, lần nữa bộc phát ra lực cương sát hóa thành ba hư ảnh Tham Lang gầm thét ầm ầm đánh ra.
Không được Nhạc Vũ đáp ứng, Chiến Tuyết cuối cùng không dám tùy tiện sát nhân, chỉ đem sát khí phủ đầy thạch điện ép tới quá trình đồng hóa dung hợp của một người một hồn kia.
Lan Vô Ưu hơi ngẩn ra, sau đó cười lạnh.
- Không biết sống chết!
Tiếng nói vừa dứt thì di thể Thiên Tiên đột nhiên mở mắt rồi một đạo ngân quang thoáng hiện đánh thẳng vào vách thất thải lưu ly trên người Chiến Tuyết phát ra thanh âm chấn động.
Chiến Tuyết bị đánh bay vụt ra đến mấy ngàn trượng sâu vào trong động.
Lan Vô Ưu dùng song thủ trực tiếp phát lực chế áp lại dao động linh lực, lạnh lùng nhìn Nhạc Vũ nói:
- Niệm tình ta và ngươi có một đoạn đồng hành, cho ngươi thêm một lần cơ hội, ngoại trừ trứng Chúc Long và đoàn khí Hỗn Nguyên, ngươi có thể cầm đi mấy thứ còn lại. Hôm nay ta tha tính mạng cho ngươi nên biết thế là đủ! Chớ cho rằng Vô Ưu ta không nỡ phá hủy động thiên phúc địa này!
Nhạc Vũ thầm lo lắng tức giận, tốc độ Lan Vô Ưu thật sự quá nhanh, ngay khi hắn vừa động niệm thôi động Ngũ Sắc Thần Quang chuẩn bị viện thủ thì Chiến Tuyết đã bị một kích của Lan Vô Ưu, cũng may hồn niệm hắn cảm ứng được Chiến Tuyết, tựa hồ cũng không bị thương.
Hắn nghe Lan Vô Ưu nói vậy thì sát cơ càng đậm, tức giận tích tụ.
Lan Vô Ưu lập tức cảm giác được liền cười lạnh rồi trực tiếp nhập pháp lực mênh mông kia vào cơ thể, không hề khống chế chấn động linh lực mà còn khuếch tán đến tám viên kính khiến quang mang càng mạnh mẽ.
Tiếp đó di thể Thiên Tiên kia lại đột nhiên bắn ra một tia ngân quang xuất hiện nổ tung ngay bên cạnh Nhạc Vũ.
Lần này Nhạc Vũ thấy rõ khi Lan Vô Ưu động thủ thì vô số tinh lực còn sót lại nơi đây hội tụ thành một điểm rồi bộc phát bên cạnh hắn. Trong đầu của hắn lập tức hiện ra một cái tên từng danh chấn tam thập tam thiên.
- Đại tinh tú Tịch Diệt thuật.
Cơ hồ theo vô thức, trong cơ thể Nhạc Vũ xuất ra ba tầng trọng bích bảo vệ. Băng Diễm huyền quang chướng cùng Vạn Mộc Phong Thần Bích đều bị nát bấy trong nháy mắt.
Đạo ngân quang vẫn tiến tới với thế như chẻ tre, đến tầng cuối cùng do Lưỡng Nghi Ly Hợp nguyên từ mượn từ lực địa khí nơi đây mới thoáng bị ngăn lại.
Trong tích tắc trì hoãn đó, Nhạc Vũ đã là kịp phản ứng vận khởi đại đạo thời gian tìm hiểu được trong tinh huyết Ngân Linh Tử gia tốc thời gian quanh thân lên hơn bốn lần mới kịp phản ứng tốc độ của đạo ngân quang.
Nhật Nguyệt Thiên luân trên đỉnh đầu cũng đồng thời vận chuyển, tụ tập khởi tinh lực nhật nguyệt rót xuống ngăn lấy tia ngân quang còn toàn thân thoát ra ngoài hơn mười trượng.
Chuyện đầu tiên Nhạc Vũ làm không phải là thôi động pháp lực, thi triển thần thông mà là quay lại nhìn Chiến Tuyết. Hắn thấy nàng bình yên vô sự thoát ra mới thở nhẹ một hơi.
Hung danh của Đại tinh tú Tịch Diệt thuật vào thời thượng cổ thật sự quá thịnh. Tầng Thiên Tiên thứ mười sáu thì thần thông đạo pháp hiện giờ của bọn họ có khả năng chống lại. Chiến Tuyết có thể dựa vào đèn Thất Thải Lưu Ly và Điên Đảo Thái Hư Lưu Li Bích cùng chuyển một lúc liền có thể bình yên vô sự, quả thực khiến hắn kinh hỉ.
Bỏ được nỗi lo lắng này, Nhạc Vũ bình thản trở lại, chiến ý lại bốc lên hừng hực!
Cho dù thực lực Lan Vô Ưu mạnh đến đâu cũng chỉ tương đương với Luyện Huyền tán nhân mà thô, không có gì phải sợ.
Lan Vô Ưu thấy Chiến Tuyết chỉ vương máu nơi khóe môi vì tinh lực trùng kích, ngoài ra không có thêm thương tích gì thì lộ ra vẻ hơi ngạc nhiên. Theo như hắn nghĩ thì hai người này sớm đã phải chết, thậm chí không cần hắn phải động thân.
Xoay người, Lan Vô Ưu hóa thành một luồng thanh quang nhanh chóng dung hợp vào pháp thể Thiên Tiên kiếp trước.
Vừa lúc này thì cả tám viên kính đều bừng sáng tụ lại một chùm tia màu vàng trắng bao lấy toàn bộ thạch điện.
Vô số Địa Diễm theo đó từ mặt đất bay lên.
Lan Vô Ưu tế lên một mặt tàn kính chừng ba thước bảo vệ quanh thân, không bị chùm sáng kia gây thương tích.
Dưới chân hắn xuất hiện một viên châu màu đen, hình thành bên cạnh một vòng xoáy. Cho dù địa diễm mãnh liệt thế nào đều bị hút vào vòng xoáy màu đen này.
Chỉ là như vậy cũng chỉ miễn cưỡng có thể hộ thân trong thạch điện, chùm tia do tám viên kính bắn ra dần dần từ yếu chuyển thành mạnh.
Lan Vô Ưu cũng mặc kệ Nhạc Vũ Chiến Tuyết cách đó không xa, lại lấy ra một lá cờ lam sắc vung lên hút lấy thủy linh lực nồng đậm. Chỉ một thoáng lam khí đã bốc lên thành kim mang vạn đạo áp chế viêm lực đầy trời, nhiệt độ xung quanh thân thể hắn bình ổn như thường.
Tiếp đó hắn vẫy tay tụ tập tinh quang phá vỡ cấm chế trùng điệp đem khối tinh thạch chứa năng lượng ngũ sắc nhiếp vào tay rồi thu vào trong tụ lý càn khôn.
Sau một khắc, hắn nhìn về chiếc trứng Chúc Long ở chỗ trung ương thạch điện vẻ cuồng nhiệt, trong tay lại có thêm bốn tờ đạo phù màu vàng dẫn phát thành bốn thanh cự kiếm bay về đó.
Cấm chế ở đây mạnh hơn cấm chế chỗ đoàn khí Tiên Thiên Hỗn Nguyên vô số lần.
Từng mặt bích chướng do tinh quang tụ thành lập tức bay lên bảo vệ quả trứng khổng lồ ở giữa. Bốn thanh cự kiếm màu vàng chém vào đó chỉ tạo thành từng đợt kim quang sáng lạn mà không hề dao động mảy may.
Lan Vô Ưu thấy thế không lo mà lại khẽ nhếch miệng cười nhạt. Hai tay hắn đánh ra một thủ ấn huyền ảo tạo ra một lực lượng bí ẩn dẫn động bích chướng xung quanh quả trứng tản đi không ngừng, có một bộ phận tinh lực trực tiếp bị hắn hấp thu.
Tiếp đó là hai mươi đạo phù triện đánh ra bên ngoài tế đàn hình thành nên một màn hào quang ngân sắc, khi tiếp xúc với bích chướng thì nhanh chóng hút lấy một phần tinh lực.
Chỉ là cấm chế ở đây do Chúc Long tự tay chế tạo nên không tầm thường, cho dù tổn thất bao nhiêu tinh lực linh khí đều có thể khôi phục lại rất nhanh.
Nếu như Vô Ưu muốn dùng cách nào để phá vỡ triệt để bích chướng thì chắc chắn cần một thời gian dài. Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận qua mười hai thời thần sẽ vận chuyển một lần, nơi đây cũng không chỉ một loại cấm chế.
Vào lúc hắn đang định tế tiếp ra một kiện tiên bảo thì trong lòng chợt động rồi khẽ nhíu mày.
Cương phong cuồn cuộn tràn ngập thạch điện khiến tám mặt viên kính trên đỉnh lập lòe hồng mang.
Lan Vô Ưu mặt không đổi sắc, không hề lộ vẻ ngoài ý muốn, nhìn Chiến Tuyết, cũng không tiếp tục động thủ, cười nói với Nhạc Vũ:
- Nói như vậy ước chừng Nhạc đạo hữu không chịu? Kỳ thật ta cho rằng Nhạc Vũ ngươi là người cơ mẫn mới đúng.
Nhạc Vũ im lặng không nói, thần sắc trầm ngưng cầm Thiên Ý kiếm trong tay, ném ra liên tiếp bốn viên linh thạch khiến cho linh lực đang bạo loạn trở lại bình thường.
Hắn nheo mắt nhìn về di thể Thiên Tiên trong góc, khẽ lắc đầu nói:
- Ta có thể là người cơ mẫn? Vô Ưu đạo hữu mới thật sự nhẫn nại, hảo khí phách! Cố ý ngưng lại ở thế giới này mấy ngàn năm, ước chừng để tái nhập nơi đây tìm pháp thể kiếp trước của ngươi.
Vào lúc hắn đang nói thì di thể Thiên Tiên bắt đầu khôi phục khí tức sinh mệnh với tốc độ có thể nhìn thấy được, da thịt càng thêm trắng trẻo, uy áp thần hồn mênh mông tràn ngập thạch điện, bắt đầu hô ứng với Lan Vô Ưu.
Sắc mặt Lan Vô Ưu dị thường phức tạp nhìn xem một màn này sau đó lắc đầu cười nói:
- Ngươi nói ta tốt tính nhẫn nại, Lan Vô Ưu ta tự hỏi thật có vài phần sức chịu đựng, quả thật hoàn toàn xứng đáng . Nhưng nói đến hảo khí phách lại quá đề cao ta rồi. Lúc trước lưu lại một đạo phân hồn đem nguyên thần bản mạng chuyển thế trọng sinh, cố nhiên là coi trọng động thiên phúc địa nơi đây . Nhưng kỳ thật nếu có một cơ hội đào sinh thì ta cũng sẽ không làm như vậy. Cái này gọi là nhân họa đắc phúc, về sau mượn nhờ Che Thiên Tinh đấu đại trận, hơn một vạn năm liền tu luyện đến tu vi Thiên Tiên, điều này ngay cả ta cũng không ngờ tới.
Nhạc Vũ nhíu mày, cũng không nói thêm câu nào.
Tiên nhân khắp bản giới Hồng Hoang dù hoành hành thế nào thì sau khi đến Địa Tiên giới cũng như người bình thường.
Vì vậy hắn mới trước khi phi thăng, nghĩ hết biện pháp tăng lên thực lực, mạo hiểm mở ra Tiên Giới Chi Môn mưu cầu căn cơ thâm hậu.
Tu sĩ nếu không đến lúc bất đắc dĩ quả thực sẽ không mạo hiểm lựa chọn vất bỏ thân thể để chuyển thế trùng tu.
Vào lúc Lan Vô Ưu đang nói thì hóa thân thất kiếp của hắn cũng đã bắt đầu chuyển động.
Một lượng khí tức dương cương mênh mông từ di thể nhập thẳng vào Lan Vô Ưu khiến thần hồn hắn lập tức đề thăng lên đến cảnh giới Dương Thần, cũng chưa hề có dấu hiệu ngừng lại.
Chiến Tuyết thấy thế hơi nhíu mày, cũng không để ý ý niệm ngăn trở của Nhạc Vũ, lần nữa bộc phát ra lực cương sát hóa thành ba hư ảnh Tham Lang gầm thét ầm ầm đánh ra.
Không được Nhạc Vũ đáp ứng, Chiến Tuyết cuối cùng không dám tùy tiện sát nhân, chỉ đem sát khí phủ đầy thạch điện ép tới quá trình đồng hóa dung hợp của một người một hồn kia.
Lan Vô Ưu hơi ngẩn ra, sau đó cười lạnh.
- Không biết sống chết!
Tiếng nói vừa dứt thì di thể Thiên Tiên đột nhiên mở mắt rồi một đạo ngân quang thoáng hiện đánh thẳng vào vách thất thải lưu ly trên người Chiến Tuyết phát ra thanh âm chấn động.
Chiến Tuyết bị đánh bay vụt ra đến mấy ngàn trượng sâu vào trong động.
Lan Vô Ưu dùng song thủ trực tiếp phát lực chế áp lại dao động linh lực, lạnh lùng nhìn Nhạc Vũ nói:
- Niệm tình ta và ngươi có một đoạn đồng hành, cho ngươi thêm một lần cơ hội, ngoại trừ trứng Chúc Long và đoàn khí Hỗn Nguyên, ngươi có thể cầm đi mấy thứ còn lại. Hôm nay ta tha tính mạng cho ngươi nên biết thế là đủ! Chớ cho rằng Vô Ưu ta không nỡ phá hủy động thiên phúc địa này!
Nhạc Vũ thầm lo lắng tức giận, tốc độ Lan Vô Ưu thật sự quá nhanh, ngay khi hắn vừa động niệm thôi động Ngũ Sắc Thần Quang chuẩn bị viện thủ thì Chiến Tuyết đã bị một kích của Lan Vô Ưu, cũng may hồn niệm hắn cảm ứng được Chiến Tuyết, tựa hồ cũng không bị thương.
Hắn nghe Lan Vô Ưu nói vậy thì sát cơ càng đậm, tức giận tích tụ.
Lan Vô Ưu lập tức cảm giác được liền cười lạnh rồi trực tiếp nhập pháp lực mênh mông kia vào cơ thể, không hề khống chế chấn động linh lực mà còn khuếch tán đến tám viên kính khiến quang mang càng mạnh mẽ.
Tiếp đó di thể Thiên Tiên kia lại đột nhiên bắn ra một tia ngân quang xuất hiện nổ tung ngay bên cạnh Nhạc Vũ.
Lần này Nhạc Vũ thấy rõ khi Lan Vô Ưu động thủ thì vô số tinh lực còn sót lại nơi đây hội tụ thành một điểm rồi bộc phát bên cạnh hắn. Trong đầu của hắn lập tức hiện ra một cái tên từng danh chấn tam thập tam thiên.
- Đại tinh tú Tịch Diệt thuật.
Cơ hồ theo vô thức, trong cơ thể Nhạc Vũ xuất ra ba tầng trọng bích bảo vệ. Băng Diễm huyền quang chướng cùng Vạn Mộc Phong Thần Bích đều bị nát bấy trong nháy mắt.
Đạo ngân quang vẫn tiến tới với thế như chẻ tre, đến tầng cuối cùng do Lưỡng Nghi Ly Hợp nguyên từ mượn từ lực địa khí nơi đây mới thoáng bị ngăn lại.
Trong tích tắc trì hoãn đó, Nhạc Vũ đã là kịp phản ứng vận khởi đại đạo thời gian tìm hiểu được trong tinh huyết Ngân Linh Tử gia tốc thời gian quanh thân lên hơn bốn lần mới kịp phản ứng tốc độ của đạo ngân quang.
Nhật Nguyệt Thiên luân trên đỉnh đầu cũng đồng thời vận chuyển, tụ tập khởi tinh lực nhật nguyệt rót xuống ngăn lấy tia ngân quang còn toàn thân thoát ra ngoài hơn mười trượng.
Chuyện đầu tiên Nhạc Vũ làm không phải là thôi động pháp lực, thi triển thần thông mà là quay lại nhìn Chiến Tuyết. Hắn thấy nàng bình yên vô sự thoát ra mới thở nhẹ một hơi.
Hung danh của Đại tinh tú Tịch Diệt thuật vào thời thượng cổ thật sự quá thịnh. Tầng Thiên Tiên thứ mười sáu thì thần thông đạo pháp hiện giờ của bọn họ có khả năng chống lại. Chiến Tuyết có thể dựa vào đèn Thất Thải Lưu Ly và Điên Đảo Thái Hư Lưu Li Bích cùng chuyển một lúc liền có thể bình yên vô sự, quả thực khiến hắn kinh hỉ.
Bỏ được nỗi lo lắng này, Nhạc Vũ bình thản trở lại, chiến ý lại bốc lên hừng hực!
Cho dù thực lực Lan Vô Ưu mạnh đến đâu cũng chỉ tương đương với Luyện Huyền tán nhân mà thô, không có gì phải sợ.
Lan Vô Ưu thấy Chiến Tuyết chỉ vương máu nơi khóe môi vì tinh lực trùng kích, ngoài ra không có thêm thương tích gì thì lộ ra vẻ hơi ngạc nhiên. Theo như hắn nghĩ thì hai người này sớm đã phải chết, thậm chí không cần hắn phải động thân.
Xoay người, Lan Vô Ưu hóa thành một luồng thanh quang nhanh chóng dung hợp vào pháp thể Thiên Tiên kiếp trước.
Vừa lúc này thì cả tám viên kính đều bừng sáng tụ lại một chùm tia màu vàng trắng bao lấy toàn bộ thạch điện.
Vô số Địa Diễm theo đó từ mặt đất bay lên.
Lan Vô Ưu tế lên một mặt tàn kính chừng ba thước bảo vệ quanh thân, không bị chùm sáng kia gây thương tích.
Dưới chân hắn xuất hiện một viên châu màu đen, hình thành bên cạnh một vòng xoáy. Cho dù địa diễm mãnh liệt thế nào đều bị hút vào vòng xoáy màu đen này.
Chỉ là như vậy cũng chỉ miễn cưỡng có thể hộ thân trong thạch điện, chùm tia do tám viên kính bắn ra dần dần từ yếu chuyển thành mạnh.
Lan Vô Ưu cũng mặc kệ Nhạc Vũ Chiến Tuyết cách đó không xa, lại lấy ra một lá cờ lam sắc vung lên hút lấy thủy linh lực nồng đậm. Chỉ một thoáng lam khí đã bốc lên thành kim mang vạn đạo áp chế viêm lực đầy trời, nhiệt độ xung quanh thân thể hắn bình ổn như thường.
Tiếp đó hắn vẫy tay tụ tập tinh quang phá vỡ cấm chế trùng điệp đem khối tinh thạch chứa năng lượng ngũ sắc nhiếp vào tay rồi thu vào trong tụ lý càn khôn.
Sau một khắc, hắn nhìn về chiếc trứng Chúc Long ở chỗ trung ương thạch điện vẻ cuồng nhiệt, trong tay lại có thêm bốn tờ đạo phù màu vàng dẫn phát thành bốn thanh cự kiếm bay về đó.
Cấm chế ở đây mạnh hơn cấm chế chỗ đoàn khí Tiên Thiên Hỗn Nguyên vô số lần.
Từng mặt bích chướng do tinh quang tụ thành lập tức bay lên bảo vệ quả trứng khổng lồ ở giữa. Bốn thanh cự kiếm màu vàng chém vào đó chỉ tạo thành từng đợt kim quang sáng lạn mà không hề dao động mảy may.
Lan Vô Ưu thấy thế không lo mà lại khẽ nhếch miệng cười nhạt. Hai tay hắn đánh ra một thủ ấn huyền ảo tạo ra một lực lượng bí ẩn dẫn động bích chướng xung quanh quả trứng tản đi không ngừng, có một bộ phận tinh lực trực tiếp bị hắn hấp thu.
Tiếp đó là hai mươi đạo phù triện đánh ra bên ngoài tế đàn hình thành nên một màn hào quang ngân sắc, khi tiếp xúc với bích chướng thì nhanh chóng hút lấy một phần tinh lực.
Chỉ là cấm chế ở đây do Chúc Long tự tay chế tạo nên không tầm thường, cho dù tổn thất bao nhiêu tinh lực linh khí đều có thể khôi phục lại rất nhanh.
Nếu như Vô Ưu muốn dùng cách nào để phá vỡ triệt để bích chướng thì chắc chắn cần một thời gian dài. Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận qua mười hai thời thần sẽ vận chuyển một lần, nơi đây cũng không chỉ một loại cấm chế.
Vào lúc hắn đang định tế tiếp ra một kiện tiên bảo thì trong lòng chợt động rồi khẽ nhíu mày.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.