Chương 600: Tu La Tán Nhân
Khai Hoang
16/03/2013
Lại xuyên qua không gian lần nữa, tiến vào thế giới Đông Thắng đại lục, Nhạc Vũ đi thẳng vào bên trong không gian của Tử Vân tiên phủ.
Thật ra không phải không thể trực tiếp quay về tông môn, dù sao bên trong Đại Diễn Phủ cũng đã được hắn bố trí sẵn tọa tiêu, còn chưa từng triệt hồi.
Chẳng qua bên này bố trí tiên trận, có tiên phẩm linh mạch chống đỡ, Nhạc Vũ dễ dàng cảm nhận được pháp lực tiêu hao ít hơn nhiều. Dù sao khi xuyên qua thời không loạn lưu, không phải hoàn toàn không nguy hiểm, một ít nguy hiểm cho dù là Đại La Kim Tiên cũng phải tránh né. Nếu như không cần mạo hiểm, tận lực lựa chọn phương pháp an toàn cho thỏa đáng.
Hơn nữa ở chỗ này hắn còn có chuyện chưa làm xong.
Vừa xuất hiện bên trong đình viện trống trải, Nhạc Vũ tiện tay phất mạnh, đem linh trận có thể bại lộ sự tồn tại của thần quốc Chiến Tuyết xóa hết toàn bộ. Sau đó chạy thẳng tới vài dược viên bên trong tiên phủ bắt đầu chọn lựa linh dược.
Vốn dược vật nơi này hắn không muốn tùy tiện động chạm, trưởng thành vài ngàn năm bên trong tiên phủ, có chút thảo dược đã sắp thành linh. Dược vật nơi này vô luận là phẩm cấp hay dược hiệu đều hơn xa những dược vật hắn lấy được từ trước đến nay. Mà nơi này cũng là hoàn cảnh sinh trưởng tốt nhất cho linh dược, tùy tiện ngắt lấy đúng thật là uổng phí.
Cho đến hôm nay hắn tìm được Thôn Thiên Kim Nghĩ mới thay đổi chủ ý. Chỉ cần dung hợp với vài loại dược vật, có thể xúc tiến kỳ trùng này tiến hóa thật nhanh.
Nhạc Vũ cũng không cần lực chiến đấu của Thôn Thiên Kim Nghĩ, chỉ cần chúng chiết xuất canh kim khí giúp hắn tu hành Thái Thanh Huyền Môn Hữu Vô Tướng Kiếm cùng Ngọc Thanh Phân Quang Thác Ảnh Kiếm là được.
Có được Thái Bạch canh kim khí tinh thuần, hắn không cần mỗi ngày đi lãng phí thời gian chiết xuất cùng thu nạp canh kim khí bên trong linh kim.
Đợi sau khi chuyện này xong xuôi, Nhạc Vũ thoáng do dự, quay trở vào bên trong đan thất, nơi này mỗi một chỗ đều có Xích Kim Đỉnh tồn tại, Nhạc Vũ không chút khách khí toàn bộ thu lấy, hắn thật sự lo lắng có người vận khí tốt tìm được nơi này.
Chỉ có Cửu Long Trầm Kim Đỉnh bên trong đan thất Nhạc Vũ không cách nào tiến tới gần. Hắn đã suy nghĩ ra một biện pháp, bố trí Càn Khôn Na Di đại trận đem vật này chuyển dời vào trong tiên phủ.
Cường độ của tiên trận nơi này vượt xe bên dưới sơn cốc. Lại được hắn tu bổ toàn bộ, cho dù là Tán Tiên cao nhân cũng không cách nào đi vào thu lấy bảo vật.
Về phần hai gian phòng còn lại, Tử Vân đạo nhân an bài cho sư đệ của hắn, nhưng đáng tiếc không có Tiên Thiên Địa Tâm Tử Diễm, cũng không có tiên bảo tương tự như Cửu Long Trầm Kim Đỉnh tồn tại.
Hỏa mạch như Tiên Thiên Địa Tâm Tử Diễm, quả thật không thể nào xuất hiện hai nơi song song trong một địa phương.
Có lẽ bên trong đan thất do Tử Vân đạo nhân đích thân sử dụng cũng có thể có, nhưng nơi này bị tiên trận phong ấn, còn mạnh mẽ hơn cả trong tiên phủ phía trên. Nhạc Vũ từng thử dò xét qua một lần, cảm giác bên trong có sát phạt khí nồng đậm, lập tức ngưng tức khắc. Lúc ấy trên trán hắn tuôn đầy mồ hôi lạnh, biết được bên trong có kiếm trận chiến lực vô cùng mạnh mẽ trấn áp, chỉ cần bản thân hắn tiến thêm một bước, là xem như xúc động cấm chế.
Rời khỏi Tử Vân tiên phủ, Nhạc Vũ vẫn vô cùng cẩn thận. Hắn biết giờ phút này bên ngoài Tử Vân tiên phủ đang có vô số hồn thức cường đại không ngừng càn quét canh giữ, thậm chí bên ngoài hàng rào không gian song song với Tử Vân tiên phủ vẫn có người dùng thần niệm dò xét, mấy lần trước lúc hắn xuyên qua, suýt chút đã bị phát hiện.
Hắn không muốn mạo hiểm, dùng Càn Khôn Dịch Văn Bàn suy tính một lúc lâu, sau đó mặc Long Lân Giáp lấp lóe kim quang, lặng yên không chút tiếng động trực tiếp xuyên qua ngoài mấy vạn dặm, tránh khỏi cảm giác của những Nguyên Anh tu sĩ canh giữ bên ngoài.
Sau mấy lần xuyên toa, đợi đến khi tới một đỉnh núi mới dừng lại. Ngay khi Nhạc Vũ vừa dùng hồn thức cảm giác tọa tiêu không gian bên trong Quảng Lăng sơn, chân mày đột nhiên nhảy mạnh, nhìn về phương xa. Giữa chân mày hắn toát ra vẻ ngưng trọng, rõ ràng nhìn thấy trên bầu trời phương xa có vô số huyết quang đang hội tụ, đem cả bầu trời nhuộm thành huyết sắc.
Một cỗ khí tức điên cuồng tàn bạo mênh mông hướng thẳng hắn áp bách tới. Mùi vị huyết tinh càng làm người tràn đầy cảm giác buồn nôn. Máu huyết trong cơ thể bị lực lượng kia dẫn dắt, từ từ sôi trào, tựa hồ tùy thời đều muốn phá thể bắn ra.
Huyết Hà công pháp?
Sắc mặt Nhạc Vũ biến đổi, ngăn chặn khí cơ trong cơ thể, lại nhìn xuống bên dưới, rõ ràng thấy toàn bộ sinh linh trong phương viên ngàn dặm hóa thành từng đoàn huyết quang bay lên dung nhập vào bên trong đoàn huyết quang kia.
Chỉ trong nháy mắt bên trong huyết quang khổng lồ kia, chợt phân ra một phần, ngưng tụ thành hình ngay trước mặt hắn, cuối cùng một thiếu niên có gương mặt yêu mị hoang dã, trên người mặc vũ y tinh quan, dung mạo khí chất xem như tuyệt hảo, chỉ có đôi mắt nhuộm huyết sắc, lộ ra vài phần dữ tợn.
Quảng Lăng Nhạc Vũ, chờ ngươi lâu rồi!
Vừa mới xuất hiện, thiếu niên liền nhìn chằm chằm Nhạc Vũ. Ngoại trừ vẻ điên cuồng bạo ngược, trong mắt còn mang theo vài phần thưởng thức trào phúng nói:
Huyết khí thật mạnh! Còn nhỏ tuổi đã có một thân đạo cơ bất phàm! Hậu bối của Quảng Lăng Tán Nhân lại có nhân vật kiệt xuất như ngươi.
Nhạc Vũ chỉ thoáng kinh hãi liền bình tĩnh lại, ánh mắt lãnh tĩnh:
Ngươi là Tu La Tán Nhân? Nếu như đã phá phong ấn đi ra, nên tu hành tĩnh dưỡng cho tốt, lấy sức độ thiên kiếp ngàn năm! Lúc này vừa mới thoáng khôi phục chút nguyên khí, đã vội vàng chạy ra ngoài, là chuẩn bị chịu chết sao?
Lệ mang trong mắt thiếu niên lóe lên, nhưng lập tức khôi phục tỉnh táo, ánh mắt như tìm kiếm nói:
Ta ở phía tây Bắc Hoang chờ ngươi thật lâu, vì sao ngươi không đến?
Nhạc Vũ nghe vậy nhất thời thản nhiên cười, nói:
Nếu ngươi muốn cứu hai vị đạo hữu kia của ngươi, không cần uổng phí tâm tư nữa! Hai vị kia đã sớm bị ta mượn đồ vật do tổ sư ban thưởng xuống, trừ diệt đã lâu.
Biết được Huyết Ma phá phong ấn thoát ra, Nhạc Vũ tạm thời bỏ qua ý nghĩ trừ diệt hai người còn lại. Hắn đề phòng Huyết Ma sẽ ôm cây đợi thỏ, rình rập chỗ phong ấn của hai người kia. Thật sự không ngờ, đã thật bị hắn đoán trúng. Tu La Tán Nhân nghe vậy thoáng nhướng mày, sau đó cau lại, trong khoảnh khắc cũng không phân biệt được lời Nhạc Vũ nói là thật hay giả.
Trăm năm trước hắn đã cảm giác được bản thân mình sẽ gặp phải một trận đại kiếp, liền nghĩ đủ cách phá phong ấn chạy ra. Về sau không dám lập tức chạy đi tìm Quảng Lăng Tông, chỉ tính toán sau khi thoáng khôi phục trước tiên cứu ra vài người từng bị Quảng Lăng Tán Nhân phong ấn cùng thời với hắn, sau đó mới làm tiếp tính toán.
Người khác không biết thực lực chân chính của Quảng Lăng Tông, nhưng hắn vô cùng rõ ràng! Tính tình của vị Ngọc Lăng Tiêu kia, sau khi phi thăng làm sao có thể không có bố trí hậu thủ?
Đáng tiếc sau vạn năm tu vi của kẻ đại thù tựa hồ càng thêm cao thâm. Hắn có thể cảm giác được kiếp số của chính mình, nhưng khó có thể suy tính ra chỗ mấy người kia bị phong ấn. Chẳng lẽ thực sự đã bị kẻ đại thù kia mượn tay Nhạc Vũ trừ đi?
Thoáng chần chờ, trong mắt Tu La Tán Nhân hiện lên tinh mang, chân tướng rốt cục như thế nào, phải đem tên tiểu tử này thôn phệ liền biết được nguyên do.
Hắn cũng không tiếp tục nói nhảm, bốn thanh huyết đao liền chém thẳng về hướng Nhạc Vũ. Bản thân hắn hóa thành một giọt máu, theo sát phía sau nhào tới. Nhạc Vũ đã sớm chuẩn bị, lúc này thấy thế không nén được hít sâu một hơi rét lạnh, cảm giác bên trong huyết đao súc tích huyết khí cùng hồn thức mạnh mẽ. Muốn cô đọng ra loại Hóa Huyết thần đao cấp bậc này, không chỉ đơn giản thu nạp đầy đủ huyết nguyên, chỉ sợ lúc trước nhất định cũng phải có bốn gã tu sĩ Nguyên Anh bị Huyết Ma đánh chết, lấy đi huyết nguyên thần hồn, luyện chế ra bốn thanh Hóa Huyết thần đao.
Bắn ngón tay, trước người Nhạc Vũ liền ngưng tụ một tầng quang bích màu xanh, cùng lúc đó Phong Nha Kiếm cùng Âm Nha Đao từ trong tay áo hắn bắn ra, cùng bốn thanh Hóa Huyết thần đao va chạm. Theo một tiếng nổ vang, thân hình Nhạc Vũ nhất thời thối lui một trượng, trong lồng ngực cảm thấy cực kỳ khó chịu.
Sau khi Huyết Ma này thoát khốn, thật không biết đã giết hại bao nhiêu sinh linh, huyết nguyên mênh mông mà hắn thu thập được dù sáu vạn thạch lực lượng Nhạc Vũ tu thành cũng cảm giác khó thể đề phòng.
Ngay sau đó, giọt máu tươi kia bắn tới, Nhạc Vũ hừ lạnh một tiếng, trực tiếp đánh ra một đạo Băng Diễm Tuyệt Quang tầng thứ chín, đầu tiên đông cứng giọt máu kia, sau đó dùng viêm lực nổ tung hóa thành băng bụi.
Tuy có Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Châm uy lực mạnh hơn, nhưng muốn dùng đối phó Huyết Ma, vẫn là Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết của Tử Vân đạo nhân truyền thụ tốt hơn.
Nhạc Vũ biết được không thể để giọt máu kia lây dính vào người, chỉ cần bị nó gần người, huyết nguyên pháp lực cùng thần hồn của hắn cũng sẽ bị hút khô toàn bộ, là một loại pháp môn thần thông vô cùng hiểm ác.
Khách quan mà nói, Ngũ Sắc Thần Quang cùng Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Châm của hắn mặc dù cũng có thể khắc chế, cho dù không hữu hiệu được như băng hỏa lực lượng. Lúc này hắn càng cảm nhận được chỗ tốt khi cùng lúc tu luyện nhiều loại thần thông, khi gặp kẻ thù nhất định cũng tìm được một công pháp có thể khắc chế. Với vài loại thần thông hôm nay của hắn, vô luận gặp phải tình huống nào đều có được phương pháp ứng phó.
Đem giọt máu kia đánh thành băng bụi, nhưng Nhạc Vũ vẫn chưa yên lòng, bắn ra một đoàn ngọn lửa dứt khoát hoàn toàn hỏa táng.
Lúc này trong đoàn huyết quang, nhất thời phát ra tiếng gào thét phẫn nộ. Một mặt người khổng lồ hiện trên mây máu, vẻ mặt dữ tợn nói:
Một tiểu tử nho nhỏ, lại dám làm tổn thương ta!
Nhạc Vũ không hề để ý tới, tĩnh tâm quan sát Âm Nha Đao cùng Phong Nha Kiếm vừa quay về. Hai huyền binh chất liệu siêu phẩm, mặc dù va chạm cùng bốn thanh Hóa Huyết thần đao nhưng vẫn không rơi xuống hạ phong.
Nhưng sau khi quay trở về trước người hắn, Nhạc Vũ lại nhìn thấy có một tầng huyết sắc nhàn nhạt bao phủ, thần hồn của mình ở bên trong hai thanh huyền binh đều bị xâm nhập.
Bên trong đạo điển có nói, Huyết Hà luôn có thể làm dơ bẩn huyền binh pháp bảo. Trừ phi có được bảo vật Tiên Thiên Tịnh Hóa, nếu không hơn phân nửa cũng sẽ bị người tu luyện Huyết Hà công pháp đoạt đi. Dứt khoát không cần sử dụng lần nữa.
Nhạc Vũ thử dò xét bắn ra ngón tay, đem một chút Huyền Thiên Tịnh Hỏa rửa sạch ô uế, ngay sau đó liền cảm giác được tầng huyết sắc bám trên hai thanh huyền binh bị tẩy trừ sạch sẽ. Lúc này hắn thở phào nhẹ nhõm từ trong tay áo bắn ra ba thanh siêu phẩm thần binh Thư Hùng Băng Diễm Kiếm cùng Vô Hình Hàn Phách Kiếm, sau đó đưa mắt nhìn lên trên. Chỉ thấy bốn thanh Hóa Huyết thần đao sau khi bị hắn đánh tán, giờ phút này đã ngưng tụ trở lại, càng thêm hung hãn.
Thật ra không phải không thể trực tiếp quay về tông môn, dù sao bên trong Đại Diễn Phủ cũng đã được hắn bố trí sẵn tọa tiêu, còn chưa từng triệt hồi.
Chẳng qua bên này bố trí tiên trận, có tiên phẩm linh mạch chống đỡ, Nhạc Vũ dễ dàng cảm nhận được pháp lực tiêu hao ít hơn nhiều. Dù sao khi xuyên qua thời không loạn lưu, không phải hoàn toàn không nguy hiểm, một ít nguy hiểm cho dù là Đại La Kim Tiên cũng phải tránh né. Nếu như không cần mạo hiểm, tận lực lựa chọn phương pháp an toàn cho thỏa đáng.
Hơn nữa ở chỗ này hắn còn có chuyện chưa làm xong.
Vừa xuất hiện bên trong đình viện trống trải, Nhạc Vũ tiện tay phất mạnh, đem linh trận có thể bại lộ sự tồn tại của thần quốc Chiến Tuyết xóa hết toàn bộ. Sau đó chạy thẳng tới vài dược viên bên trong tiên phủ bắt đầu chọn lựa linh dược.
Vốn dược vật nơi này hắn không muốn tùy tiện động chạm, trưởng thành vài ngàn năm bên trong tiên phủ, có chút thảo dược đã sắp thành linh. Dược vật nơi này vô luận là phẩm cấp hay dược hiệu đều hơn xa những dược vật hắn lấy được từ trước đến nay. Mà nơi này cũng là hoàn cảnh sinh trưởng tốt nhất cho linh dược, tùy tiện ngắt lấy đúng thật là uổng phí.
Cho đến hôm nay hắn tìm được Thôn Thiên Kim Nghĩ mới thay đổi chủ ý. Chỉ cần dung hợp với vài loại dược vật, có thể xúc tiến kỳ trùng này tiến hóa thật nhanh.
Nhạc Vũ cũng không cần lực chiến đấu của Thôn Thiên Kim Nghĩ, chỉ cần chúng chiết xuất canh kim khí giúp hắn tu hành Thái Thanh Huyền Môn Hữu Vô Tướng Kiếm cùng Ngọc Thanh Phân Quang Thác Ảnh Kiếm là được.
Có được Thái Bạch canh kim khí tinh thuần, hắn không cần mỗi ngày đi lãng phí thời gian chiết xuất cùng thu nạp canh kim khí bên trong linh kim.
Đợi sau khi chuyện này xong xuôi, Nhạc Vũ thoáng do dự, quay trở vào bên trong đan thất, nơi này mỗi một chỗ đều có Xích Kim Đỉnh tồn tại, Nhạc Vũ không chút khách khí toàn bộ thu lấy, hắn thật sự lo lắng có người vận khí tốt tìm được nơi này.
Chỉ có Cửu Long Trầm Kim Đỉnh bên trong đan thất Nhạc Vũ không cách nào tiến tới gần. Hắn đã suy nghĩ ra một biện pháp, bố trí Càn Khôn Na Di đại trận đem vật này chuyển dời vào trong tiên phủ.
Cường độ của tiên trận nơi này vượt xe bên dưới sơn cốc. Lại được hắn tu bổ toàn bộ, cho dù là Tán Tiên cao nhân cũng không cách nào đi vào thu lấy bảo vật.
Về phần hai gian phòng còn lại, Tử Vân đạo nhân an bài cho sư đệ của hắn, nhưng đáng tiếc không có Tiên Thiên Địa Tâm Tử Diễm, cũng không có tiên bảo tương tự như Cửu Long Trầm Kim Đỉnh tồn tại.
Hỏa mạch như Tiên Thiên Địa Tâm Tử Diễm, quả thật không thể nào xuất hiện hai nơi song song trong một địa phương.
Có lẽ bên trong đan thất do Tử Vân đạo nhân đích thân sử dụng cũng có thể có, nhưng nơi này bị tiên trận phong ấn, còn mạnh mẽ hơn cả trong tiên phủ phía trên. Nhạc Vũ từng thử dò xét qua một lần, cảm giác bên trong có sát phạt khí nồng đậm, lập tức ngưng tức khắc. Lúc ấy trên trán hắn tuôn đầy mồ hôi lạnh, biết được bên trong có kiếm trận chiến lực vô cùng mạnh mẽ trấn áp, chỉ cần bản thân hắn tiến thêm một bước, là xem như xúc động cấm chế.
Rời khỏi Tử Vân tiên phủ, Nhạc Vũ vẫn vô cùng cẩn thận. Hắn biết giờ phút này bên ngoài Tử Vân tiên phủ đang có vô số hồn thức cường đại không ngừng càn quét canh giữ, thậm chí bên ngoài hàng rào không gian song song với Tử Vân tiên phủ vẫn có người dùng thần niệm dò xét, mấy lần trước lúc hắn xuyên qua, suýt chút đã bị phát hiện.
Hắn không muốn mạo hiểm, dùng Càn Khôn Dịch Văn Bàn suy tính một lúc lâu, sau đó mặc Long Lân Giáp lấp lóe kim quang, lặng yên không chút tiếng động trực tiếp xuyên qua ngoài mấy vạn dặm, tránh khỏi cảm giác của những Nguyên Anh tu sĩ canh giữ bên ngoài.
Sau mấy lần xuyên toa, đợi đến khi tới một đỉnh núi mới dừng lại. Ngay khi Nhạc Vũ vừa dùng hồn thức cảm giác tọa tiêu không gian bên trong Quảng Lăng sơn, chân mày đột nhiên nhảy mạnh, nhìn về phương xa. Giữa chân mày hắn toát ra vẻ ngưng trọng, rõ ràng nhìn thấy trên bầu trời phương xa có vô số huyết quang đang hội tụ, đem cả bầu trời nhuộm thành huyết sắc.
Một cỗ khí tức điên cuồng tàn bạo mênh mông hướng thẳng hắn áp bách tới. Mùi vị huyết tinh càng làm người tràn đầy cảm giác buồn nôn. Máu huyết trong cơ thể bị lực lượng kia dẫn dắt, từ từ sôi trào, tựa hồ tùy thời đều muốn phá thể bắn ra.
Huyết Hà công pháp?
Sắc mặt Nhạc Vũ biến đổi, ngăn chặn khí cơ trong cơ thể, lại nhìn xuống bên dưới, rõ ràng thấy toàn bộ sinh linh trong phương viên ngàn dặm hóa thành từng đoàn huyết quang bay lên dung nhập vào bên trong đoàn huyết quang kia.
Chỉ trong nháy mắt bên trong huyết quang khổng lồ kia, chợt phân ra một phần, ngưng tụ thành hình ngay trước mặt hắn, cuối cùng một thiếu niên có gương mặt yêu mị hoang dã, trên người mặc vũ y tinh quan, dung mạo khí chất xem như tuyệt hảo, chỉ có đôi mắt nhuộm huyết sắc, lộ ra vài phần dữ tợn.
Quảng Lăng Nhạc Vũ, chờ ngươi lâu rồi!
Vừa mới xuất hiện, thiếu niên liền nhìn chằm chằm Nhạc Vũ. Ngoại trừ vẻ điên cuồng bạo ngược, trong mắt còn mang theo vài phần thưởng thức trào phúng nói:
Huyết khí thật mạnh! Còn nhỏ tuổi đã có một thân đạo cơ bất phàm! Hậu bối của Quảng Lăng Tán Nhân lại có nhân vật kiệt xuất như ngươi.
Nhạc Vũ chỉ thoáng kinh hãi liền bình tĩnh lại, ánh mắt lãnh tĩnh:
Ngươi là Tu La Tán Nhân? Nếu như đã phá phong ấn đi ra, nên tu hành tĩnh dưỡng cho tốt, lấy sức độ thiên kiếp ngàn năm! Lúc này vừa mới thoáng khôi phục chút nguyên khí, đã vội vàng chạy ra ngoài, là chuẩn bị chịu chết sao?
Lệ mang trong mắt thiếu niên lóe lên, nhưng lập tức khôi phục tỉnh táo, ánh mắt như tìm kiếm nói:
Ta ở phía tây Bắc Hoang chờ ngươi thật lâu, vì sao ngươi không đến?
Nhạc Vũ nghe vậy nhất thời thản nhiên cười, nói:
Nếu ngươi muốn cứu hai vị đạo hữu kia của ngươi, không cần uổng phí tâm tư nữa! Hai vị kia đã sớm bị ta mượn đồ vật do tổ sư ban thưởng xuống, trừ diệt đã lâu.
Biết được Huyết Ma phá phong ấn thoát ra, Nhạc Vũ tạm thời bỏ qua ý nghĩ trừ diệt hai người còn lại. Hắn đề phòng Huyết Ma sẽ ôm cây đợi thỏ, rình rập chỗ phong ấn của hai người kia. Thật sự không ngờ, đã thật bị hắn đoán trúng. Tu La Tán Nhân nghe vậy thoáng nhướng mày, sau đó cau lại, trong khoảnh khắc cũng không phân biệt được lời Nhạc Vũ nói là thật hay giả.
Trăm năm trước hắn đã cảm giác được bản thân mình sẽ gặp phải một trận đại kiếp, liền nghĩ đủ cách phá phong ấn chạy ra. Về sau không dám lập tức chạy đi tìm Quảng Lăng Tông, chỉ tính toán sau khi thoáng khôi phục trước tiên cứu ra vài người từng bị Quảng Lăng Tán Nhân phong ấn cùng thời với hắn, sau đó mới làm tiếp tính toán.
Người khác không biết thực lực chân chính của Quảng Lăng Tông, nhưng hắn vô cùng rõ ràng! Tính tình của vị Ngọc Lăng Tiêu kia, sau khi phi thăng làm sao có thể không có bố trí hậu thủ?
Đáng tiếc sau vạn năm tu vi của kẻ đại thù tựa hồ càng thêm cao thâm. Hắn có thể cảm giác được kiếp số của chính mình, nhưng khó có thể suy tính ra chỗ mấy người kia bị phong ấn. Chẳng lẽ thực sự đã bị kẻ đại thù kia mượn tay Nhạc Vũ trừ đi?
Thoáng chần chờ, trong mắt Tu La Tán Nhân hiện lên tinh mang, chân tướng rốt cục như thế nào, phải đem tên tiểu tử này thôn phệ liền biết được nguyên do.
Hắn cũng không tiếp tục nói nhảm, bốn thanh huyết đao liền chém thẳng về hướng Nhạc Vũ. Bản thân hắn hóa thành một giọt máu, theo sát phía sau nhào tới. Nhạc Vũ đã sớm chuẩn bị, lúc này thấy thế không nén được hít sâu một hơi rét lạnh, cảm giác bên trong huyết đao súc tích huyết khí cùng hồn thức mạnh mẽ. Muốn cô đọng ra loại Hóa Huyết thần đao cấp bậc này, không chỉ đơn giản thu nạp đầy đủ huyết nguyên, chỉ sợ lúc trước nhất định cũng phải có bốn gã tu sĩ Nguyên Anh bị Huyết Ma đánh chết, lấy đi huyết nguyên thần hồn, luyện chế ra bốn thanh Hóa Huyết thần đao.
Bắn ngón tay, trước người Nhạc Vũ liền ngưng tụ một tầng quang bích màu xanh, cùng lúc đó Phong Nha Kiếm cùng Âm Nha Đao từ trong tay áo hắn bắn ra, cùng bốn thanh Hóa Huyết thần đao va chạm. Theo một tiếng nổ vang, thân hình Nhạc Vũ nhất thời thối lui một trượng, trong lồng ngực cảm thấy cực kỳ khó chịu.
Sau khi Huyết Ma này thoát khốn, thật không biết đã giết hại bao nhiêu sinh linh, huyết nguyên mênh mông mà hắn thu thập được dù sáu vạn thạch lực lượng Nhạc Vũ tu thành cũng cảm giác khó thể đề phòng.
Ngay sau đó, giọt máu tươi kia bắn tới, Nhạc Vũ hừ lạnh một tiếng, trực tiếp đánh ra một đạo Băng Diễm Tuyệt Quang tầng thứ chín, đầu tiên đông cứng giọt máu kia, sau đó dùng viêm lực nổ tung hóa thành băng bụi.
Tuy có Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Châm uy lực mạnh hơn, nhưng muốn dùng đối phó Huyết Ma, vẫn là Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết của Tử Vân đạo nhân truyền thụ tốt hơn.
Nhạc Vũ biết được không thể để giọt máu kia lây dính vào người, chỉ cần bị nó gần người, huyết nguyên pháp lực cùng thần hồn của hắn cũng sẽ bị hút khô toàn bộ, là một loại pháp môn thần thông vô cùng hiểm ác.
Khách quan mà nói, Ngũ Sắc Thần Quang cùng Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Châm của hắn mặc dù cũng có thể khắc chế, cho dù không hữu hiệu được như băng hỏa lực lượng. Lúc này hắn càng cảm nhận được chỗ tốt khi cùng lúc tu luyện nhiều loại thần thông, khi gặp kẻ thù nhất định cũng tìm được một công pháp có thể khắc chế. Với vài loại thần thông hôm nay của hắn, vô luận gặp phải tình huống nào đều có được phương pháp ứng phó.
Đem giọt máu kia đánh thành băng bụi, nhưng Nhạc Vũ vẫn chưa yên lòng, bắn ra một đoàn ngọn lửa dứt khoát hoàn toàn hỏa táng.
Lúc này trong đoàn huyết quang, nhất thời phát ra tiếng gào thét phẫn nộ. Một mặt người khổng lồ hiện trên mây máu, vẻ mặt dữ tợn nói:
Một tiểu tử nho nhỏ, lại dám làm tổn thương ta!
Nhạc Vũ không hề để ý tới, tĩnh tâm quan sát Âm Nha Đao cùng Phong Nha Kiếm vừa quay về. Hai huyền binh chất liệu siêu phẩm, mặc dù va chạm cùng bốn thanh Hóa Huyết thần đao nhưng vẫn không rơi xuống hạ phong.
Nhưng sau khi quay trở về trước người hắn, Nhạc Vũ lại nhìn thấy có một tầng huyết sắc nhàn nhạt bao phủ, thần hồn của mình ở bên trong hai thanh huyền binh đều bị xâm nhập.
Bên trong đạo điển có nói, Huyết Hà luôn có thể làm dơ bẩn huyền binh pháp bảo. Trừ phi có được bảo vật Tiên Thiên Tịnh Hóa, nếu không hơn phân nửa cũng sẽ bị người tu luyện Huyết Hà công pháp đoạt đi. Dứt khoát không cần sử dụng lần nữa.
Nhạc Vũ thử dò xét bắn ra ngón tay, đem một chút Huyền Thiên Tịnh Hỏa rửa sạch ô uế, ngay sau đó liền cảm giác được tầng huyết sắc bám trên hai thanh huyền binh bị tẩy trừ sạch sẽ. Lúc này hắn thở phào nhẹ nhõm từ trong tay áo bắn ra ba thanh siêu phẩm thần binh Thư Hùng Băng Diễm Kiếm cùng Vô Hình Hàn Phách Kiếm, sau đó đưa mắt nhìn lên trên. Chỉ thấy bốn thanh Hóa Huyết thần đao sau khi bị hắn đánh tán, giờ phút này đã ngưng tụ trở lại, càng thêm hung hãn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.